Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Barou vừa trở về, liền thấy ánh mắt Isagi nhìn mình đã thay đổi. Giống cái lộ vẻ mặt "thông thạo sự tình", gật gù như thể đã hiểu ra chuyện gì đó.

Tạm gạt bỏ cảm giác khó nói, Barou chỉ vào cậu rồi chỉ tay sang bên phải cửa hang, tỏ ý muốn người kia đi theo. Isagi thoáng ngạc nhiên, ù ù cạc cạc bám đuôi hắn, trong lòng hơi hoài nghi.

Thú nhân dẫn cậu ra khỏi hang, hướng đến một nơi cách đó không xa. Đây là một chỗ trống khá thoáng đãng, xung quanh là cây cối, dưới mặt đất phủ đầy lá cây. Bước chân dẫm lên lá phát ra tiếng tanh tách, Barou thả chậm tốc độ rồi đưa tay ra hiệu Isagi dừng lại.

Trước vẻ mặt sửng sốt củ cậu, Barou dần biến đổi thành một con sói đen to lớn.

Nếu bỗng dưng có một ngày, Isagi nghe người khác bảo rằng cậu sẽ trở thành tiền đạo số một thế giới thì cậu sẽ không suy nghĩ gì mà coi nó là trò đùa. Bây giờ, sau khi chứng kiến sự việc vừa xảy ra, tự nhiên cậu thấy lời đùa giỡn ấy có vẻ đáng tin hơn rất nhiều.

Một người sống sờ sờ tự dưng hoá thành một con dã thú, cho dù là ai đi chăng nữa thì cũng bị doạ sợ một trận, đừng nói là Isagi, người suýt táng thân vào miệng quái vật.

Cậu khiếp đảm lùi lại, nội tâm vang lên hồi chuông cảnh báo. Nhưng rồi, rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.

Sau khi quan sát kỹ dáng vẻ con sói, nỗi sợ trong lòng đã không cánh mà bay.

Cậu làm sao có thể quên được hình dáng của con sói đã cứu mình khỏi miệng quái vật được chứ?

Dù lúc ấy tinh thần cậu kiệt quệ nhưng những ánh lông đỏ cùng đôi mắt sắc bén của con vật vẫn in vào tâm trí cậu. Isagi từng nghĩ có thể con sói đã bỏ đi hoặc nó là thú nuôi của Barou vì hắn đã xuất hiện ngay sau khi cuộc chiến kết thúc. Cậu nghiêng về giả thuyết đầu tiên hơn  bởi không phải ai cũng có thể thuần hoá được một con sói hung bạo như vậy.

Việc Barou biến thành sói hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của cậu. Một mặt Isagi cảm thấy sợ hãi hình thể dữ tợn của con thú, mặt khác lại kích động bởi dáng vẻ oai hùng của Barou. Một phút hoài nghi nhân sinh qua đi, khuôn mặt của cậu hiện lên sự hưng phấn.

- Barou! Ngầu quá!

Con sói cao hơn 2m, bộ lông đen óng lung linh từng vệt sáng vàng tươi của nắng, chiếc đuôi phẩy qua phẩy lại như đang đợi giống cái leo lên. Barou thấy Isagi mở to đôi mắt xanh tươi sáng nhìn mình, tự nhiên hiểu được giống cái rất thích hình thú của hắn.

Cảm giác tự hào vụt qua bên trong hắn, dù cố trấn tĩnh nhưng cái đuôi phẩy qua lại nhanh hơn dường như đang phản bội chủ nhân. Barou hạ thấp thân mình như thể đang đợi Isagi leo lưng.

Không suy nghĩ nhiều, Isagi nhảy bổ lên, kích động vuốt ve tấm lông dày rậm mà không biết rằng hành động của mình đã làm Barou vô cùng kinh ngạc. Con sói quẫy đuôi mạnh hơn, đôi mắt trở nên nhu hoà và dịu dàng, trái ngược với bản tính hung bạo mọi ngày.

Chờ cho Isagi yên vị, Barou phi đến vị trí con Mang Thú ở gần đấy. Hắn đã tìm dây leo để buộc chặt nó, vì phải chở giống cái nên chỉ còn cách ngậm dây để mang đi.

Sức mạnh của một thú nhân đúng là không thể coi thường. Cho dù có Isagi trên lưng và một phần con Mang Thú treo dưới miệng, tốc độ của Barou vẫn rất nhanh. Isagi cảm tưởng như mình đang cưỡi mây rẽ gió, tiếng gió tát ầm ầm làm ù đi đôi tai của cậu. Dù rất muốn hỏi nơi mà Barou định đến nhưng cậu không biết ngôn ngữ của hắn.

Hơn nữa, Isagi tin tưởng hắn sẽ không hại mình.

_____

Trên đại lục có đủ các bộ lạc lớn nhỏ phân tán mọi nơi. Bộ lạc lớn nhất có số lượng cư dân là hơn 1000 người, nhỏ nhất có khoảng gần 100 người. Barou sống ở một bộ lạc tương đối lớn, tính tất cả thú nhân và giống cái là gần 1000 người.

Khác với nhiều bộ lạc chỉ có một chủng tộc, chủng loài thì nơi đây là một trong số ít bộ lạc tập hợp nhiều loại thú nhân cùng sinh sống. Tuy còn tồn tại mâu thuẫn nho nhỏ nhưng về cơ bản, các thú nhân giống cái vẫn có thái độ đoàn kết, giúp đỡ bù trừ lẫn nhau.

Bộ lạc của Barou có tên là Y Thế, nằm dưới chân một ngọn núi. Phía bắc được núi non bao phủ, hai phía tây và nam là rừng rậm ngút ngàn còn phía đông là một con sông lớn và dài, chảy từ đông bắc sang tây nam. Bên kia bờ sông có một vùng đất vô chủ, nghĩa là không có bộ lạc nào sinh sống ở đó, tạm thời được coi là khu vựa săn thú của bộ lạc Y Thế. Đi xa một chút sẽ vào địa phận của những bộ lạc khác.

Đối với thú nhân, việc xâm nhập vào địa bàn của người khác là một điều cấm kỵ, may mắn thì được cho phép đi qua, không may thì bị đuổi hoặc nặng hơn là bị giết chết. Một số bộ lạc muốn ngăn người lạ tìm hiểu bí mật của mình nên nếp sinh hoạt vô cùng khép kín, bí ẩn. Vì vậy, không phải bộ lạc nào cũng giống nhau, nơi thì nghèo khổ lạc hậu, nơi lại phát triển mạnh.

Do đó, Barou mới hiểu lầm Isagi bị một bộ lạc hùng mạnh bỏ rơi do có khiếm khuyết, bởi những nơi đó vốn nhiều giống cái khoẻ mạnh, thường không tiếc việc phải vứt bỏ một giống cái dị tật.

Lúc này, trước cổng bộ lạc Y Thế, một đám người đang tập trung lại, ai nấy đều nôn nao nhìn về phía khu rừng.

- Nanase, thấy Barou trở về chưa?

- Chưa thấy ạ, có thể anh ấy sẽ trở về ngày mai. - Đứa trẻ được gọi tên nhanh nhảu đáp.

- Lạ nhỉ? Thường thì Barou sẽ là thú nhân trở về nhanh nhất trong mấy vụ đi săn mà. Chigiri và Kunigami đã về được hai ngày rồi còn tên này vẫn chưa thấy đâu.

Còn một ngày nữa là kết thúc kỳ rèn luyện trưởng thành của đám Barou. Nếu thú nhân không thể hoàn thành đúng hạn hoặc chết ngoài địa bàn của bộ lạc thì sẽ không được công nhận đã thành niên. Người còn sống trở về phải tiếp tục đợi năm sau để trải qua kỳ rèn luyện với đám hậu bối, đối với tinh thần hiếu thắng của thú nhân thì đó là một sự nhục nhã tột cùng. Dựa vào hiểu biết của mọi người về Barou, chắc chắn tên thú nhân cao ngạo này sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra.

Một thú nhân xinh đẹp có mái tóc màu đỏ đến gần Nanase, xoa đầu thằng bé :

- Chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu? Barou là một trong những thú nhân mạnh nhất bộ lạc mà.

Mấy thú nhân xung quanh nhìn nhau, gật đầu tin tưởng. Barou kiêu ngạo, luôn gọi người khác là đồ thấp kém, quan hệ với mọi người trong bộ lạc tương đối tệ nhưng dù sao cũng cùng nhau lớn lên, bọn họ không hi vọng người anh em của mình gặp nạn.

- Còn bao nhiêu người chưa về nữa? - Thú nhân tóc đỏ hỏi.

- Nếu tính cả Barou thì có ba người chưa thấy tăm hơi. À, Bachira đã tìm thấy Tanaka gục xuống ở gần mép rừng, hình như cậu ta đã bị dã thú giết. - Thú nhân mắt híp trả lời.

Không khí giữa đám thú nhân lắng xuống. Mặc dù biết việc ra ngoài rèn luyện sẽ không tránh khỏi thương vong, song, thật không hề dễ chịu khi nghe tin xấu về người bạn của mình.

Trong lúc mấy thú nhân lo lắng thì Barou - đối tượng được nhắc đến đang nghỉ chân bên bờ suối cùng giống cái xinh đẹp. Hắn nhẩm tính, sắp bước vào địa bàn săn bắn của bộ lạc rồi, nếu tăng tốc hắn có thể về trước khi trời tối. Hắn không sợ phải di chuyển trong đêm nhưng Isagi thì chưa chắc.

Nhìn sang giống cái đang thư thái ngâm chân vào dòng suối mát lạnh, Barou không khỏi thở dài. Hắn ghét phải chia sẻ giống cái với đám thú nhân trong bộ lạc.

- Barou! Lại đây! - Bỏ qua rào cản ngôn ngữ, Isagi vui vẻ vẫy gọi thú nhân.

Thu lại ánh mắt tiếc nuối, hắn chiều theo ý cậu, chậm rãi ngồi cạnh Isagi, ngâm chân xuống suối. Thiếu niên khoan khoái cảm nhận làn gió mát thổi qua, không để ý rằng bàn tay thú nhân đang lơ đãng đặt lên tay mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro