🔥 14. Cốt đằng thịt phi, hồn điên mộng đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Agnes
Wattpad: iris_iris0723
Nguồn: Vespertine

Không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, nàng vốn dĩ đã chết, sau đó liền trọng sinh vào thân thể này, nhưng không thể nhớ rõ một chút ký ức về thân thể này!

Tình huống này làm Sở Nhiễm tâm đau vô cùng, không thể không xót thương cho chính mình.

Sao nàng lại bị như vậy chứ, cái việc kỳ quái này lại phát sinh ở trên người nàng.

Nam tử cao thâm khó đoán nhìn nàng: "Vết thương của Cố Nhàn gần đây có tốt không?"

Sở Nhiễm ngậm chặt miệng, lập tức lắc đầu như trống bỏi.

Nếu nàng thật sự đem chuyện này nói ra ngoài, nàng tuyệt đối sẽ không nhìn thấy ánh sáng ngày mai, trước mắt giúp đỡ Cố Nhàn không chừng còn có thể tránh được một kiếp, về sau nếu như bị vị trước mặt này phát hiện nói... Dừng, về sau rồi nói sau.

Tuy vậy, Cố Nhàn bị thương trúng độc chắc chắn là do nam tử này làm.

"Ngươi không tình nguyện ở bên Cố Nhàn, bây giờ cần phải trở về, không được tùy hứng. Ta sẽ phái người âm thầm đưa ngươi về Hành Nam vương phủ." Nam tử nhíu đôi mày kiếm, con ngươi như thuỷ tinh khép lại, rồi lại mở ra nói mệnh lệnh với Sở Nhiễm.

Nhìn dáng vẻ này chắc hắn sẽ không giết mình, Sở Nhiễm yên tâm một chút, nhưng lại phải trở về Hành Nam vương phủ lại.

Mạng nhỏ của nàng lại vào đó lần nữa.

Nam tử xuất hiện một cách kỳ lạ, đi vô cùng nhanh, nói xong câu kia liền rời đi.

Sở Nhiễm lúc này mới phát hiện ra sau lưng toàn là mồ hôi lạnh, nàng không dám ở lại đây lâu, liền xách váy chạy nhanh ra bên ngoài.

Sở Nhiễm chạy theo hướng Hành Nam vương phủ, nếu như không quay về mà vô duyên vô cớ chết ở ven đường chắc cũng chẳng ai nhặt xác.

Trong Hành Nam vương phủ, Tôn Thượng Thành vô cùng kinh ngạc, bây giờ là nửa đêm, bọn họ đều còn chưa có động thủ, Sở cô nương đã gấp gáp chạy về.

Sở Nhiễm được an bài ở sương phòng cũ, vẫn là Vịnh Mai hầu hạ.

Vịnh Mai đưa cho Sở Nhiễm một ly nước ấm: "Sở cô nương, muốn uống nước không?"

Sở Nhiễm quay đầu nhìn Vịnh Mai, lắc đầu: "Ta không khát."

Sở Nhiễm sắc mặt ủ dột, hai hàng lông mày nhíu chặt, Sở Nhiễm nghĩ mà sợ, hiện tại chính là trước mắt có hổ đằng sau có sói.

Nghe tin Sở Nhiễm trở về, Cố Nhàn cũng không lập tức đi qua, mà là an tâm ngủ.

Cố Nhàn ngủ thật, lại còn ngủ đến mơ.

Ở trong mơ, hắn bỗng nhiên cảm thấy thật nóng, cảm giác nóng từ bụng dưới, mang theo một tia kìm nén không được sảng khoái. Hắn thấy Sở Nhiễm mặc một kiện sa mỏng, lỏng lẻo che thân hình mảnh khảnh của nàng, phong cảnh bên trong nhìn không sót một cái gì. Núm vú hồng nhạt vểnh lên.

Cổ tay tinh tế trắng nõn bị dây thừng buộc chặt dưới cây hoa đào, con ngươi nhút nhát sợ sệt, còn có cái miệng nhỏ đang cắn khăn, có vài sợi tóc buông xuống hai bên, đen nhánh... Bộ dáng mềm mại, khiến nàng càng thêm nhu nhược đáng thương.

Cố Nhàn nhìn thiếu nữ tội nghiệp giống như con mèo con, trong lòng động lòng trắc ẩn. Hắn ôm nàng vào trong ngực, cởi bỏ dây thừng cùng khăn trong miệng, thiếu nữ mềm nếu thân thể không xương gắt gao dựa sát vào hắn, hương thiếu nữ nhàn nhạt vây quanh hắn, đôi mắt hạnh mông lung hơi nước chăm chú nhìn hắn, nhẹ giọng gọi "Ca ca... Ca ca..." Thanh âm mềm mại thanh khiến xương cốt hắn mềm nhũn, giống như trúng phải xuân dược, hắn lung tung đáp lời,  tay run rẩy sờ thân hình nàng, hướng đến chỗ ngực nàng tìm kiếm sờ soạng khối mềm mại kia...

Cởi bỏ xiêm y thiếu nữ, lộ ra thân thể trắng nõn, nhào vào trong lồng ngực ôm hắn.

Cảm giác này gần như làm hắn trầm luân, thân hình trần trụi của thiếu nữ ôm lấy hắn, ngón tay mềm mại phác hoạ môi mỏng của hắn, mị hoặc nói: "Ca ca, thích ta sao?"

Thân thể nóng rực như muốn phát hoả, lý trí bị dục vọng bao trùm. Mà tay nàng mang theo lạnh lẽo, chạm vào Cố Nhàn nóng như lửa. Hắn rốt cuộc nhịn không được, há miệng tham lam mút ngón tay nàng.

Trong miệng hắn nóng đến dọa người, thiếu nữ giống như bị bỏng rát, muốn rút tay ra lại bị hắn gắt gao cắn.

Tay thiếu nữ hướng xuống bụng dưới của hắn, mang theo lạnh lẽo tay đụng tới chỗ nóng như thiêu đốt kia, Cố Nhàn nhịn không được run rẩy, dục vọng càng thêm nhịn không được.

Thiếu nữ đối diện hôn hôn mặt hắn.

Cố Nhàn cảm giác được sự mềm mại, lập tức há mồm ngậm môi nàng, đầu lưỡi nóng rực trực tiếp thăm dò trong miệng nàng, như là đang tìm kiếm nguồn nước ngọt.

Hắn xuân tâm nhộn nhạo, đem thiếu nữ hung hăng thu thập trong lồng ngực.

Sở Nhiễm da thịt trần trụi, ghé vào trên người hắn, hơi thở như hoa lan ở bên tai hắn than nhẹ: "Muốn ta sao?"

Cố Nhàn hô hấp càng ngày càng nặng, nắm cằm nàng, thân hướng đôi mắt nàng, trên lông mi còn dính vệt nước.

Hắn vuốt ve qua lại phần lưng trơn bóng của thiếu nữ, giống như tơ lụa, bàn tay phác hoạ đường cong eo nhỏ mông vểnh.

Vùi đầu ở bầu ngực mềm mại cho trẻ bú sữa, chóp mũi nhẹ nhàng đụng vào núm vú, hô hấp nóng rực phun ở trên đầu vú, giống như trẻ con tìm kiếm núm vú, ở trong miệng hút sữa tươi.

Hoàn toàn là bản năng của con người, dã tính trong người hắn muốn dừng mà không được.

Kích thích dọc theo eo xuống dưới, hắn căng thẳng thân thể, loại cảm giác này làm hắn cuồng nhiệt, hắn hưng phấn vô cùng.

Chính vào giờ phút này, ào ạt không ngừng. Tất cả bắn ra, một cổ tanh nùng xạ hương tràn ra, quần lót ướt đẫm bạch trọc.

Hắn từ trong mộng bừng tỉnh, dồn dập thở dốc. Bỗng nhiên ngồi dậy, nhìn chằm chằm một lúc lâu tia nắng ban mai tiến vào từ ô cửa sổ, một tay che ở trên trán, suy nghĩ sâu xa.

Trước mắt lại xẹt qua một màn trong mộng —— cánh tay non mịn quấn lấy cổ hắn, tóc đen ướt át quét qua ngực hắn, một đường hướng đến trên vai hắn. Vòng eo mềm mại của thiếu nữ, tiếng kêu kích tình.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Vote lẹ lẹ nào các nàng ơii ❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro