🔥 9. Bị hút hết sữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Agnes

Wattpad: iris_iris0723

Nguồn: Vespertine

Sở Nhiễm hận không thể chui xuống đất, nàng không thể nhìn thẳng vào chính mình.

Cố Nhàn cảm giác được dục vọng khó nhịn từ trong đôi mắt lạnh băng của hắn, dường như muốn đem thiếu nữ  trước mặt từ vú đến toàn thân đốt cháy không sót lại gì.

Lúc này, Cố Nhàn ôm lấy thân thể cứng đờ của nàng, bàn tay phủ lên bầu vú như muốn nổ tung trong suốt 24 giờ của nàng , nhéo nhéo đầu vú phấn hồng đang dựng thẳng lên, mỉm cười dường như nói với bầu vú to: "Có phải rất trướng không?"

Bị Cố Nhàn nhéo núm vú mẫn cảm, khuôn mặt vốn đã đỏ ửng của Sở Nhiễm lại càng thêm tươi đẹp, thân thể nàng run rẩy, sau đó liên đẩy thân mình đem bầu vú đã trướng to đến trước mặt hắn.

Vú nàng thật sự trướng không chịu được, cần phải giảm bớt.

Cố Nhàn cười, sau đó liền đem nàng đặt ở trên giường, đè lên người nàng, dùng miệng nhẹ nhàng ngậm đầu vú nhô cao lên của nàng, dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn, cái tay còn lại cũng phủ lên trái mật đào kia, ở trên đó xoa vân vê nhẹ nhàng.

Hai vú của Sở Nhiễm lúc này mẫn cảm trướng vô cùng, sao có thể chịu đựng sự xoa bóp này của Cố Nhàn, chỉ trong chốc lát nàng liền kêu: "Trướng quá, đừng xoa, cầu ca ca hút chúng, ưm..."

Ngay khi nghe tiếng rên rỉ sắp đạt đến cao trào này của nàng, Cố Nhàn trong miệng đột nhiên cảm thấy một thứ chất lỏng mặn mặn xem lẫn vị ngọt nhạt chảy ra từ da thịt mềm mại, đồng thời, hắn cũng cảm thấy ngón tay đang vân vê trên nhũ thịt kia ướt át, rồi sau đó liền nghe được Sở Nhiễm dưới thân rên rỉ khiến thân hắn căng chặt: "Mau bú sữa của ta đi... Ư... Ư..."

Cảm giác được giải tỏa này khiến Sở Nhiễm không nhịn được, nàng chủ động ấn đầu Cố Nhàn lên một bên vú của mình, để hắn mút và cắn đầu vú nàng, Cố Nhàn đương nhiên sẽ không từ chối món quà này, hắn mạnh mẽ ép hai vú Sở Nhiễm vào nhau, rồi sau đó đôi tay bắt đầu bóp bầu vú, làm như vậy khiến sữa tươi phun ra càng nhiều, tràn lan như hồng thủy.

Sở Nhiễm lại càng rên rỉ hơn nữa.

Đương nhiên, Cố Nhàn cũng không thể tốt hơn, bởi vì hai vú Sở Nhiễm sữa quá đặc, chỉ một bên vú chảy sữa cũng đủ cho hắn ăn, huống chi là hai vú ép vào nhau.

Bầu ngực bị Cố Nhàn đè ép thành hai giọt nước cực lớn, một lượng sữa vàng trắng chảy vào trong miệng hắn. Những dòng sữa này theo miệng Cố Nhàn chảy hết xuống ga giường.

Chỉ chốc lát sau, dưới thân Sở Nhiễm thấm một mảng lớn sữa.

Sở Nhiễm cảm giác được mình chảy sữa quá mãnh liệt khiến Cố Nhàn bú không kịp, liền kẹp lấy núm vú đang chảy ra sữa tươi của mình: "Chàng chậm một chút, đừng nóng vội." Nàng lo lắng hắn sẽ bị sặc chết.

Nghe vậy, Cố Nhàn không nhịn được gầm lên một tiếng như dã thú gào rống, rồi sau đó trực tiếp há mồm, đem hai viên núm vú của nàng mạnh mẽ nhét vào trong miệng, rồi sau đó đôi tay càng thêm dùng sức, dường như muốn đem bầu vú to bóp đến đáng thương.

Làm như vậy khiến Sở Nhiễm không quá thoải mái, cơn đau từ vú truyền đến khiến hai hàng mày đẹp của nàng nhăn lại.

Mặt nàng càng ngày càng đỏ, tim đập càng lúc càng nhanh, cảm giác xôn xao khác thường này bắt đầu từ lúc vú bị mút liếm, làm trong lòng nàng dâng lên khoái cảm mãnh liệt, khiến thân thể chưa bao giờ tiếp xúc với nam nhân càng trở nên mềm mại, tiếng kêu đau không biết từ lúc nào còn mang theo vài phần thẹn thùng.

Vú lớn trắng nõn bị Cố Nhàn hút đến mức đầu vú vừa hồng vừa sưng, còn mang theo tơ máu, bị bú đến tróc da.

Cố Nhàn thở hổn hển, hơi thở nhiễm mùi tình dục của hắn khiến nàng nóng lên, nàng bị hắn trêu chọc đến dục hỏa thiêu đốt khiến da thịt trắng nõn nhuộm một màu hồng phấn, trong phòng tràn ngập hơi thở kiều diễm.

Cố Nhàn siêng năng liếm mút mấy canh giờ, Sở Nhiễm không chịu được, ngất xỉu đi cùng gò má ửng đỏ.

Sở Nhiễm lần thứ hai tỉnh lại, đưa tay che đi ánh sáng, thật lâu sau, nàng có chút mờ mịt nhìn quanh một vòng, xác định đã về phòng mình, đầu giường treo một cái túi thơm, ngửi không ra mùi hương gì.

Sở Nhiễm có chút đau đầu, bụng khó chịu, vị chua từ trong cổ họng như muốn trào ra.

"Sở cô nương, cô tỉnh rồi?" Vịnh Mai bưng chậu nước vào, thấy Sở Nhiễm đã tỉnh.

Sở Nhiễm không muốn trả lời, lại cúi đầu nhìn cái yếm trên người mình, hỏi: "Hôm qua ngươi giúp ta cởi quần áo?"

Vịnh Mai đem một chiếc váy màu xanh lam đưa cho Sở Nhiễm, lắc đầu nói: "Không phải ạ."

Sở Nhiễm đen mặt, nàng đại khái có thể đoán được là ai có thể bình tĩnh như vậy đem nàng về, cũng có thể đoán được là ai không biết xấu hổ như vậy giúp nàng thay quần áo.

Sau khi tỉnh lại, Sở Nhiễm đứng dậy đụng phải túi thơm treo trên đầu giường, nàng hỏi: "Đây là cái gì?"

Vịnh Mai nhìn theo hướng Sở Nhiễm thấy được túi thơm, giải thích nói: "Vương gia sai người buộc túi thơm vào đầu giường cô, miễn cho cô nương ban đêm ngủ không an ổn."

Sở Nhiễm nhìn cửa sổ đến phát ngốc, đây mới là ngày đầu tiên cho hắn bú.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro