Chap 4: Trái tim lương thiện của lòng dũng cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tên nóng nảy vung chùy đánh lén Elias, cú đập mạnh vào lưng khiến cậu ngã xuống, đám mạo hiểm giả xông lên đè ra lấy chiếc nhẫn. Dreamin' Ring rời khỏi tay Elias và lăn về phía hội trưởng Rashomon. Rashomon nhặt lên và đeo lên tay mình, chiếc nhẫn phát sáng một ánh hào quang rực rỡ khiến tất cả ngước nhìn, hội trưởng sung sướng cười lớn:

_ Vậy là sức mạnh tuyệt vời này đã thuộc về ta rồi!

Harry và Edric đang chạy tới hội mạo hiểm giả thì Elias bị đám người trong hội ném khỏi hội một cách tàn nhẫn. Edric chạy tới đỡ lấy Elias và bị bật ngã. Harry chạy tới hỏi thăm:

_ Elias có sao không? Sao lại thành ra thế này?

Elias bầm dập nước mắt rơi khẽ nói:

_ Xin..lỗi..tôi..không thể...bảo... vệ... được.. chiếc nhẫn..!

Harry dùng phép trị thương cho Elias để cậu hồi phục dần dần lại:

_ Blessing of Gentle!

Edric tức giận:

_ Này lũ mạo hiểm giả chúng mày thèm khát đến nỗi đã ăn cướp còn đánh người đến vậy à? Elias là thành viên của hội chúng mày mà! Là một hội mà đối xử với người của mình như vậy sao?

Đám mạo hiểm giả mỉa mai:

_ Thằng thương nhân láo toét này vẫn mạnh mồm nhỉ! Hay chúng tao xử mày luôn! Chuyện của hội tao mày là ai mà xía vào!

Edric giận run người và quát tháo:

_ Elias là bạn tốt của tao! Tao gai mắt nên tao thích can thiệp vào đấy! Tụi mày ăn hiếp được bạn tao chứ đừng hòng ăn hiếp được tao nha!

Hội trưởng Rashomon trừng mắt:

_ Thằng thương nhân to mồm này chắc hết muốn làm ăn với hội này rồi nên giờ ngông cuồng không biết lượng sức mình sao!

Elias và Harry nhìn Edric ngạc nhiên:

_ Bạn tốt sao?

Harry phì cười:

_ Cậu ta thật sự đã xem Elias là bạn rồi kìa! Thật không ngờ đấy! Tuy có vẻ xấu tính nhưng đúng là tôi nhìn không sai mà! Cậu ấy có một trái tim lương thiện!

Elias mỉm cười:

_ Cuối cùng thì tôi cũng hiểu! Khi tôi bị như này ai thật sự là người bên cạnh tôi! Có vẻ nơi đó không phải là nơi tôi thuộc về rồi!

Rashomon cầm thanh đại kiếm đập xuống đất khiến mặt đất nứt toát ra hướng về Edric. Elias thân thủ nhanh nhạy lao tới kéo cậu ta né sang một bên. Edric sợ hãi:

_ Mém nữa đi chầu ông bà tổ tiên rồi!

Elias trừng mắt nhìn hội trưởng. Rashomon hỏi:

_ Làm sao để ta có thể sử dụng sức mạnh của chiếc nhẫn này được?

Edric mỉa mai:

_ Biết cướp mà không biết xài đúng là đồ ngu si! Để tao chỉ cho mày cách xài nè nhưng mày có xài được không thì tao thách đó!

Elias hỏi nhỏ:

_ Ổn không đó Edric!

Edric chớp 1 bên mắt và cười tự tin:

_ Tôi đã nói rồi mà cậu có một thứ mà đám mạo hiểm giả đó không bao giờ có được!

Rashamon gằng giọng kiềm nén cơn tức:

_ Mau nói đi tên thương gia kia! Ta mà dùng được thì ngươi sẽ hối hận!

Edric vỗ ngực Elias và đứng dậy:

_ Chỉ cần vỗ nhẹ lên nhẫn và hô Geniyankee Modulation! Thì sức mạnh của chiếc nhẫn sẽ khiến cho ngươi trở nên cực kỳ mạnh! Nhưng ngươi không bao giờ làm được đâu! Ta thách đó vì các ngươi không bao giờ có thứ mà Elias có!

Rashamon vỗ lên nhẫn và hô:

_ Geniyankee Modulation!

Chiếc nhẫn phát sáng rực rỡ, Harry hoảng hốt:

_ Hắn đang dùng sức mạnh của chiếc nhẫn sao?

Edric đổ mồ hôi:

_ Không thể nào đâu nhỉ?

Rashomon cười lớn và tuôn trào sức mạnh:

_ Giờ thì ta sẽ đập các ngươi ra bã! Ta bây giờ là mạnh nhất!

Elias giơ tay lên và hô:

_ Geniyankee Modulation!

Chiếc nhẫn phát sáng rời khỏi tay của Rashomon quay về tay của Elias và thay đổi hình dạng cho Elias. Edric vỗ tay:

_ Ta nói rồi mà! Các ngươi sẽ không bao giờ sử dụng được sức mạnh của Elias đâu vì các ngươi không có thứ mà cậu ấy có!

Elias đưa ra lời giới thiệu:

_ Bá chủ của không thời gian! Yankee Leader!

Elias trừng mắt nhìn thẳng vào Rashomon:

_ Harry! Liệu tôi có thể dùng sức mạnh này để bảo vệ chúng ta khỏi đám hội mạo hiểm giả xấu xa này không?

Harry mỉm cười:

_ Cậu có thể! Tiến lên đi Elias!

Elias ngoắc tay mời gọi:

_ Nhân danh sứ giá của ánh sáng ta sẽ tiễn ngươi về với thiên đường!

Đám mạo hiểm giả sợ hãi run rẩy trước sức mạnh đang tỏa ra từ Elias, Rashomon nổi điên vung đao lao tới:

_ Tại sao nó đã thuộc về ta rồi mà!

Elias nhẹ nhàng vung đường kiếm đẹp mắt chặn đòn đáp trả:

_ Ta đã nghĩ rằng thời gian đầu ta chưa phù hợp với mọi người và cũng như ta đã muốn xem hội là nhà và mọi người là người thân! Nhưng cuối cùng chỉ còn lại 2 người họ là luôn đứng về phía ta, bảo vệ ta! Ta cảm thấy mình thật may mắn!

Elias liên tiếp tung các đường kiếm siêu mạnh áp đảo hội trưởng:

_ Những buổi luyện tập không một ai công nhận! Những bữa ăn một mình ngồi nghe những lời bàn tán! Thế mà ta lại thấy hạnh phúc chỉ đơn giản là ngồi ăn một bữa ăn cùng hai người họ! Được thoải mái chia sẻ những câu chuyện không đâu! Ta đã tự hỏi rằng " Liệu ta chọn công việc này là đúng hay sai? " Thì họ đã cho ta biết được công việc không phải là cốt lõi! Ta vẫn sẽ tiếp tục trở thành một mạo hiểm giả nhưng ta muốn ở cạnh hai người họ! Ta sẽ bảo vệ hai người họ và nhà ngươi đừng có làm bạn tốt của ta bị thương! Đây là trả cho những gì ngươi gây ra với Edric!

Một đường kiếm tuyệt đẹp cắt ngang ngực hội trưởng và hất văng cây đại đao ra xa. Elias chĩa mũi kiếm trước mặt hội trưởng khiến hắn mặt xanh và trừng mắt nhìn xuống hắn:

_ Edric đã nhắc cho ta nhớ là ta có một thứ mà các ngươi không bao giờ có được đó chính là Lòng dũng cảm của một trái tim lương thiện! Nếu sau này các ngươi còn tiếp tục làm những chuyện xấu xa như này thì ta sẽ quay lại hỏi tội từng đứa đấy! Tạm biệt ngôi nhà ta đã từng nghĩ là nhà!

Elias quay lưng bỏ đi, bỏ mặc hội trưởng thua thảm hại và thành viên mạo hiểm giả sợ kinh hãi trước lời răn đe ấy. Edric lè lưỡi chọc quê rồi bỏ đi theo:

_ Đáng đời! Nhớ sống cho tử tế không là bị thiến nha!

Harry chạy theo Elias, Elias thở dài:

_ Vậy là tôi mất nhà nữa rồi!

Edric khoác vai và bảo:

_ Nói gì vậy anh bạn! Chẳng phải khi nãy cậu bảo muốn ở cạnh chúng tôi mà phải không? Tuy tôi không phải giàu có gì nhưng tôi cần một mạo hiểm giả mạnh mẽ để kiếm hàng từ Dungeon bán kiếm lời mà!

Edric nghĩ:

_ Có chết tôi cũng không để mất món lời to đùng cho cuộc sống giàu có sau này của tôi đâu!

Harry phát ngôn y chang suy nghĩ của Edric. Elias dùng 4 ngón tay chặt ( vỗ vào trán Edric ) và bảo:

_ Đồ thương nhân gian xảo! Nhưng tôi đồng ý!

Edric vỗ tay vui mừng:

_ Hứa rồi đó nha! Sắp giàu to rồi!

Harry vui vẻ:

_ Chào mừng cậu gia nhập lữ đoàn thương nhân của chúng tôi!

Elias sực nhớ ra:

_ Thôi chết! Tôi để quên hành lý của mình ở ký túc xá hội rồi! Phải quay về đó soạn đồ rồi rời đi thôi!

Edric hoang mang:

_ Giờ mà quay lại chắc đám đó sượng lắm nhỉ!

Harry bảo:

_ Cậu ta phóng đi rồi ông chủ Edo-kun ơi! Thôi thì tôi chuẩn bị bữa sáng!

Edric sốc:

_ Chúng ta đã thức cả đêm không ngủ sao? Còn tâm trạng ăn sáng nữa hả!

Harry lắc đầu:

_ Không ăn sáng thì sao buôn bán được ông chủ! Hôm nay không bán được nhiều hàng là đói đó nha!

Edric khóc thét:

_ Đây là bóc lột sức lao động! Trời ơi sao tui ngu ngốc tui đi bao đồng chi trời!

Elias vẫy tay:

_ Tôi sẽ về liền! Mọi người đợi tôi nhé!

Một lát sau, mọi người trong hội ngồi im lặng bầu không khí rất căng thẳng. Elias đẩy cửa ra tỉnh bơ bước vào bảo:

_ Tôi quên chưa thu gom đồ của mình đi!

Tất cả mạo hiểm giả ngơ ngác nhìn Elias tỉnh bơ về phòng thu dọn đồ và rời đi. Elias mỉm cười và đóng cửa:

_ Tạm biệt cả nhà nhé!

Edric vả Harry đang dọn bàn ăn cho bữa sáng. Elias xuất hiện cùng nụ cười thật rạng rỡ dưới ánh bình minh:

_ Tôi về rồi!

Cả hai chào đón Elias:

_ Mừng cậu về nhà!

Harry bảo:

_ Ngồi xuống ăn sáng đi! Lát có gì tụi này phụ dọn đồ rồi đi bán nữa!

Edric khóc than:

_ Nay nghỉ bán được không? Sắp tới sẽ giàu mà nên đi ngủ chứ!

Harry mắng:

_ Đừng ảo mộng nữa chạy từng bữa ăn mà còn mong nghỉ!

Elias nghiêm túc:

_ Tôi sẽ cố gắng học hỏi và rèn luyện!

Edric đùn đẩy:

_ Harry với Elias đi bán đi! Là ông chủ ta muốn đi ngủ!

Elias và Harry lườm ánh mắt hình lưỡi kiếm:

_ Đừng có lợi dụng tụi này làm giàu nhá!

Sau đó cả ba đi bán, Elias tuy vụng về khi giới thiệu hàng hóa cũng như chào mua nhưng được lòng nhiều quý cô nên vẫn bán được hàng.

Một nữ quý tộc ở phía xa đang quan sát và bàn tán:

_ Nè có thấy sinh vật đó không? Xem ra là hàng hiếm đấy! Ta muốn có nó!

Một quý tộc nam khác bảo:

_ Nghe bảo đó là sinh vật của tên thương gia đó nuôi! Hằng ngày bọn chúng đều buôn bán như vậy đó!

Nữ quý tộc thích thú:

_ Bằng mọi giá ta phải có sinh vật dễ thương biết nói tiếng người ấy!

Qúy tộc nam cười gian:

_ Xem ra hàng hiếm như vậy mà ở trong tay một tên thương nhân nghèo thì thật phí phạm nhỉ! Ta sẽ nghĩ cách trao đổi!

Cả hai quý tộc rời đi cùng với nhiều toan tính và mưu mô.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro