III. Lời cảnh cáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5:00 am

Harry giật mình tỉnh dậy lúc năm giờ sáng, cậu vội rờ phần gáy, chăm chú nhìn cơ thể của mình, và mọi vật chung quanh. Thở dài một cái, cậu cảm thấy thật may mắn khi tên khốn Malfoy không bỏ mặc cậu trần như nhộng với đống tinh dịch của trận giao hoan tối qua. Suy nghĩ một hồi, cậu cuống cuồng chỉnh lại trang phục lần cuối, đứng dậy rời khỏi phòng để chổi, và quay lại kí túc xá của Gryffindor.

Lén lúc quay trở về kí túc, cậu nhìn thằng bạn thân của mình, Ron đang ngủ ngon trên chiếc giường êm ái, hai tay ôm lấy một chiếc gối ôm dài như đứa trẻ không muốn rời mẹ. Harry cảm thấy thật nhẹ nhõm khi không một ai có thể phát hiện ra sự biến mất của cậu vào đêm qua. Mặc dù mồ hôi đã được hong khô, nhưng cậu có thể cảm nhận được cơ thể đang bốc mùi ghê gớm. Harry quyết đi tắm để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên của hôm nay, Chăm sóc Sinh vật huyền bí, cậu đã rất mong chờ cái ngày được chứng kiến bác Hagrid giảng dạy lần đầu.

Tiếng nước xối xả, nhấn chìm cậu trong những dòng suy nghĩ rắc rối. Harry nhớ lại cảnh tượng đêm qua, cậu rùng mình một cái, chợt nhận ra Draco Malfoy chính là kẻ thù truyền khiếp của cậu, thế mà cậu và hắn lại đi làm tình với nhau. Liệu hắn có đi rêu rao khắp cái trường Hogwarts này là Cứu thế chủ của bọn họ là một Omega không nhỉ. Nhưng không thể phủ nhận việc hắn rất có năng khiếu trong việc sử dụng bùa chú, chẳng những thế mà kỹ thuật hôn của hắn thật sự rất tốt, còn cả chuyện giường chiếu hắn chuyên nghiệp đến đáng sợ. Tối qua Malfoy quả thực là một tên cầm thú, hắn đáng sợ thúc vô bên trong cậu, hậu quả để lại là chiếc thắt lưng của Harry đến giờ vẫn còn ê ẩm và nhức nhói. Bị cuốn theo những suy nghĩ về Draco Malfoy khiến mặt cậu đỏ ửng lên như trái mận chín, cả người một lần nữa lại rân rân, có lẽ là do nước tắm này quá nóng rồi. Cậu tắt nước, mặc đồng phục chỉnh chu, khoác lên mình áo choàng của nhà Gryffindor, rồi quay lại kí túc xá nam.

"Chào buổi sáng, Ron! cậu thức dậy rồi à?"

"Harry? Cậu quay về kí túc xá từ lúc nào thế?"

Harry nín thở trong một giây, rồi cậu đáp tỉnh bơ, "Ngay sau khi cậu trở về kí túc xá cỡ chừng nửa tiếng. Này, đừng nói nhiều nữa! Thay đồ rồi đi xuống ăn sáng cùng Hermione thôi, đã hơn sáu giờ ba mươi rồi, bồ ấy đang đợi chúng ta đấy!"

Rồi hai cậu nhóc tức tốc chạy tới Đại Sảnh Đường, nơi mọi người đang xôn xao về buổi dạ hội tối qua đã tạo cơ hội cho các cặp đôi đến với nhau như thế nào. Ngồi xuống kế bên Hermione, đối mặt với Ron, và cả với tên chồn sương bên dãy bàn của nhà Slytherin, cậu cố tránh ánh mắt của hắn.

"Chào hai cậu," Cô nàng Hermione tiếp tục, "Bồ đã khoẻ hơn chưa Harry?"

"Đã khoẻ hơn nhiều rồi, cậu không cần phải lo cho mình đâu, Mione."

"Hôm qua em đã ở đâu vậy? Anh tìm em suốt cả buổi." Cedric bước tới, nhẹ nhàng hỏi thăm.

"Anh Cedric? Ồ xin lỗi anh, hôm qua em cảm thấy có chút mệt nên trở về phòng nghỉ ngơi trước."

"Em nhớ giữ gìn sức khoẻ đấy." Cedric bước ra khỏi Đại Sảnh Đường, ngoái đầu lại nhìn như thăm dò Harry lần cuối, rồi rảo bước biến mất khỏi tầm mắt của cậu hoàn toàn.

"Bồ bị thương à?" Ron đang cặm cụi ăn, cậu ngừng lại, rồi ngẩng mặt lên nhìn Harry và Hermione.

"Đâu có, mình hoàn toàn ổn."

Nhún vai một cái, thế rồi Ron lại tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình, không chút nghi ngờ về câu trả lời của Harry vì cậu nhóc tin bạn mình tuyệt đối. Cùng lúc đó, Harry dường như để ý thấy cặp mắt đầy sắc bén từ dãy bàn của nhà Slytherin, cậu bé vội cúi mặt xuống bàn để hoàn thành bữa sáng rồi thúc giục cho hai bạn của mình ăn thật mau để nhanh chóng di chuyển tới buổi dạy đầu tiên của bác Hagrid.

Kí túc xá nam Gryffindor, 9:30 pm

Kì phát tình của Harry cuối cùng cũng kết thúc trong yên bình, nhờ ơn Malfoy đã giúp cậu có ý thức hơn trong việc sử dụng thuốc ức chế đúng cách và luôn luôn để mắt tới cơ thể của bản thân. Tuy nhiên, đâu đó trong cậu vẫn muốn nghiêm túc nói chuyện với hắn để thương lượng về việc không tiết lộ bí mật của cậu cho bất kì ai. Cậu bèn viết một lá thư nhỏ rồi nhờ Hedwig chuyển lời tới cho Draco.

To: Draco Lucius Malfoy,
Tôi là Harry James Potter, tôi muốn cùng cậu nói chút chuyện chỉ riêng hai ta. Hy vọng cậu có thể đến gặp tôi ở Thư viện trường đúng 11 giờ tối nay. Tôi chờ cậu ở đấy.
Harry James Potter.

Nhẹ nhàng vuốt lông của Hedwig, cậu nói khẽ với nó, "Gửi cái này cho Draco Malfoy nhé."

Kí túc xá nam Slytherin, 9:45 pm

Cộc cộc.

Draco ngước nhìn lên phía cửa sổ cách trần nhà chỉ một chút, một con cú trắng như tuyết đang dùng mỏ tạo thành những tiếng cộc cộc, chỉ có thể là của Harry Potter. Cậu vung đua phép khiến cửa sổ mở toang ra mang theo cái lạnh của không khí bên ngoài vào, để con cú lọt vào, rồi liền đóng lại. Con cú trắng bay ngay đến cậu, nó đáp xuống một bên vai, rồi nhả bức thư đang ngậm ra. Draco bắt lấy lá thư, cẩn thận đọc từng dòng một rồi xoa đầu Hedwig, hàm ý cảm ơn nó.

Con cú trắng như ngầm hiểu được cậu không hề có ý định xấu, nó vùi đầu liên hồi vô cậu tìm hơi ấm.

"Mi thì dễ thương đấy nhưng ta không ưa chủ của mi chút nào." Hắn ôn tồn nói, sau đó lập tức gằn giọng, "Hắn tại sao lại có được thứ tình bạn và tình yêu của mọi người như thế chứ? Còn ta thì sao? Sao ta không thể chứ!?"

Con cú có chút giật mình, nhưng vẫn kiên quyết bám chặt lấy vai cậu, và yên vị trên đó. Đến một lúc lâu sau mới chịu bay về với chủ nhân của mình.

Thư viện trường, 11:00 pm

Harry nghe được tiếng bước chân, lập tức hỏi, "Là mày sao, Malfoy?"

"Vô vấn đề chính đi, đừng lòng vòng, tao chúa ghét bọn máu-lai nói nhiều."

"Tuyệt đối không được tiết lộ chuyện tao là Omega." Harry nghiêm túc nói, rồi hạ giọng, "Có được không?"

Im lặng, không hồi đáp. Thư viện không một ánh đèn nên thứ Harry có thể nhìn thấy là một đống sách mờ mờ ảo ảo trong bóng đêm. Đột nhiên một bóng người hiện rõ trước mặt mình, chưa kịp thích ứng với sự bất ngờ, cậu lùi lại. Một người bước thì người kia lùi, cả hai cứ bước thế cho đến khi Draco dồn được cậu vào kệ sách gần đó. Hắn áp tay mạnh thật mạnh khiến Harry có chút sợ hãi, một tay bóp má của cậu đau điếng.

"Cái gì cũng có cái giá của nó, Potter à."

Hắn cường bạo hôn lên môi cậu, tham lam hút hết vị thanh ngọt bên trong khoang miệng của Harry. Vì mất đi dưỡng khí, Harry ra sức đấm vào lưng hắn, mặc cho cậu có làm gì thì hắn vẫn tiếp tục hôn nồng nhiệt lên đôi môi của cậu. Draco thả tin tức tố của bản thân để uy hiếp đối phương, phập, hắn buông Harry ra, một tay lau máu đang chảy từ môi.

"Dám cắn!?" Hắn lớn tiếng.

Harry ấp úng trước sự tức giận hắn, cậu bé sợ sệt, "Là...Không thở được..."

Đẩy mạnh Harry vào kệ sách thêm lần nữa, cậu nhăn nhó vì đau và nhức mỏi còn chưa khỏi sau trận mây mưa tối qua, cậu vô tình tạo ra âm thanh đáng xấu hổ. Biểu cảm trên mặt Harry đúng là không tồi làm Draco lên cơn hứng tình, hắn lại cường bạo hôn lên môi cậu. Đẩy lưỡi của mình vào bên trong, quấn lấy lưỡi của Harry rồi cùng nó nhào lộn khiến cậu phải thả ra tin tức tố mùi gỗ đàn hương trước sự lấn át của tên tóc bạch kim. Hắn có vẻ như không khó chịu trước mùi hương của cậu, mùi thơm vô cùng đặc biệt mềm mại, ấm áp, và mịn màng.

Con ngươi xanh lục ngờ ngệch vì nụ hôn cuồng nhiệt, đột nhiên đồng tử lại giãn to ra khi bàn tay kia từ từ lan chạm vào người cậu khiến Harry cảm nhận được sự lạnh lẽo đang khiến cho da thịt cậu trở nên tê dại, liền muốn người này chạm vào cậu nhiều hơn. Biết được đối phương muốn động dục, vương tử nhà Malfoy tách môi khỏi môi, dừng lại, hắn liếm môi, rồi lùi một bước thật xa khỏi Harry.

Hắn miệng nhếch lên chuẩn Malfoy, "Muốn lắm rồi chứ gì?"

"..."

"Đây là sự trừng phạt của tôi dành cho cậu khi dám để Cedric Diggory, một Alpha khác luẩn quẩn gần cậu đấy." Mặt hắn lộ rõ vẻ kiêu ngạo. "Sau này chớ mà thân thiết với tên Alpha nào khác ngoài tôi, không thì cậu sẽ mãi không có được nó đâu." Draco một tay chỉ xuống phần dưới của mình.

Harry nóng bừng bừng cả mặt vì ngại ngùng, đầu óc còn mê muội mùi bạc hà mát lạnh của kẻ khốn trước mắt cậu. Cậu giậm một chân xuống đất rồi choàng áo tàng hình biến về kí túc xá, bỏ lại tên chồn sương chết tiệt đang mỉm cười vẻ xấu xa, tự hào về ý đồ của hắn.

"Thú vị. Một con mèo đen nhút nhát à, tao không có được thứ tao muốn thì mày phải nếm sự hành hạ mà tao đặc biệt dành cho mày."

Bởi vì sao?

Bởi vì Malfoy luôn làm mọi cách để có được thứ Malfoy muốn, không từ một thủ đoạn nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro