Chap 1.Quay ngược lại thời gian?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trận chiến ở Hogwarts diễn ra,có rất nhiều người đã phải hy sinh trong trận chiến này.Có cả Draco Malfoy người cậu yêu.Cậu ôm lấy Draco trong lòng,từng giọt nước mắt bất giác rơi xuống.Cậu hối hận vì chưa nói lời yêu với anh,hối hận vì không bảo vệ được anh.Hermione và Ron lặng lẽ bước tới gần cậu,Hermione khẽ nói:

"Bồ nên ăn gì đó để hồi sức đi ,Harry,đừng ủ rũ nữa"

Harry ngước lên nhìn hai người bạn của mình rồi khẽ nói:

"Hai bồ nghĩ thử xem nếu người hai bồ yêu nhất chết thì hai bồ có thể không buồn không?"

Hermione và Ron nhìn cậu rồi rời đi để cậu ở bên người mình yêu.Harry cũng từ từ buông Draco xuống rồi đi lên phòng hiệu trưởng.Cậu nói chuyện với thầy Dumbledore.Cậu đứng trước bức chân dung của thầy rồi chậm rãi nói:

"Con sẽ trả nó lại cho thầy,con thực sự không muốn giữ cây đũa phép này nữa."

Ron đứng kế bên cậu rất sửng sốt, hỏi:

"Đó là cây đũa mạnh nhất thế gian cơ mà,sao bồ lại không giữ."

Hermione dường như hiểu tại sao Harry không giữ lại cây đũa phép cơm nguội.Harry chậm rãi giải thích với Ron

"Cây đũa phép này đã cướp đi quá nhiều sinh mạng của con người rồi,mình thật sự không muốn giữ lại."Harry nhìn cây đũa phép lần nữa rồi nhìn thầy Dumbledore.

Thấy Harry nhìn mình thầy mới nói:

"Con có thể làm bất cứ điều gì với cây đũa vì nó giờ đã thuộc quyền sỡ hữu của con."Sau khi nghe được những lời này cậu không chần chừ mà bẻ cây đũa phép cơm nguội ra làm đôi rồi lấy cây đũa phép của cậu để đốt cháy phần còn lại của đũa phép cơm nguội.

"Mình về phòng nghỉ ngơi đây,hai bồ cũng nên về để nghỉ ngơi đi."Harry nói với giọng uể oải rồi rời đi.Sau khi Harry đi thì thầy Dumbledore nói:

"Thầy nghĩ con nên đọc cuốn sách 'Quay ngược lại quá khứ' trên bàn đó Hermione"Hermione vớ lấy cuốn sách trên bàn rồi kéo Ron đi ra ngoài,không quên chào thầy Dumbledore.

Tối đó Hermione ngồi đọc cuốn sách thầy Dumbledore đưa,cô đọc từ từ thì cũng đã hiểu tại sao thầy lại đưa cho mình cuốn sách này.Cô vội đi thức hai đứa bạn thân của mình dậy."Trời vẫn chưa sáng mà Hermione."Ron bực bội nói.

Hermione quắc mắt nhìn Ron làm Ron không dám nói gì nữa.Rồi cô chậm rãi nói:

"Cuốn sách thầy Dumbledore đưa cho mình có liên quan đến chuyện quay ngược quá khứ"Harry và Ron rất hoang mang về điều hai người vừa nghe.Nhìn Ron và Harry ngơ ngác nên cô nàng Mione đã lật cuốn sách ra trang 164.

"Hai bồ nhìn ở trang này đi,có cách quay ngược lại quá khứ và không mất ký ức đây nè."Vừa nói cô vừa đưa cuốn sách cho hai người bạn thân mình đọc.

"Có thành công không?"Harry ngước mặt lên khỏi cuốn sách nhìn Mione

Mione tươi cười nhìn Harry"Thử mới biết."

Ron hỏi Mione:"Chừng nào thử?"

"Trong cuốn sách có ghi là trận pháp phải được kích hoạt vào ngày rằm,mà ngày mai là ngày rằm."Mione trả lời

"Vậy ngày mai thử đi"Harry sốt ruột nói.

"Vậy cũng được"Hermione trả lời

"Giờ thì cho mình đi ngủ đi"Ron ngáp ngắn ngáp dài nói

Hermione gắp sách lại rồi nói:"Hai bồ đi ngủ đi,có gì mai tính"

Ngày hôm sau

Một giọng hét lớn vang lên trong ký túc xá của nhà Gryffindor. Các sư tử con đã quá quen với việc này rồi nên cũng chả để tâm mấy.Hermione đã thức dậy từ sớm rồi thức 2 đứa bạn thân dậy:

"Hai bồ dậy mau đi!!Ăn sáng rồi chuẩn bị đồ,tối thử triệu hồi trận pháp."Nghe tới đây Harry bật dậy đi vệ sinh cá nhân,còn Ron thì vẫn ngủ.

Hermione bất lực chỉ biết nói:

"Bồ không dậy là hết đùi gà á nha"Là một người có niềm đam mê mãnh liệt với đồ ăn.Ron bật dậy liền sau câu nói đó:)).

Bộ ba tam giác vàng đi xuống đại sảnh ăn sáng rồi chuẩn bị đồ để triệu hồi trận pháp.

Màn đêm kéo tới bao trùm Hogwarts.Bộ ba tam giác vàng đã chuẩn bị xong,triệu hồi trận pháp.Một ánh sáng hiện lên làm cả ba người ngất đi.

Tới lúc tỉnh dậy Harry đã thấy mình nằm trong nhà kho cũ kỹ ở căn nhà nhà số 4 đường Privet Drive.Cậu thật sự đã quay ngược lại quá khứ!!Cậu vẫn chưa ổn định lại thì giọng dì Petunia,, tức bà Dursley cất lên âm thanh đầu tiên trong ngày bằng giọng thé thé:

− Dậy! Dậy ngay!

Harry giật mình thức giấc. Dì nó lại đập cửa.

− Dậy!

Giọng bà rít lên. Harry nghe tiếng chân bà đi về phía nhà bếp và rồi tiếng xoong chảo được đặt lên lò. 

Harry bình tĩnh thay đồ rồi đi ra ngoài.Dì Petunia kêu cậu nấu bữa sáng.Khi Harry chiên tới món trứng thì Dudley cùng mẹ xuất hiện ở cửa nhà bếp. Cậu quý tử trông giống y chang cha nó: mặt to hồng hào, cổ cao không tới một ngấn, mắt nhỏ màu xanh lơ mong nước, tóc vàng dày được chải mướt trên cái đầu lắm mỡ. Dì Petunia thường nói Dudley trông giống như một em bé thiên thần, còn Harry thì thường nói Dudley trông giống như một con heo trong chuồn heo. Harry đặt đĩa trứng muối và thịt muối lên bàn, cái bàn hầu như chẳng còn chỗ trống nào nữa vì chất đầy quà sinh nhật của Dudley. Nó đang đếm các món quà. Mặt nó xịu xuống, rồi nó nhìn ba má nó phụng phịu:

"Có ba mươi sáu hà. Ít hơn năm ngoái hai món quà"

Dì Petunia đã phải dỗ Dudley và hứa với Dudley là lúc đi vườn bách thú sẽ mua thêm cho.Nhờ vậy Dudley mới ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa với ba.

Lúc đó điện thoại reo, dì Petunia đi nghe điện thoại, Harry và dượng Vernon ngồi nhìn Dudley mở quà: xe đạp đua, may quay phim, máy bay điều khiển từ xa, mười sáu trò chơi điện tử mới, và một đầu máy video. Nó đang lột giấy bao khỏi một cái đồng hồ đeo tay bằng vàng thì dì Petunia trở lại bàn ăn, vẻ mặt giận dữ và lo lắng: − Xui quá anh Vernon à. Bà Figg bị gãy chân, bà không nhận giữ nó.Dì hất đầu về phía Harry.

− Bây giờ làm sao đây?

Dì Petunia vừa nói vừa nhìn Harry tức tối như thể nó âm mưu bày đặt vụ này. Bạn của Dudley đã tới nên đành dẫn Harry đi theo

Hôm ấy là một ngày thứ bảy nắng đẹp và sở thú đầu nhóc những gia đình dắt con cái đi chơi. Ông bà Dursley mua cho Dudley và Piers mỗi đứa một cây kem sô – cô – la to tổ chảng ngay ở cổng, và bởi vì trước khi họ kịp vội vàng kéo Harry đi chỗ khác thì cô báng hàng đã tươi cười hỏi Harry rằng cậu bé muốn ăn kem gì, họ mới đành mua cho nó một cây kem chanh rẻ tiền. Cũng không đến nỗi tệ. Dudley và bạn nó đang đứng xem một con đười ươi gãi đầu. Harry thấy con đười ươi đó giống Dudley lắm dù rằng lông nó không có màu vàng hoe.

Sau bữa ăn trưa, họ đến khu chuồn nuôi các loài bò sát. Bên trong mát lạnh và tăm tối, chỉ có ánh sáng dọc qua cửa sổ theo tường. Đằng sau tấm kính ngăn, đủ loại rắn rít trườn quanh những tảng đá hay khúc gỗ. Dudley và Piers muốn xem mấy con rắn hổ mang khổng lồ rất độc, và lũ trăn (cũng khổng lồ) có thể quấn chết người. Dudley nhanh chóng kiếm ra chỗ ở của con rắn lớn nhất sở thú. Nó bự đến nỗi có thể quấn hai vòng quanh chiếc xe hơi của ông Dursley và siết cho chiếc xe bẹp dúm bẹp dí như cái thùng rác cũ. Nhưng lúc đó con rắn không tỏ vẻ hứng thú làm chuyện đó, nó đang ngủ.

Dudley đòi ba của nó làm con rắn chuyển động.Dượng Vernon vỗ lên tấm kính ngăn, nhưng con vật lì lợm nằm yên.Dudley lại đòi lần nữa.Dượng Vernon lại vỗ bàn tay hộ pháp của mình lên tấm kính, nhưng con rắn cứ giả điếc hay là điếc thật. Dudley làu bàu bỏ đi.

Thình lình con rắn mở mắt ra, hai con mắt như hai hòn bi thủy tinh. Rồi rất từ tốn, nó ngóc đầu lên cho đến khi mắt nó ngang tầm với mắt Harry. Nó nháy mắt.Harry nhìn con rắn chằm chằm.Rồi Harry khẽ nói chuyện với chú rắn(cute hột me:3)bằng Xà Ngữ:

"Chào bạn Rắn"

Chú rắn cũng đáp lại cậu:

"Chào cậu,cậu có thể giải thoát tôi ra khỏi đây được không?Ở đây chán và cô đơn lắm."

Sau khi nghe được lời chú rắn nói Harry áp mình vào mặt kính giống như kiếp trước.Rồi mặt kính biến mất để chú rắn chui ra ngoài.Trước khi đi chú rắn còn cảm ơn cậu:

"Cảm ơn cậu người bạn nhỏ"

Dudley và bạn của nó rất hoảng hốt khi nhìn thấy chuyện này.Quản lý phải mời ông bà Dursley để xin lỗi và bồi thường.Dudley và Piers gần như á khẩu. Theo như Harry chứng kiến thì con rắn không làm gì ai ngoài chuyện táp đùa không khí lúc trường ngang qua chân bọn chúng. Nhưng một khi đã an toàn ngồi trên xe của ông Dursley thì Dudley bắt đầu ba hoa chuyện con rắn suýt nữa đã táp trúng giò cẳng của nó, còn Piers thì làm như thể con rắn chỉ thiếu chút nữa là đã siết nó trẹo cả xương sống. Nhưng điều kinh khủng nhất đối với Harry, là khi Piers hoàn hồn lại và nói: 

" Ê Harry, lúc đó mày đang nói chuyện với nó, phải không?"

Ông Dursley đợi cho đến khi Piers hoàn toàn rời khỏi nhà ông rồi mới quay sang

Harry. Ông giận đến nỗi không thốt lên lời, chỉ hổn hển nói được mấy tiếng:
"TỚI GẦM CẦU THANG NHANH!!"

Harry nhanh chóng đi tới gầm cầu thang rồi đóng chặt cửa lại.Cậu chờ tới đêm rồi cậu mới đi ra để ăn.

Một ngày vào tháng bảy, bà Dursley dắt Dudley đi Luân Đôn mua đồng phục của trường Smelting cho nó. Harry được đem gởi cho bà Figg trông chừng.Buổi tối hôm đó, Dudley trong bộ đồng phục mới toanh oai vễ đi diễu quanh phòng khách cho cha mẹ nó ngắm. Nam sinh trường Smelting mặc áo khoác có đuôi màu nâu sẫm, quần chẽn màu cam, và đội một cái nón rơm kêu là bôt – tơ. Tụi nó cũng cầm gậy có mấu, dùng để nện nhau khi thầy giáo không để mắt tới. Điều này có thể coi như một sự rèn luyện tốt cho đời chúng sau này.

(Yuko:Thật là bạo lực a~,nhưng muốn nện nhau phải dùng bàn hay ghế mới vui cơ.) 

Sáng hôm sau lúc nhà Dursley ăn sáng thì họ nghe tiếng mở rãnh bỏ thư trên cửa và tiếng những lá thư rơi xuống thảm chùi chân ở cửa.

"Ra lấy thư đi con,Dudley"Dượng Vernon nói qua tờ báo ở trước mặt ông

"Kêu Harry đi lấy đi-Harry mau đi lấy thư"Dudley giãy đành đạch rồi sai Harry đi lấy thư.

Harry đành ra lấy thư.Cậu lật lật mấy lá thư rồi giấu lá mà trường Hogwarts gửi cho cậu rồi đưa thư cho dượng Vernon.Không khí của ngày hôm đó thật ảm đạm.Đến tối khuya khi mọi người đã ngủ cậu mới dám xách cái balo đã soạn của mình và đi khỏi căn nhà số 4 đường Privet Drive.Trước khi đi cậu ngoảnh mặt lại nhìn căn nhà rồi rời đi trong sự thầm lặng.

Trong kiếp này cậu đã có chìa khóa căn hầm ở Gringotts,cậu đã đổi một ít chúng thành tiền ở Muggle để cậu có thể dùng,cậu bắt taxi đi đến Hẻm Xéo.Đến nơi cậu thuê một căn phòng ở Cái Vạc Lủng rồi ngủ một mạch đến sáng.

Ngày hôm sau cậu mới mở danh sách đồ cần mua của mình để mua đồ 

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS ĐỒNG PHỤC

Học sinh năm thứ nhất cần:

Ba bộ áo chùng thực tập (mau đen).

Một nón đỉnh nhọn (đen) đôi ban ngày.

Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).

Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).

Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.

SÁCH GIÁO KHOA

Tất cả các học sin đều phải có các sách kiệt kê sau đây:

Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.

Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.

Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.

Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.

Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.

Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.

Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.

Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.

TRANG THIẾT BỊ KHÁC

1 cây đũa phép.

1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)

1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.

1 kính viễn vọng.

1 bộ cân bằng đồng.

Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc. LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG.

Cậu gấp tờ giấy lại rồi đi đến tiệm sách mua sách giáo khoa rồi gấp gáp chạy đến tiệm của Phu nhân Malkin vì lần đầu tiên cậu gặp Draco là ở đó vừa vặn giờ này ngày này.

Phu nhân Malkin là một mụ phù thủy mập lùn, cười toe toét và mặc đồ toàn màu hoa cà. Harry vừa há miệng toan nói thì bà đã tươm tướp:

"Đồng phục Hogwarts hả cưng? Ở đây có nhiều lắm, tha hồ cho con chọn. Như trong kia lúc này có một quý ông trẻ tuổi đang thử đồ đấy."

Đằng sau cửa hàng, một thằng bé có gương mặt nhọn nhợt nhạc đang đứng trên cái bục cho một mụ phù thủy khác lượt thử cái áo chùng đen của nó.Vừa nhìn Harry đã nhận ra đó là Draco Malfoy.Phu nhân Malkin đặt Harry đứng trên một cái bục khác bên cạnh, trùm một cái áo dài qua đầu nó, bắt đầu đánh dấu chiều dài để xén bớt.

Draco vuốt tóc lên nói với Harry:

"Chào. Cũng vô Hogwarts à?"

Harry gật đầu nhẹ nhưng cũng làm mái tóc của cậu bay phấp phới,thật sự thì tóc cậu bây giờ đã dài qua vai.Draco bị vẻ đẹp của Harry hút hồn,thậm chí còn tưởng Harry là nữ.

(Yuko:Con đẹp quá làm chi hở con,bị người ta tưởng nhầm là nữ rồi kìa)

Tuy Draco muốn ở bên Harry lâu hơn nữa nhưng Phu nhân Malkin đã may xong đồ cho anh và ba mẹ anh cũng đã gọi nên anh tạm biệt Harry:

"Hẹn gặp lại ở Hogwarts"

Harry nhìn Draco rồi nở nụ cười tươi như hoa làm Draco muốn xỉu up xỉu down

"Tạm biệt,chúc cậu một ngày tốt lành"Harry vẫy vẫy tay tạm biệt Draco

Mẹ của Draco,tức Narcissa Malfoy đã nhìn thấy cảnh này và bà rất thích Harry.

(Dễ thương đến nỗi ai cũng thích rồi kìa:3)

Narcissa Malfoy vừa nhìn con trai của bà đang đỏ mặt vừa hỏi:
"Con thích cô bé đó sao?"

Draco ngượng chín mặt không dám trả lời.Narcissa thấy vậy cũng không ép cậu,dẫn cậu về với Lucius Malfoy,ba cậu.

Harry nhìn theo Draco rồi lại nở nụ cười.Tới lúc Phu nhân Malkin gọi cậu thì cậu mới bình tĩnh lại.Lúc về Cái Vạt Lủng cậu gặp Ron và Hermione đang nói chuyện.Thấy 2 người bạn của mình cậu chạy lại nói chuyện

"Chào 2 bồ"Harry chào 2 người bạn thân của mình

"Chào Harry"Hermione chào lại

"Mình có chuyện này muốn nói với 2 bồ a"Harry kéo họ lên phòng cậu

Khi đã yên vị trong phòng đặt bùa cách âm thì Harry mới bình tĩnh nói:
"Kiếp này mình muốn ở Slytherin"

Hermione và Ron hơi bàng hoàng nhưng cũng đồng ý vì tiểu Har muốn ở Slytherin để theo đuổi Draco cơ mà:3

Thoáng chốc đã đến ngày đi đến trường cậu đã đứng trước sân ga chín-ba-phần-tư.Cậu hít vào thở ra chầm chậm để ổn định tinh thần rồi cậu theo 2 đứa bạn thân của mình leo lên tàu.Cậu vừa ngồi xuống khoang của mình thì cửa khoang tàu đã mở ra.Đó chẳng ai khác ngoài Draco,Crabbe và Goyle.Draco khênh khểnh hếch mặt lên kiêu ngạo nói:
"Nghe nói Chúa Cứu Thế ở khoang tàu này,không ngờ Chúa Cứu Thế lại ngồi với máu bùn và kẻ nghèo hèn."

Nghe tới câu này Ron thật sự muốn nguyền Draco nhưng Hermione đã ngăn lại.Cô ngước lên nhìn Harry đang chầm chậm để cuốn sách xuống khỏi mặt mình rồi chậm rãi nói:
"Quý ngài Malfoy,tôi mong ngài đừng sỉ nhục người khác như vậy.Nhất là đây chính là bạn thân của tôi."

Nghe giọng nói quen thuộc Draco nhìn người đã nói câu đó.Anh bàng hoàng nhìn cậu rồi mới mở miệng hỏi cậu:
"Cậu thật sự là Chúa Cứu Thế!?"
Harry không nói gì chỉ khẽ gật đầu

"Nhưng cậu là nữ mà!?"Nghe tới câu này từ miệng Draco Harry thật sự không thể tin được là kiếp này lại bị Draco coi là nữ.

Harry đã không nhịn được mà quát Draco:
"Tôi là nam nghe rõ chưa!!?"

Draco như không tin vào tai mình rồi đóng cửa khoang lại rồi tự dằn vặt bản thân mình vì đã lỡ hiểu lầm Harry là nữ đã vậy còn thích Harry.Có chết không chứ.

Để ý là Draco đã rời đi Ron mới nói:
"Tên đó đáng ghét thật sự.Sao bồ thích nó được vậy Harry?"

Harry vẫn nhìn theo bóng lưng của Draco vừa đi vừa chửi Crabbe với Goyle rồi trả lời Ron:
"Cậu ấy còn nhiều thứ đáng yêu lắm,chỉ là bồ không biết thôi."

Ron trợn tròn mắt nhìn Harry.Sau cuộc nói chuyện đó thì Harry đã ngủ thiếp đi.Lúc tới Hogwarts Hermione mới nhẹ nhàng đánh thức Harry dậy.Mọi thứ vẫn như kiếp trước,đứng trước cửa đại sảnh đường Draco chìa tay trước mặt cậu và hỏi:
"Làm bạn không Harry Potter"
Tuy nhiên khác với kiếp trước Harry hoan hỉ nắm lấy bàn tay của Draco vừa cười vừa nói:
"Rất hân hạnh a~"

Nụ cười của cậu làm bao nhiêu người đổ rạp,trong đó có cả Draco.

Thật ra đây là lần đầu tui viết tiểu thuyết:(.Nên tay nghề còn non lắm,mong không bị ném gạch.Cảm ơn mọi người đã coi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro