Chương 16.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco nhìn Hermione khi cô đang trò chuyện với Blaise và Luna. Anh vui mừng vì cô dường như đã trở lại là chính mình. Cuộc gặp gỡ với Weasel đã ra khỏi tâm mắt và không còn ảnh hưởng đến tâm trí cô. Nhưng anh không thể bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy được. Anh đã ghi nhớ trong lòng. Ron Weasley là tên cặn bã nhất thế giới này.

Hermione và Luna nhường phòng khách lại cho họ. Ngay sau đó, Blaise ngồi vào ghế bên cạnh Draco – nơi Hermione ngồi lúc trước.

"Hôm nay mày đang phân tâm, có chuyện gì vậy?" Blaise hỏi thẳng.

"Weasel đá Hermione ra khỏi căn hộ của cô ấy."

"Tên khốn!"

!

"Luna."

"Sao vậy, Hermione?"

"Nếu em là chị, em sẽ làm gì để Ron quay trở lại như trước kia?"

Luna tò mò nhìn Hermione. "Tại sao?"

"Chị chỉ hỏi thôi mà."

Luna nhún vai, rồi chạm tay lên môi và suy ngẫm. "Được rồi, cách để làm Ron trở lại như trước là làm cho anh ta cảm thấy bối rối trước các thành viên khác của Cannons. Chắc chắn là chúng ta phải làm cho anh ta thấy chính xác anh ta đã bỏ lỡ điều gì ở chị và khiến anh ta phải hối hận vì đã làm như vậy. Đặc biệt là có một anh chàng giống như Draco đang ở bên chị." Luna mỉm cười độc ác.

Hai người đi đến tủ quần áo của Hermone trong phòng dành cho khách mà cô đang ở tạm. Bên trong xếp đầy những bộ quần áo mà cô có gần đây. Đa số là Draco mua, một phần là do cô tự mua. Luna liếc qua chỗ quần áo cô tự mua, đi thẳng đến chỗ có quần áo Draco mua tặng cô. Hermione không rõ mình có cảm thấy bị xúc phạm không nữa.

"Chúng ta cần một thứ gì đó làm cho Ron phải cay cú. Em xin lỗi nhưng những đồ Draco lựa chọn có khả năng cao hơn. Anh ấy không bảo thủ như chị." Luna giải thích với cô khi cô ấy liếc qua xem xét chỗ quần áo.

"Thật hoàn hảo!" Luna kêu lên mừng rỡ khi cô ấy tìm thấy một chiếc đầm.

"Luna, bộ váy này ngắn quá. Nhìn nó như thể đồ lót vậy." Hermione nhấn mạnh câu cuối.

Đó là một chiếc đầm babydoll màu hồng sẫm với chân váy được xếp ly rất hợp với màu tóc của Hermione. Nó mỏng kinh khủng, gần như có thể nhìn thấy toàn bộ đường nét cơ thể. Phần cúp ngực được may từ ren và được may vừa đủ tạo cảm giác tao nhã, lịch sự. Chiếc đầm ôm trọn những đường cong, dài trên giữa đùi một inch. Sự xinh đẹp mà bất kỳ người đàn ông nào cũng từng mơ được chiêm ngưỡng, đó có thể chính là lý do mà Draco đã mua nó. Bên trong tủ có những bộ quần áo hợp mốt mà Hermione biết chắc rằng cô sẽ không bao giờ mặc nó, thực lòng thì cô nghĩ một trong số nó ở đó hẳn chỉ để làm cô nản lòng.

"Em biết nó hoàn hảo mà!" Luna cười có chút ngây thơ vô tội với Hermione. "Và đây, nó cần thiết mà." Luna đưa cho cô một đôi giày cao gót màu đen.

Đôi giày làm bằng da có gót cao 4cm. Có quai bằng da ôm quang mắt cá chân.

"Luna Lovegood!" Hermione la lên, há hốc mồm vì kinh ngạc.

(thứ lỗi cho mình, mình không quan tâm đến thời trang lắm :3 nên không biết tả sao @@)

!

Draco đang uống cà phê sáng và đọc báo thì có một thứ gì đó nhảy lên đùi anh, anh khá kinh ngạc. Anh đã uống một chút cà phê đang nóng.

"Ối." Draco nhận ra lưỡi anh đã bị phỏng. Anh nhìn xuống lòng. "Crookshanks." Draco răn. Con mèo nhìn anh thờ ơ, khinh khỉnh.

Anh gần như nuốt một ngụm cà phê nóng bỏng nữa khi thấy Hermione đi xuống với một chiếc túi hành lý.

"Gì thế này?" Draco hỏi trong khi mắt nhìn cô chằm chằm, vừa kinh ngạc vừa thèm khát. Anh ấy không thể nhịn được, bộ trang phục cô đang mặc quá tuyệt vời. "Em thật sự muốn mặc như vậy và xuất hiện trước mọi người?" Anh lại nhìn chằm chằm vào đôi chân của cô.

"Em đang mặc nó rồi mà." Hermionr nói, chỉ tay vào áo khoác dạ màu xám vắt trên tay.

"Sao em lại mặc như vậy?" Draco hỏi, sau nhiều nỗ lực, cuối cùng anh cũng đã nhìn mặt cô.

"Bởi vì em muốn giữ một chút tự trọng của mình!"

"Ý của anh không phải là cái áo khoác mà là cả bộ đồ em mặc."

"À." Hermione thở nhẹ ra "Luna và em đã lên kế hoạch để trả thù Ron."

"Gì?"

"Em ấy nói rằng em cần phải cho hắn thấy hắn đã bỏ lỡ những gì." Hermione giải thích.

"Vậy nên em sẽ mặc bộ đồ đó?"

"Vâng, em sẽ đến chỗ tập của hắn ta, đưa cho anh ta chiếc chìa khóa mới của căn hộ mà em đã thay ổ."

Draco chớp mắt. Thật kinh khủng khi cô ấy gặp Luna? Cô ấy thực sự muốn đè bẹp Weasley chứ? Không ai có thể nhìn Granger lúc này mà không muốn hôn cô ấy. Ý nghĩ này làm anh cau mày. Nhưng... Cannons thực sự không có charmer mà các đội khác đã làm.... "Sẽ rất hay ho khi Weasley nhìn thấy."

"Blaise cũng nói vậy." Hermione gật đầu. "Ôi Draco, anh có thể cho em một đặc ân chứ."

"Draco nhướn mày. "Nó còn phụ thuộc vào... nó là gì?"

"Anh có thể cho em một dấu hôn ở đây chứ?" Hermione chỉ vào cổ cô.

Draco chớp mắt hai lần. Miệng anh khô khốc. Lạy Merlin, người phụ nữ này sẽ giết chết anh mất. Nhưng anh sẽ là người đàn ông được chết một cách hạnh phúc nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro