Chương 3: Những Gợi Ý Bí Ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng của buổi sáng sớm lan tỏa qua cửa sổ lớp học, tạo nên một bầu không khí nhẹ nhàng. Trong lớp học lịch sử, Jay đứng trước bảng đen, truyền đạt kiến thức về các sự kiện quan trọng của lịch sử. Mặc dù đang cố gắng duy trì sự chú ý của học sinh, tâm trí anh vẫn không thể rời khỏi những suy nghĩ về nhiệm vụ quan trọng mà nhóm đang thực hiện.

Jay cố gắng giữ giọng điềm tĩnh khi nói về các sự kiện lịch sử, nhưng sự căng thẳng trong lòng anh ngày càng gia tăng. Mỗi khi có học sinh đặt câu hỏi về các chiến lược quân sự hoặc các cuộc khủng hoảng lịch sử, Jay cảm thấy như đang cố gắng để kéo sự chú ý của mình khỏi những lo lắng về nhiệm vụ. “Chúng ta cần phải hiểu rõ các chiến lược trong các cuộc chiến lớn, không chỉ để học lịch sử mà còn để phát triển những kỹ năng cần thiết,” Jay giải thích, nhưng những suy nghĩ về kế hoạch và nhiệm vụ vẫn lởn vởn trong đầu.

Những lo lắng về kế hoạch và kết quả sắp tới khiến anh khó tập trung hoàn toàn vào bài giảng. Khi tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên, Jay vội vàng thu dọn tài liệu và rời khỏi lớp học, hướng về phòng làm việc của mình.

Phòng làm việc của Jay đầy ắp các tài liệu và bản đồ. Mỗi thành viên trong nhóm đã tập trung vào công việc của mình: Heeseung đang nghiên cứu các bản đồ cổ, Sunghoon lật qua cuốn sách cũ, còn Jungwon và Niki chuẩn bị các công cụ cần thiết. Không khí trong phòng làm việc căng thẳng nhưng tập trung.

Jay bước vào phòng và không mất thời gian để mở đầu cuộc họp. “Chúng ta cần xem xét lại tất cả các manh mối mà chúng ta đã có. Có thể một chi tiết nhỏ bị bỏ qua có thể giúp chúng ta giải quyết nhiệm vụ này.”

Sunghoon bỗng dừng lại, ánh mắt dán chặt vào một bức tranh treo trên tường. Bức tranh, một chân dung cổ từ thế kỷ trước, hiện lên với những đường nét đã phai màu theo thời gian. “ Mọi người nhìn này,” Sunghoon chỉ vào góc dưới của bức tranh, nơi có một lớp phủ mờ mờ, như thể có một điều gì đó được giấu kín.

Heeseung bước lại gần và nhìn vào bức tranh. “Có vẻ như có điều gì đó không bình thường ở đây. Đã từ lâu bức tranh không được làm sạch hoặc kiểm tra, có thể có một thông điệp hoặc một chi tiết quan trọng.”

Jay cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. “Đúng, có thể bức tranh này chứa đựng một manh mối mà chúng ta đã bỏ qua. Chúng ta cần kiểm tra kỹ lưỡng từng chi tiết.”

Các thành viên bắt đầu tập trung vào bức tranh. Sunghoon nhẹ nhàng đưa tay lên kiểm tra các góc cạnh của bức tranh, trong khi Jungwon sử dụng đèn pin để chiếu sáng những khu vực tối tăm. Niki, với sự tập trung cao độ, đã sử dụng kính lúp để xem xét chi tiết hơn.

Sau một hồi kiểm tra, Heeseung phát hiện một lớp sơn mỏng bị bong tróc. “Có vẻ như có một lớp sơn khác bên dưới. Chúng ta cần phải làm sạch bức tranh để xem rõ hơn.”

Sunghoon gật đầu, và cả nhóm quyết định tạm dừng cuộc họp để thực hiện việc này. Họ cẩn thận gỡ bức tranh xuống và đưa nó đến phòng làm việc khác, nơi họ có thể làm việc trong điều kiện tốt hơn.

Khi buổi tối đến, nhóm tụ tập tại phòng khách của trường. Ánh sáng từ đèn bàn tạo ra một không khí nghiêm túc và tập trung. Mỗi thành viên ngồi quanh bàn, chuẩn bị cho cuộc họp quan trọng.

Heeseung mở đầu cuộc họp, ánh mắt quyết tâm. “Chúng ta đã phát hiện một điều kỳ lạ với bức tranh. Có vẻ như có một thông điệp hoặc một chi tiết bị che khuất.”

Jay gật đầu, cảm giác hồi hộp và lo lắng rõ ràng. “Bức tranh có thể chứa đựng manh mối quan trọng cho nhiệm vụ. Chúng ta cần tiếp tục làm sạch và kiểm tra bức tranh để tìm ra những chi tiết bị ẩn giấu.”

Sunghoon, với vẻ mặt lo lắng nhưng đầy quyết tâm, tiếp tục. “Chúng ta cần xác định nguồn gốc của bức tranh và các thông tin liên quan. Đây có thể là chìa khóa giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nhiệm vụ.”

Jungwon, với ánh mắt sắc sảo, nhấn mạnh. “Chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Mỗi manh mối đều có thể là điều quan trọng.”

Niki đồng tình và bổ sung. “Chúng ta cần lập kế hoạch cụ thể cho việc kiểm tra bức tranh và các khu vực xung quanh. Đừng để bất kỳ thông tin nào bị bỏ sót.”

Cuộc họp kết thúc với cảm giác quyết tâm mạnh mẽ. Mỗi thành viên trong nhóm hiểu rằng họ cần phải làm việc chăm chỉ và phối hợp chặt chẽ để hoàn thành nhiệm vụ. Họ đều cảm thấy áp lực nhưng cũng hứng thú với thử thách mới, và quyết tâm không để bất kỳ chi tiết nào bị bỏ qua.

** Hết Chương 3**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro