Chương 9✔️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu mở bức thư ra tính đọc nhưng không ngờ nó là một bức thư sấm chỉ là tựa như thôi chứ cũng không phải là kiểu ấy giống như nó có hình dạng giống nó mà thôi

Cũng như giải thích sự khác biệt của nó thì bức thư này khá giống cái điện thoại mà chúng ta hay dùng để gọi điện cho nhau ở thế giới Muggle ấy nhưng nó chỉ được giọng nói ở một phía trò chuyện mà thôi, chỉ là bức thư truyền đạt ý muốn nói đến người nhận mà thôi, khi vừa mở bức thư ấy ra từ trong đó nó phát ra một giọng nói dịu dàng và êm ái làm cho cả đại sảnh không kìm lòng được cũng phải quay lại nhìn hướng phát ra âm thanh đó.

"Chào con Harry, chúc con một buổi sáng tốt lành nhé.

Về vấn đề mà con đã nói với ta thì ta không có ý kiến gì về việc con vào nhà Slytherin cả. 

Khi ta cho con đi học ở ngôi trường Hogwarts này, thay vì những ngôi trường khác, ta chỉ muốn con có thể thoải mái học tập và vui vẻ thôi.

Còn cái việc nằm ngoài khả năng hiểu biết cũng như việc kiểm soát về chúng vượt ngưỡng nhận thức của con thì con không cần lo lắng làm chi cho mệt, mọi việc ấy cứ để cho ra giải quyết là được.

Còn việc mà con thắc mắc thì con đừng có quá lo, ta sẽ giải thích cho con vào một ngày nào đó nhưng không phải là bây giờ vì thời điểm nó vẫn chưa đến.

Bên cạnh đó, ta cảm thấy rất vui vì con đã tìm được bạn mới.

Cứ sống theo ý con muốn đi đừng lo lắng gì cả. Con hãy luôn nhớ rằng ta vẫn luôn bảo vệ con.

Con là Harry Potter H - chứ không phải cái danh cứu thế chủ hư vô ấy. Cái chữ H ở cuối tên của con, nó có ý nghĩa khá đặc biệt, nó cũng đại biểu cho việc con cũng nằm trong gia tộc của ta nên nó sẽ bảo vệ con mọi lúc.

Cứ mặc kệ người đời nói con là ai? Phải làm gì? Chỉ cần con vẫn là chính mình thôi. Cuộc đời con phải do con làm chủ chứ không phải để người khác sắp đặt mọi thứ.

Ta mà nghe ai nói đến cái danh xàm xí đó trước mặt ta, ta sẽ dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời.

Và đây cũng là lời cuối cùng, ta gửi gắm cho con cố gắng học tập nhé!

Mãi yêu con, Harry

Tái bút: Ta có để hộp bánh ở phòng của con đấy, nhớ ăn uống đầy đủ đừng bỏ bữa, nếu ta mà biết con bỏ bữa thôi là ta sẽ đến đó chăm con đấy nhé! Đừng có mà bỏ bữa!"

Câu cuối cùng vừa dứt, bức thư đó biến thành những vụng giấy rồi tan biến đi thành những hạt sao rơi xuống vậy, nhưng nó vừa chạm vào mặt bàn liền không còn dấu vết nữa.

Mọi người há hốc mồm, cả giáo sư cũng bất ngờ không kém, bất ngờ vì Harry vẫn còn người thân khác chứ không phải là đứa trẻ không cha không mẹ nữa.

Harry nghe thấy chỉ biết thở dài, lại bị đe dọa nữa rồi, khóc không ra nước mắt, huhu

Draco kế bên cũng phải nhướng mày thành một độ cong nhẹ để thể hiện sự bất ngờ không ít nhưng nhanh chóng lấy lại dáng vẻ quý tộc của mình.

Harry mặc kệ tất cả lời bàn tán vẫn cắm cúi ăn cơm không quan tâm đến ánh mắt cháy bỏng như muốn nướng chín cậu luôn vậy.

Sau khi kết thúc bữa ăn thì các tiết học khác nhau cũng sắp bắt đầu, học từ sáng đến trưa, rồi lại chiều.

Cứ tiếp diễn như vậy cho hết ngày này đến ngày khác.

Nhưng khác biệt ở chỗ, vào lúc nữa đêm mỗi thứ tư, bọn trẻ sẽ được thực hiện một tiết học nghiên cứu bầu trời bằng kính viễn vọng, học tên các vì sao, và quan sát chuyển động của các hành tinh ấy.

Mỗi tuần ba lần chúng phải ra nhà kính phía sau lâu đài để học về các loại dược thảo với một phù thủy nhỏ choắt và chán ngắt gọi là giáp sư Sprout.

Ở đó chúng học cách chăm sóc các loại cây cỏ lạ và nấm mốc lạ, tìm hiểu xem mấy thứ đó dùng để làm gì.

Lớp học chán nhất là lớp lịch sử pháp thuật.

Đây là lớp duy nhất do một con ma dạy.

Giáo sư Binns đã già lắm rồi, có khi còn ngủ gục trước lò sưởi phòng giáo viên, sáng hôm sau thức dậy vội vã đến lớp, bỏ quên cả cái xác mình lại trong phòng.

Giáo sư Binns cứ giảng và giảng, bọn trẻ cứ cặm cụi ghi và ghi những cái tên và những ngày tháng

Thầy giáo dạy môn bùa mê, giáo sư Flitwick là một phù thủy nhỏ xíu, phải đứng trên một đống sách mới nhìn qua được mặt bàn giáo viên.

Vào buổi học đầu tiên của môn này, giáo sư bắt đầu bằng cách điểm danh.

Khi gọi tới tên Harry Potter, ông rít lên kích động và té lăn đùng xuống. Harry nhìn mà cũng cạn lời cmn luôn chứ.

Giáo sư McGonagall thì lúc nào cũng khác người.

Harry hoàn toàn đúng khi nghĩ là không nên lôi thôi với bà, và đặc biệt là không được chọc giận đến bà không thì phải nếm mùi đắng cay là như thế nào.

Nghiêm khắc và thông minh, bà giảng dạy cho đám học trò liền một bài ngay vào cái phút đầu tiên của buổi đầu tiên.

Bà nói, "Thuật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts.

Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó."

Sau đó bà biến bàn giáo viên thành con heo, rồi biến no trở lại thành cái bàn.

Bọn trẻ bị kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay.

Nhưng chúng cũng sớm nhận ra rằng, để biến từ đồ vật thành thú vật thì thì phải còn lâu mới làm được, nhìn thì dễ nhưng làm thì rất khó.

Sau khi ghi chép rất những nhiều công thức rối rắm, bọn trẻ được phát cho mỗi một que diêm để học cách biến diêm thành kim.

Harry cúi xuống nhìn diêm que, rồi quay sang nhìn Draco thấy hắn cũng chăm chú hoàn thành bài, cậu cũng bắt tay vào việc làm luôn, trong khi làm cậu lén nhìn xung quanh xem có ai chú ý đến mình hay không, thấy mọi người vẫn đang cắm cúi hoàn thành bài tập của mình, trong mỗi người ở đây trên mặt đều lộ ra vẻ háo hức và mong chờ thành quả của mình.

Cậu vẫy nhẹ cây đũa lên diêm, vừa niệm chú vừa mường tượng ra hình ảnh về một cây kim nào đó rồi gõ nhẹ lên cây diêm trên bàn ấy thì nó lập tức biến thành một cây kim tinh xảo, y như hình ảnh mà cậu đã tưởng tượng ra, quá sắc bén, nó có màu bạc và hơi nhọn ở một đầu, thân cây được mài dũa rất kĩ lưỡng trên đó còn khắc chữ H tượng trưng lên trên đó nhìn rất đẹp và sang trọng, rất hợp với gu thẩm mĩ của các nhà quý tộc.

Giáo sư đang quan sát các học sinh khác, cảm nhận được sự dao động của pháp thuật, đi lại chỗ pháp thuật dao động biến đổi kia, giáo sư McGonagall nhìn Harry một cái rồi cúi xuống nhìn cây kim được thiết kế vô cùng tinh xảo như vậy cũng có chút bất ngờ rồi quay lại trạng thái nghiêm khắc của mình.

Giáo sư giơ cái que của Harry cho cả lớp xem rồi bà nở một nụ cười hiếm hoi với Harry và cộng cho Slytherin 10 điểm vì hoàn thành bài vô cùng xuất sắc như vậy

Draco quay sang cười với cậu một cái biểu hiện sự khen ngợi, Harry nhìn chỉ cười cười thôi chứ biết biểu hiện gì nữa.

Trong tiết học đó, có vài người cũng làm được và được giáo sư cộng điểm cho nhà mình 10 điểm nên trên mặt ai cũng vui vẻ.

Lớp học mà ai cũng sốt ruột chờ đợi là lớp chống lại nghệ thuật hắc ám nghe rất chi là oai phong, ngầu lòi đấy nhưng bạn phải hiểu được mức độ nguy hiểm của nó nên trường học mới có tiết học về nó hơn 1000 năm như vậy.

Nhưng những bài giảng của giáo sư Quirrell hoá ra lại khá nực cười.

Lớp học của ông nồng nặc mùi tỏi.

Người ta đồn là ông xài tỏi để xua đuổi bọn ma cà rồng ông đã gặp ở Rumani mà bây giờ ông vẫn sợ có ngày chúng mò lại thăm.

Bọn trẻ để ý thấy từ cái khăn vành đội trên đầu ông toả ra một mùi rất tức cười.

Hai đứa sinh đôi nhà Weasley thì khăng khăng cho rằng cái khăn ấy nhồi đầy tỏi, giáo sư Quirrell đội là để tự bảo vệ mình mọi lúc mọi nơi.

Nên tiết học này khá tốn thời gian để có thể học vì bọn trẻ không thể nào chịu được cái mùi tỏi nồng nàn trong khoảng thời gian dài của một tiết học như vậy được.

Harry quay sang hỏi Draco, "Bữa nay tụi mình học môn gì?"

"Hai tiết độc dược học chung với tụi Gryffindor. Thầy Snape là chủ nhiệm của chúng ta đấy", Draco nhìn vào thời khóa biểu nói với Harry

Lúc ở bàn tiệc khai giảng, Harry chỉ mới có cảm tưởng rằng giáo sư Snape không ưa cậu.

Nhưng đến cuối buổi học thứ nhất thì cậu biết chắc là cậu hoàn toàn sai lầm.

Không phải giáo sư Snape không ưa cậu, mà ông ghét cậu.

------------------------------------------------------

Ngày 04 tháng 03 năm 2023

Au: hôm nay mình tặng cho mọi người thêm một chương nữa nha moa~

Beta: 18/05/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro