Chap 6: Cái mũ phân loại lắm chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lâu đài mở ra. Là giáo sư McGonagall của tôi. Sau một hồi giới thiệu về 4 nhà. Giáo sư cũng nói đến điều mà tôi mong chờ nhất, không thì tôi sẽ ngủ gật ngay tắp lự mất.

- Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ.

Ánh mắt bà chần chừ trên chiếc áo choàng cột cẩu thả của Neville; chót mũi nhọ nhem của Ron cũng có vẻ khiến giáo sư không hài lòng. Harry cố hết sức vuốt cho mái tóc bù xù của mình nằm ẹp xuống. Nhìn qua tôi, bà mỉm cười hài lòng, tất nhiên là phải hài lòng vì tôi rồi, tôi quá tuyệt mà.

- Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong - Bà giáo sư McGonagall nói - Giữ trật tự!

Harry nuốt nước miếng khan. Cậu ta hỏi Ron:

- Phân loại vô các nhà là sao?

- Chắc là họ cho mình làm kiểm tra gì đó. Anh Fred nói đau lắm, nhưng chắc là ảnh nói chơi.

Không đâu, cậu còn phải đấu với mấy con rồng nữa cơ Ron ạ, anh Fred lần sau dọa nhớ dọa tới bến nhé. Bỗng nhiên có một chuyện khiến Harry nhảy bắn lên không trung cả ba tấc, bọn trẻ con xung quanh cũng kêu thét lên.

- Ối! Cái... cái gì...?

Harry há hốc mồm ra. Tất cả đám trẻ cũng đều há hốc mồm kinh hãi. Khoảng hai chục con ma vừa trường ra từ bức tường phía sau, lướt ngang qua phòng, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới bọn học sinh năm thứ nhất bọn tôi, ghê quá đi, mấy con ma, dù ở đâu thì chúng nó vẫn ghê mà. Hình như chúng đang gây gổ nhau.Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:

- Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu.

Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:

- Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta.

Đi vào trong, cái mũ phân loại nhà cũng đã được đưa ra rồi, trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:

Ờ này ta dẫu không xinh

Nhưng mà chớ xét ngoại hình

Xét về thông minh, sắc xảo

Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa

Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích

Không sao, ta đây chấp hết

Nón ta: phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong óc

Hãy chải đầu và vuốc tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiên trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực

Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói

Nghe ta nói, ta phân loại

Ngươi là ai, ở nhà nào

Hãy bình tĩnh, đội lên nào

Trong vành nón như tay ấm.

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên. Giáo sư McGonagall lên tiếng:

- Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!

- .......Nhà Hufflepuff.

- Kế tiếp, Susan Bones!

- Nhà Hufflepuff.

- Lavender Brown!

- Gryffindor.

- Hermione Granger!

Ôi, Hermi của tôi, cậu ấy thật đáng yêu mà

- Nhà Gryffindor.

Ron nghe tới đó nghiến răng trèo trẹo. Thôi nào Ron, sau này cậu hối hận lắm đấy.

Tới lượt thằng bé Malfoy. Nó bước đi khệnh khạng tới trước và đạt được điều ước nguyện ngay lập tức: Cái nón chưa kịp chạm vô đầu nó đã tuyên bố liền:

- Nhà Slytherin!

Ngài Malfoy mà biết cậu quý tử này không vào Slytherin thì lúc đó hẳn ngài Malfoy hùng hổ tới đây dõng dạc nói câu: "Bật cho ta con beat! Ta tới rồi đây, còn cái trường này tới công chiện!" Nghĩ đến đó mà khóe miệng tôi giật giật. Và bất chợt tôi thấy cậu ta nhìn rồi, úi trời, tôi biết tôi xinh mà, nhưng đừng nhìn tôi chứ. Tôi đành vỗ tay nhẹ như chúc mừng cậu ta. Có vẻ như sau khi thấy tôi vỗ tay cậu ta đắc ý lắm, đúng là trẻ con dễ dãi mà. Quay đi quay lại đã đến Harry rồi, tiếng bàn tán, xì xào khắp nơi. Và đúng như trong truyện cậu ý được vào Gryffindor. Hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lên:

- Tụi mình có Harry Potter rồi! Tụi mình có Harry Potter rồi!

Ron cũng đã vào Gryffindor, a, còn mỗi mấy đứa tôi, làm ơn, đến tôi nhanh lên đi, tôi ghét ở cuối lắm

- Scallet Jonhson!

Đây rồi, tôi đây, tôi đây, vỗi vã ngồi lên chiếc ghế. Cái mũ phân loại lại bắt đầu lắm chuyện

- Ủa, cô bé, cô bé này lạ lắm, cô từng ngồi đây rồi mà đúng không?

- Không có đâu, ông nhầm rồi, mau mau phân tôi vào Gryffindor đi đứng lâu mỏi chân quá rồi! - tôi làu bàu nói nhỏ, gớm, đến cái mũ cũng lắm chuyện

- Sao lại là Gryffindor, cô phải vào Slytherin, đó mới đúng là tính cách của cô, lần trước.....

- Không, là Gryffindor, mau, đừng để tôi làm biện pháp mạnh! - cáu ghê, cứ để phải đe dọa cơ

- Được rồi, được rồi, một con bé khó hiểu- cái mũ hô to- Gryffindor!

Tôi nghe xong liền ù té chạy lại chỗ nhà Gryffindor, ôm chầm lấy cậu bạn Harry của mình, luôn miệng nói:

- Thấy chưa Harry, mình bảo rồi, nhất định phải đi cùng nhau mà, từ giờ mình sẽ thay trời bảo kê cậu!

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:

- Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!

Cụ ngồi xuống. Moi người vỗ tay hoan hô. Harry không biết có nên cười hay không. Nó ngờ ngợ hỏi Percy:

- Cụ... cụ... cụ ấy... có... mát không vậy?

- Mát hả?

- Ối, Harry, chết thật, cậu nghĩ thôi, đừng nói ra hết mọi thứ như vậy chứ! - tôi suýt sặc nước nọt vì câu nói của Harry

- Cụ là thiên tài! Phù thủy giỏi nhất thế giới! Nhưng mà, ừ, đúng, cụ cũng có hơi mát một tí tẹo. Ăn khoai tây không Harry?- Peeves vui vẻ nói- Còn em, Scallet nhỉ, anh có thể gọi em như thế chứ, em có ăn khoai tây không?

- À vâng, em cảm ơn, anh cứ gọi tên em như bình thường đi, đừng gọi họ, xa cách lắm - tôi cười xòa

Thế rồi, rất nhanh, Harry kêu lên một tiếng

- Ối!- Harry xoa tay lên trán.

- Chuyện gì vậy?- Percy hỏi. Tôi cũng quay sang hóng chuyện

- Kh... không có gì.

Harry hỏi Percy:

- Người đang nói chuyện với giáo sư Quirrell là ai vậy?

- A, em đã biết giáo sư Quirrell rồi hả? Hèn gì ông ấy có vẻ bồn chồn đến thế. Người kia là giáo sư Snape. Ông dạy môn độc dược, nhưng ông chẳng muốn dạy môn đó. Ai cũng biết là ông muốn giành công việc của giáo sư Quirrell. Ông rành kinh khủng về nghệ thuật hắc ám, ông Snape ấy.

- Thầy Snape? Thầy Severus Snape? Chủ nhiệm nhà Slytherin đó sao ạ? - Tôi nhìn theo hướng của Harry

- Em biết sao Scallet? - anh Percy nhìn tôi- Anh nhớ là anh chưa bảo ông ý là chủ nhiệm mà nhỉ?

- A, là bạn học Malfoy bên nhà Slytherin từng nói với em. - tôi quay qua nhìn Percy

- Ôi trời, em quen bạn ở bên Slytherin sao, lại còn là một Malfoy! - anh Percy ngạc nhiên

- À, cũng gọi là quen đi ạ, chỉ là nói chuyện phiếm vài câu thôi ạ. - Tôi nhún vai tỏ vẻ bình thường mà. Mà cũng bình thường thiệt mà.

- Ôi, nhà Slytherin và Gryffindor chưa bao giờ có thể hòa hợp được, nên mấy đứa cố gắng đừng động đến nhà đấy nhé! - anh Percy xoa xoa cái trán cao của mình

Haha, thôi nào, em đã đến đây rồi thì phải quậy hết mình thôi anh, anh thông cảm cho em nhé, anh Percy. Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng. Sau những lời căn dặn của mình, cụ nói tiếp

- Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường.

Cả tôi và Harry chợt nhận thấy nụ cười của các giáo sư khác chợt tắt lịm. Chết rồi, tôi quên mất tiết mục này, một tiết mục tra tấn lỗ tai tôi, giờ đây tôi muốn gào thấu trời xanh, ao ước, chưa một lần nào tôi lại ao ước thằng quỷ Justin sẽ xuất hiện như một siêu anh hùng trước mặt tôi và đưa tôi đi trốn khỏi đây ngay lúc này.

Cụ Dumbledore vẫy cây đũa thần của cụ như thể đuổi con ruồi đậu ở chót gậy. Từ đầu gậy tuôn ra một chuỗi nơ vàng, uốn lượn như rắn và kết thành chữ phía trên các dãy bàn. Cụ Dumbledore bảo:

- Mỗi người tự chọn tông thích hợp cho giọng hát của mình. Nào, chúng ta bắt đầu- Và cả trường gào lên:

Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts

Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều

Dù chúng tôi già hói

Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ

Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét!

Những điều thú vị

Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí

Ruồi chết và ít lông bụi

Hãy dạy chúng tôi điều gì đáng biết

Trả lại điều gì chúng tôi đã quên

Hãy làm hết sức mình

Phần còn lại để chúng tôi tự do

Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa.

Ôi trời ơi, Justin, mày ở đâu cơ chứ, cái lúc cần thì chẳng thấy mặt mũi mày đâu cả, bạn bè như cái l...què vậy đó. Sau đó lũ năm nhất chúng tôi được đưa về ký túc xá, trên đường còn gặp phải con yêu tinh Peeves. Cuối hành lang có treo bức chân dung một người đàn bà mập ú mặc áo lụa hồng. Bà hỏi:

- Mật khẩu!

- Caput Draconis.- Percy đáp

Bứcc chân dung tự lách mình qua một bên, để lộ một lỗ tròn trên tường. Tất cả chui vào, Neville cần phải có người đỡ một chân lên mới chuôi qua được. Thế là họ đã vào gian phòng chung của nhà Gryffindor, một căn phòng tròn ấm áp đầy những chiếc ghế bành êm ái. Nữ sinh bên phải, nam sinh bên trái, tôi được ở cùng với Hermi của tôi và rất nhanh chóng tôi đã làm thân được với cô bạn thần đồng này của mình. Kể ra cũng không có gì là quá đáng quá, đôi khi tôi cảm thấy phải cảm ơn cái hệ thống mà tôi rơi phải này, đã cho tôi cơ hội được quay về với tuổi thơ một lần nữa.

Tranh thủ lúc Hermi say giấc, tôi vào hệ thống một lúc:

-------Tiến vào hệ thống, thời gian đóng băng------

- Tinker Bell, tôi đến rồi đây.

- Ô, sao không nghỉ ngơi đi.

- Đến Hogwarts rồi, cũng phải mở vật phẩm, kỹ năng mới cho tôi chứ!

- Rồi rồi, ăn bớt được của cô miếng nào

Kỹ năng mới nhận được: Bay

Trang bị mới nhận được: Áo tàng hình

Trang phục mới nhận được:

            + Đồ bảo hộ chuyên dụng : được sử dụng bởi các sợi tơ đặc biệt, chịu được va chạm, chống kéo dãn, chống lửa. Độ bật của giày cũng được bổ sung. Loại nhựa hấp thụ va chạm có khả năng bảo vệ vai, lưng và eo một cách hiệu quả. Còn nếu đội mũ lên và bơm không khí vào sẽ có được một lớp phòng thủ toàn diện cho cả đầu và cổ. Tặng kèm: thuốc nhuộm ngụy trang dễ bay hơi.

Các kỹ năng mới cần mở khóa: điều khiển nước, dịch chuyển tức thời

Các vật phẩm mới cần mới cần mở khóa: thuốc trị thương, súng ngăn, lưỡi hái

- Ơ, này, cái gì đây, thế giới phép thuật sao lại cả súng ngắn, lưỡi hái tử thần????? rồi cả đồ bảo hộ, khác quái gì đi ám sát người ta không , chơi Pubg hả, hay chơi đồ???

- Để rồi xem cô có cần không, muốn sử dụng được những kỹ năng và vật phẩm cần mở khóa kia, thì như luật cũ, phải có sách chuyên dụng của tôi cung cấp để có được sách cô phải mua, để mở khóa kỹ năng và vật phẩm thì phải hoàn thành các nhiệm vụ nhỏ của hệ thỗng đưa ra.

- Tôi vào phải cái hệ thống cám heo cám lợn gì thế này hả trời, chắc mấy hôm nữa nó tặng tôi bộ động cơ để đi giết Titan, rồi bắt mình học phân thân chi thuật, hỏa nhãn kim tinh luôn quá, cho ta về thế giới của ta đi, cái này hổ lốn quá rồi!!!!!!!!!

- Sao cô biết là có những thứ đó vậy??!!

- WTF, có thật à, tôi chỉ lỡ miệng thôi!!!!!!!!

- Không, tôi đùa đấy, nhưng sẽ xem xét nha!!!

- Rồi, tôi còn bao nhiêu tiền trong hệ thống, các nhiệm vụ nhỏ vẫn tặng kèm tiền là phần thưởng chứ?

- Cô còn: 132.580.343 vàng. Và tất nhiên tiền vàng sẽ được tặng kèm, vì được nâng cấp, nên tiền vàng tặng thưởng sẽ tăng lên, mỗi lần được cộng: 206.405 tiền vàng. Lời thế còn gì!

- Có cái l...què!!!! Mua sách!!!!

- Mời vào gian hàng!

Chọn tới chọn lui, nghĩ đi nghĩ lại, thôi, mình giàu, có 50.000 vàng mỗi cuốn, mua hết cho bà!!! Cái hệ thống chết tiệt!!!

- Ô, ra rồi, cô muốn mở kỹ năng hay vật phẩm nào trước?

- Mở kỹ năng điều khiển nước đi, ủa mà, cái kỹ năng tôi được tặng kia, bay sao, đến đây ta được học bay mà???

- Kỹ năng bay của cô ở đây là không cần chổi cô nương ạ!

- Hơ, Superman! Nhiệm vụ để mở khóa kỹ năng điều khiển nước là gì?

- Dễ lắm, bắt chuyện với Draco Malfoy!

- WTF, bắt chuyện? Gây sự với cậu ta chắc? 

- Cô tự giải quyết đi, tôi còn phải đi ngủ!

-------Thoát hệ thống------

Ơ, ơ, tôi còn chưa nói xong mà, Tinker Bell có phải tôi chiều em quá nên em hư đúng không hả? Bắt chuyện thế quái nào được, ai mà chả biết Slytherin với Gryffindor của tôi như nước với lửa. Như Thái Bình Dương và Đại Tây Dương đâu cơ chứ. Ôi, điên mất, tôi muốn về, làm ơn, ai lay tôi tỉnh dậy dùm cái đi ạ!!!

Cứ thế tôi lăn ra ngủ với cái mớ bòng bong mà Tinker Bell để lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro