oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


1.

Không biết đây là lần thứ bao nhiêu Ryoh thuyết phục Orter hãy tìm một vệ sĩ bảo vệ mình đi, và cũng không biết là lần thứ bao nhiêu anh ta nhận được cái nhíu mày không kiên nhẫn cùng lời từ chối vô cùng lịch sự từ vị hậu bối tài năng này. Tuy vậy, từ "bỏ cuộc" không có trong từ điển của Thần giác giả Ánh sáng, cho nên đều đặn như vắt tranh, ngày nắng cũng như ngày mưa, hôm nào anh ta cũng tới văn phòng làm việc của Orter, y như một tên đa cấp dùng đủ mọi lí do thủ đoạn khuyên vị đàn em đang vùi đầu trong giấy tờ của mình tìm vệ sĩ đi theo.

"Cậu không định suy nghĩ lại chút nào sao? Cậu cũng đâu ít kẻ thù, nếu có vệ sĩ theo sau thì có thể tránh được vụ việc cuối tuần trước. Hơn nữa cậu không thấy bất tiện khi ngồi xe lăn ư?"

Orter chăm chú nghe anh ta nói, anh gỡ kính xuống, cẩn thận lau sạch mắt kính rồi một lần nữa đeo lên lại. Làm xong tất cả động tác đó, anh nở nụ cười vô cùng tiêu chuẩn, lịch sự từ chối Ryoh như bao lần khác.

"Đầu tiên, tôi giải quyết được bọn chúng. Thứ hai, tôi quen với việc ở một mình và không thấy bất kì sự bất tiện nào. Cảm ơn anh vì đã quan tâm, Ryoh."

"Nhưng mà khi đó cậu cũng bị thương mà." Anh ta đỡ trán nhìn cậu đàn em cứng đầu, thở dài. "Không suy nghĩ lại hả?"

"Không." Orter vẫn rất quả quyết. "Có một đống giấy tờ cần tôi xử lí đây, tạm biệt."

Dưới sự đuổi khách thẳng thừng, Ryoh đành phải quay đầu ra khỏi phòng. Anh không mong mình có thể thuyết phục được Orter ngay lập tức, nhưng cũng không tránh khỏi thất vọng khi lần đa cấp thứ n này lại thất bại.

Tất nhiên nếu là bình thường thì Ryoh cũng chẳng cần phải mất thời gian thuyết phục Orter chuyện cỏn con này, một Thần giác giả mà còn cần vệ sĩ theo sau ư? Không cần thiết tí nào. Thế nhưng hiện tại Orter không còn là một Thần giác giả mạnh mẽ có thể xử lí mọi tình huống nguy hiểm như trước, với đôi chân bị tổn thương nặng nề và ma pháp thì chưa hoàn toàn khôi phục lại sau trận chiến, anh phải chuyển sang công việc bàn giấy, một công việc vốn chỉ dành cho những pháp sư yếu ớt. Anh cần một người bảo vệ, ít nhất là cho đến khi ma pháp phục hồi hoàn toàn.

Và Ryoh càng chắc chắn với ý định này của mình khi sự việc đó xảy ra.

Phải quay ngược thời gian lại vào khoảng cuối tuần trước, khi Orter đang trên đường về nhà như thường lệ thì bị một đám người - chính là những tên tội phạm mà anh đã từng bắt được phục kích. Nếu như vào thời kì hoàng kim thì việc xử lí bọn chúng chỉ cần một nốt nhạc là xong, dễ như ăn bánh, thế nhưng với ma pháp bị tổn hại như hiện tại thì cuối cùng, khi đội bảo an đến cũng là lúc mọi chuyện giải quyết xong xuôi, mặc dù đám tội phạm đã được trấn áp thành công nhưng bản thân Orter cũng bị thương không hề nhẹ.

Và đó chẳng phải là lần duy nhất, đã có hàng loạt sự việc tương tự xảy ra vào khoảng thời gian trước nhân lúc Orter bị thương để trả thù.

Điều đó đã đánh một hồi chuông cảnh báo về tình trạng nguy hiểm của Orter trong đầu Ryoh, và đó cũng là lí do mà anh ta tốn tâm tốn sức khuyên cậu hậu bối này tìm vệ sĩ đi theo bảo vệ, ít nhất là khi gặp sự việc tương tự thì Orter sẽ không bị thương như trước nữa.

Cậu nhóc cứng đầu.

Ryoh ngả người vào ghế tựa da, tiện tay lật mở tài liệu mà cấp dưới vừa đưa. Khi lật đến một trang, tay anh ta hơi khựng lại, trong đầu nảy ra một ý.

Thử cách này xem, không chừng cậu ấy sẽ đồng ý.

2.

Đúng bốn giờ chiều, cửa văn phòng bật mở, không cần phải đoán cũng biết Ryoh lại đến nói với anh về việc tìm vệ sĩ. Chẳng biết động lực gì có thể khiến vị tiền bối này kiên trì đến thế, nhưng Orter Mádl - đang bực mình khi bị vài tên ất ơ nào đó chặn đường sáng nay và khiến anh đi làm muộn - không có kiên nhẫn để nghe tiền bối của mình nói đi nói lại việc mình đã từ chối đến phát chán.

"Tôi không tìm vệ sĩ, cũng không có nhu cầu tìm vệ sĩ. Cảm ơn-"

Orter ngưng bặt khi thấy một bóng dáng cao to quen thuộc đi vào sau Ryoh. Một tên tội phạm nguy hiểm, anh chưa từng quên được thứ sức mạnh khủng khiếp đã có thể giết chết anh và mọi người, nếu Mash Burnedead không kịp thời xuất hiện.

Lẽ ra giờ này hắn ta phải ở trong tù chứ?

Có lẽ nhận ra ý thắc mắc trong mắt Orter, chưa kịp để anh hỏi thành lời, Ryoh đã ngay lập tức giải thích.

"Đây là vệ sĩ tôi tìm cho cậu."

Orter nhíu mày, theo thói quen muốn từ chối.

"Tôi không-"

Chưa nói hết câu, Ryoh đã đi nhanh tới bịt miệng anh lại, anh ta cúi người xuống ngang với cậu trai tóc đen, nói nhỏ.

"Cậu để tôi nói hết đã." Thần giác giả Ánh sáng bỏ tay ra khỏi miệng Orter ngay khi nhận được ánh mắt sắc lẹm của cậu hậu bối. "Bởi vì cải tạo tốt nên Doom được ra tù sớm, có điều cậu biết đấy, chúng ta vẫn cần phải cử người giám sát hắn ta tránh cho hắn ta vi phạm pháp luật, sau đấy còn phải giúp hắn ta tìm việc làm và hòa nhập xã hội nữa chứ. Mặc dù đã đeo vòng giám sát hạn chế ma thuật chuyên dụng rồi nhưng sức mạnh của hắn vẫn kinh khủng hơn người thường rất nhiều, tôi nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có cậu là phù hợp thôi."

Nói rồi Ryoh chắp tay lại ra vẻ đang cầu xin anh.

"Thôi nào Orter, cậu giúp tôi nhé. Để hắn ta làm vệ sĩ cho cậu là giải quyết được cả hai việc luôn rồi, vừa giám sát được hắn lại vừa giúp hắn có việc làm sau khi mãn hạn tù."

Lần này Orter khó xử. Anh biết thừa trong chuyện này có tư tâm của Ryoh, nhưng lí do mà anh ta đưa ra đủ hợp lý khiến anh không thể từ chối nổi. Tên cáo già này...

"Thôi được rồi." Orter thở dài. "Anh đã nói như vậy mà tôi còn từ chối thì thật không phải phép."

Nụ cười tươi lộ ra trên khuôn mặt điển trai của người đàn ông tóc vàng, anh ta đứng dậy, vui vẻ.

"Cảm ơn. Vậy tôi không làm phiền cậu nữa." Ryoh đạt được mục đích, xoay người, vỗ vào bắp tay to lớn của Doom. "Làm việc cẩn thận nhé."

Văn phòng một lần nữa trở về sự im lặng. Orter ngước lên nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Doom, anh lại thở dài.

Phiền chết mất.

3.

Trái với suy nghĩ của anh thì Doom lại vô cùng thành thạo trong việc chăm sóc người khác. Không chỉ là một vệ sĩ hợp cách, hắn ta còn như một bảo mẫu với sự chuyên nghiệp chẳng kém gì những người được đào tạo bài bản.

Thú thật thì Orter khá hưởng thụ sự phục vụ chu đáo của hắn. Anh không cần phải dậy sớm làm bữa sáng, vì lúc nào hắn cũng sẽ chuẩn bị sẵn pancake (ngon bất ngờ) cùng một tách trà nóng, không cần phải tự đẩy xe lăn (một công việc mệt mỏi), còn không phải ra tay dẹp yên đám chặn đường vì hắn ta đã xử hết trong một nốt nhạc,.... và rất nhiều việc khác.

Anh gần như rất hài lòng.

Điểm duy nhất chưa vừa ý, Doom chăm sóc hơi quá rồi thì phải.

Orter - sớm đã chết lặng - yên tĩnh để Doom bế mình lên theo kiểu công chúa. Ban đầu anh có phản đối đấy, nhưng trước sự cố chấp của gã to xác này, cuối cùng người thỏa hiệp trước chính là anh.

Dù sao cũng từng là Thần giác giả, vậy mà hiện tại lại phải cam chịu để một tên đàn ông ẵm bế mình. Xấu hổ mãi cũng quen, giờ anh còn biết tìm tư thế dễ chịu nhất khi ở trong lòng Doom.

Cũng đâu thể đuổi hắn đi được, như vậy những ngày sau đó anh đừng hòng được yên tĩnh với Ryoh.

"Không được bế tôi trước mặt người khác." Orter yếu ớt ra yêu cầu, anh nắm chặt sợi dây gắn liền với vòng đeo trên cổ Doom, ngay khi được bế lên, anh cựa quậy người tìm một tư thế nằm thoải mái hơn. "Anh có nghe không?"

"Vâng cậu chủ." Gã to xác gật đầu, khuôn mặt cũng chẳng có mấy thay đổi cảm xúc. Cậu chủ trong tay hắn nhẹ tênh, chẳng tốn chút sức nào cũng có thể nhấc lên. Vòng giám sát trên cổ hơi siết lại một chút, hắn đoán Orter đang vô thức kéo dây, nhưng cũng không nói gì, bước từng bước chắn chắn bế anh lên phòng ngủ.

Tắm rửa là phần không thể thiếu của ngày, nhất là với một người yêu thích sự sạch sẽ như Orter. Doom đặt anh ngồi lên bệ đá, rất thuần thục cởi hết quần áo cho người nhỏ hơn. Hắn mở vòi tắm ra, thử nhiệt độ của nước trước, thấy ổn rồi mới bắt đầu xối nước ướt người Orter.

Điều thứ hai anh đã làm quen khi để Doom thành người của mình. Hắn ta đã vơ hết chuyện của anh vào người mình, còn anh chỉ cần ngồi yên hưởng thụ, trong đó có cả việc tắm rửa.

Có trời mới biết lần đầu để Doom tắm cho mình anh đã ngượng tới mức nào. Và cũng y như câu chuyện bế ẵm, anh đành phải thoả hiệp, trở thành một em bé to xác đến tắm cũng không thể tự tắm.

Dù sao hắn ta cũng bị mù. Orter an ủi bản thân.

"Tôi chỉ bị liệt chân chứ đâu bị què tay." Orter phàn nàn trong khi ngửa cổ lên để Doom dễ xoa xà phòng hơn.

"Tôi phải đảm bảo rằng không có nguy hiểm gì xảy ra với cậu chủ." Doom nói.

"Tắm thì có nguy hiểm gì được chứ?" Lần nào cũng vậy, anh rùng mình khi bàn tay Doom tì vào núm ti của mình, cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng khiến anh ngượng chín mặt. Bàn tay hắn mang theo xà phòng trơn trượt sờ đến hết phần thân trên của anh, rồi sau đó là xoa nắn cẳng chân thon dài, ngay khi hắn sờ tới lông mu và có xu hướng dịch dần xuống, Orter đè tay hắn lại.

"Được rồi, tôi có thể tự làm cái này." Như sợ Doom không đồng ý, Orter khẳng định lại. "Thật đấy, tôi có thể tự làm được."

Doom hơi nghiêng đầu như thể tự hỏi, sau đó hắn lùi về sau vài bước, cung kính.

"Vậy khi nào xong cậu có thể nói với tôi."

Orter thở phào. Anh nhìn xuống hạ thân, cắn môi, tay cẩn thận chạm vào khe thịt nho nhỏ dưới thân mình. Đúng vậy, thay vì có dương vật như bao tên đàn ông khác, Orter sinh ra đã có âm đạo như phụ nữ. Đương nhiên anh chẳng vì vậy mà tự ti, nhưng anh tự hiểu rõ bản thân cần giữ kín bí mật này và không thể để bất kì ai phát hiện. Cũng chính vì vậy anh luôn hạn chế tiếp xúc với người khác giới, ngay cả những lúc cần giải tỏa nhu cầu tình dục, phần lớn thời gian anh cũng chỉ dùng mấy thứ đồ chơi người lớn để đút vào đó, đôi khi cũng sẽ buông thả bản thân tình một đêm, và chỉ là tình một đêm thôi, anh sẽ yêu cầu bạn tình bịt kín mắt và để bản thân làm chủ cuộc chơi.

Anh có thể nhân nhượng cho phép Doom tắm cho mình, chính là vì hắn ta mù.

Và do kĩ thuật mát xa của hắn thật sự tốt quá.

"Tôi muốn ngâm bồn." Orter ra yêu cầu khi Doom đang tẩy sạch xà phòng trên người mình. Anh vòng tay qua cổ hắn, đổ người về phía trước, cơ thể gần như đu lên người của gã to xác. Hắn nhanh tay vòng một tay qua eo thon nhỏ giữ chặt tránh anh bị ngã, tay kia luồn qua cẳng chân vô lực trắng sứ, xốc lên chuyển thành tư thế bế công chúa. Nước trên người Orter nhỏ giọt xuống sàn, thấm ướt hết quần áo Doom, khuôn mặt anh ửng hồng lên, mắt kính mờ nhòe vì hơi nước, gần như lọt thỏm trong tay hắn.

Nước nóng trong bồn đã được chuẩn bị sẵn, vừa ngồi vào bồn, cơ thể mệt mỏi của Orter nhanh chóng nhũn ra. Doom quỳ trên đất, bàn tay to lớn đặt lên vai anh, không mạnh không nhẹ bắt đầu xoa bóp.

"A... Nhẹ chút..." Giọng Orter nghèn nghẹn mang theo âm mũi, thoải mái đến mức không nhịn được phát ra tiếng kêu mềm nhũn.

Tay hắn như mang theo ma thuật, xoa bóp thoải mái tới mức anh ngủ thiếp đi. Cuối cùng, vẫn là Doom mặc quần áo cẩn thận cho anh rồi bế anh về giường ngủ.

Nếu hỏi anh có hài lòng với người vệ sĩ này không, thú thật thì anh không có gì để chê nữa.

4.

Người trong bộ ma pháp dần đã quen với cảnh tên tội phạm nguy hiểm khét tiếng đi đằng sau Bộ trưởng nhà mình. Doom, anh cả của hội Ngũ Tử Ác Ma, tên ác nhân từng mang đến sự sợ hãi và tuyệt vọng cho tất cả mọi người, giờ đây lại phục vụ chăm sóc Orter cẩn thận, ngoan như một chú cún trước chủ nhân của nó.

Đúng là sống lâu thì chuyện gì cũng thấy.

Dù biết hắn ta sẽ không hại mình, nhưng những pháp sư làm việc trong bộ cũng không dám tới gần hắn. Chịu thôi, ấn tượng không được chính diện cho lắm mà hắn để lại cho mọi người thật sự khó có thể xóa nhòa. Mà Doom cũng không có ý định hòa hoãn quan hệ với những người xung quanh, công việc mà Ryoh giao chỉ là chăm sóc Orter cẩn thận, và hắn chỉ cần làm đúng nhiệm vụ mà thôi.

"Cà phê của cậu đây."

Trong căn phòng chỉ có lật giấy sột soạt. Doom đặt cà phê lên bàn, sau đó nhấc Orter dậy, để anh ngồi trong lòng mình. Thần giác giả trẻ tuổi hơi liếc nhìn hắn một chút, sau đó rất tự nhiên tựa vào ngực hắn tiếp tục đọc tài liệu. Nếu Ryoh có ở đây, hẳn anh ta phải bất ngờ lắm khi cậu đàn em ghét nhất việc tiếp xúc da thịt với người khác nay lại ngoan ngoãn lọt thỏm trong lòng tên vệ sĩ mới nhậm chức, thậm chí còn chẳng nhìn thấy một khe hở nào giữa hai người. Nhiệt độ cơ thể Doom rất cao, chẳng khác gì cái lò sưởi di động, trái ngược hoàn toàn với Orter quanh năm chân tay lạnh như băng, ngồi trong lòng hắn một lúc, anh cảm thấy dường như cơ thể mình đã ấm lên, vô cùng hưởng thụ dán sát hơn.

"A!"

Cà phê để sát tay Orter, anh không cẩn thận gạt tay làm đổ vào người. Tách sứ "choang" một tiếng vỡ thành từng mảnh trên sàn, quần tây bị thấm ướt dính sát vào da thịt. Mặc dù cà phê không còn nóng như lúc mới pha, thế nhưng cũng đủ khiến đùi của anh có cảm giác hơi rát. Do công việc của Thần giác giả tương đối bận rộn, không thể thường xuyên về nhà, phòng làm việc của Bộ trưởng đều có sẵn một phòng tắm riêng để bọn họ sửa soạn bản thân. Chưa kịp hoàn hồn lại, Orter đã thấy Doom bế mình lên, bước qua những mảnh vỡ đi vào phòng.

"Tôi tự làm được." Orter giữ chặt tay Doom khi thấy hắn muốn kéo quần mình xuống, thế nhưng sức của anh chẳng đọ lại được sức hắn, quần dài lẫn đồ lót cứ như vậy bị lột ra. Đùi trong đã đỏ ửng một mảng, hơi ran rát, Doom chạm nhẹ vào đó, nghe thấy tiếng xuýt xoa của anh, hắn nhanh chóng rụt tay lại.

"Bị bỏng?"

"Không có." Orter trả lời. "Chỉ hơi ửng đỏ một chút, không sao cả."

"Là lỗi của tôi."

Doom đặt anh ngồi trên bệ, mở vòi ra xối nước lạnh lên.

Cảm giác này thật kì lạ.

Orter cắn chặt môi khi Doom chạm vào đùi trong của mình. Bàn tay to lớn cọ xát da thịt nhạy cảm, ngón tay đầy vết chai niết phần bẹn. Động tác nói là thô bạo cũng không phải, nhưng cũng chẳng thể tính là nhẹ nhàng, cảm giác ran rát khi bị đổ cà phê dần biến mất, thay thế vào đó là ngứa ngáy tê rần vùng đùi.

"Ưm..." Orter nhanh chóng bịt chặt miệng, đè chặt tay Doom lại. Anh muốn khép chân lại, thế nhưng thân dưới không chịu nghe chỉ thị của não bộ.

Ngón tay Doom đang đâm vào trong khe thịt nhạy cảm của anh.

Lỗ lồn bất chợt bị cạy mở co rúm lại, thịt non bên trong theo phản xạ siết chặt, cảm giác tê dại làm hệ thần kinh của anh không ngừng nhảy nhót. Anh cảm nhận được rõ ràng từng vết chai dày cưng cứng trên ngón tay hắn, cũng cảm nhận được Doom hơi tò mò cong ngón tay lên cọ vào vách trong nhạy cảm.

"Đây là..." Doom hơi tò mò đưa đẩy ngón tay. Bởi vì không thể nhìn được nên mọi giác quan khác của hắn đều nhạy cảm hơn người thường. Ngón tay được bao bọc trong một thứ gì đó mềm mại ẩm ướt, mỗi lần hắn di chuyển là thứ đó lại xoắn chặt lại, vừa nóng vừa ướt. Hắn cong ngón tay, thử ấn vào phần mềm mại hơi nhô lên bên trong, ngay lập tức cảm nhận được sự siết lại.

"Ugh... Ưm... Doom...Dừng lại..." Orter không nhận ra giọng nói của mình đã mềm nhũn dụ người thế nào, anh đẩy tay hắn ra, âm mũi mang theo nghẹn ngào. "Anh ra ngoài đi."

Doom chột dạ rút tay ra, hắn cảm thấy mặt mình nóng bừng, ngón tay ướt sũng nhắc nhở hắn vừa làm gì.

"Tôi ra ngoài lấy quần áo."

Doom vừa khép cửa lại, cơ thể căng cứng của vị Thần giác giả nhanh chóng xụi lơ tựa vào tường. Orter bỏ tay khỏi miệng mình, dãi nhớt nhớp nháp lòng bàn tay, anh thở dốc, khuôn mặt đỏ lựng bất thường, thân dưới chảy nước nhoe nhoét xuống bệ đá. Ngay cả khi Doom rút tay ra, lồn vẫn không ngừng phun dịch nhờn, cho dù ai thấy cảnh này cũng đều nghĩ rằng cái lỗ dâm đãng này thiếu địt đến mức nào.

Orter cắn môi, tay đưa xuống ma sát mép lồn, đè nghiến hột le. Anh ép hai múi thịt vào day day, đầu ngón tay cũng không dám thọc vào sâu, chỉ dám mân mê ngoài cửa mình. Động tác của anh cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào, môi lồn cũng chuyển sang màu đỏ sậm, mãi cho đến khi lỗ thịt co rút bắn ra nước sướng mới chịu dừng lại.

Áo sơ mi cũng dính đầy mồ hôi rồi. Orter sụt sịt với lấy vòi nước chùi rửa qua loa rồi mới gọi Doom vào thay đồ cho mình.

Anh mềm nhũn tựa lên người hắn, cực khoái khi nãy cứ như rút sạch sức lực anh. Orter lim dim, để kệ Doom mặc đồ cho bản thân còn mình chìm vào giấc ngủ trên vai hắn.

Do quá mệt mỏi, anh cũng không nhận ra sự bất thường của Doom. Bên tai hắn quanh quẩn tiếng thở đều của cậu chủ, trong đầu lại quẩn quanh tiếng kêu mềm mại khi nãy.

Rất dễ nghe.

Doom vuốt mặt, tai đỏ lựng như sắp tiết ra máu.

Có vẻ như cậu chủ của hắn không giống như những tên đàn ông khác thì phải.

5.

Sau chuyện ngày hôm đó, bầu không khí giữa hai người có sự thay đổi.

Dường như có một tấm kính vô hình nào đó ngăn cách, mặc dù vẫn vô cùng săn sóc nhưng Doom đã dừng tất cả các tiếp xúc thân thể không cần thiết với cậu chủ nhà mình. Không có ôm vào lòng, cũng không có tắm rửa hộ, tiếp xúc thân mật duy nhất là khi bế Orter lên xuống xe lăn.

Orter cố gắng lờ đi vành tai đỏ ửng của Doom mỗi khi tới gần mình. Có lẽ hắn ta đã phát hiện ra gì đó, anh cố gắng giữ bình tĩnh khi yêu cầu hắn làm cái gì đó. Anh thấy thật may mắn khi Doom không hỏi bất cứ điều gì về ngày hôm đó, sự cố ấy có lẽ là điều cả hai đều muốn quên đi.

Nhưng chuyện đã xảy ra thì nó vẫn là xảy ra.

"Cậu chủ, cà phê của cậu."

Doom đặt cà phê lên bàn, Orter không để ý, anh tùy tiện cầm quai ly, lại vô tình chạm vào tay hắn. Như bị giật điện, cả hai đều rụt tay lại.

Orter ngượng ngùng trước phản ứng thái quá của mình, anh nhìn Doom, không thể tìm được bất cứ cảm xúc nào trên khuôn mặt hắn. Gã vệ sĩ cúi người, cung kính:

"Cậu chủ, tôi lui ra trước. Nếu có chuyện gì cậu hãy gọi tôi."

"Được."

Orter vẫy tay, rồi nhanh chóng ôm lấy mặt mình.

Điều này thật không nên.

Tại sao anh lại có phản ứng lớn như vậy chứ? Ngại ngùng ư?

Orter vuốt mặt, thật không nên chút nào. Anh nghĩ mình phải nói chuyện với Ryoh về việc tiếp tục thuê Doom làm vệ sĩ cá nhân.

Doom vẫn đưa anh về như thường ngày. Kể từ khi thuê hắn, tần suất anh bị chặn đường giảm hẳn, trong sinh hoạt có thêm một người phụ giúp cũng tiện hơn hẳn. Hắn cũng có ích đấy chứ, nói thật thì anh sẽ tiếc lắm sau khi sa thải hắn đây.

Nằm trên giường, Orter không thể tập trung vào đọc sách. Anh nhìn đồng hồ, chín giờ tối, vẫn còn quá sớm để ngủ. Sự cố ngày hôm đó bỗng xuất hiện trong đầu anh, nhớ lại xúc cảm khi nãy, cơ thể anh bỗng rạo rực, trống vắng khôn tả.

Kể từ khi hai chân bị tổn thương không thể cử động sau trận chiến, Orter chưa từng thủ dâm một lần nào mặc dù bản thân anh là một người có tính dục cao. Anh nghĩ mình đã hoàn toàn mất hứng thú với tình dục, có lẽ là hệ quả kèm theo của việc trở thành người tàn tật.

Cho đến ngày hôm đó, những ngón tay xa lạ kia mở nắp hộp pandora, đánh thức cơ thể đói khát này.

Quần ngủ bị vứt sang một bên. Orter thuần thục đút ngón tay vào miệng liếm mút, chờ khi nó ướt sũng nước bọt mới rút ra. Ngón tay mềm mại thon dài phủ một lớp chất lỏng dính nhớp, giống như phản quang mà lấp lánh. Anh dần dần men xuống dưới, mân mê miệng lỗ rồi thử đút một đốt ngón tay vào.

Sự kích thích quen thuộc khiến cơ thể vị Thần giác giả mềm nhũn và run rẩy, lồn dâm háu đói ngay lập tức xoắn chặt lại. Orter cắn môi thở dốc, một ngón, hai ngón rồi ba ngón, anh chầm chậm đưa đẩy.

Không đủ.

Cơ vòng co bóp mãnh liệt tiết ra dịch dâm, Orter gập người lại, ngón tay đưa đẩy thành tiếng nước lép nhép.

Vẫn không đủ.

Bướm dâm đói khát gào thét vì cảm giác trống rỗng. Nếu có thứ gì đó thô dài hơn thúc vào, càn quấy trong lồn anh, đụ nó thành đống thịt mềm nát bét... Orter lúc này mới để ý áo vest mà Doom để quên trên ghế, anh miên man nghĩ tới ngón tay đầy vết chai của hắn từng thọc vào lồn mình, buột miệng rên rỉ.

"Doom, đút vào sâu hơn..."

Tựa như trong lòng hoảng hốt, ngón tay đột nhiên đâm vào lút cán, ấn mạnh lên điểm dâm nhô lên. Xúc cảm tê dại chạy dọc sống lưng, khoái cảm bất ngờ xộc lên não, Orter co quắp, tiếng rên bị đẩy lên cao vút, mang theo tiếng nức nở nghẹn ngào.

" A hức... Sâu quá..."

Tốc độ tay của Orter càng lúc càng nhanh, nước dâm phùn phụt văng ra lung tung, dâm đãng không chịu nổi. Anh không kiêng dè gì rên rỉ gọi tên Doom, trống rỗng về mặt tinh thần được thỏa mãn, vùi mặt hít một hơi thật sâu mùi hương đặc trưng còn vương trên áo hắn, mùi mồ hôi hòa lẫn với nước xả thoang thoảng làm đầu óc anh mụ mị. Dường như Doom đang thật sự bên cạnh đụ anh, Orter sung sướng nức nở, người cũng nhũn ra như bùn. Đôi mắt vàng dần phủ một màn sương, anh hé miệng, nước dãi không kịp nuốt chảy xuống gối. Rất lâu, ngón tay anh đã mỏi nhừ rồi thì lỗ lồn cuối cùng cũng lên đỉnh, phía bên trong hút mạnh một cái làm toàn thân anh run lẩy bẩy. Bé bướm mềm nhũn phun ra dịch dâm nhầy nhụa, chảy dọc theo bắp chân xuống ga giường. Cao trào bất chợt làm Orter ngẩn ngơ, khuôn mặt ửng hồng thất thần, tóc mai bết mồ hôi dính sát vào gò má, lồng ngực phập phồng liên tục. Bướm dâm mềm mại khép mở không ngừng chảy ra nước nhờn, thấm ướt cả bàn tay anh.

Anh vừa làm gì thế này?

Khuôn mặt vốn hồng hồng bởi tình dục giờ đỏ lựng như cà chua. Anh rút tay mình ra, lỗ lồn không có tí liêm sỉ nào bật ra tiếng "póc" dâm đãng như đang lưu luyến kẻ xâm nhập. Nước sướng nhầy nhụa làm ướt bàn tay anh, tựa như một lớp màng dính nhớp. Âm đạo co rút không ngừng, âm đạo giờ đã mềm nhũn, cảm giác trống vắng chỉ tăng lên chứ không thuyên giảm. Áo vest mà Doom để quên cũng đã nhầy nhụa thứ chất lỏng chảy ra từ vùng cấm. Orter thầm mắng bản thân không có tí liêm sỉ nào, sau đó lấy giấy ăn trên tủ đầu giường tùy tiện lau tay và thân dưới cho mình rồi mặc quần dài vào.

Anh vậy mà nghĩ đến Doom rồi thủ dâm? Đã thế còn đạt được cực khoái?

May mắn là Doom không nhìn thấy, nếu không sáng mai khi thay ga giường mới, hắn sẽ phát hiện ra vải ga trắng sạch sẽ giờ đã nhăn nhúm dính đầy nước dâm của cậu chủ nhà mình.

Orter mệt mỏi nhắm mắt lại, mặc kệ hai má nóng ran, mang theo sự xấu hổ chìm vào giấc ngủ.

6.

Ngày hôm sau, cả hai người bọn họ ăn ý không nhắc gì về chuyện chiếc vest bị bỏ quên. Có lẽ Doom không nhớ về nó, hoặc do hắn không biết nó đang trong rổ quần áo bẩn mà sáng nay Orter đã kịp vứt vào và lấy quần áo của bản thân phủ lên.

Không biết nữa.

Orter lắc mạnh đầu không cho phép mình tiếp tục suy nghĩ linh tinh, ánh mắt né tránh không dám đối diện trực tiếp với Doom.

"Cậu chủ." Ngón cái của Doom đặt lên môi dưới của anh miết xuống, ngay sau đó đút một viên nhộng nho nhỏ vào miệng anh. "Cậu quên uống thuốc rồi."

"Ừm." Orter theo bản năng đưa lưỡi ra cuốn lấy viên thuốc, đầu lưỡi chạm vào đầu ngón tay ngay lập tức truyền đến cảm giác tê dại như điện giật. Anh rụt người lại, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Doom, tự nhủ rằng mình nghĩ nhiều rồi.

Phải tránh xa Doom.

Orter nghĩ thầm, tay vẫn cầm dây dắt, đôi lúc lại vô thức giật xuống. Gã vệ sĩ chịu đựng cảm giác vòng đeo siết chặt ở cổ, ổn định đẩy xe lăn cho cậu chủ nhỏ. Ngón tay vẫn vương lại độ ấm cùng sự ẩm ướt từ đầu lưỡi, giống như đang cho mèo con ăn, gai lưỡi mang tới xúc cảm ngứa ngáy.

Thời tiết Easton gần đây thất thường chẳng khác gì tâm trạng của người đang yêu. Đột ngột từ đâu đó gió lạnh thổi mang theo không khí lạnh bao phủ đất trời. Ánh nắng ấm áp có phần nóng bức của sáng sớm biến mất, trên bầu trời mây chăng kín, âm u như sắp mưa.

Orter chỉ mặc một cái áo sơ mi mỏng manh không thể chống lại thời tiết lạnh bất ngờ. Anh đóng kín các cửa, thế nhưng cũng chẳng thể nào phòng được cái giá buốt lách qua khe cửa. Lò sưởi trong phòng làm việc vẫn chưa được sửa chữa, do mấy ngày trước nóng bức nên Orter cũng chủ quan không giục cấp dưới. Tay chân lạnh buốt, dù mặc thêm áo khoác rồi vẫn thấy rùng mình, anh không nhịn được hắt xì liên tục.

Từ nhỏ tới giờ, nhiệt độ cơ thể Orter lúc nào cũng thấp hơn người bình thường, anh sợ nhất trời chuyển lạnh, bởi chỉ cần nhiệt độ giảm xuống chút thôi là toàn thân sẽ buốt cứng lại, phản xạ cũng giảm sút, phiền phức vô cùng.

Anh xoa xoa chóp mũi đỏ ửng, ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa đang mở. Doom cầm trên tay cà phê nóng đặt xuống, bỗng nhiên sờ vào tay anh, hơi nhíu mày lại. Orter chưa kịp nói hắn cứ ra ngoài đi, cơ thể đã bị nhấc bổng lên, ngay sau đó lưng dán lên một cơ thể vô cùng nóng.

"Anh làm cái quái..."

"Tôi sưởi ấm cho cậu chủ được không?" Doom chân thành, nắm tay anh kéo lên thổi hơi vào. Doom tựa như một cái bếp lò di động, người nóng mà hơi thở cũng nóng, cho dù ngại ngùng nhưng Orter không thể phủ nhận được cảm giác tay chân dần ấm lên khiến anh thoải mái đến nhũn cả xương. "Người tôi ấm lắm."

Độ ấm này quả thực khiến anh chẳng thể từ chối, tựa hẳn vào người hắn thay cho lời đồng ý.

Khoảng cách vô hình giữa bọn họ cứ vậy mà bị đập tan.

Tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, như nghĩ đến điều gì, vành tai Doom bỗng đỏ lên, lén lút chỉnh tư thế giúp cơ thể không xương nằm trong ngực mình dễ chịu hơn. Hương cam thảo nhàn nhạt từ sữa tắm xen lẫn với mùi cơ thể sạch sẽ quanh quẩn nơi chóp mũi, trong ngực hắn nhộn nhạo, suy nghĩ lung tung.

Mà Orter cũng không được tự nhiên.

Có lẽ là do tác động của việc tối qua, cơ thể ấm rồi anh lại bắt đầu suy nghĩ lung tung. Tâm trí trôi dạt về quá khứ, anh nhìn bàn tay to lớn đang bao bọc tay mình, nuốt nước bọt cọ quậy người. Tính xâm lược từ người đàn ông phía sau anh quá mạnh, thậm chí chẳng cần phải cố tình thể hiện cũng khiến người ta không thể bỏ qua.

Người mà anh gọi tên hôm qua trong lúc mê man lại ở ngay đằng sau anh.

"Cậu chủ, ngồi yên." Eo bỗng bị người đàn ông chế trụ lại, Orter ngẩn người, lúc này mới cảm nhận được có gì đó cộm lên sau lưng mình.

Rất nóng, thậm chí cách vài lớp vải anh vẫn có thể được "thứ đó" đang phừng phừng trỗi dậy.

Orter nuốt nước bọt, lỗ dâm ngửi được mùi đàn ông bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, tiết ra chất dịch ẩm ướt.

Bọn họ, ai cũng động tình.

7.

Doom cúi đầu xuống, môi áp sát vào vành tai anh. Tiếng thở dốc khàn khàn đầy quyến rũ dội thẳng vào lỗ nhĩ, trong đầu Orter có tiếng nổ đùng đoàng.

Gã vệ sĩ không thấy cậu chủ nhỏ có phản ứng, to gan hơn, gãi gãi lòng bàn tay nhỏ nhắn như tán tỉnh, vừa thấy anh định rụt lại, hắn đã nhanh hơn đan tay vào.

"Doom!" Orter nạt, nhưng lại không nghe thấy chút ý trách móc nào.

"Cậu chủ, tôi có thể..." Doom không nhịn nổi, hắn ngập ngừng hỏi, mong chờ lời hồi đáp.

Dù không nói thẳng ra nhưng Orter cũng hiểu hắn đang muốn hỏi điều gì. Anh nhắm mắt lại, hàng mi run run, suy nghĩ hỗn loạn.

"Sạch sẽ?" Anh nghe thấy giọng mình hỏi như vậy.

"Đây là lần đầu của tôi."

Bàn tay đang đặt trên đùi Orter dần men tới gần bẹn, đầu ngón tay cọ vào đũng quần ướt đẫm. Orter bám vào cánh tay hắn, cảm nhận được thứ khổng lồ nóng rẫy đang chọc vào mông mình, anh nuốt nước bọt, thả lỏng cơ thể, dùng sự im lặng thay cho lời chấp thuận.

Doom biết cậu chủ đang bật đèn xanh cho mình, hắn mạnh dạn hơn, một tay đưa vào trong áo sơ mi vuốt ve da thịt nhẵn nhụi của người nhỏ hơn, một tay luồn vào trong quần sờ mó vùng tam giác. Quần lót của Orter sớm ướt rượt, môi lồn in rõ lên phần đũng. Gã vệ sĩ dùng ngón tay mân mê phía ngoài, ngón tay đâm hờ vào bên trong qua lớp ngăn cách.

Vải quần cọ xát với mép lồn, ngón tay mơ hồ dạo quanh cửa mình nhưng lại không đút vào trong, cảm giác ngứa ngáy trêu đùa lý trí của Orter tới phát điên. Anh quay đầu, vừa vặn hôn lên yết hầu của Doom, cậu chủ nhỏ thầm thì, lúc này mới trả lời cho câu hỏi chưa nói hết khi nãy.

"Làm đi."

Quần lót dính vào môi lồn, dịch nhờn đã thấm ướt lớp vải mềm mại, khi cởi ra kéo theo sợi chỉ mảnh. Mu lồn chỉ có một chút lông mỏng nhạt màu, cái lỗ dâm ướt át thèm khát chảy đầy nước, hai bên môi hoa múp rụp, che đi âm vật đỏ hỏn. Những điều này Doom đều không thể nhìn thấy, nhưng cũng không thể ngăn được con cặc dưới thân hắn cứng ngắc. Giọng nói mềm mại xen lẫn với tiếng thở dốc của Orter như tăng gấp chục lần âm lượng lọt vào tai hắn, mùi hương sạch sẽ quẩn quanh chóp mũi, đôi môi mềm mại chạm vào yết hầu nhạy cảm, tất cả đều làm một tên trai tân ba mươi năm như hắn nứng phát điên.

Tay hắn tách môi lồn ra, ngón tay cái đè lên âm vật rồi cọ xát. Chưa tính là động tác của Doom cũng chẳng coi là nhẹ nhàng gì thì những vết chai dày cưng cứng trên ngón tay hắn cũng đủ khiến hột le Orter ngứa ran. Yết hầu anh lăn lộn lên xuống, cơ thể cũng nóng rực, hõm lưng đang bị thứ đó của Doom chọc vào cũng tê dại. Anh ngọ nguậy người trong lòng hắn tìm một góc độ thoải mái hơn, nhưng ngay lập tức cứng người lại khi cảm nhận được hơi thở nóng rực của người đàn ông phả vào gáy mình, cảm giác y hệt như có thú săn mồi nguy hiểm đằng sau. Cánh tay chắc nịch của Doom giữ chặt eo anh, giọng của hắn hơi khàn, ghé vào tai anh thì thầm.

"Cậu chủ, ngồi yên nào."

Nếu không phải vừa nghe thấy hắn khai báo, chắc hẳn anh sẽ suy nghĩ vệ sĩ của mình đã từng trải qua bao nhiêu mối tình rồi mới có thể biết dùng tông giọng khêu gợi đến vậy để biến một câu nói bình thường trở nên đầy tán tỉnh. Thần kinh Orter căng lên như dây đàn, hô hấp cũng dần trở nên tán loạn. Không giống như lần trước chỉ là những hành động vô ý bắt nguồn từ sự tò mò, giờ đây ngón tay của Doom đang trêu đùa bé bướm một cách có chủ đích, ép buộc nó chảy nước không ngừng. Hắn chà xát hai múi thịt mọng nước, không chịu đút hẳn vào trong mà mân mê ngoài cửa mình. Doom nghe được nhịp thở run rẩy của cậu chủ, cảm nhận được hột le của cậu chủ cứng dần trong tay hắn, lòi hẳn ra ngoài môi lồn một cách hưng phấn. Hắn nhớ tới lời lũ em của mình về "chuyện đó", tim đập thình thịch bởi tò mò, ngón tay nhéo mạnh múi thịt trong tay mình, thứ nước sốt ướt át đó đang chảy đầy tay hắn.

"Anh phải thử nếm thứ chất lỏng chảy ra từ 'nơi đó' của cô ấy." Những lời nói hôm đó của Delisaster quẩn quanh trong đầu hắn. "Dùng lưỡi của anh làm cô ta sung sướng quằn quại, khiến người cô ta nhũn ra như bùn mới là thành công."

Doom bỗng dưng hắn thấy cổ họng mình khô khốc, càng nuốt nước bọt lại càng khát, hắn muốn tìm cách để xoa dịu thứ bản năng này, tựa như người đi trong sa mạc khô cằn đang đi tìm dòng nước trong suốt.

"Tôi có thể..." Doom thở hắt ra, bàn tay đang giữ eo Orter suồng sã dịch lên chui vào trong áo anh. "Mút nó được không?"

"Ừ... Hử?" Orter mở to đôi mắt đang nhắm nghiền, đầu óc trì độn dần thanh tỉnh, anh lặp lại đầy nghi hoặc. "Mút nó?"

Vị trí lúc này của anh đã thay đổi. Doom xoay người để Orter ngồi trên ghế, tách hai chân vô lực đặt vắt vẻo trên tay vịn, nơi nhạy cảm hoàn toàn bại lộ ra không che giấu được chút gì. Lỗ lồn tiếp xúc với khí lạnh hơi co rút, Orter không tránh nổi ngại ngùng khi thấy Doom ngồi quỳ giữa hai chân anh, khuôn mặt đối diện với "vùng đất cấm".

"Vâng, mút nó." Doom nhắc lại. Khoảng cách gần quá, Orter nghĩ thầm, tới mức anh cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn đang phả vào vùng kín, nóng tới nỗi khiến cả cơ thể anh cũng râm ran.

Ngón tay cái của Doom kéo banh môi lồn múp rụp hai bên ra, khe thịt ẩn đằng sau khép lại ướt nhẹp. Hắn ngửi được mùi tanh nhè nhẹ của nước lồn, là một mùi hương rất sạch sẽ.

Lại càng khát.

Doom nghe thấy tiếng rít của Orter khi lưỡi hắn cuốn lấy âm vật hút mạnh, những ngón tay thon dài của cậu chủ nhỏ luồn vào tóc hắn, tác động yếu ớt tới mức hắn không rõ là cậu ấy muốn giữ hắn lại hay đẩy ra. Hột le hơi giật giật, Doom gặm mút nó trong miệng, mút cho đến khi lỗ bướm lại chảy ra một đống nước nữa mới chịu nhả ra, chuyển sự quan tâm xuống cửa mình múp rụp.

Bụng dưới Orter run lên, anh cong người, tay vô thức nắm chặt tóc của gã vệ sĩ, cảm giác tê rần lan từ âm hộ lên tới tận óc. Đôi môi nóng ướt của Doom chạm vào mép bướm, đầu lưỡi thô lớn đánh vòng bên ngoài cửa mình, không thèm để ý há miệng ngậm hết hai mép thịt múp míp để nuốt hết chỗ nước sướng chảy ra. Chóp mũi hắn đè lên hột le, phía bên ngoài bị đầu lưỡi dâm loạn liếm láp, ngay cả lỗ tiểu cũng không tha. Hai cánh hoa bị mút tới phồng như tích nước, âm vật cùng môi lồn liên tục bị gặm cắn lôi kéo mang tới đau đớn vụn vặt khiến người ta điên cuồng.

"Đừng...đừng liếm nữa..."

Hai cẳng chân bị thương không thể khép lại, những tác động yếu ớt của Orter không thể nào cản được Doom. Gã vệ sĩ ụp mặt vào háng cậu chủ bú mút say sưa, đầu lưỡi đẩy môi lồn căng múp đâm vào bên trong âm đạo. Bựa lưỡi thô ráp vét một đường lên niêm mạc đỏ hồng, thịt non chặt chẽ tách ra, rồi sau đó co rút lại hút dị vật đi vào sâu hơn. Toàn thân Orter run rẩy, nước mắt kìm nén từ nãy giờ trào ra, anh nhỏ giọng nức nở, bịt chặt miệng mình không cho tiếng rên lớn thoát ra, chỉ còn tiếng thở "fu fu" nho nhỏ.

Sướng quá.

Trước mắt Orter nhoè đi vì dòng lệ, lồng ngực phập phồng không theo quy luật, nước bọt túa ra ngoài làm ướt đẫm mu bàn tay. Đầu óc anh trống rỗng, lỗ lồn hôm qua do thủ dâm vốn đã hơi hồng hồng giờ bị ma sát tới đỏ ửng lên. Lồn dâm bị bỏ đói lâu ngày bắt đầu ngứa ran lên như bị hàng vạn con kiến bò qua, nóng tới nỗi muốn hoà tan dị vật bên trong.

Nghe thấy tiếng khóc thút thít của Orter, Doom chần chờ một lúc, rồi lại càng thêm nhiệt tình bú lồn cậu chủ nhỏ. Bàn tay to lớn siết đùi trong chặt đùi trong để lại vết đỏ ửng trên làn da trắng nõn, rồi lại trượt xuống. Trái ngược với thân thể gầy yếu thì hai cánh mông của Orter vô cùng béo mập, sờ vào giống như đang nhào nặn một quả bóng cao su căng mẩy. Doom vừa nắn bóp vừa nhiệt tình hút mật dịch chảy ra từ lỗ lồn, nước bọt hoà lẫn với nước dâm chảy ra bên ngoài từ khe hở, làm ướt át cả lỗ đít bên dưới. Động thịt nho nhỏ bị đầu lưỡi nong ra, thịt lồn xoắn chặt lại ướt nhoe nhoét. Niêm mạc nhạy cảm bị chơi tới run rẩy, bài trừ càng nhiều nước sướng.

Cậu chủ nhỏ bị lưỡi đụ tới mê man, cả người như dính chặt vào ghế tựa, đầu ngửa ra sau, cơ thể lõa lồ chỉ còn nịt tất màu đen, hai chân banh rộng ra để cái đầu màu trắng rúc vào. Tiếng nước lách chách tựa cây kim không ngừng chọc vào dây thần kinh nhạy cảm, ngón tay Doom cùng đầu lưỡi thọc vào trong lỗ lồn moi móc. Điểm sướng bị vô tình thọc vào không ít lần, cho tới một lần nơi đó bị hắn ấn mạnh vào, trước mắt Orter trắng xoá, anh rít lên qua khe hở giữa bàn tay, bụng dưới co quặn lại, người run lên bần bật, một cột nước trong suốt bắn ra từ khe thịt phun tung tóe lên mặt Doom.

Anh lên đỉnh.

Orter ngơ ngác nhìn trần nhà, lỗ lồn vì cao trào mà co rút lại, khi thì lại mở ra, bị nong thành một cái lỗ tròn tròn đang không ngừng chảy nước, ngày cả hột le lòi ra cũng run lên.

8.

"Cậu chủ lên đỉnh rồi." Doom khàn giọng nói. Âm thanh của Orter khi lên đỉnh mềm nhũn như mèo con no sữa, đáng yêu vô cùng, hơn nữa nước dâm mà cậu chủ bắn ra rất sạch sẽ, hắn không ghét chút nào.

Hơn nữa còn làm thứ đồ vật dưới thân hắn càng ngày càng cứng.

Cảm giác trống vắng dưới thân như tăng lên gấp bội, Orter chậm rãi chạm vào môi lồn sưng múp, nước dâm chảy ra nhanh chóng vương lên những ngón tay thon dài mảnh khảnh. Lỗ dâm ướt át đã bị liếm mở, cũng được nới rộng kha khá rồi, dễ dàng nuốt lấy ba ngón tay anh. Doom nghe thấy tiếng nước lép nhép, yết hầu lăn lộn lên xuống, cổ họng khô khốc như sắp bốc cháy tới nơi, dương vật dưới thân cũng sắp nổ tung rồi. Đôi mắt không nhìn thấy được bù lại bằng thính giác nhạy bén, những âm thanh ướt át lọt vào tai được phóng đại lên gấp chục lần, tạo thành những cú nổ trong đầu hắn.

Những ngón tay của Orter đã dính đầy nước dâm nhớp nháp, lỗ lồn bên dưới cũng dễ dàng nuốt được ba ngón rồi, thịt mềm bên trong co rút liên tục đầy đói khát. Anh vỗ nhẹ vào má gã vệ sĩ đang ngồi quỳ thần người, anh thở gấp, giọng nói khàn khàn nhuốm mùi tình dục:

"Đụ tôi." Nhìn đũng quần căng phồng thành túp lều của đối phương, có lẽ cũng chẳng cần anh phải động tay vào nữa. "Dùng thằng em của anh, không cần tôi dạy nữa nhỉ?"

Doom được điểm danh, khuôn mặt hắn nóng ran lên. Quần tây và đồ lót vướng víu được cởi ra, thằng em to bự của hắn cứ như vậy bật ra ngoài. Dương vật cứng ngắc hưng phấn dựng lên, cán cặc vừa dài vừa thô, trên đó nổi đầy gân dữ tợn, thi thoảng lại giật giật lên vì hưng phấn, đầu khấc sẫm màu cũng không chút kém cạnh, hơi cong lên trên, lỗ tiểu hé mở rỉ ra dịch đục.

Orter nuốt nước bọt, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi chính mắt nhìn thấy thằng em của Doom anh vẫn không khỏi giật mình.

Lớn quá.

Nó thậm chí còn to hơn cả mấy cái món dương vật giả cỡ bự nhất trong các tiệm bán đồ chơi người lớn mà anh từng ghé thăm, Orter bỗng hơi sợ hãi, bụng nhỏ bắt đầu có cảm giác nhức nhức. Thế nhưng hối hận cũng không kịp nữa, con cặc dữ tợn đặt lên cửa mình chuẩn bị lâm trận.

Cơ thể to lớn của Doom đổ xuống, chống lên thành ghế, mái tóc trắng dài rũ xuống phủ lên bờ vai mảnh khảnh của cậu chủ nhỏ. Nơi đó của Orter đã ướt lắm rồi, mỗi lần Doom đút cặc vào đều nghiền lên mép bướm cùng hột le, miệng lồn căng ra biến thành màu trắng nhợt nhạt, có điều mới vào được chút đầu khấc lại bị nước dâm bên trong đẩy ra, không thành công đút vào. Lặp lại vài lần, vị Thần giác giả trẻ tuổi lúc này cũng bị dày vò tới nỗi cơ thể run lên nhè nhẹ, mà mồ hôi cũng chảy dọc hai bên thái dương Doom.

Orter cắn răng, anh vòng tay qua cổ gã vệ sĩ của mình níu xuống, khuôn mặt đỏ ửng vùi vào cổ hắn. Mùi cam thảo nhè nhẹ vờn qua chóp mũi Doom, tiếng thở dốc bé xíu truyền vào tai hắn, trái tim ngứa ngáy như vừa có móng vuốt mèo con dẫm lên.

"Cứ đâm thẳng vào đi..." Orter lí nhí, âm thanh nhỏ tới nỗi nếu không phải Doom đang kề sát anh thì không thể nghe thấy gì. "Tôi không sao."

Doom nín thở, cơ thể to bự căng cứng, dây thần kinh như nổ tung trong đầu hắn. Gã tóc trắng cố gắng giữ bình tĩnh, bàn tay siết lấy eo thon, ghì chặt cậu chủ nhỏ lên ghế. Cặc cứng rắn bị hai bên môi lồn ôm ấp, Doom hẩy mạnh hông, đầu khấc béo mập cứ như vậy xuyên vào lối đi chật hẹp. Âm đạo bị nong rộng ra tới cực đại, miệng lồn bất lực lật ngược ra ngoài, thịt lồn bên trong sau khi bị tách ra đầy tàn nhẫn bắt đầu phản công xoắn chặt dương vật cứng ngắc.

"Urghh... A a hức... Đầy quá ưm..."

Orter trợn trắng mắt, rít lên một tiếng nghẹn ngào rồi vùi mặt vào hõm cổ Doom, nước mắt lại trào ra. Cơ thể anh run bần bật, cánh tay đang vòng qua cổ đối phương thả xuống, móng tay không thành công để lại vết cào lên tấm lưng vững chãi kia do bị áo sơ mi ngăn cản, đành nắm víu nó tới mức nhăn nhúm. Linh hồn anh tựa như bị cây gậy thịt kia xé ra làm hai nửa, khoái cảm cực hạn đan xen với cơn đau dội, lỗ lồn nong ra vừa trướng vừa tê, co rút phun nước liên tục.

Doom cũng không dễ chịu gì, thằng em mới chỉ đút vào phân nửa đã bị kẹt lại, gậy thịt bị lỗ lồn siết đau đớn. Tiến cũng không được lùi cũng không xong, gã vệ sĩ kiềm chế khao khát muốn đụ lút cán bé bướm chật khít kia, vuốt ve an ủi cho đối phương thả lỏng, một tay xoa vú, một tay mò xuống nơi giao hợp của bọn họ niết âm vật của cậu chủ nhỏ. Tiếng nấc nghẹn của người bên dưới khiến con cu bên trong lại phồng to hơn, gân buồi ép phẳng những nếp uốn đỏ hồng. Yết hầu Doom ngứa ran, núm vú cùng hột le dần cứng ngắc trong tay hắn. Chơi đùa một hồi, tiếng rên của Orter chuyển từ đau đớn sang sung sướng, eo thon căng cứng cũng nhũn ra, lỗ lồn chặt khít cuối cùng cũng trở nên mềm mại, nước nhờn nhớp nhúa ào ào xối lên đầu khấc. Chỉ chờ có vậy, Doom khóa chặt tiếng rên mềm mại kia bằng môi mình, sau đó thẳng lưng thúc cặc thẳng vào bên trong. Con cu dữ tợn hoàn toàn nhồi đầy âm đạo, đỉnh chỗ bụng dưới của Orter phồng lên. Cái lồn được thuần phục ngoan ngoãn nuốt sâu cây gậy cứng rắn kia, thịt non xoắn lấy thèm khát phục vụ kẻ xâm lược.

Tiếng rên sắp sửa thoát ra ngoài lại bị nụ hôn thô bạo nuốt vào bụng, Orter chưa từng bị đụ sâu thế này, thậm chí còn nghe được cả tiếng nước phùn phụt thật lớn. Anh thất thần hé miệng ra giúp Doom dễ dàng nút lưỡi mình, bàn tay run run dời từ vai Doom đặt lên bụng mình, cảm nhận được con cu của người kia hưng phấn giật giật khi anh chạm tới.

Đau đớn được thay thế bằng khoái cảm ngập đầu. Đầu lưỡi bị hút tới tê rần, không kiểm soát nổi đưa ra ngoài. Orter thút thít khi Doom bắt đầu di chuyển, lỗ thịt co bóp run bần bật. Kích thước thứ đồ vật kia quá lớn, những nếp uốn bên trong cũng bị nghiền phẳng, yếu ớt hùa theo nhịp độ hất hông. Ban đầu là những cú nhấp nhẹ nhàng, gân buồi ma sát với âm hộ mềm nhũn mang đến cảm giác tê dại ngứa ngáy. Sau dần những cú nắc dần nhanh và mạnh hơn, Doom ghì hai chân anh lên thành ghế mà dập xuống, bìu dái nặng trịch đập bành bạch vào mu lồn, hòa với tiếng nước lép nhép tạo nên một âm thanh dâm mỹ. Thịt lồn bị tàn nhẫn tách mở, dương vật thô cứng lùi ra một đoạn rồi lại thọc vào lút cán, nước dâm cứ phùn phụt bắn ra ngoài, đầu khấc nghiền nát vách trong mỏng manh. Cảm giác bị nhồi đầy mang tới cảm giác thỏa mãn tới cực hạn, đè ép lên dây thần kinh yếu ớt, lỗ tai anh lùng bùng, đại não như muốn nổ tung. Orter nắm lấy lọn tóc buông lơi của người đàn ông, khớp tay tinh tế cũng chuyển thành màu trắng. Xúc cảm dồn lên nơi giao hợp, màng nhầy bị cọ xát tới nóng lên, từng đường gân trên cán cặc đều được thịt non bao bọc chặt khít, thậm chí còn bị lôi ra ngoài theo biên độ đụ địt của người kia. Nước nhờn chảy ra càng khiến Doom di chuyển dễ dàng, ngón tay hắn dịu dàng đặt lên khuôn mặt ướt nhẹp của cậu chủ nhỏ, rờ từng bộ phận trên đó, khắc họa dáng vẻ của Orter trong đầu mình.

"A hức...ư ư chậm...hỏng mất..."

Doom dường như không nghe thấy tiếng khóc lóc của cậu chủ nhỏ, động tác bên trên dịu dàng bao nhiêu thì bên dưới lại thô bạo bấy nhiêu. Thể lực Orter không thể so bì với gã vệ sĩ của anh, hai tay trượt dần xuống buông thõng được Doom nhấc lên đặt lại lên vai mình, con cặc nắc liên tục vào tận chỗ sâu nhất của lỗ lồn, đụ tới nỗi bụng dưới Orter chua xót, khuấy tung âm đạo khiến tiếng nước òm ọp vang lên không dứt. Tiếng rên cũng bị đụ tới vỡ vụn, từ một câu hoàn chỉnh giờ chỉ còn là những âm tiết vô nghĩa, Orter cắn chặt môi nhỏ giọng khóc lóc, chỉ sợ bên ngoài có ai đó nghe được.

Chân ghế yếu ớt không chịu nổi những tác động mạnh mẽ bắt đầu lung lay, gã vệ sĩ lại vẫn chưa thỏa mãn nâng hai chân bị tổn thương của cậu chủ đặt lên vai mình rồi tiếp tục nắc, tư thế này khiến hắn đâm vào nơi sâu nhất, giữa hạ thân của bọn họ không có một kẽ hở nào. Doom miệt mài cày cấy bên trong cậu chủ, đầu khấc to béo lại khám phá ra một cái miệng nhỏ bên trong. Hắn thử đâm vào vài cái, cậu chủ nhỏ đã run bần bật dưới thân hắn, thút thít.

"Doom... đ-đừng đâm..." Yết hầu Orter lăn lộn, bật ra tiếng khóc nghẹn ngào mất khống chế. Càng đâm vào đó lỗ lồn lại càng siết chặt, bướm nộn dịu ngoan bao bọc lấy thân cặc tím sẫm, nhiệt độ bên trong nóng tới mức Doom tưởng rằng mình đang ở trong một cái suối nước nóng, sướng lên mây luôn rồi, lại làm hắn càng ra sức quất vào cánh cửa đó. Nắm đấm yếu ớt hạ xuống vai Doom, tựa như đang gãi ngứa cho hắn, không có tác dụng gì ngoài khiến người đàn ông phía trên càng thêm điên cuồng.

"Ngoan, cậu chủ nói cho tôi biết nơi này là gì." Doom cắn dái tai anh rồi thổi hơi vào, eo thon bị hắn siết tới nỗi để lại dấu tay đỏ ửng trên làn da trắng. Quy đầu nghiền lên nghiền xuống bên ngoài cái lỗ ấy, dương cụ cứng ngắc quất vào cánh cửa non mềm. Cậu chủ nhỏ bị hắn bắt nạt không biết làm gì ngoài khóc nấc lên, cột nước bắn ra bị cặc gân chặn lại nghẹn ứ bên trong. Cơ thể bị đụ dính vào chiếc ghế mềm, anh ngửa đầu nhìn thẳng lên trần nhà, cơ thể đung đưa, đối diện với bóng đèn lóe sáng, đầu óc trống rỗng. Anh đang làm gì thế này?

Ở trong phòng làm việc của Bộ, bên ngoài là cấp dưới đi qua đi lại, lúc nào cũng có thể gõ cửa tiến vào trong, anh bị vệ sĩ của mình nắc tới nỗi chỉ có thể khóc lóc xin tha, cái lồn dưới thân sớm đã chín rục tê dại, bụng dưới căng trướng chua xót. Orter khóc đến đau cả mắt, tử cung sắp bị đâm xuyên mang tới cho anh sự sợ hãi khôn cùng, nức nở đáng thương trả lời Doom.

"T-tử cung của tôi... Hức đừng đâm... Doom đừng đâm mà..."

Tiếng khóc mềm mại của người bên dưới khơi dậy dục vọng tàn phá đang ngủ yên bên trong Doom, hắn vốn chẳng phải là người tốt lành gì, Orter càng đáng thương thì bên trong hắn lại càng nhộn nhạo. Gã vệ sĩ bóp eo cậu chủ nhỏ, không có chút kỹ xảo nào bắt đầu điên cuồng đụ địt nhắm vào cái miệng nhỏ kia theo bản năng. Âm đạo mút ngày càng chặt, tiếng nước va chạm ngày càng rõ ràng hơn đan xen với những lời cầu xin vỡ vụn của người dưới thân. Lỗ lồn bắt đầu lên đỉnh liên tục, chất lỏng bên trong bị cặc lôi ra, thấm ướt từng mảng từng mảng ghế, tiếng khóc lóc cũng trở nên gấp gáp. Orter thật sự sợ rồi, bụng dưới của anh nhói lên từng cơn, anh víu vào gã vệ sĩ, hai mắt mở to, dãi nhớt chảy đầy vào áo sơ mi của hắn, đứt quãng rên rỉ.

"Huhu đừng mà... Doom...hỏng...hỏng mất...Về nhà ưm- Để về nhà..." Cơ thể rung lắc gần như trượt khỏi ghế, cẳng chân dài lắc lư, Doom đóng đinh anh trên cặc hắn, gập cơ thể anh lại tạo thành một độ cong không tưởng. Cổ tử cung vừa xót vừa đau, tai Orter ù hết cả lên, toàn thân anh run như bị điện giật, ánh mắt anh tan rã, phút chốc đã phun nước tung tóe.

Đầu khấc đã địt mở banh tử cung của anh.

Hai mắt Orter mở to, dại đờ ra, đầu lưỡi co giật thè ra ngoài ép chặt vào môi dưới, bụng dưới co thắt điên cuồng. Anh mất hoàn toàn năng lực suy nghĩ, giống như trẻ sơ sinh khóc nấc lên trong vòng tay vệ sĩ của mình, lỗ lồn cao trào co rút mất kiểm soát.

Doom xoa phần bụng bị đẩy gồ lên của cậu chủ nhỏ, thịt lồn bên trong đang gặm cắn hắn vô cùng kịch liệt, gã vệ sĩ thỏa mãn rên lên, tìm đến môi Orter dịu dàng hôn, bàn tay luồn ra phía sau vuốt ve sống lưng căng cứng.

"Gọi tên tôi đi." Doom liếm láp cần cổ mảnh khảnh, búng nhẹ vào hột le sớm đã không thể che giấu bởi mũ âm vật. "Gọi tên tôi rồi tôi sẽ ngừng được không cậu chủ?"

Orter bị đụ tới mụ mị đầu óc, bàn tay xấu xa kia trêu đùa hột le khiến nó vừa đau vừa ngứa, quy đầu không nhanh không chậm đưa đẩy trong tử cung, niêm mạc bên trong ngứa ngáy tê rần lên. Orter ôm bụng, nghe thấy Doom nói sẽ dừng lại, anh liền nức nở nghe lời.

"Doom ưm.... Doom..." Cậu chủ nhỏ mê man gọi hắn, thút thít như mèo con chưa dứt sữa. Doom ôm lấy Orter, xoay người để anh ngồi lên trên đùi mình, con cặc vẫn đang vùi đầy bên trong vẫn chưa rút ra, gân buồi nghiền qua nghiền lại vách trong nhạy cảm. Vị Thần giác giả níu lấy áo sơ mi của hắn, nước mắt chảy ra thấm vào lớp vải trước ngực, mỗi khi con quái vật bên trong di chuyển là anh lại run lên, vội vã tiếp tục gọi tên, chỉ sợ Doom phát điên thật sự đụ địt tử cung của mình ở đây.

Anh cả của Ngũ Tử Ác Ma thở dốc, cũng không bắt nạt người kia nữa. Hắn xoa xoa bụng Orter, cặc gân chậm rãi lui ra ngoài. Cổ tử cung tê dại, điểm sướng cũng bị nghiền qua một lần nữa, thịt non bám lấy thân dương vật bị lôi ra, mép lồn sưng múp lên. Ngay khi thằng em của Doom vừa rút ra, cơ thể vị Thần giác giả co giật, cái lồn bị đụ thành cái lỗ tròn tròn bắn ra những tia nước trong suốt trong tiếng rên rỉ mềm nhũn.

Doom cũng nhịn hết nổi, đầu khấc chọc vào bụng dưới của Orter, hắn nắm tay anh đặt lên cán dương vật của mình sục lên xuống. Lỗ tiểu hé mở, tinh dịch đặc sệt bắn hết lên bụng và mu lồn của người kia.

9.

Hơi thở tình dục nồng đậm trong không khí, trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc cùng những tiếng nấc nghẹn. Con cặc của Doom vẫn cứng đau, một tên trai tân ba chục năm mới nếm được mùi thịt, một lần đương nhiên là không đủ với hắn. Nhưng dù sao cũng không thể làm cậu chủ mất kiểm soát tại đây được, Doom cố gắng kìm nén dục vọng muốn đụ tiếp vào cái lồn chặt khít của cậu chủ nhà mình. Tiếng chuông đồng hồ từ nhà thờ đằng xa cũng vang tới, hắn lấy giấy ướt lau qua cho cả hai, giọng khàn đặc.

"Cậu chủ, về nhà thôi."

Orter mệt tới mức không nhấc nổi ngón tay, cơ thể mềm oặt để mặc Doom muốn làm gì thì làm. Gã vệ sĩ cẩn thận lau cho cậu chủ nhà mình, có điều bởi vì mắt không nhìn thấy, đôi khi lại đụng chạm vào vùng nhạy cảm khiến lỗ lồn phun ra một đống nước. Quần áo trên người Doom coi như là sạch sẽ, nhưng tới phiên Orter hắn cũng không còn cách nào. Bím múp của Orter chảy dịch dâm ròng ròng như bị hỏng van, hơn nữa quần áo của anh cũng bị giày xéo ướt đẫm không thể mặc vào nữa. Người đàn ông suy nghĩ một hồi, đành phải lấy quần lót tạm coi là sạch sẽ nhét vào lỗ dâm để chặn nước, sau đó bọc kín người anh bằng áo khoác của bản thân.

Đã qua giờ tan tầm, trong Bộ cũng chẳng còn mấy nhân viên qua lại nữa. Gió lạnh thổi qua, vị Thần giác giả rùng mình, vùi mặt vào ngực hắn, bàn tay đang nắm áo vest hắn níu xuống cũng run lên. Áo khoác bọc kín cơ thể anh, chân trần lộ ra bên ngoài đong đưa. Orter cảm thấy mặt mình hơi nóng, có lẽ là do bị nhiệt độ cơ thể Doom hun tới. Doom thuận lợi bế cậu chủ nhà mình xuống tầng mà không chạm mặt ai, bước chân nhanh như bay bế anh lên xe ngựa.

Quần lót của anh mặc dù làm từ chất vải mềm mại nhất nhưng cảm giác vách trong liên tục bị cọ vào cũng không thoải mái chút nào, nhất là khi vừa trải qua một đợt làm tình. Orter mím chặt môi, khó khăn cựa quậy hông ngọ nguậy trong lòng Doom. Gã vệ sĩ chú ý tới cử động của Orter, con cu cố gắng lắm mới xìu xuống được một chút bởi vì bị người trong lòng cọ tới cọ lui đã một lần nữa sừng sững. Hắn không nhìn thấy gì, do vậy cũng không rõ vì sao, chỉ có thể giữ anh ngồi im.

"Sao vậy cậu chủ?"

Orter nhìn vẻ mặt chân thành của vệ sĩ nhà mình, nghẹn lời.

"Khó chịu." Anh thì thầm, chỉ sợ người đánh xe bên ngoài nghe thấy. "B-bỏ quần lót ra không được sao?"

"Không được, nước của cậu chủ nhiều quá, không chặn lại sẽ ướt hết áo tôi mất." Doom lắc đầu, chân thành trả lời. Bàn tay hư hỏng luồn vào bên trong áo khoác, vuốt ve đùi trong mềm mịn lạnh lẽo như ngọc. "Nhưng mà nếu cậu chủ muốn thì được thôi ạ..."

Quần lót từ từ rút ra, nhẹ nhàng cọ vào vách trong, một cơn ngứa ngáy quen thuộc dâng lên. Gã đàn ông dán sát mặt mình vào khuôn mặt búng ra sữa của vị Thần giác giả, cắn lên hai má mềm mềm.

"Thay bằng ngón tay tôi được không?"

Ngay khi cảm nhận được dị vật tiến vào, Orter vô thức hóp bụng lại, anh đưa tay lên miệng cắn, gục đầu xuống. Xương ngón tay Doom vừa dài vừa thô, hơi phồng ra ở các đốt, bên trên còn có một lớp chai dày, cọ vào thịt non tạo nên một xúc cảm tê dại. Lỗ lồn đã bị đụ cho mềm nát nhanh chóng xoắn lại hút sâu kẻ xâm lược, tầng tầng lớp lớp cơ quấn quanh khớp xương, nước dâm nhớp nháp chảy đầy tay hắn. Một ngón, hai ngón rồi sau đó là ba ngón, ngón tay thọc vào rút ra liên tục trong đường đi ướt nóng, nước dâm bị đánh thành những tiếng lép nhép. Doom chẳng chút khó khăn nào tìm được điểm thịt mềm nhô lên, chỉ cần ấn nhẹ một chút là cậu chủ nhỏ đã mềm nhũn tựa vào lòng hắn, lỗ dâm bên dưới thì xoắn lại đầy thèm khát. Orter giống một miếng bọt biển, càng ấn càng ra nhiều nước, cứ như bên trong anh có một suối nguồn chẳng bao giờ cạn vậy. Tay Doom nổi lên gân xanh, ngón tay cong lên khuấy loạn trong đường đi chật hẹp, thịt non bám chặt lấy ngón tay bị lôi ra ngoài, rồi một lần nữa bị ngón tay nhồi vào bên trong.

Orter cắn môi cố gắng kìm lại tiếng rên, nước mắt cứ như ngọc trai rơi xuống. Cổ anh đỏ ửng, gồng tới nỗi nổi gân, run bần bật trong vòng tay của Doom. Mỗi khi xe ngựa xốc nảy, ngón tay của người kia lại vào sâu hơn một chút, chẳng kém cạnh gì mấy cái dương vật giả cỡ lớn ở nhà mà anh hay dùng, đè ép lên điểm G. Nỗi sợ hãi lúc nào cũng sẽ có người mở cửa ra nhìn thấy bản thân bị đụ khiến thần kinh Orter căng như dây đàn, dù chỉ cần có một tác động nhỏ thôi cũng đủ làm anh suy sụp.

"Urghh... Doom dừng... Dừng lại t-tôi không thể..."

Móng tay được cắt tỉa gọn gàng khẽ gãi lên vách thịt, ngón cái thừa ra bên ngoài đè lên hột le gảy gảy nó. Hai tầng kích thích suýt chút nữa làm Orter khóc thét, cảm giác mình sắp sửa không thể chịu đựng nổi, hai tay vị Thần giác giả đặt lên má gã vệ sĩ của mình, nghiêng đầu đặt môi mình lên môi hắn.

Doom nhếch môi, đáp lại sự chủ động hiếm có này, nuốt sạch âm thanh ngọt ngào của cậu chủ nhỏ vào bụng.

Nhà riêng chỉ cách Bộ mười lăm phút đi xe, thế nhưng hôm nay Orter cảm thấy như đã qua hàng giờ rồi. Anh thất thần lên đỉnh một lần nữa, nước dâm phun đầy lên áo sơ mi của vệ sĩ nhà mình, trong đầu chỉ còn một mảnh trắng xóa. Lồn nhỏ phía dưới nóng ran, đầu lưỡi cũng bị người kia mút tới tê rần, lại nghĩ tới về nhà có thể bị anh ta dập thêm hiệp nữa, Orter bỗng nhiên cảm thấy bụng dưới đau nhói.

Orter cố gắng lờ đi ánh mắt nghi hoặc của người đánh xe, không dám cọ quậy nằm yên cho Doom bế mình.

"Có thể không làm nữa được không?"

Từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, anh chưa từng phải cầu xin một người nhiều đến vậy. Orter nhìn góc mặt không cảm xúc của vệ sĩ nhà mình, nghĩ đến kích thước to bự mà mình vừa trải nghiệm, cảm giác tê dại ở hạ thân vẫn còn đó, anh không chịu nổi hạ giọng thương lượng.

Doom cúi đầu, trên khuôn mặt vô cảm hiếm có lộ ra nụ cười.

"Nói phải giữ lời cậu chủ à."

10.

Áo khoác rơi trên mặt đất, đằng trước là da thịt nóng bỏng, đằng sau là ván cửa lạnh lẽo, Orter mê man bám vào gã vệ sĩ của mình, trần trụi dính sát vào hắn. Không có bất kì ai làm phiền, Doom trở nên bừa bãi thô bạo hơn rất nhiều. Cẳng chân dài vắt vẻo trên cánh tay chắc nịch, hắn cứ vậy mà mượn lực đè cậu chủ nhỏ lên tường, gấp không chờ nổi hôn xuống. Orter còn chưa kịp hô hấp, Doom đã mang theo tư thế tàn sát mà tiến tới, tựa như muốn nuốt chửng anh vào bụng, hai cánh môi đều bị mút đau đớn.

Orter không chịu nổi, lưng trần ngày càng dính sát vào cửa, thậm chí còn không thể giãy giụa, hai tay chống hờ đặt lên ngực hắn, cần cổ sạch sẽ rướn thẳng bại lộ trong không khí, anh ngửa đầu để Doom vói vào. Bản chất là sói thì dù có giả ngoan bao nhiêu lâu thì cũng không thể biến thành chó được, hắn chiếm lấy đôi môi anh mà cắn xé, đầu lưỡi thô lớn tựa như một loài săn mồi hung hiểm lùng sục từng ngóc ngách trong miệng người kia. Lưỡi hắn chủ động tìm kiếm, xoáy quanh lưỡi anh, đôi lúc lại hút nhẹ một cái khiến Orter sởn gai ốc. Nước bọt tứa ra bao nhiêu đều bị hắn nuốt vào bụng, ngay cả hơi thở cũng bị cướp đoạt. Không khí trong căn phòng trở nên dấp dính, tiếng hôn mút chùn chụt đủ khiến người ta đỏ mặt. Orter ư a vì khó thở, cuống lưỡi sớm đã tê rần, tim đập dồn dập không theo quy luật nào như ngựa đứt cương. Bởi vì không đủ dưỡng khí, đầu anh càng lúc càng mơ hồ, đây không phải là lần đầu Orter hôn môi, thế nhưng khi đau nhói từ cánh môi đang bị Doom cắn xé đan xen với thứ sung sướng vụn vặt từ việc nút lưỡi, anh đã phải thừa nhận người vệ sĩ của mình đã mang đến một sự thỏa mãn mà anh chưa từng trải nghiệm.

"Cậu chủ, tôi muốn tiến vào." Khẽ thở gấp, Doom tách ra khỏi đôi môi sưng mọng của Orter, hắn vội vã kéo khóa, thậm chí quần ngoài cũng chưa cởi mà chỉ hơi kéo đồ lót xuống, dương vật cứng đau phừng phừng bật ra ngoài đặt sát cửa mình. Lỗ lồn tựa như ngửi được mùi vị quen thuộc bèn co bóp hộc ra mật dịch, thịt non đói khát mang tới ngứa ngáy khó nhịn, khe thịt bị địt mở khi nãy có thể lờ mờ thấy vách trong đỏ hỏn bên trong.

"Ưm..."

Orter bật ra một tiếng nấc đáng thương, Doom thẳng lưng thúc cặc vào bên trong lỗ lồn ướt nhoét, buồi bự được lối đi ấm áp bao bọc chặt khít, từng đường gân trên đó đều được mát xa cẩn thận. Hắn sung sướng thỏa mãn thở dốc, mặc cho móng tay của cậu chủ ghim vào cổ mình tới rướm máu, xốc cậu chủ trên tay rồi cứ vậy mà đụ địt.

Trọng lực khiến lần này còn vào sâu hơn cả trước, hơn nữa là một lần lút cán, lỗ lồn chưa kịp hồi phục đã bị nhồi đầy. Orter còng lưng đổ người về phía trước, cánh tay căng lên chống vào vai hắn, xương sống cong cong tì lên cửa, đầu gục xuống. Vị Thần giác giả mở to mắt, thậm chí không khép nổi miệng để nước dãi chảy tong tỏng xuống, cảm giác xâm lấn căng trướng khiến lỗ tiểu rỉ nước, bụng dưới nhấp nhô liên tục. Dương vật trong cơ thể đáng sợ hơn trong trí nhớ anh rất nhiều, động tác dập thô bạo khiến lỗ lồn anh tê dại, mép bướm đáng thương lật ngược ra ngoài, chõe sang hai bên bao bọc lấy con cu khổng lồ. Cặc nóng bỏng giã từng cú từng cú bên ngoài tử cung, khai phá hoàn toàn thành mềm ướt át, khuấy âm đạo trở thành đống thịt bùi nhùi, như máy đóng cọc mà liên tục nắc lên phía trên.

"A a... Ha ưm hức c-chậ... Chậm lại... Tôi không- Ư..." Orter sợ hãi đánh vào ngực hắn, hàng loạt cú thúc mạnh liên tục tích lũy hàng tá khoái cảm, chẳng mấy chốc đã bị đẩy tới cực khoái. Nước dâm bắn ra ào ạt bị con cặc to béo chặn lại, chỉ phun ra ngoài theo từng cái thúc cặc chảy tí tách xuống sàn, lại bị giã thành bọt trắng dính nhớp nháp ở miệng lồn.

Doom nắc thêm mươi cái nữa mới tạm dừng lại, tiếng khóc nức nở của cậu chủ nhỏ quanh quẩn bên tai hắn, tạm làm dịu đi dục vọng điên cuồng bên trong. Orter chưa kịp bình tĩnh lại đã thấy người kia lùi một bước, đằng sau mất đi điểm tựa nhanh chóng khiến cơ thể anh chênh vênh sắp ngã nhoài, vị Thần giác giả vội vã vòng hai tay qua cổ vệ sĩ nhà mình để giữ thăng bằng, dương vật cứ như vậy thuận theo tiến sâu hơn, suýt chút nữa đâm mở tử cung.

Doom cảm nhận được cơ thể run rẩy của Orter trong lòng mình, lại làm như không biết, hắn sớm đã thuộc lòng vị trí từng đồ vật trong căn hộ nhỏ này, cho dù không nhìn thấy gì cũng không làm khó hắn bế cậu chủ nhỏ. Có điều dù vậy, con đường ngắn ngủi từ phòng khách lên phòng ngủ tầng hai lại mất thời gian hơn hẳn ngày thường. Orter thút thít bám vào người hắn, dương vật vẫn vùi bên trong âm hộ, đi vài bước Doom lại nắm eo anh mà dập xuống, nước dâm nhễu nhão chảy tong tỏng xuống sàn. Dường như toàn bộ trọng lượng cơ thể đều dồn vào nơi kết hợp của bọn họ, anh bất lực chỉ có thể nghẹn ngào chịu nắc, cơ thể lắc lư, chờ đến khi được thả xuống giường lớn, vị Thần giác giả sớm bị đụ thành một vũng nước.

Cặc rút ra, lỗ lồn chưa kịp khôi phục hình dạng biến thành một cái động nhỏ tròn tròn hình cặc, nước dâm ào ạt chảy ra chẳng mấy chốc đã khiến ga giường trắng có một mảng sẫm màu.

Orter che đôi mắt khóc đến đau nhức của mình, khẽ liếc nhìn thằng em hành hạ mình từ chiều tới giờ. Mặc dù sớm đã biết kích thước cùng chiều dài của hắn có thể coi là ngoại cỡ, có điều không ngờ tới ngay cả tính bền bỉ cũng không hề kém cạnh, thậm chí còn hơi kinh khủng. Anh bị đụ muốn hỏng rồi, con cặc Doom vẫn chưa bắn, hưng phấn bừng bừng dựng lên.

Doom quỳ bên trên giường, không kiên nhẫn giật đứt cúc áo sơ mi, quần dài và đồ lót cũng chịu chung số phận bị vứt xuống đất. Hắn bức thiết banh chân anh thành hình chữ M, ngón tay kéo môi lồn ra, dương vật nhắm ngay âm đạo mà đụ vào, không chút nể nang tiếp tục loại chuyện khi nãy. Orter thiếu chút nữa đập đầu vào thành giường, eo nhỏ mềm mại lắc lư, anh cong người lên, đầu vú phấn hồng dựng thẳng trong không khí, rồi lại như một con rối đứt dây đổ sụp người xuống. Nước mắt trào ra khỏi khóe mi, đầu nấm cứng rắn nghiền phẳng những nếp uốn, ngay cả điểm G cũng bị nghiền qua nghiền lại. Không cần phải tiết chế nữa, Orter cuối cùng đã được trải nghiệm thể lực vượt trội của vệ sĩ nhà mình. Sau mỗi cú thúc hắn đều rút ra gần hết rồi mới đâm vào lút cán lần nữa, dương cụ nóng rực tàn nhẫn đụ vào nơi sâu nhất như muốn đâm xuyên cơ thể anh, mặc kệ âm đạo vẫn chưa kịp thích ứng vẫn thô bạo mà nong ra. Bìu dái đập bành bạch vào môi lồn, eo chó đực hẩy về phía trước, nhanh tới mức chỉ còn nhìn thấy dư ảnh. Orter rất nhanh đã lên đỉnh, thậm chí còn không thể thốt ra một câu hoàn chỉnh, toàn bộ đều bị Doom nắc tới vỡ vụn, chỉ có thể nghẹn ngào phun ra mấy âm tiết vô nghĩa.

Tựa như con thuyền nhỏ trôi dạt trên biển lớn, lênh đênh mơ hồ, không có bất kỳ điểm tựa nào. Orter nhìn thấy sợi dây dài nối liền với vòng đen trên cổ Doom lắc lư, vô thức cầm lấy nó, cơ thể run rẩy, mỗi lần co giật lại kéo sợi dây xuống. Vòng cổ theo cơ chế thít lại, chèn ép yết hầu Doom, khoái cảm nghẹt thở khiến hắn điên lên. Cảm giác bị đè nén không thể hít thở chuyển từ bụng dưới nảy lên ngực phổi, sống dở chết dở nghẹn trong cổ họng, kích thích dục vọng bạo ngược ẩn nấp rất lâu bên trong hắn.

Có điều cứ để Orter kéo cũng không phải là cách, sớm muộn gì hắn cũng bị cậu chủ nhỏ siết cổ chết mất thôi.

"Cậu chủ, cởi vòng cổ cho tôi nào." Hắn nắm lấy eo Orter thúc về phía trước, hơi thở lưu luyến nóng bóng, cầm tay anh đặt lên yết hầu mình.

Lúc này Orter còn quan tâm gì tới việc vòng quản chế không thể cởi ra nữa. Anh tìm chốt vòng, tay run tới nỗi nhập sai mật mã vài lần, mãi mới có thể mở khóa, vòng cổ đẫm mồ hôi bị Doom tùy tiện ném qua một bên.

Lỗ ngoài tử cung đã bị nắc tới tê dại, sắp có dấu hiệu đầu hàng. Tiếng nước lép nhép òm ọp vang lên liên tiếp, thậm chí càng ngày càng to lên,mà những cú nhấp cũng càng ngày càng dễ dàng. Quy đầu mài ngoài cửa tử cung, dập vài lần nữa, cái miệng nhỏ kia cuối cùng cũng mềm như bông mà nuốt hắn vào.

"Tử cung của cậu chủ nuốt tôi vào rồi." Doom liếm môi, chạm vào bụng dưới hơi phồng lên, hai ngón tay không nặng không nhẹ ấn xuống, để túi thịt ép sát vào cặc mình. "Nếu tôi bắn vào đây thì cậu chủ sẽ mang thai nhỉ?"

Nghĩ đến đây, Doom như phát điên mà thô bạo đụ vào đó, tay đang nắm eo anh cũng tăng lực siết.

"Ưư...aa..." Orter không nói nên lời, tựa như cổ họng bị hắn đâm xuyên, anh run rẩy khóc lóc, lồn dâm co rút không theo quy luật, nước sướng chảy ra ồ ồ như hỏng van. Anh cứ như bị dính chặt vào hạ thân Doom, không có bất kì kẽ hở nào để anh nghỉ ngơi, cơ thể bị xỏ xuyên tới tê dại. Khoái cảm như điện giật bao trùm khắp người, Orter thậm chí còn đánh mất năng lực hô hấp, lồng ngực phập phồng kịch liệt nhưng chẳng thu được mảy may dưỡng khí. Mặt anh dại đờ ra, ánh mắt tan rã, trợn ngược lên chỉ còn thấy tròng trắng, đầu lưỡi không khống chế nổi vươn ra ngoài, dính chặt vào môi dưới, nước dãi chảy ra ngoài.

Orter chỉ thấy trước mắt mình lóe lên ánh sáng trắng, khoái cảm bao phủ mũi miệng, tai ù ù tiếng gió, anh khóc lóc lên đỉnh, chua xót khó chịu. Cùng lúc đó, Doom cũng lần đầu tiên bắn ra bên trong anh, tinh dịch nóng rực phun lên niêm mạc yếu ớt, tẩy rửa tử cung anh, rót đầy bên trong Orter. Bụng dưới phẳng lì cũng phồng lên, ọc ạch căng trướng. Quy đầu như nút lọ chặn kín cửa tử cung, ngay cả khi bắn ra xong rồi Doom vẫn cố tình nhấp thêm vài cái nữa rồi mới chịu rút ra, tử cung mềm nhũn mút lấy hắn.

Dương vật vừa rút ra, tinh dịch và dâm dịch ồ ạt phun ra ngoài như xả lũ. Orter co giật, anh khóc tới sưng cả mắt, lén nhìn hung thủ gây ra loại chuyện này, không khỏi hoảng hồn khi thấy dương vật dưới thân Doom đang từ từ ngóc đầu dậy.

Orter sợ hãi, dùng chút sức lực còn lại xoay người, khuỷu tay chống dậy trườn về phía trước, vừa trườn vừa khóc. Bụng anh đầy ắp rồi, sắp nổ tung rồi, không thể chịu nổi nữa. Doom cũng không ngay lập tức kéo anh lại, chờ người kia đã trườn về phía trước kha khá, hắn chuẩn xác nắm lấy cổ chân gầy gò lôi xềnh xệch người về phía sau. Ga giường vốn đã nhăn nhúm giờ lại bị kéo tuột một góc, Orter nghẹn ngào rướn lên lại bị hắn tét vào mông.

"Yên nào." Cánh mông bị tét tới đỏ ửng, in hằn dấu tay của người kia. Doom không thấy anh có phản ứng lại ra tay thêm vài lần nữa, hai quả đào trắng nõn cũng bị hắn đánh sưng. Giọng điệu ra lệnh của hắn khiến Orter rùng mình theo bản năng, sự thô bạo trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ tâm lý hàng ngày khiến anh khắc sâu người đàn ông này không phải chỉ là một vệ sĩ thông thường như bao kẻ khác.

Hắn là anh cả trong Ngũ Tử Ác Ma, là một ác nhân mạnh tới mức anh cùng Rayne Ames có hợp tác cũng không thể chiến thắng, cũng có thể đánh thắng được Ryoh Grantz và khiến bọn đứng trước bờ vực tử vong, là một tên tội phạm vẫn còn phải đeo vòng quản chế.

Orter đến khóc cũng không dám phát ra tiếng, nửa người dưới được nâng lên một cách dễ dàng. Tiếng thở dốc trở nên nặng nề, Doom nuốt nước bọt, mồ hôi chảy đầy người, cơ bắp căng lên đáng sợ.

"Ngoan nhé, một lần nữa thôi." Doom an ủi.

"Ư hức...Không muốn đâu..."

Phản đối vô hiệu. Trái ngược với giọng điệu dịu dàng thì cú nắc phía dưới thân lại gần như quất mạnh vào vách tử cung anh. Cây gậy thịt to béo không ngừng thúc vào cái lỗ non ướt mềm đỏ hồng, xuyên qua cổ tử cung khiến tinh dịch khi nãy tung tóe khắp nơi. Giường đơn kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, nửa người Orter bị nâng lên đụ địt. Vị Thần giác giả cắn chăn, ư ử rên rỉ, nước mắt chảy ròng ròng đến là đáng thương. Anh cứ như vừa được vớt ra từ bể nước, cơ thể ửng hồng ướt rượt ngon mắt như một quả đào chín mọng.

"Mút tôi chặt thế này còn nói không muốn?" Doom đánh chan chát vào hai cánh mông mẩy, vẻ mặt dữ tợn. "Áo vest của tôi thích không cậu chủ?"

"Ư t-tôi không... Ha a...không hiểu anh nói gì."

Doom nhẹ nhàng gỡ chăn ra khỏi miệng cậu chủ nhỏ, sau đó thọc ngón tay vào miệng anh. Đầu lưỡi tê cứng bị hắn kẹp lấy mà trêu đùa, đầu ngón tay cọ vào vòm miệng mềm. Nhớt dãi không kịp nuốt bị hắn khuấy loạn chảy ra ngoài, hắn đè lưỡi anh xuống, ngón trỏ và ngón giữa cọ vào lưỡi gà, đâm sâu xuống tận cổ họng. Cơn nôn khan tới khiến lỗ lồn phía dưới siết càng chặt, anh thở "fu fu" khó nhọc, hai má cũng ran rát vì nước mắt. Khớp hàm căng cứng không thể khép nổi, anh tựa như cá trên thớt để mặc Doom nghịch ngợm cơ thể mình, không thể nào phản kháng. Vách tử cung đã sưng lên, thịt non bị đụ nát tới không nỡ nhìn, bên ngoài tinh dịch bị đụ kéo ra ngoài vẩy lên môi âm hộ bị chơi đỏ lên. Anh xụi lơ nằm rịt , nửa thân trên như dính liền với giường đơn, hai tay duỗi thẳng về trước bấu vào chăn bông, đầu ngẩng cao để ngón tay người kia moi móc.

"Lúc cậu chủ thủ dâm có tưởng tượng tôi đụ vào lỗ lồn dâm đãng như thế này không?" Doom thọc sâu vào cổ họng anh, cảm nhận nơi đó co bóp ngón tay mình. "Cậu thích cặc của tôi lắm phải không?

Orter chẳng trả lời nổi nữa, anh ê a rên rỉ, nước dâm cứ phùn phụt bắn ra. Anh không biết một lần nữa của Doom là tới khi nào, lồn non cao trào nhiều lần càng ngày càng nóng bót, kích thích Doom đỏ mắt nắc cặc. Khoái cảm to lớn dồn dập từ bụng dưới lan dần xuống đè ép bàng quang, lỗ tiểu chua xót rỉ ra nước như đang cảnh báo anh rằng nó sắp mất khống chế.

"Không... Không... T-Tôi sắp a a a a!!!"

Orter cuồng loạn xin xỏ, tựa như con búp bê rách để mặc người đụ địt, cơ thể đong đưa, đầu vú sưng cứng cọ vào ga giường vừa tê vừa ngứa. Bàng quang ngày càng căng tức, ngay khi tinh dịch nóng hổi cọ xát khe thịt non mềm, Orter rít lên, lưỡi thẳng đờ, niệu đạo trên bướm dâm tiết ra chất lỏng vàng nhạt, hòa lẫn với nước dâm chảy ra phun đầy ga giường.

"Hửm?" Đầu lưỡi vươn ra ngoài theo ngón tay, vị Thần giác giả tan vỡ nằm, cơ thể vẫn co giật từng đợt, mờ mịt hé môi, tựa như đã bị địt tới nát bấy. Lỗ niệu đạo không thể khép lại thi thoảng lại rỉ ra một chút nước tiểu dây ra giường.

Phải mất một lúc lâu sau Orter mới nhận ra mình vừa mất kiểm soát mà đái ra, anh nghẹn ngào bật khóc, giọng lạc hẳn đi. Doom mặc dù chưa thỏa mãn nhưng cũng biết mình làm hơi quá, hắn dễ dàng bao trọn tay anh bằng tay mình, nhẹ nhàng vuốt những ngón tay căng cứng của anh thẳng ra. Hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của Orter, kiên nhẫn trấn an vị Thần giác giả bé nhỏ đang khóc run cả người, rờ rờ sống lưng căng thẳng dịu dàng vuốt ve. Gã độc tài thô bạo khi nãy biến mất, trả lại người vệ sĩ đáng tin cậy. Orter cũng kiệt sức rồi, trong sự xoa dịu của Doom, tiếng thút thít của anh nhỏ dần, hai mắt sưng húp từ từ khép lại, mệt mỏi chìm giấc ngủ.

Chờ cơ thể Orter hoàn toàn ổn định lại, Doom nén nhịn đặt tay cái bụng phồng lên của anh xoa nhẹ, "póc" một tiếng, con cặc từ bên trong tử cung rút ra ngoài, lôi kéo tinh dịch đặc sệt phun ra. Lỗ lồn bị chơi chín rục, mắt thường cũng có thể thấy âm hộ của anh sưng lên, hai cánh mông lúc ngủ vẫn co rút run run. Không thể coi thường một tên trai tân hơn ba mươi năm, lượng tinh dịch của Doom bắn ra vừa nhiều vừa đặc, mặc dù phần nhiều đã bị niêm phong bên trong tử cung thế nhưng chỗ còn lại chảy ra cũng đủ khiến thân dưới vị Thần giác giả ướt đẫm.

Cũng không thể để Orter ngủ trong tình trạng này được. Doom nghĩ, bế gọn cậu chủ nhỏ vào phòng tắm, trước đó còn thuận tay gạt hết đống ga giường với chăn bông bẩn xuống đất. Lỗ lồn vẫn còn rỉ tinh dịch tí tách, gã vệ sĩ vỗ lưng Orter mơ màng ưm ư như ru trẻ con, đặt anh vào nước ấm. Kinh nghiệm từ trước giúp Doom dễ dàng tắm rửa sạch sẽ cho Orter, xoa tử cung moi tinh dịch ra giúp anh. Trong quá trình này, cậu chủ nhỏ lên đỉnh thêm vài lần nữa, âm hộ co bóp đến dại đi.

Cậu chủ nhỏ đã bị vắt kiệt rồi.

Ga giường chăn gối đều được thay sạch sẽ, Orter được Doom tắm rửa sạch sẽ rồi ôm lên giường. Giường đơn không quá lớn, hai người muốn nằm trên chỉ có thể sát rạt vào. Doom thương tiếc xoa khuôn mặt non mềm của người kia, vòng tay ôm chặt, tấm lưng gầy gò dính sát vào ngực hắn. Vừa mới tắm xong, da thịt vẫn lưu mùi sữa tắm, hơi nước mát lạnh vương trên da thịt, giống như sờ một khối ngọc, làm hắn thích không nỡ buông.

"Ngủ ngon nhé cậu chủ." Doom hôn lên đôi mắt sưng húp vì khóc, hiếm có được chân thành.

11.

Không nghi ngờ gì, sáng hôm sau Orter lên cơn sốt. Anh ngồi trên giường, tóc tai bù xù, khuôn mặt nhỏ đỏ phừng phừng, trên trán dán miếng hạ sốt mà Meliadoul đưa từ trước.

Doom vừa cầm cháo nóng và thuốc đi vào đã bị Orter bực tức cầm gối ném vào mặt. Mặc dù bị mù nhưng phản xạ của hắn cũng có thể coi là vượt xa người thường, kịp thời né tránh, để thứ đồ kia đập vào tường. Hắn vội vã tăng tốc độ bước chân đặt đồ lên trên tủ cạnh giường, kịp thời trấn an em mèo đen đang xù lông.

"Cút." Orter vừa ngại vừa tức, chỉ muốn chửi mắng tên khốn này một trận. Có điều sự tu dưỡng từ nhỏ cùng cổ họng khàn đặc do khóc rên, gần như là mất tiếng đã ngăn anh làm điều này, nghĩ một hồi, vị Thần giác giả chỉ có thể lúng búng mắng: "Tên khốn nạn."

Doom không phản bác, vuốt lại mái tóc bù xù cho vào nếp, sau đó lấy kính đeo lên cho anh.

"Vâng, tôi là tên khốn. Cậu chủ đừng nói kẻo đau họng." Hắn cầm bát cháo lên, múc một thìa nhỏ, thổi cẩn thận rồi đặt bên miệng anh. "Ăn một miếng được không cậu chủ? Ăn rồi mới có thể uống thuốc được."

"Cút đi."

"Cậu chủ uống thuốc xong thì tôi sẽ cút ngay được không. Ngoan."

Orter hít thở sâu ngăn bản thân mất bình tĩnh, lườm hắn một cái rồi ngoan ngoãn hé miệng cho hắn đút cháo.

"Không được nói với ai chuyện của chúng ta."

"Vâng."

"Tạm thời cứ làm vệ sĩ cho tôi."

"Vâng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro