Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi của chúng ta vẫn đang hoang mang về câu nói lúc nãy của người bạn cũ. Cậu hoang mang từ lúc hắn nói với cậu, cho đến khi Ema xuất hiện và lôi cả ba vào phòng ăn.

Cậu ngồi trên bàn nhìn những món ăn  cô nấu mà không cầm được nước miếng, hai mắt thì sáng rỡ. Cậu giờ đang đói muốn chết rồi, quăng câu nói kia ra sau bây giờ ăn là quan trọng nhất.

Nhưng nghĩ thế thôi chứ không dám động đũa vì những người khác còn chưa ăn nữa, cậu ăn trước thì sẽ kì lắm. 

* Ọt ọt * Một tiếng réo đòi ăn phát ra từ chiếc bụng nhỏ của Takemichi.

"....."

Cả phòng ăn đã im lặng nay lại càng im lặng hơn. Cậu xấu hổ đánh nhẹ vào bụng để nó không kêu nữa, giờ cậu muốn tìm một cái hố...Ai đào hố chôn cậu đi...Hoặc 10 lớp quần cũng được..

Tất cả mọi người trên bàn đều cố gắng nhịn cười, cười rồi lỡ cậu cảm thấy xấu hổ quá rồi nhảy lầu thì sao. Nhưng có lẽ Mikey là người đầu tiên thua cuộc trong trận này.

" Há há!! Éo nhịn được nữa, mắc cười quá!!😂😂 "_ Mikey ôm bụng cười.

* Bốp *

Ông Sano giáng một đòn vào đầu Mikey làm cục u khi nãy càng sưng to hơn.

Dừa chưa? Này thì dám cười cậu này.

Cậu ngượng đỏ hết cả mặt mà tên lùn này còn cười được nữa. Takemichi giờ chỉ muốn ai đó đưa cho mình một cái phóng lợn để cậu xiên tên lùn này. Nhưng cũng luật hoa quả đã giáng xuống tên lùn ấy rồi nên cậu chả cần động thủ nữa. Ông à..dù chỉ mới gặp nhưng sau này cháu sẽ báo hiếu cho ông:))

" Hết anh Shinichiro rồi đến ông, sao ai cũng đánh vào đầu con hết vậy? Lỡ sau này con bị ngu thì sao? "_ Mikey mếu máo nói. ( Anh không biết bị đánh vào đầu nhiều là " thông minh " ra à:)) )

Đúng là trẻ con, nhìn xem tổng trưởng uy vũ của Touman giờ làm lẫy như con nít. Lấy điện thoại ra chụp lại để mai sau có gì đem ra trêu:>

" Bây giờ anh cũng ngu mà "_Ema như không có gì mà thốt ra câu làm Mikey cứng họng.

* Phụt * " Há há !! Cậu/ Em đúng là đỉnh của đỉnh luôn Ema!! 🤣 "_ Cậu với Shinichiro thay nhau cười.

" Được rồi! Đừng cười nữa, chúng ta ăn tối thôi, còn nằm lăn ra đấy nữa Manjiro. Mau lên ghế ăn cơm, đừng làm mình làm mẩy như con nít như thế !! "_ Ông Sano nghiêm nghị lên tiếng.

Tất cả đều thấy ông đã lên tiếng rồi thì không cười mà ngoan ngoãn ngồi ăn, trong bữa ăn Ema có gắp cho cậu miếng thịt, nhưng cô vừa gắp xong thì Shinichiro lại gắp cho cậu nữa. Mikey thấy vậy cũng tranh nhau gắp cho cậu, làm chén cơm đầy ắp thịt và rau.

Cậu nhìn chén cơm chỉ biết cười cười, nhìn là hết muốn ăn rồi còn đâu. Cậu đâu phải heo, nhưng thấy ai cũng nhìn mình nên cậu chỉ biết động đũa nốc hết chén cơm đấy thôi.

Xong bữa tối thì cậu và Mikey Ema ở phòng khách để xem tivi, Shinichiro thì có việc nên đi đến cửa hàng sửa chữa của mình rồi. Ông Sano thì đi thăm mấy cây cảnh mà ông chăm sóc.

* Reng reng *

" Mikey có điện thoại kìa "_ Ema ăn bim bim nhìn tivi nói với Mikey.

" Sao em không đi? Anh không rảnh..nè Takemitchy mày phải là Omega đó nha, tuy tao không thích O cho lắm nhưng nếu là mày thì được "

Nãy giờ Mikey đang kè kè Takemichi hỏi đủ thứ về cậu, rồi bắt cậu phải là O. Y như anh em Haitani và mẹ cậu, khi nghe thấy tiếng điện thoại và lời nói của Ema làm cậu vui tới muốn phát khóc.

Đi đi Mikey!! Đừng làm phiền bố mày nữa...Bố là Beta hoặc ảo hơn là Alpha thôi chứ sẽ không bao giờ là Omega đâu.

" Gọi điện giờ này thì chỉ có lũ bạn của anh thôi !! Nên đi nghe mau, kêu đau hết cả đầu!! " _ Ema tức giận đập Mikey vài cái.

Mikey nghe thế chỉ biết thầm chửi trong lòng chứ không dám nói ra, đi lại chỗ điện thoại nghe máy rồi nói gì đó, sau đó liền quay lại nói có việc rồi xỏ giày đi ra ngoài.

( Có điềm:>)

Trong phòng chỉ còn Takemichi và Ema xem tivi, đang xem giữa chừng thì cậu chợt nhớ ra gì đó, nhìn xung quanh phòng rồi nhìn thẳng vào tấm lịch treo trên tường một hồi lâu.

Ngày 13/8....13/8

Đúng rồi hôm nay là ngày anh Shinichiro bị Kazutora dùng kìm đánh chết.

Cậu hớt hải chạy ra ngoài, đằng sau là tiếng gọi của Ema. Cậu lần theo cảm nhận của mình mà chạy không nghỉ tới chỗ của anh.

Sao cậu lại có thể quên chuyện quan trọng này ? Cậu đúng là ngu ngốc mà.

Shinichiro nhất định không được chết!! Anh là nguyên nhân quan trọng khiến cho tương lai trở nên tồi tệ nên chỉ cần anh sống thì mọi chuyện sẽ không xảy ra.

Cậu dùng hết sức chạy qua từng con đường, cuối cùng cũng tìm được nhưng điều cậu thấy là Kazutora cầm một chiếc kìm định đánh Shinichiro. Cậu như hóa rồ mà chạy lại đẩy anh ra và hứng hết cú đánh đau đến mức có thể tắt thở này.

Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, Shinichiro bị đẩy còn đang choáng váng đứng dậy còn Baji đang bị sốc về chuyện vừa rồi. Kazutora với chiếc kìm dính máu nhìn cơ thể nhỏ bé chẳng quen biết này đang từ từ chảy ra dòng máu đỏ lan ra cả sàn.

" Mày làm cái gì vậy Kazutora!? Mày định giết anh trai của Mikey hả!? " _Baji hoảng sợ chạy lại chỗ Kazutora.

" Anh trai của Mikey? Nhưng đây là một đứa trẻ mà? "_Kazutora ngơ ngác nhìn cậu nói.

" Đứa trẻ?...Nó đã cứu Shinichiro kun.."

Baji nhìn lại thì đó đúng là không phải Shinichiro mà là một cậu bé với khuôn mặt đầy máu đang yếu ớt thở. Quay lại nhìn thì thấy anh đang xoa đầu đứng dậy : " Hai đứa là bạn của- ....Takemichi!!! "

Hôm nay, Shinichiro đến đây để cất lại một số dùng cụ nhưng thấy trong nhà xe có tiếng động nên mới đi vào. Rồi thấy hai bóng dáng định mở lời hỏi thì có ai đó đẩy mạnh và bị ngã ra xa. Choáng váng đứng dậy thì mới nhìn lại thì thấy đó là bạn của Mikey và...Takemichi đang nằm trên vũng máu đỏ tươi.

Khi thấy cảnh ấy, trái tim anh như thắt lại từng đợt và không dừng lại. Anh loạng choạng chạy tới đẩy Baji và Kazutora ra, hai tay run rẩy ôm lấy cậu. Cơ thể nhỏ bé, hơi thở lúc có lúc không anh đều cảm nhận được hết.

Anh gào thét bảo gọi cấp cứu, mọi người nghe tiếng hét lớn liền bật đèn chạy ra xem có chuyện gì, thấy chuyện như vậy liền có người gọi cảnh sát và cấp cứu.

Khi đợi cấp cứu tới, anh cố gắng ngăn máu ngừng chảy từ đầu cậu bằng chiếc áo trắng nay đã thấm đầy máu. Takemichi thì chẳng thể cử động hay nói được gì, cậu còn chẳng cảm nhận được cơn đau nữa mà.

Cậu chỉ mong lần này Shinichiro còn sống thì Kazutora sẽ không đổ lỗi chuyện này cho Mikey và Baji sẽ không hi sinh thân mình để giải quyết tội lỗi đó. Như vậy Ema Izana đều không phải chết, cả Kisaki nữa..

Em lại hi sinh thân mình vì cứu người mà mình chưa từng quen nữa rồi Takemichi!!

Em đúng là anh hùng nhỏ...

Với trái tim ấm áp, tốt bụng, sự kiên quyết...

Và em cũng quá tham lam khi nhận hết về mình...Michi à.
-----------------
Xong chap 10🍈

Vui lên nào các cô ơi :>

Các cô thấy seo? Vậy là hết có cớ đốt nhà tui nhá.

Mà tui muốn hỏi cái này các cô đọc bộ "Dừa sáp " chưa?

Tui thấy trên tiktok có nhiều người nói về nó lắm nhưng tui ko dám đọc.

Tại ai cũng nói phải rửa não nếu xem bộ này khiến tui hơi sợ não mình sẽ bay nếu đọc nó.

Ai đọc rồi thì review sương sương cho tui biết nha.

À quên...Chúc các cô ngày 20/10 vui vẻ và hãy luôn xinh đẹp, đáng yêu như bây giờ nha🥰😘

Chúc các cô đọc truyện vui vẻ nhenヾ(='ω´=)ノ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro