chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy hôm nay thời tiết lúc mưa lục nắng thế nên hay dễ sinh bệnh vô cùng. Cha của em cũng không phải người kiên cường đến mức đấy, thế nên ông cũng bị ốm sau hôm đi bán rau vào ngày hôm qua

Nhà cũng đã hết đồ để ăn. Harry chỉ đành nấu cho cha một chút cháo trắng thêm chút đường rồi ra đằng sau vườn hái chút rau và bó lại. Việc này nhìn bề ngoài tưởng đơn giản nhưng lại khó vô cùng

Harry làm xong thì phát hiện ra chiếc áo dài mình đang mặc đã ướt nhẹp rồi. Em lau đi mồ hôi trên mặt, ôm mấy bó lên giỏ lớn mà cha hay đeo trên lưng lúc lên chợ. Đến khi đầy giỏ thì em mới thở phào nhẹ nhõm

Vào trong nhà tắm rửa sơ qua một chút với nước ấm còn dư lại vừa rồi lau người cho cha thì mặc một bộ khác. Em tạm biệt cha định lên chợ bán nốt mấy bó rau kia để có chút tiền mua thuốc cho cha, nếu dư thì mua một ít thịt về nấu cháo để bổ sung dinh dưỡng hơn là ăn cháo trắng

Ông James nhất quyết ngăn cản Harry lại, ông sợ lên đấy em sẽ bị những người kia bắt lại, ông không muốn đứa con trai duy nhất của mình bỏ đi giống như người vợ quá cố của ông. Một người bỏ đi là quá đủ rồi

Harry nhìn cha lo cho mình thế thì cũng hơi do dự, em sợ rằng nếu mình đi thì không ai chăm sóc cho cha cả. Xung quanh nhà em cũng chỉ toàn cây cối, không có nổi một bóng hàng xóm nào cả. Nhà em lại ở bìa rừng, ai cũng sợ chỗ này vì có thú dữ thế nên cũng không qua lại nhà em nhiều để làm quen

_" Khụ...khụ...Harry à, ở nhà đi con. Ở đó nguy hiểm lắm, khụ...mấy ngày là nó khỏi thôi, không cần thuốc đâu...khụ". Ông James nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của Harry, ông nhất quyết muốn ngăn cản em lên thành đế bán rau, nói chưa hết câu thì lại bị cơn kho ngăn lại

Harry nhìn cha như vậy càng đau lòng hơn. Nếu không có thuốc thì cha sẽ bị bệnh nặng hơn mất, khóe mắt em ửng đỏ nhìn cha. Rõ ràng là ông đang ốm nặng, đối đầu với bệnh tật nhưng cha luôn hướng về phía em

Đôi tay em miết nhẹ lấy những nếp nhăn trên tay của ông. Cha em đã già rồi, không còn trẻ trung như hồi mới quen mẹ em nữa. Thời gian đúng là kẻ thù của sắc đẹp

_"Cha đừng lo mà, con hứa sẽ về sớm nếu không bán được". Harry cố trấn an cha của mình, đôi mắt lục bảo mang vẻ kiên định nhìn về phía ông

Đôi mắt ấy y hệt vợ quá cố của ông

James nhìn thái độ cương quyết đó thì chỉ đành bất lực ho hai cái rồi gật đầu nhìn Harry. Đôi mắt màu vàng mật ong nhìn đến cậu thiếu niên mang đầy vẻ ngây thơ, nước mắt của James không tự chủ được mà rơi xuống hốc mắt ông đỏ bừng vì buồn thương. Ông nắm lấy lòng bàn tay Harry rồi gật đầu đồng ý với em

Harry sau khi chuẩn bị đầy đủ cho cha an tâm rồi thì khoác áo choàng đen lên người, xách cái giỏ lớn đựng đầy những bó rau vừa mới hái sau vườn, bắt đầu đi theo lối đường mòn mà cha thường hay đi để lên chợ bán rau

Cố gắng lên nào! Bán hết chỗ rau này mới có thể đủ tiền thuốc cho cha nữa chứ

Harry mang theo tâm trạng hớn hở cùng quyết tâm đi đến chợ

...

Rầm!!

Tiếng đập cửa nhanh chóng vang lên. Gian phòng lớn vừa nãy yên tĩnh đến tiếng kim rơi thôi cũng đủ phóng đại thì bây giờ không khác gì một quả bom nguyên tử vừa rơi xuống vậy

Draco nhíu mày nhìn đến nơi phát ra tiếng động kia liền nhìn thấy cô thiếu nữ. Mái tóc tém ngắn ngang vai màu đen quen thuộc đập vào mắt hắn ngay lập tức

Sắp có chuyện rồi đấy!

_"Anh trai! Về rồi mà không báo em tiếng nào cũng nhẫn tâm đến mức không đến thăm người em này vậy. Haizz". Cô thiếu nữ với chiều cao cũng chẳng phải dạng vừa, tiếng dày bốt chạm vào nền gạch lạnh lẽo ngày một rõ, từng bước chân nhịp nhàng từng khúc

Draco đặt tờ văn kiện trên tay của mình xuống bàn nhìn về phía cô thiếu nữ kia. Mày vẫn cứ nhíu lại tỏ vẻ sự khó chịu bên trong, mặc cho lời than trách của cô

Cô thiếu nữ Alpha kia nhìn đến thái độ dửng dưng của hắn không hỏi cảm thấy chán ghét. Biết thế ở nhà cho lành, đến đây nhìn bộ dạng âm u của hắn làm cô chẳng còn chút tâm trạng nào để đi chợ phiên cả

_"Muốn gì?". Thanh âm lãnh đạm của người đàn ông vang lên, đôi mắt xanh xám nhìn đến cô thiếu nữ Alpha. Không thể nào là không có chuyện gì mới đến chỗ hắn chơi vui vẻ được, hẳn là cô đến đây có mục địch

Nghe thấy câu nói mà bản thân mình muốn nghe thì cô thiếu nữ liền mỉm cười nhảm hiểm. Liền đưa tay lấy cái ghế được đặt trong góc phòng kia mà đặt xuống trước mặt hắn nói, trên gương mặt không hỏi giấu nổi sự vui mừng

_"Tất nhiên là đi chợ phiên với em rồi!". Thật ra là lúc đầu là bản thân cô muốn đi một mình như cha mẹ cô lại ngăn cản lại, bắt cô đi xem mắt với mấy người mà họ chọn. Đối với cô mấy chuyện này vô cùng phiền phức liền bịa ra lí do là có hẹn đi chợ phiên với Draco vì muốn mua chút đồ tốt rồi

Nghe thấy con gái nói có hẹn với con nhà công tước rồi thì ba mẹ của cô chỉ đành chấp nhận mà thôi. Dù sao gia thế đằng sau của gia đình nhà Malfoy cũng đến cả nhà vua cũng phải kiên dè nói chi là bọn họ

Vì để chứng mình lời mình nói thì cô thiếu nữ Alpha trước mặt đây không hỏi đến phủ công tước riêng của Draco để náo loạn một cái. Biết rằng ông bà nhà Malfoy không có ở đây mà chỉ có mỗi Draco thế nên cô liền không kiêng dè gì mà phá cửa xông vào

Dù sao thì hắn cũng biết rõ tính cách của cô rồi thì mặc xác gì phải giấu? Cô là đại tiểu thư của nhà Pakinson hẳn hoi đấy nhé. Pansy tự hào mà hếch mặt lên, cái mũi cao nhọn hướng lên thể hiện sự hãnh diện của bản thân mình

_"Không đi"

Pansy-người đang dương dương tự đắc-Paskinon:...

Đôi mắt màu đen láy hiếm có của cô nàng bỗng hiện lên sự khinh bỉ. Bỗng như nhớ ra điều gì đấy khá thú vị, nụ cười trên môi từ lấy lòng chuyển sang rãnh mãnh

_"Ai da, hôm qua em mới nghe được tin này hay lắm luôn. Chắc chắn anh sẽ thấy thích thú khi nghe nó đó". Pansy đi vòng qua vòng làm việc của Draco, tiến lại gần hắn. Nhún mày nhìn hắn

Draco rời mắt khỏi tấm giấy trên bàn, quay sang nhìn Pansy

Nhận được sự đồng ý hắn thì Pansy như mở cờ trong bụng. Cô giữ một khoảnh cách nhất định, ghé sát đến chỗ tai hắn thì thầm to nhỏ điều gì đó

Draco nghe được đến điểm mấu chốt thì bỗng khựng lại. Quay sang nhìn Pansy với ánh mắt ngờ vực. Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên

_"Chắc chắn?"

Pansy gật đầu như mổ thóc khi nghe thấy câu nghi vấn của Draco. Nhìn mặt người đàn ông hiện lên dấu hiệu do dự thì khẳng định tin này hoàn toàn có thể thuyết phục được Draco, liền thêm mắm thêm muối vào bên trong

_"Vậy anh có đi không?". Thêm đủ gia vị rồi thì Pansy lại thử nếm lại một lần nữa

_"Đi"

Hè hè, ngon rồi ngon rồi

...

Harry cảm thấy hối hận thật rồi. Em cứ nghĩ mang rau đến thì kiểu gì cũng có người mua nhưng từ sáng đến giờ cũng đã hết một canh giờ rồi mà vẫn chưa được một vị khách nào

Omega nhỏ nhắn thầm thở dài một cái

Nếu hôm nay không bán được bó rau nào thì làm sao có tiền mua thuốc cho cha được đây. Harry cảm thấy có một đám mây đen khịt trên đầu mình vậy. Vô cùng âm u...

Trời bắt đầu càng ngày càng nắng thế nên cả người em bắt đầu nóng lên. Harry cảm thấy có chút mệt, nhẹ đưa tay lên cởi chiếc mũ màu đen trên đầu lại, lấy chiếc khăn màu nâu ở góc túi đưa lên lau cái mặt trắng xinh

Draco bên này thì nhìn cô tiểu thư Alpha trước mặt mình mày mai hớn hở đi vào trong tiệm sách. Vừa bước vào liền có tiếng chuông được gắn trên đầu cửa tiệm

Pansy vui vẻ tiến vào, nhanh nhẹn chạy đến chỗ quầy thư. Ở sau quầy là một cái đầu xù nâu đang lay lay chuyển chuyển phía dưới, nghe thấy tiếng chuông ở phía cửa thì liền ngó mặt lên

Gương mặt cô thiếu nữ ngửa lên nhìn. Nhìn thấy vị khách quen thuộc liền mỉm cười. Lộ ra hai cái răng thỏ xinh xinh, cô thiếu nữ nhỏ tóc xù nâu nhanh chóng lau phần bụi trên mặt mình

_"Chị Pansy, chị lại tới mua sách nữa sao?"

Pansy nhanh chóng gật đầu. Rất tự nhiên mà nắm lấy tay cô thiếu nữ trước mặt, vui vẻ tám chuyện, coi người đằng sau chẳng khác gì là không khí

Draco nhìn khung cảnh xung quanh, đánh giá một hồi liền nhìn đến cô Alpha đang nói chuyện với cô thiếu nữ kia. Nhìn qua là biết cô thiếu nữ răng thỏ kia là một beta

_"Hermione ơi, tôi lại bị bắt đi xem mắt rồi, phải làm sao đây??". Pansy tỏ vẻ tủi thân, vòng qua quầy sách mà tự nhiên dụi dụi vào vai cô. Chẳng khác gì một chú chó lớn

_"Là người trước mặt này sao chị Pansy". Hermione nghe vậy lại có chút sựng lại, ngượng ngùng thì thầm to nhỏ với cô nàng Alpha đang dụi vào người mình kia, sợ rằng họ lại coi mình lại là kẻ lắm chuyện

Pansy nhìn đến người đàn ông tuấn tú trước mặt, nghĩ tới cảnh hai Alpha nhìn nhau, phân vân ai trên ai dưới. Cả sống lưng cô dần bắt đầu lạnh lên, da gà da vịt nổi lên mạnh mẽ. Không nghĩ ngợi mà lắc đầu, liền lên tiếng nói với Draco thay vì giải thích với Hermione

_"Anh trai, không phải anh có việc hay sao, cứ đi đi. Nào về phủ thì qua gọi em tiếng"

Draco đang nhìn đến quyển sách màu đen lớn ở phía trước mặt, nghe thấy giọng của Pansy thì đưa tay lấy quyển sách rồi tiến về quầy thu tính tiền rồi bước ra ngoài

Đang đi dạo trong chợ phiên, trên người hắn chùm một cái choàng màu trắng viền vàng vô cùng sang trọng, rẽ ngang liền bị thu hút bởi đám đông phía trước. Hắn nhướn mày

Từ phía đám đông bỗng hé ra một góc, hắn sựng lại

(Còn tiếp)

NÀO TỪ CHƯƠNG 1 -> 20 CHƯƠNG, MỖI CHƯƠNG ĐỦ 50 CMT, VOTE THÌ TÔI ĐĂNG TIẾP 10 CHƯƠNG NỮA. KHÔNG THÌ NGHỈ!!

CMT KHÔNG HỐI RA CHAP, KHÔNG TÍNH CMT TÁC GIẢ HAY CHỬI RỦA. NẾU CÓ TÔI SẼ BLOCK THẲNG TAY

XIN HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro