Chap7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7

Từ nơi nào đó trong nhà, Hermione nghe Malfoy la hét và ném đồ. Cô đảo mắt, hắn không thể chín chắn hơn sao? Cô cúi xuống buộc chặt các nút trên áo Evanna. Naomi đứng ở bên cạnh cô, nhảy lên trong sự phấn khích. "Chúng ta có thể đi ngay bây giờ sao, mẹ?" cô sốt ruột hỏi. Hermione mỉm cười với cô bé.

"Có chứ con yêu, bây giờ chúng ta có thể đi."

"Vâng!" Naomi hét lên vui sướng , nhảy nhót. Hermione cười, sau đó giật mình khi nghe thấy tiếng thét giận dữ của Malfoy "Granger!" từ nơi nào đó dưới đại sảnh.

"Đi thôi các cô gái," cô nói, lướt qua hành lang. Cô thực sự không muốn các cô bé phải đối phó với một Malfoy đang tức giận. Cô dắt theo Evanna và chìa tay hỏi Naomi. "Con có muốn sử dụng bột floo cho mình không, con yêu?" Cô bé gật đầu nhiệt tình và lấy một nắm bột.

"Hẻm Xéo!" cô bé gọi rõ ràng và ném bột ở chân của mình. Hermione nắm chặt tay cô bé và giống như cả hai đều được bao bọc bởi ngọn lửa màu xanh và họ thấy như mình được hút qua một chiếc ống, xuyên thật nhanh và dừng lại lò sưởi cuối cùng trước khi đến Leaky Cauldron* (Cái Vạc Lủng đúng quán này không nhỉ?).

"Con đã làm được Mẹ ơi!" Naomi tự hào nói.

"Uhm, con làm được rồi ," Hermione nói trìu mến vuốt tay Naomi. "Bây giờ, cô gái, chúng ta hãy ra khỏi lò sưởi, tránh khi bất cứ ai khác đang đến," Hermione nói nhanh. Cô phủi một chút bụi than khỏi vai, sau đó lấy ra cây đũa phép và phẩy bất kỳ bụi bẩn còn sót trên người ra khỏi mình và con gái.

Vẫn cầm tay Evanna, cô dẫn theo Naomi vào trong quán rượu. Tom, người phục vụ gật đầu kính cẩn khi đi ngang, các cô bé tặng anh nụ cười rực rỡ. Hermione gõ đũa phép trên tường và làm nó mở ra. Naomi và Evanna nghĩ điều này thật tuyệt vời, và hò hét trong niềm vui, nhiều như Hermione lần đầu tiên nhìn thấy nó.

"Chúng ta có thể đi đến hiệu sách trước không, mẹ?" Naomi nài nỉ, kéo ống tay Hermione. Hermione cười," Chắc chắn rồi", cô nghĩ.

"Tất nhiên được con yêu," Hermione hứa với các cô bé, tươi cười đáp lại.

"Mua sách sao?"Evanna hỏi, ngọ nguậy trong vòng tay của Hermione.

Hermione đột ngột trầm xuống. Cô không có tiền và cũng không có ý tưởng gì về chiếc chìa khóa kho của mình ở Gringotts. Làm thế nào để mua những thứ mà con bé muốn đây? Cô cắn chặt môi. "Tất nhiên rồi, con yêu," cô quả quyết với Evanna. Có lẽ nhà Malfoy có hóa đơn chứ, chắc chắn mọi người đều biết chúng rất tốt mà. Cô đặt nó ra khỏi đầu trong lúc này.

Họ xuyên qua đám đông thật chậm, Naomi và Evanna muốn dừng lại và nhìn mọi thứ xung quanh vài phút. Hermione cũng đã rất ngạc nhiên khi thấy rất nhiều người gật đầu với cô và chào hỏi. Đây có phải là cách Malfoy cảm thấy khi hắn đi ra ngoài không? Chắc chắn tất cả mọi người không phải ai cũng thân thiện, cô nghĩ trong khi mỉm cười với phù thủy trong bộ áo choàng màu tím vừa mới dừng lại để nói xin chào và chúc Hermione và gia đình, "chúc sức khỏe tốt nhất."

Cuối cùng họ đã đến hiệu sách. Trước khi bước vào, Hermione cúi xuống và kéo cả hai cô bé gần để cô có thể nói chuyện với chúng. "Bây giờ cô gái, mẹ muốn con theo sát mẹ, được chứ? Không chạy để nhìn ngó lung tung mà không hỏi," cô nói rồi liếc qua Naomi. Các cô bé gật đầu. "Được rồi, đi thôi!" Hermione nói, các cô bé cười khúc khích và đi theo cô vào cửa hàng.

Khi bước vào trong, Hermione hít thật sâu mùi giấy tươi mới trộn lẫn với mùi mực in và da. Cô thở dài. Ít nhất một số thứ không thay đổi. Cô ngứa ngáy khám phá phần mục lục để xem liệu cô có thể tìm thấy bất kỳ cuốn sách có thể giúp ích cho tình hình của cô và Malfoy, nhưng Naomi và Evanna kéo cô sang phần sách dành cho trẻ em. Mặc dù tình hình ngày càng khó khăn nghiêm trọng, Hermione không thể giúp được gì nhưng vẫn cười vui với các cô bé khi nhìn vào những cuốn sách màu sắc rực rỡ. sách dành cho những đứa trẻ phù thủy khác nhiều so với sách Muggle. Các minh họa, tất nhiên, chúng có thể di chuyển và phát ra âm thanh, sống động và thú vị hơn rất nhiều. Evanna tìm thấy một câu chuyện về con rồng cô yêu thích và Naomi chọn truyện về một con yêu tinh. Hermione không thể nói không với vẻ mặt cầu xin ấy, vì vậy một lần nữa, cô âm thầm cầu nguyện rằng tên Malfoy đó sẽ cho ghi hóa đơn.

Khi các cô bé đã chọn được cuốn sách của mình, Hermione đã đưa chúng đến chỗ đọc. Hai cô bé ngay lập tức ngồi xuống với cuốn sách của mình, để Hermione tự do xem xét mà không cần lo lắng chúng sẽ đi lang thang đâu đó. Cô lướt qua các tiêu đề, tìm kiếm từng quyển một. The Potion of the Night: dành cho giấc ngủ, giấc mơ, và cái chết, Potions Gone Wrong: phép thuật hỗn độn, và Antidotes of Every Occation: thuốc kháng độc đặc chế. Hermione điên cuồng lật sách, hy vọng sẽ tìm được đầu mối giúp cô thoát khỏi tình trạng này.

Cô quá hăng say với công việc của mình mà không nhìn thấy phù thủy tóc vàng đi qua. Đó không phải cho đến khi cô phù thủy lớn tiếng kêu lên, "Thề khi tôi còn sống, chính là Hermione Granger!"

Khi có người gọi họ của mình, đầu Hermione ngẩng lên. "Vâng?" cô nói đày phấn khởi. Cô thấy một người phù thủy tóc vàng và khuôn mặttrầm xuống một chút. Đây không người mà cô quen từ thế giới trước, nhưng những hình ảnh thoáng qua làm cô biết rằng Hermione Malfoy biết người phụ nữ này.

Người phụ nữ tươi cười với Hermione. "Người đến đây để nói với tôi rằng Người đã quyết định viết cuốn tiểu thuyết khác sao?" Sự kích động trào dâng trong từng từ ngữ. Cô nhìn Hermione thiết tha. "Làm ơn hãy là thế đi. Sau thành công đáng kinh ngạc lần trước, độc giả của Người ngày càng điên cuồng hơn!"

Cảm giác lẫn lộn lấp đầy Hermione. Tiểu thuyết? Độc giả của mình? M ... Mình đã viết một cuốn sách? Vẻ mặt cô rất shock và trước khi có thể trả lời, Naomi hét lên (popped up). "Mẹ dành tất cả thời gian để viết nó!" cô tự hào nói. Phù thủy tóc vàng quay sang cô bé.

"Mẹ cháu? Cô cá là cháu đang rất tự hào về mẹ mình, đúng không?" Naomi nhìn người phù thủy với một nụ cười rạng rỡ và gật đầu. Phù thủy tóc vàng giờ đang cười toe toét đến tận mang tai. "Người sẽ ký tặng tôi cuốn sách lần này chứ, bà Malfoy?"

Hermione bắt đầu sử dụng tên Malfoy. "Ồ, tất nhiên," cô lắp bắp. Cô phù thủy đưa ra một cuốn sách và một cây viết lông ngỗng dường như được lây từ trong hư không. Một cách ngập ngừng, Hermione nhận cuốn sách. Nó tên là Tower Hauntings* (Tháp ám ảnh), và dường như nói về một số loại bí ẩn. Đôi mắt cô mở to khi nhìn thấy tên Hermione Granger, được viết trên đó. Cô nhanh chóng mở trang đầu ra và ký tên lên đó cùng lời nhắn ngắn.

"Của cô đây, và hãy tha thứ cho tôi, giờ tôi có một cuộc hẹn và cũng phải xem để mua hàng của mình nữa," Hermione nói và đưa các phù thủy lại cuốn sách của mình rồi đẩy con gái mình qua đám đông. Cô vẫn còn nghiền ngẫm thực tế kỳ lạ rằng cô là một tác giả. Bước đến quầy và khi cô nhìn lên, cô ấy thật sự choáng. Ngay bên cạnh quầy là một màn hình khổng lồ với hình ảnh của cô trên đó và một nửa tá những hàng sách. Há hốc miệng vì ngạc nhiên, cô lướt qua các tiêu đề: Tower Haunting*, The Secret of the Third Floor Corridor*, The Witch With No Name*, Seeing Double*, Secrets and Lies và Unplottable*. Cô đưa tay ra và lấy quyển cuối rồi đọc phần tiểu sử tác giả. Nó viết:

Hermione Granger, bây giờ Hermione Malfoy, là một anh hùng trong chiến tranh và là tác giả nổi tiếng của hơn tám cuốn sách, sáu trong số đó là truyện trinh thám và hai tác phẩm học thuật về Biến và cổ ngữ Runes, cả hai đều được đề cao ở báo The Wizarding World* và tạp chí Notable*. Tất cả các cuốn truyện của cô đều lọt vào danh sách bán chạy nhất của Nhật báo Tiên Tri, với cuốn sách mới nhất, Tower Haunting*, nắm giữ kỷ lục cuốn sách bán chạy nhất trong 12 tuần. Hermione giờ đang sống với chồng mình, Draco Malfoy và hai cô con gái của mình, Naomi và Evanna tại Thái ấp Malfoy, nước Anh.

Sự hoảng loạn lấp đầy trong Hermione. Phải làm sao nếu đây không phải là một giấc mơ? Mọi thứ dường như rất thật. Nếu cô và Malfoy bị mất trí nhớ thì sao? Nhưng khả năng đó cũng rất lớn...

Cô chìm trong sự hoảng loạn của mình cho đến khi người phù thủy hỏi: "Cô đã sãn sàng để mua hàng chưa, thưa cô?".

"Oh!" Hermione giật mình, các giác quan trở lại với cô. "Vâng" cô trả lời rồi tập chung vào nụ cười nhỏ của cậu phù thủy, người kịp thời bỏ tất cả mọi thứ đang cầm xuống. "Bà Malfoy! Tôi xin lỗi đã không nhận ra, nếu Người thông báo đến vào hôm nay, tôi đảm bảo mọi thứ sẽ chu toàn, tôi biết là Người bận rộn thế nào mà" giọng anh nhỏ dần, một nửa trong anh đang sợ hãi, nửa kia lại kinh ngạc trước người đang đứng đây. Hermione choáng váng, chuyện xảy ra hôm nay làm cô hoàn toàn kinh ngạc. Điều gì đã xảy ra với mình từ sau năm thứ 5 ở Hogwarts?

"Nó khá ổn," Hermione quả quyết, "nhưng nếu có thể, hãy để tôi mua những cuốn sách này bằng thẻ của mình được chứ?"

Người phù thủy ngơ ngác một lúc rồi cười lo lắng "Tất nhiên rồi, bà Malfoy".

"Tốt," Hermione nói. "Xin cứ gửi tôi hoá đơn, tiền sẽ được gửi đến ngay trong tuần." Cô ra vẻ hách dịch với giọng nghiêm túc. Với cách này, anh ta sẽ hành động đúng theo ý mình muốn và có thể không gặp vấn đề gì cả . Không hề khiến cô thất vọng, cậu phù thủy gật đầu rối rít, tổng lại toàn bộ tiền sách và gửi cho Hermione rồi cảm ơn cô đã đến cũng hy vọng sẽ gặp lại cô sớm hơn.

"Thật là điên rồ", Hermione lẩm bẩm khi họ đang đi. Naomi tung tăng bên cạnh cô, con bé nảy chân sáo với hai túi mang đầy sách của mình và Evanna. Evanna đã bắt đầu cựa quậy trong vòng tay của Hermione. "Con muốn xuống sao, con yêu?" Hermione hỏi, thầm hy vọng con bé sẽ nói có. Cánh tay của cô đã bắt đầu cảm thấy mỏi nhừ, bế theo một đứa trẻ đi xung quanh thật không hề giống như đem theo mình là cả những túi nặng đầy sách.

"Con đói", Evanna nói và nhìn cô đầy mong đợi. Naomi cũng như em gái mình, vẻ háo hức hiện rõ tren khuôn mặt con bé.

"Sao chúng ta không ăn kem nhỉ?", Hermione mỉm cười rạng rỡ. Hai đứa trẻ thét lên vì sung sướng. "Đi ăn kem nào", Hermoone nói với vẻ thích thú. Cũng đã gần trưa rồi, cô cùng con phải nhanh lên thôi, đến tiệm kem Florean Fortescue nào. Nếu Harry và Ron nhận được thư của cô, chắc giờ này họ đã ở đó rồi.

Họ hướng đến tiệm kem nổi tiếng ấy, các cô gái nhỏ vẫn đang sung sướng và Hermione thì hưng phấn. Cô không hề có ý tưởng nào chuyện những người bạn của cô sẽ nói gì, đặc biệt là kể từ khi cô kết hôn với Malfoy. Trong khoảnh khắc, cô tự hỏi nếu một trong hai người đã kết hôn thì sao, họ cũng cảm thấy bối rối như cô chứ? Và nếu họ đã kết hôn, nó không thể tệ hơn những gì cô kết luận được. Hermione nhăn mũi mà chán ghét về tên tóc vàng ngạo mạn, người đang cùng họ với cô .

"Con muốn vanilla* với sprinkles*!"Naomi công bố ngay khi bước vào cửa hàng đầy màu sắc. (Mi: thật không hiểu khúc này. Tra được nghĩa rồi như sub vào chẳng ăn nhập gì)

"Vanna, con cũng thế sao?" Hermione hỏi rồi cười với đứa trẻ đang quan sát (smiling with the wide eyed child)*. Evanna gật đầu nói: "Prinkles"*

Hermione gật đầu, "Đươc, sẽ có sprinkles* cho các con." Cả hai cô bé cười toe toét với sự hài lòng và Hermione lắc đầu trìu mến nhìn về chúng. Thật đáng yêu. Một sự day dứt nhói lên trong lồng ngực, thật đau khổ khi nghĩ cô sẽ mất chúng sau khi kết thúc chuyện này. Chúng và cả đứa bé trong bụng nữa, Hermione nghĩ, rồi đột nhiên cô nhớ đến cuộc đời mình. Cô quay sang cô gái. "Nào cô bé, mẹ muốn con ở sát mẹ trong khi gọi kem cho chúng ta và nhớ cư xử đúng cách. Mẹ không muốn ..."

Tất cả từ ngữ trong tâm trí Hermione đều biến mất khi cô bắt gặp cái nhìn của người với mái tóc đỏ thân thuộc. "Ron!" cô khóc rồi lách mình qua đám đông với các con và lao vào vòng tay của anh.



From Translator: những phần tiếng anh có dấu * bên cạnh là phần mình không hiểu gì và để đấy cho đẹp. ai có hiểu và sub lại đươc trôi chảy thì giúp mình nhé. mọi người có thể gọi mình là Mi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro