two

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco cầm lược chải mái tóc dài bạc phơ của Narcissa. Anh vô tình biết Hermione thi thoảng đếm thăm mẹ mình. Cả hai đã trở nên thân thiết tự lúc nào Draco cũng không hay biết. Đắn đo nửa ngày anh mới ngập ngừng mở miệng.

"Mẹ, ừm... Granger mấy hôm nay không thấy xuất hiện nhỉ?"

Draco húng hắng ho đến mất tự nhiên, Narcissa không thể không chú ý đến. Bà tựa lưng vào thành giường, nghe con trai nhắc đến Hermione cũng không nhịn được mà thở dài chán nản.

"Ta cũng đang chán đây, con trai. Blaise nói cô Granger có việc bận, phải đi nơi khác. Cô ấy sẽ sớm trở lại thôi."

"Blaise?"

Anh ngạc nhiên.

"Blaise phụ trách điều trị cho cô Granger."

Draco cau mày, Blaise là lương y chuyên khoa tim mạch, không lẽ Hermione cũng bị bệnh lý về tim?

"Mẹ có biết Granger bị bệnh gì không?"

"Bệnh thần kinh."

"..."

Anh vuốt mặt.

"Cô ta nói với mẹ thế à?"

Narcissa thản nhiên gật đầu.

"Đúng thế, khi quen ta có hỏi cô Granger. Cô ta nói đầu của mình có vấn đề về thành kinh. Nhưng ta nghĩ bệnh của Granger chỉ nhẹ thôi, trông cô ta hoàn toàn bình thường."

Draco trong đầu có vô vàn dấu hỏi chấm to đùng. Không lẽ cô chính là mắc bệnh thần kinh thật?

Lúc này Blaise bước vào với xấp hồ sơ trên tay.

"Bác thấy sao rồi?"

Blaise thấy Draco gật đầu chào. Anh cũng gật đầu đáp lại.

"Ta vẫn ổn."

"Thế thì tốt, làm phiền bác cho cháu chỉ số của bác một chút."

Blaise nói Narcissa nằm xuống, bắt đầu vận hành máy móc kiểm tra.

Narcissa nhắm mắt nghỉ ngơi, Blaise đang loay hoay bật các loại máy móc.

"Blaise, bao giờ Granger trở lại."

Blaise đột nhiên khựng lại, có hơi mất tự nhiên liếc nhìn Draco một chút.

"Cô ta sẽ quay lại sớm thôi."

Draco nheo mắt, một chút động tác của Blaise vừa rồi không thoát khỏi mắt anh, sự mất tự nhiên kia rõ ràng là chột dạ.

Blaise và Draco, người đứng người ngồi trên ghế đá trong khuôn viên bệnh viện. Anh lặng lẽ châm một điếu thuốc.

"Mày bớt hút thuốc đi. Cẩn thận vài năm nữa lại già khụ bệnh tật, tao không muốn tiếp mày trong này đâu."

Blaise ra vẻ ghét bỏ dáng vẻ bất cần của thằng bạn mình. Draco bật cười, nhả ra làn khói trắng.

"Nếu thế thì tao cũng nên tìm đến khoa hô hấp, cũng không đến lượt khoa tim mạch của mày?"

Blaise nghi hoặc nhìn anh, câu nói vừa rồi rõ ràng có ý gì đó, không đơn giản là châm chọc như thường ngày.

Draco nheo mắt nhìn ra xa, thẳng tới góc sân bệnh viện, nơi có chiếc ghế đá lạnh lẽo ở đó, phía sau là cột đèn đường cao lớn.

Bóng người ngồi trong đêm tối cô quạnh được ánh đèn vàng ươm bao lấy, như phát ra hào quang rực rỡ chói lòa.

"Granger là bệnh nhân của mày ?"

Draco nhàn nhạt hỏi, nghe như vô tình nghĩ đến một chuyện bâng quơ nào đấy mà thôi.

Blaise sửng sốt.

"Sao lại đột nhiên hỏi thế ? Mày quan tâm cô ta à ?"

"Không đến mức. Chỉ là mẹ tao dường như rất thân với cô ta, tao cũng chỉ tò mò."

Có lẽ Draco cũng xem chuyện này như không có gì, buột miệng hỏi một câu bâng quơ, lại không ngờ phản ứng của Blaise khiến anh chú ý.

Cậu cúi đầu, từ góc độ của Draco nhìn qua cũng chỉ thấy đỉnh đầu.

"À, cô ta là bệnh nhân của tao,"

Draco rút điếu thuốc ra khỏi miệng.

"Có một lần tao từng hỏi, cô ta nói mình bị bệnh thần kinh, cả mẹ cũng nói như vậy. Mặc dù tao không tin lắm nhưng,"

"Không phải mày ở khoa tim mạch sao ?"

Blaise vân vê góc vạt áo blouse trắng, không ngẩng đầu lên.

"Đúng là thần kinh của cô ta có vấn đề," Cậu ngập ngừng nuốt nước bọt ực một cái. "Tim cũng có vấn đề, nên tao buộc phải phối hợp với khoa thần kinh phụ trách chữa trị thôi."

Blaise đứng lên.

"Draco, nói tóm lại bệnh tình của cô ta khá rắc rối, tốt nhất mày nên nghe tao, đừng nên dây dưa nhiều, nếu không mày sẽ hối hận."

Nói xong cậu ngay lập tức rời đi, bỏ lại Draco vừa nhả ra làn khói trắng, điếu thuốc trong tay cháy hết. Anh vứt xuống đất dùng chân dẫm lên tàn thuốc một cách thô bạo, như thể đang giận cá chém thớt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro