2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ooc.

02.

Sau đó hơn nửa tháng, Kim Hanbin ngày trước nếu không phải ngủ quên tuyệt đối tan làm đều sẽ vội vã rời khỏi cửa hàng, lại luôn nán lại hai mươi phút tan tầm, nhưng cũng vẫn không chờ được Kim Jiwon.

Hôm nay cũng giống như vậy.

Kim Hanbin ỉu xìu ghé vào trên mặt bàn, tại giấy lộn bên trên vẽ nhăng cuội, bút đánh dấu trên trang giấy trắng tinh hoàn thành từng chữ từng chữ Kim Jiwon, vốn là tùy ý viết, xiêu xiêu vẹo vẹo không ra hình thù.

Đã bao nhiêu ngày rồi, còn chưa tới trả đĩa. Kim Hanbin càng nghĩ càng giận, trên tay bực bội không ngừng vẽ vòng tròn, trên giấy hung hăng chọc lấy mấy lần cho bõ tức, cuối cùng còn ngại không đủ hả giận đem giấy vò thành một cục, đầu cũng không ngẩng hướng sọt rác cạnh cửa ra vào ném.

Bộp.

Xong đời, đập phải người.

Kim Hanbin huyệt Thái Dương hung hăng nhảy một cái, cúi đầu suy nghĩ lấy đối sách. Là ông chủ thì bóp vai bóp lưng cho ổng, là khách hàng liền bồi thường thất lễ, cùng lắm thì bán thuốc lá bí mật của ông chủ, mình ít hút một hôm là được. . .

Trong nháy mắt, người bị ném trúng nhặt viên giấy ném vào trong sọt rác, xích lại gần quầy hàng nhẹ nhàng chọc chọc vai Kim Hanbin. Kim Hanbin phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên, khắp khuôn mặt là nhăn mày nhăn mũi phiền não trong lúc nhất thời không kịp thu hồi.

Cũng khỏi phải nói nhìn thấy Kim Jiwon nên làm ra phản ứng gì.

"Này. . ."

Hai người không nói gì giằng co một hồi lâu, Kim Hanbin gãi đầu một cái, nhếch miệng cười một tiếng trước tiên đánh vỡ trầm mặc. Kim Jiwon cũng không hiểu tại sao lại khó xử đến có chút ngượng ngùng, gãi mấy lần quả đầu rối bù, đem CD đưa cho người ta.

"Này. . . còn cái này, 20. . ."

"28 "

Kim Hanbin tiếp rất nhanh, lời vừa ra khỏi miệng liền hối hận. Tránh đi ánh mắt nghi hoặc của Kim Jiwon, Kim Hanbin lắp bắp báo giá, nhìn chằm chằm sau gáy Kim Jiwon cúi đầu lật túi tiền, chột dạ bật ra một câu.

"87 "

"Làm việc này trí nhớ tốt. . ."

Kim Jiwon có chút sững sờ, muốn mở miệng nói gì đó, lại bị Kim Jinhwan bên ngoài chờ không nổi tiến đến thúc giục cắt ngang.

"Mày làm gì mà trả tiền lâu như vậy?"

"Đây là người mày nói à. . . Này đừng bảo là. . ."

"Đi đi đi đi. . ."

Kim Jiwon vội vàng bỏ tiền đập vào trên quầy, đẩy Kim Jinhwan hướng bên ngoài đi. Kim Jinhwan xem xét Kim Jiwon phản ứng này lai liễu kình (?), dùng cả tay chân bám lấy cạnh cửa không đi, quay đầu lại hướng Kim Hanbin kêu.

"Đi cái gì mà đi, ai con mẹ nó mày đừng có đẩy anh. . ."

"Ây cái kia, đi ăn bữa khuya không bạn nhỏ, anh mời "

" Được "

Kim Hanbin vốn nghĩ lần này nói cái gì thì nói cũng phải hỏi xin số điện thoại, kết quả đột nhiên bị người cắt ngang, mắt thấy Kim Jiwon muốn đi đang lo đến hốt hoảng, nghe được Kim Jinhwan đề nghị đáp ứng không cần nghĩ ngợi, vội vàng đóng cửa hàng cùng rời đi. (dễ dụ quá =))))) )

Kim Hanbin cùng Kim Jinhwan tâm đầu ý hợp, quen thân rất nhanh, trên đường đi cười cười nói nói. Kim Jiwon một mình bị bỏ rơi ở phía trước, tay cắm túi cúi đầu vô vị đá mấy viên đá vụn dưới chân, mái tóc lộn xộn giống như bị bỏ bê chăm sóc theo bước chân đồng dạng tự do nhảy nhót. Kim Hanbin ánh mắt một đường nhìn theo bóng lưng Kim Jiwon có chút chùng xuống, cũng không biết có gì đáng nhìn, nhìn thất thần đến mức nhiều lần Kim Jinhwan nói chuyện đều không kịp phản ứng.

Không bao lâu đã đến quán ăn, Kim Jinhwan cố ý từ chối vị trí bên cạnh Kim Jiwon, đem Kim Hanbin cưỡng ép đẩy vào. Kim Hanbin sau khi ngồi xuống nhịp tim liên tục nhảy nhót, thân thể ngược lại là rất tự giác hướng bên cạnh xê dịch, không ngờ chưa bám tốt trực tiếp thành vai sóng vai. Kim Jiwon bất động thanh sắc nhấp một hớp bia, không có né tránh, vị trí hai người rộng rãi cứ như vậy kề sát ngồi cùng một chỗ.

Kim Jinhwan bị bọn họ ngượng ngùng đến có chút nhìn không được, chủ động mở miệng làm sôi nổi bầu không khí.

"Ai cho nên là Hanbin bao tuổi rồi nha? "

"17, còn hai tháng nữa là 18 "

Kim Jinhwan đang uống rượu, bị cái này 17 sặc một miệng lớn xém chút phun ra, bóp mũi nhíu mặt thật vất vả nuốt vào trong bụng. Kim Jinhwan ý vị thâm trường nhìn Kim Jiwon, cái sau đó tức giận gắp một đống đồ ăn nhét vào trong bát của cậu.

"17, khá lắm "

"Người nào đó sợ là không đùa "

"Im miệng, ăn đi"

Kim Hanbin còn chưa thu hồi khẩn trương luống cuống sau khi cùng mình đối tượng hảo cảm da thịt tiếp xúc, một mực nắm chặt gấu áo lặp đi lặp lại siết, đồ ăn không ăn mấy ngược lại rượu là tấn tấn tấn uống mấy chén, hoàn toàn quên mất tửu lượng của bản thân chỉ hai lon bia dứa vào trong bụng liền choáng, không bao lâu liền từ tai đến cổ đỏ lên một mảnh, trên mặt cũng không tránh khỏi ửng hồng.

Trước khi về Kim Jinhwan đứng dậy đi WC, lưu lại Kim Jiwon cùng Kim Hanbin hai người. Kim Jiwon cầm đũa nghịch nghịch đĩa tương ớt, đầu vai bỗng nhiên trầm xuống, tiếng hít thở nặng nề mà lộn xộn ở bên tai không xa không gần vang lên, Kim Jiwon nhẹ nhàng sắp xếp Kim Hanbin đầu tựa ở trên vai của mình, muốn cho cậu thoải mái một chút.

"Kim Jiwon. . ."

"Ừm?"

Kim Hanbin mơ hồ không rõ kêu lên, Kim Jiwon vô ý thức nghiêng tai đi nghe, trên mặt đột nhiên truyền đến xúc cảm mềm mại. Con ngươi có chút co lại, Kim Jiwon mở to hai mắt. Kim Hanbin ngồi dậy, một tay chống cằm chống tại trên đầu gối, nghiêng đầu nhìn Kim Jiwon, say rượu mơ màng cũng không ngăn được nóng rực bên trong ánh mắt.

"Cậu. ."

"Em không có say "

Tháng tám vào đêm gió vẫn còn bí mật mang theo hơi nóng ban ngày để lại, thổi lất phất dần nổi lên gợn sóng, bắt lấy cái đuôi mùa hè, lại một lần nữa xao động.

tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro