Chap4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình đã trở lại và ăn hại hơn xưa. Hoàn thành xong kì thi THPT mệt mỏi rồi, có ai chúc mừng mình không nào? 😏😏😏
Tung bông đi, mình đã ra chap mới rồi đó.
-------------------
Chương 4
"Cảm giác thật vô lực,"Hermione chớp mắt chống lại ánh sáng của căn phòng. Cô đang nằm trên một chiếc giường nhỏ với tấm vải trắng. Một chiếc giường bệnh. Có phải tất cả mọi thứ với Malfoy là một giấc mơ? Cô hy vọng chắc chắn là như vậy.
"Bà Pormey? Giáo sư?" giọng nói của Hermione khàn đặc và cô nghe thấy một tiếng cười cười khúc khích từ chân giường.
"Oh không" một giọng nữ tính ngọt ngào. "Tên tôi là Marnie, và tôi sẽ người giúp đỡ bà ngày hôm nay."
Hermione cố gắng ngồi dậy. "Ai? Cái gì? Tôi đang ở đâu?" cô nói, và nhìn quanh. Cô trong ở phòng bệnh viện với thiết bị lẻ và màn hình lót tường cũ cho đến giờ. Nơi này không giống như bất kỳ loại bệnh viện mà cô từng ở, nhưng cô vẫn cảm thấy kỳ lạ và nghĩ rằng đó là điều tương tự như trước khi nói chuyện với Rilla và cô bé.
Marnie đặt tay nhẹ lên vai Hermione, buộc cô phải nằm xuống. "Thư giãn, bà Malfoy. Bà đã ngất xỉu, nên chồng bà đưa bà đến thẳng đây. Chỉ cần ngồi yên, Bác sĩ Lee sẽ ở đây trong một lúc nữa để kiểm tra bà và chắc chắn rằng em bé vẫn ổn."
Hermione nghẹn lại và hoảng loạn. Nó không phải là một giấc mơ. Đó là sự thật. "Đứa bé?" cô kêu lên.
"Tôi chắc chắn rằng tất cả mọi thứ sẽ ổn, bà Malfoy, Marnie nói dịu dàng, bỏ qua sự nao núng của Hermione khi được gọi là" Bà Malfoy. "
"Tôi sẽ để ông Malfoy vào trong. Ông ấy đã rất lo lắng và nhất định muốn nói chuyện với bà," Marnie nói với nụ cười trấn an Hermione. Một lần nữa cô thấy hoảng loạn và sợ hãi. Đứa bé? Người chồng? Bà Malfoy? Ông Malfoy? Trong một khoảnh khắc tự nhiên Hermione nghĩ Lucius Malfoy sẽ sải bước vào phòng, nhưng người đàn ông tóc vàng cao lớn bước vào không phải là Lucius, mà là con trai ông, Draco.
Hắn mỉm cười khi nhìn thấy cô. "Thư giãn đi, Granger," hắn dài giọng, dường như hắn tìm được niềm vui trong sự khó chịu của mình. "Hoặc tôi nên nói, bà Malfoy?"
Đôi mắt của Hermione nhìn xuống bàn tay trái của Draco và cô cầu nguyện với tất cả lòng thành rằng cô sẽ không nhìn thấy một chiếc nhẫn nào trên tay hắn. Draco nhìn theo cô và đưa ngón tay mình cho cô xem. "Đúng, nó là thật, Granger. Chúng ta thực sự đã kết hôn."
"Chết tiệt." Các từ tuôn ra từ môi của Hermione trước khi cô có thể ngăn chặn nó.
Draco nhướng mày và một nụ cười tàn nhẫn nhưng thích thú nở trên môi anh. "Nó không giống như tôi đang vui ở đây, Granger." Nụ cười tắt ngấm. "Tôi tự hỏi, chúng ta đã kết hôn bao lâu?"
"Ít nhất bốn năm....," Hermione nói ngay. Hắn nhìn cô một cách hoài nghi và cô đỏ mặt. "Tôi", cô bắt đầu, sau đó hắng giọng. "Chúng ta phải có được....," cô nói một chút ngập ngừng. "Ý tôi là, Naomi đã bốn tuổi."
Cảm giác lẫn lộn hiện lên trên khuôn mặt của Draco. "Naomi là ai?"
Hermione nhìn đi chỗ khác. "Con bé là con gái của chúng ta," cô nói.
Draco khịt mũi, và cô quay trở lại với anh. "Điều đó không thể được-" Draco dừng lại, hắn thấy bất ngờ và sốc. "Con bé là..." hắn chậm rãi nói. "Tôi không biết làm thế nào tôi biết, nhưng-"
"Cậu chỉ cần như thế" Hermione nói. Hắn nhìn cô với cái nhìn vô cùng hoảng sợ khi hắn bước vào phòng.
"Và chúng ta có con gái khác. Khoảng một hai tuổi. Tên là..."
"Evanna," Hermione gật đầu, và nhìn xuống bụng mình. "Và rõ ràng chúng ta đã có thêm ..."
Có một lượng sắc nét của hơi thở từ Draco. "Không," hắn nói. Hermione nhìn lên, giật mình bởi sự dữ dội của hắn. Hắn ta nhìn chằm chằm vào bụng cô với cái nhìn kinh dị. "Không, cô.... cô không thể, chúng ta không, tôi sẽ không ..."
"Vâng, rõ ràng là cậu đã làm," Hermione cáu kỉnh.
"Không!" Draco nói lớn. "Tôi sẽ không để một Máu bùn sinh con của tôi! Tôi thậm chí không muốn có con!"
Khuôn mặt Hermione hiện lên một màu oán giận. "Có phải đã trễ một chút khi nghĩ về điều này rồi không, Malfoy?" cô lạnh lùng nói. "Dù sao, tôi không biết lý do tại sao cậu đang khó chịu, cậu không phải người phát hiện ra mình đã mang thai ...", giọng của Hermione tăng lên thêm.
"Cô không biết tại sao tôi buồn?" Draco hét lên. "Tôi đã thức dậy và thấy mình kết hôn với một Máu bùn biết-tuốt-tất cả, và tôi là một người cha và sắp trở thành thêm một lần nữa, tôi đã mất ít nhất bốn năm của cuộc đời mình, và CÔ KHÔNG BIẾT TẠI SAO TÔI khó chịu? " Draco hét lên.
Nước mắt dâng lên trong đôi mắt của Hermione. "Điều này không thể xảy ra!" cô khóc.
"Vâng, đúng vậy đấy." Draco lạnh lùng nói. "Còn cô-"
"Mọi chuyện ổn chứ, ông bà Malfoy?" hỏi một giọng nói nhẹ nhàng từ cửa vào. Draco quay ngoắt lại và sắp phải đối mặt với một người đàn ông cao lớn với mái tóc nâu xám, mặc áo choàng như một Đấng Tối Thượng.
"Oh!" Hermione nói. "Healer Lee! Vâng, vâng, tốt tất cả mọi thứ, tôi chỉ là có một chút, um, quẫn trí, tôi đang giả sử."
Draco nhíu mày với tuyên bố này, không nói gì và không đưa ra dấu hiệu khác cho thấy sự khó chịu của mình với tình hình hiện tại. Hermione cắn môi. Cô biết cuộc thảo luận này đã đi xa hơn. Làm thế nào được họ có thể sắp xếp mớ lộn xộn này?
Healer Lee mỉm cười với họ. "Đừng sợ hãi, Hermione, tôi sẽ kiểm tra trên mà em bé của cô, nhưng tôi tin tưởng tất cả mọi thứ sẽ tốt đẹp. Malfoy có rất nhiều khó khăn!" trong sự mềm mại, giọng nói bình tĩnh của anh xoa dịu Hermione, và anh biết không thể giúp gì, nhưng cô đã thư giãn một chút khi nghe lời nói của mình. Bên khóe mắt cô thấy Malfoy phồng lên một chút trước những lời của Healer, và cô chống lại sự thôi thúc trong mắt mình khi liếc nhìn hắn.
"Bây giờ Hermione, nhấc chiếc áo choàng của cô để tôi kiểm tra dạ dày, được không? Cũng giống như trước. Bây giờ, hãy nằm ​​xuống, thư giãn, chính là vậy đó." Hermione nhắm mắt lại, Draco đứng sang bên phải, mỉm cười với cô.
"Tôi sẽ nghe nhịp tim cho cô một chút, ok, Hermione? Vì vậy, thật chậm, thở sâu , hít vào ...thở ra ...hít vào ... .và hít vào... thở ra ... .tốt lắm, bây giờ thở ra. Nhịp tim nhanh hơn bình thường, nhưng tôi nghi ngờ nó chỉ do tất cả sự khích động cô có ngày hôm nay. "
Hermione gật đầu một cách yếu ớt. Anh đoán đúng, Healer Lee, cô nghĩ.
Healer Lee lấy đũa phép ra. "Bây giờ có thể cô sẽ cảm thấy chút ấm lên trong bụng mình, nhưng không có gì khó chịu, tôi hứa. Bây giờ chúng ta hãy nhìn đứa bé của cô, cả hai người? Hermione, Draco, hãy nhìn vào màn hình trên đó ". Họ quay lại nhìn vào một màn hình lớn trên tường bên trái; Hermione đã thấy từ lần đầu tiên cô tỉnh dậy. Healer lee vẫy cây đũa phép của mình một vòng tròn trên bụng của Hermione và búng nó. Một sự ấm áp nhỏ, giống như những tia nắng mặt trời cù vào dạ dày của Hermione, trong một thời gian ngắn cô tự hỏi các thần chú làm việc thế nào. Một hình ảnh khá giống như những người Hermione đã nhìn thấy khi siêu âm kiểu Muggle xuất hiện trên màn hình, và Hermione thở hổn hển.
Draco, người đã âm thầm nhếch mép cười suốt thời gian này, bây giờ nhìn chằm chằm vào màn hình với cái miệng há hốc. Trong hoàn cảnh khác, Hermione có thể nghĩ rằng nó buồn cười. Nhưng cô chỉ có thể nhìn chằm chằm, giống như Draco, kinh ngạc và sốc khi thai nhi nhỏ hiện trên màn hình. Các hình ảnh được rõ ràng hơn nhiều so với mong đợi của Hermione - cô có thể nhìn thấy những ngón tay nhỏ và các ngón chân bắt đầu hình thành. Tất cả cùng một lúc, cô bị ấn tượng với ý tưởng rằng có một em bé đang lớn lên bên trong cô. "Thật đẹp", cô thở dốc. "Thật đáng kinh ngạc."
Healer Lee tươi cười với cô. "Vâng, là vậy phải không? Và không có vấn đề gì dù bao nhiêu lần tôi nhìn thấy nó, sự ra đời của một em bé là điều kỳ diệu nhất, tuyệt vời nhất, và điều tuyệt nhất mà tôi từng thấy."
Hermione liếc trộm Draco để xem nếu hắn ta có thể nói bất cứ điều gì, nhưng hắn vẫn há hốc nhìn các hình ảnh trong im lặng, như thể hắn không tin nó là thật.
Healer Lee cười đến tận mang tai. "Tất cả mọi thứ có vẻ tốt đẹp," anh nói. "Vì vậy, chúng ta hãy nghe nhịp tim thêm một chút thời gian để đảm bảo." Anh vẫy cây đũa phép của mình một lần nữa lên bụng của Hermione và cảm giác ấm áp đang cù lên cô một lần nữa. Sau đó, cô nghe thấy nó. Nó im lặng lúc đầu, nhưng ngay sau khi cô nhận ra đó là cái gì nó đã to hơn và mạnh mẽ hơn, một nhịp đập, đập, "thình thịch, thình thịch..." của nhịp tim nhỏ bé. Hermione cảm thấy trái tim mình tan chảy lồng ngực và bất chấp tất cả mọi thứ xảy ra, cô mỉm cười. Một lần nữa, cô liếc nhìn Draco, có đôi mắt đã rộng ra khi nghe những âm thanh của nhịp tim. Hắn dường như đang trong trạng thái sốc.
"Vâng, đó là một em bé khỏe mạnh, cô đã có nó, Hermione," Healer Lee nói. "Cô đang làm tốt. Chỉ cần cố gắng không ngất nhiều hơn và nếu cô cảm thấy chóng mặt hoặc mệt mỏi, hãy thử và ngồi xuống cho đến khi điều đó qua đi." Hermione gật đầu. "Draco," Healer Lee gọi. Draco nhìn anh với đôi mắt mở to. "Hãy chắc chắn rằng cô ấy không làm bất cứ điều gì quá vất vả trong một thời gian." Anh chau mày nhìn Draco, người đang đỏ mặt, nắm lấy tay hắn, Healer lắc nó. "Ngay sau đó," Healer Lee nói, vẫn cười khúc khích, "Anh có thể đưa cô ấy về nhà bây giờ. Chúc một ngày tốt lành, ông bà Malfoy. Hẹn gặp lại tại cuộc hẹn tiếp theo." Sau đó, anh đã biến mất khỏi hành lang, để lại một nỗi bàng hoàng trong Hermione và Draco ở phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro