[BladeLus] Cô bé quàng khăn đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

March 7th là bà.
Bạn Đan Hằng là mẹ.
Cậu Blade là con sói có con bu chà cá.👍
Caelus là cô bé quàng khăn đỏ mỏ hỗn.
Ooc
Ooc
=========

Ngày xửa, ngày xưa, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì vậy, mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ mặc dù cô bé rõ là cú có gai nhưng do tao muốn nên coi nó là con gái.

Một hôm, mẹ Dan Heng hay tin bà March bị bệnh nên vội gọi cô con trai bảo cô mang bánh sang biếu bà. Trước khi đi, mẹ Dan Heng từ tốn nhắc.

"Con đi thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng, nơi đó có con chó sói hung bạo sẽ ăn thịt con đấy!"

"Con hiểu rồi thưa mẹ."

Cô bé gật đầu như hiểu rồi mặc dù trong đầu chỉ có rác với chồn, cô tạm biệt mẹ vội cầm giỏ bánh mà mẹ đưa lên đường đến nhà bà.

Trên đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có nhiều hoa, nhiều bướm, không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi tìm thùng rác để chui vô đó lục. Đi được một quãng thì gặp Bướm, Bướm nhắc:

"Ê thằng khăn đỏ kia, lúc nãy ta nghe mẹ ngươi dặn đi đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà. Sao ngươi lại đi đường này?"

Cô bé bơ đẹp con Bướm. Cô cứ đi theo đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào đến cửa rừng thì cô gặp chó sói. Con chó sói rất to đến trước mặt cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi.

"Này cục cưng, bé đi đâu thế?"

Cái giọng ngả ngớn của con sói khiến cô bé bực bội, cô bé quát con sói.

"Chó sủa đâu đây?"

"Nào nào, em đừng nói thế chứ, tôi chỉ muốn quan tâm em chút thôi."

"Tôi đi sang nhà bà ngoại tôi."

Nghe cô bé nói đi sang bà ngoại, chó sói nghĩ bụng.
[À, thì ra em lại còn có bà ngoại nữa, thế thì mình phải tìm cách khác để ăn em rồi.]
Nghĩ vậy nên chó sói lại hỏi.

"Nhà bà ngoại em ở đâu?"

"Ở.. ở cái chỗ.. ơ. Cái chỗ mà.- mà.. có cái nhà có ống khói đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay!!"

Nghe xong, chó sói à một tiếng rồi vẩy tay tạm biệt cô bé quàng khăn đỏ ở đấy rồi chạy một mạch đến nhà bà March của cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ lấy bà rồi đem bà đến nơi nào đó rồi vứt bà mà không ai hay. Xong xuôi, nó quay về lại ngôi nhà rồi lên giường nằm đắp chăn giả là bà ngoại ốm.

Lúc cô bé quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “bà ngoại” bị ốm thật, cô hỏi.

"Bà ơi! Bà ốm đã lâu chưa?"

Sói không đáp giả vờ rên.

"Hà.. bà chỉ hơi mệt thôi.."

"Bà ơi, mẹ cháu bảo mang bánh sang biếu bà."

"Thế à, thế thì bà cám ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà."

Cô bé quàng khăn đỏ chạy ngay đến cạnh giường, nhưng cô ngạc nhiên lùi lại hỏi.

"Bà ơi! Sao hôm nay tóc bà lại màu xanh thế?"

"Tóc bà xanh tại hôm bửa bà mới đi nhuộm."

Thế còn mắt bà, sao hôm nay mắt bà lại có màu đỏ vậy?"

– Mắt bà đỏ tại bà đeo lens."

Chưa tin, cô bé quàng khăn đỏ lại hỏi.

"Thế dưới lớp chăn kia là gì mà nó lại nhô lên thế hả bà?"

"Nó để đâm vào sâu bên trong cháu đấy."

Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, vồ lấy cô bé rồi đụ cô bé ná thở. Còn bà cô bé thì đang selfie ở nơi đâu đó rồi.

-noriqaxi-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro