7. Chúc mừng sinh nhật, mừng trò đã trưởng thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit được đăng tại quát pát Phù Thỉ 56317

Edit: Chè

Draco là tốp, Harry là bột tôm, đục thuyền là mình đục mồm bạn

◎ Chúc mừng sinh nhật, mừng trò đã trưởng thành

Năm sáu, có lẽ thay đổi lớn nhất trong năm học này là việc Draco không còn cầm bài tập đạt điểm O xông vào văn phòng của Harry hỏi những câu không liên quan đến chương trình học nữa, vì xét cho cùng, bây giờ nó đã là học sinh của lớp nâng cao Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, và phải chuẩn bị cho N.E.W.T từ bây giờ.

Khách quen trong văn phòng giờ đã đổi thành cú, con cú màu trắng gửi thư của Malfoy vào ngày sinh nhật kia hình như rất thích Harry, cho dù có đôi khi Harry quên cho nó vài miếng bánh quy, thì nó cũng chỉ là mổ nhẹ vài cái vào ngón tay Harry coi như là trừng phạt.

Điều này khiến Harry nhớ đến con cú trước đây của mình, và anh cũng coi món quà đó là điều tuyệt vời nhất trên đời, nhưng anh không ngờ mình sẽ nhận được một con cú khác như một món quà vào ngày sinh nhật.

Nó khiến anh lại nhớ đến một thứ tương tự như định mệnh, có lẽ là một quả cầu pha lê, hoặc một giấc mơ tiên tri, hoặc có lẽ là bói tách trà, nhưng bây giờ trong cuộc đời của anh không có lời tiên tri nào như vậy, chỉ có một thằng nhóc uống một tách trà rỗng.

Thật thú vị, bài tập lớp Tiên tri khi đó của anh toàn là làm điêu hết.

Con cú lại mổ vào ngón tay anh, nó rít lên vài tiếng khó chịu, như thể trách móc anh đang ngẩn người.

Harry chỉ biết nói lời xin lỗi, chải lông cho nó rồi gỡ lá thư buộc ở chân nó ra, ngày nay cú không còn được sử dụng để làm phương tiện liên lạc chính nữa, nhưng chúng sẽ rất đáng yêu trong vai trò là sứ giả bí mật.

Khi mở bức thư ra, Harry không còn cảm thấy dễ thương nữa, tất nhiên trước đây nó vẫn rất dễ thương, nhưng không biết từ khi nào, những câu nói dễ thương đó lại biến thành những lời yêu thương sến sẩm buồn nôn, ờm... Thậm chí còn hơi quấy rối tình dục.

Mỗi lần như vậy Harry đều sẽ nhắm mắt lại bỏ những lá thư này trong vào ngăn kéo của mình, anh thở dài một tiếng, ôi thiếu niên tuổi dậy thì, rồi giấu khuôn mặt nóng bừng vào trong đầu gối.

Không phải là anh không trả lời thư, nhưng anh không biết phải viết những câu đó như nào, nên lần nào thư trả lời cũng trở thành những lời răn dạy vô nghĩa.

Tất nhiên anh biết đó là điều đúng đắn nhất, nhưng anh không cảm thấy đây là những thứ mình muốn.

Potter không thể chịu đựng được nữa, và Potter quyết định phải làm điều gì đó.

***

Draco nhìn chằm chằm vào dãy khán đài nhà Gryffindor một lúc lâu trước khi bước vào sân, nó đã cố ý nhấn mạnh với Harry rằng đây là trận Quidditch cuối cùng của nó, nhưng trên hàng ghế nhà Gryffindor lại không thấy bóng dáng tóc đen đó, có lẽ nó nên xem ở các khán đài khác? Nhưng trước khi nó có thời gian để nhìn, đã phải vội vàng lao vào đấu.

Quả bóng bay sát qua người nó vô số lần, Draco đang tìm kiếm trái Snitch nhưng vẫn bị chú ý đến đám đông trên khán đài.

Nhưng nó nhìn xong Gryffindor, rồi lại nhìn về phía Ravenclaw, vẫn không thấy bóng dáng Harry.

Draco bị phân tâm.

Nó thoáng nhìn thấy bóng của trái Snitch vàng.

Draco bị phân tâm.

Potter cũng không có mặt trên khán đài của Hufflepuff.

Draco bị phân tâm.

Malfoy hình như nghe thấy một chút tiếng gọi gì đó trong gió, nó không tìm được phương hướng, nên chỉ vô thức nhìn về phía khán đài của Slytherin.

Khi nó nhìn thấy Giáo sư tóc đen mặc áo choàng đen cầm máy ảnh vẫy tay với nó, cuối cùng nó đã tập trung, nó dừng lại giữa không trung một chút, rồi cười toe toét với anh.

Draco đã có thể phát huy vượt hơn hẳn ngày thường, trái Snitch giống như con cú nó nuôi, cuối cùng đã bị nó bắt được, nó muốn bay thẳng đến chỗ Potter, nhưng Giáo sư của nó đã ra hiệu động tác dừng lại, sau đó lại chỉ tay lên trên, nó theo hướng đó nhìn lên bầu trời, ánh sáng xanh biếc uốn lượn giữa ban ngày như một con rắn, nó ở trong không trung rất lâu rồi mới dần tản ra trong không trung, giống hệt như câu thần chú Riddikulus hồi ấy.

Đám đông gầm lên, chiến thắng, ngoạn mục. Cuối cùng khi rời sân Draco chỉ kịp có chút thời gian nhìn Harry ở trên khán đài một cái, dường như đang mấp máy môi nói -- chúc mừng trò.

Lòng Draco vui như mở cờ.

***

Lúc trước Harry không hề nghĩ tới hình như điều như vậy sẽ làm cho một thiếu niên trong độ dậy thì đã được voi lại còn đòi tiên, được rồi, thật ra anh nhận thức được điều này.

Khi Harry gỡ Draco xuống khỏi người mình đến lần thứ tư, anh đã đề ra một tối hậu thư, "Nếu trò còn dám đến trễ bất kỳ một lớp học nào nữa, thì trò sẽ không được nhận quà sinh nhật nữa."

Draco còn muốn ôm lâu thêm chút nữa, nó làm bộ ngây thơ, "Vậy quà là cái gì thế ạ?"

Harry liếc nó với vẻ khinh thường, sau đó đẩy nó ra khỏi lớp nâng cao, giam giữ không phải vì như vậy, "Dù sao tôi sẽ không dùng tiền tiêu vặt để mua nó, còn nữa, ở trường học đừng ôm tôi như vậy, nó sẽ ảnh hưởng không tốt đến trò."

Càng ngày Draco càng mong đợi món quà sinh nhật của mình.

Nhưng đồng thời nó cũng phải kiềm chế để ôn thi, ai mà có sinh nhật trùng vào kỳ thi thì sẽ càng lo lắng hơn, ngay cả Potter cũng thở dài, tuổi còn trẻ măng mà đã bắt đầu rụng tóc, lo lắng đúng là ác mộng lớn trong cuộc đời.

Cuối cùng môn thi cuối cùng của kỳ thi này đã kết thúc vào buổi sáng sinh nhật của nó.

Vì thế nó vênh váo đi thẳng vào văn phòng của Harry, dù sao thì ở một mức độ nào đó mà nói, nó đang trong khoảng thời gian nghỉ ngơi, có thể buông thả bản thân.

Harry vẫn đang chấm bài, tuy rằng bài thi của anh chỉ có phần thực hành, nhưng các lớp khoá dưới vẫn phải thi viết. Anh ngẩng đầu nhìn Draco vừa bước vào, chỉ xuống một cái ghế ra hiệu nó ngồi vào, Draco không hề biết ngại, lúc ngồi xuống cũng cố hết sức giữ im lặng, nhưng không ngờ Potter lại cho nó một tờ giấy kiểm tra trắng tinh.

"Em có thể hỏi tại sao em phải viết bài kiểm tra này không?"

"Thấy trò nhàn quá hóa chán nên làm bài thi này để giải khuây một chút."

"Cho dù em có chán đến chết cũng sẽ --"

"Không được nhìn chằm chằm vào tôi, làm đi, bút đây."

Draco hoàn toàn không nói nên lời, liếc nhìn bài thi, là kiến ​​thức về Quidditch, Potter bắt đầu làm giáo viên Quidditch bán thời gian từ khi nào vậy?

Draco vẫn cầm bút viết, dù sao đây cũng là một cách tốt để giết thời gian, dù sao bài kiểm tra này cũng không làm khó được nó.

Nó làm bài rất nhanh, vì thế khi làm xong nó lại nhìn chằm chằm vào Harry thêm lần nữa. Đây là phần nó yêu thích nhất khi đi học, sau khi cúi đầu ghi chép xong nó luôn có thể dành thời gian ở trong lớp nhìn chằm chằm Harry, hình như nó đã nhìn Harry lâu lắm rồi, như thể có rất nhiều thay đổi, nhưng lại giống như lần đầu tiên khi gặp anh, ngắm trăm lần vẫn không thấy chán.

Nó giống như lăng kính chỉ nhắm vào một người duy nhất, sau đó tất cả những thứ khác đều là hiệu ứng làm nền.

Trong mắt mọi người

Trong mắt boi dậy thì

Harry cuối cùng cũng giải quyết xong xấp bài kiểm tra, vươn vai duỗi eo, rồi cầm đũa phép bên cạnh vung hai cái rút bài thi đang bị Draco đè lên, nhìn bài thi được viết đầy chữ nguệch ngoạc qua loa, bèn bật cười nói: "Đây là cách trò đối xử với món quà sinh nhật của mình sao?"

Từ ánh mắt nhìn chăm chú Draco hoàn hồn lại, kinh ngạc nói, "Bài thi này là quà sinh nhật của em? Không, Potter thầy không thể đối xử với em như vậy được!"

Harry kịp thời ngăn cản lại trước khi nó bắt đầu trổ tài diễn xuất ra, "Bài kiểm tra của trò đạt điểm tuyệt đối, tôi vẫn luôn cảm thấy trò rất xuất sắc," sau đó anh lấy ra một bức ảnh cùng với bài kiểm tra kẹp với nhau, "Trò đã nói trước nếu tôi cảm thấy trò không phải là O thì không cần cho điểm gì cả, vì vậy tôi quyết định cho trò cái này."

Harry đưa bài thi và tấm ảnh cho Draco, Draco phát hiện bức ảnh đó là lần cuối cùng nó chơi Quidditch, là dáng vẻ dừng lại trước mặt Harry, trên bài thi được chấm điểm O.

Draco khó hiểu, Harry lắc đầu, "Vậy là bây giờ mấy đứa đều không thèm chú ý đến mặt sau của bài thi hả?"

Draco lật mặt sau bài kiểm tra và bức ảnh lên, ở mặt sau của bức ảnh là dòng chữ được viết tay bởi Harry, chúc mừng trò đã trưởng thành, con công nhỏ.

Mà mặt sau của bài thi là một câu đóng dấu tương tự, trò chính là tiêu chuẩn điểm O của tôi.

__________________________

Cả nhà iu ưi, cả nhà hãy cmt thậc nhìu nhe, tác giả lói bả mún coi cmt cụa mụi ngừi á

ĐỦ 25 CMT SẼ CÓ CHƯƠNG TRỨNG PHỤC SINH KẾT THÚC TRUYỆN EHEHEHE

Tình hình nay bé mới từ Hè Gieng dề, chưa kịp mần fic mừng sinh nhật Hé rì, nên bé sẽ cồ láp cùng liuyiwu để mần fic nhe ehehe, mong sẽ được cả nhà ủm hộ pj của bé và em Liuyiwu ẹ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro