[TG3] Ảnh hậu đột kích 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Dasom
Beta: Dasom
Truyện chỉ đăng ở wattpad: @dasom2972
...

Đường Khanh nói vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất như sự kháng cự lúc trước căn bản chưa từng xuất hiện, ngược lại còn an ủi Cố Dĩ Mạt, nhưng Cố Dĩ Mạt cũng hiểu được, nàng là đang giúp cô, lấy địa vị hiện tại của cô, Lục Trạch muốn bóp chết cô dễ dàng như bóp chết một con kiến, nếu đắc tội với hắn, bản thân sẽ không có kết cục tốt.

Chỉ là, bạn tốt đã nhiều lần cứu mình, vậy mà khi nàng ấy đang ở trong tình huống khó khăn, cô lại không thể làm gì được, cái cảm giác bất lực này... đúng là làm người ta khó chịu đến tột cùng.

Cố Dĩ Mạt cúi đầu, nửa câu cũng không nói nên lời, thật lâu sau, nàng mới thấp giọng nói: "Cô đi thu thập hành lý đi, tôi sẽ dọn dẹp bát đũa cho."

Một bàn cơm thừa canh cặn, Đường Khanh thở dài, cuối cùng cũng không ngăn cản cô, dù sao nếu không để cô ấy làm chút việc gì đó, sợ là chỉ khiến cô ấy càng thêm khó chịu.

"Tôi có phần cô một chút đồ ăn để trong phòng bếp, cô mau đi ăn trước đi, bát đũa để dọn dẹp sau cũng được." Nói xong, nàng mới xoay người đi về phía phòng ngủ của mình.

Hành lý cũng không nhiều lắm, rất nhanh đã đóng gói xong. Nguyên chủ Cố An Nhiên yêu thích sự gợi cảm, nhưng Đường Khanh thì không, sau khi nàng tiếp nhận thân thể này, liền ném toàn bộ số quần áo nóng bỏng không vừa mắt kia đi.

Lúc Đường Khanh rời đi, Cố Dĩ Mạt cũng không ra tiễn nàng, một mình ngồi trong phòng bếp, ngây ngốc nhìn đống bát đũa đang rửa giữa chừng, bỗng nhiên lâm vào trầm mặc...

Tính tình cô từ trước tới nay vẫn luôn nhát gan yếu đuối, ngay cả khi xảy ra chuyện cũng không biết phải làm gì, mà sinh hoạt trước kia cũng coi như xuôi buồm xuôi gió, nên cô không cảm thấy tính cách này của mình có chỗ nào không tốt, chỉ là hiện tại... Liên tiếp xảy ra những việc như vậy, đột nhiên cô lại thấy rằng tính tình yếu đuối này của mình thật đáng hận làm sao.

Đường Khanh không biết hành động của mình đã chậm rãi làm thay đổi Cố Dĩ Mạt, bởi vì toàn bộ tinh lực của nàng đều đang đặt trên việc phải đối phó nam chủ như thế nào.

Bên trong xe, hai người đều không mở miệng, tuy bầu không khí rất an tĩnh, nhưng Đường Khanh lại không dám thả lỏng chút nào, dù sao thì nàng chỉ liếc mắt cũng thấy biểu tình của nam chủ đại nhân đang không phải rất tốt.

Không biết qua bao lâu sau, xe chạy trên đường dần dần giảm bớt, những toà nhà cao ốc xung quanh cũng khuất dần phía sau, nàng bỗng thấy được một nơi có phong cảnh vô cùng hợp lòng người. Rõ ràng vẫn còn ở khu vực phồn hoa, nhưng nơi đây lại cứ như thế ngoại đào nguyên vậy.

Đường Khanh cảm thán từ tận đáy lòng, thế giới này đối xử với nam chủ thật sự quá tốt, có thể cư trú ở một nơi như thế này, đúng là con cưng của trời mà.

Chiếc xe dần chuyển bánh vào một trang viên mang đậm chất thiên phục cổ phong, bên trong là một biệt thự cổ kính, nhìn xung quanh đều là đình đài lầu các, núi giả suối phun, nàng cảm thấy mình như đang đi tới một tòa vương phủ của một vương gia nào đó thì hơn.

Lục Trạch như đoán được nàng đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên mở miệng nói: "Chủ nhân trước kia của trang viên này nghe nói là một vị vương gia, tôi đã cải biến một số chỗ, toàn thể bố cục cũng không thay đổi nhiều, nếu em không thích nơi này, chúng ta có thể đổi một nơi khác. Nhưng mà, tôi cứ cảm thấy so với những nơi khác, thì em càng hợp với nơi này hơn."

Trên mặt Đường Khanh vẫn không có gì khác thường, nội tâm lại là một phen cảm thán, Lục Trạch lại còn cho nàng chọn nơi khác nữa cơ à!

Đúng là có tiền tùy hứng!

"Không cần phiền toái, ở lại nơi này đi, rất xinh đẹp."

Nơi này đương nhiên là xinh đẹp, lấy ánh mắt mấy lần xuyên qua của nàng, chủ nhân cũ của nơi này kể cả không phải là vương gia thì cũng phải là nhà vô cũng phú quý!

Mọi thứ trong trang viên đều vô cùng đầy đủ, ngoài camera theo dõi bốn phía thậm chí còn có không ít vệ sĩ, đối với việc này, Đường Khanh cũng coi như trấn định, rốt cuộc kiếp trước nàng cũng là người đứng đầu hoàng cung, trận thế đó so sánh với chỗ này, thì chỉ có hơn chứ không có kém.

"Lục Trạch, tôi có chút mệt mỏi, anh có thể đưa tôi tới phòng ngủ được không?"

"Rất vinh hạnh được dẫn đường." Lục Trạch cong môi, tuỳ ý ném hành lý của nàng cho giúp việc đang đứng một bên, sau đó liền mang nàng đi lên lầu hai.

So sánh với sự cổ kính ở mặt ngoài, thì trong phòng lại có không ít hơi thở hiện đại, chỉ là sau khi Đường Khanh đi đến gian phòng ngủ, nhìn chỗ này rõ ràng là đã có người dùng, liền lâm vào trầm mặc.

"Về sau em sẽ ở chỗ này." Lục Trạch nắm tay nàng, tâm tình thập phần không tồi.

"Đây là phòng ngủ của anh?"

"Ừ."

"Cho nên về sau tôi phải chung chăn gối với anh?"

"Có vấn đề gì sao?"

Đường Khanh ngậm miệng, thật ra nàng cảm thấy rất có vấn đề, nhưng nói thì cũng tác dụng gì?

Sau khi trầm mặc một lát, nàng nghẹn ra một câu như vậy, "Anh thích là được."

Lục Trạch đương nhiên là thích, hắn đã sống hơn hai mươi năm, nhưng mấy ngày này mới là khoảng thời gian tâm tình hắn tốt nhất.

Cứ như vậy, Đường Khanh cùng Lục Trạch liền ở chung, ban ngày nàng đi đóng phim, buổi tối lại quay về đây.

Tổng tài tập đoàn Lục thị đang sống chung cùng với một cô gái, chuyện này nói ra không biết sẽ làm bao nhiêu người khiếp sợ, nhưng mà, hiện tại ngoại trừ ba người Cố Dĩ Mạt, Đường Khanh và Lục Trạch ra thì người ngoài không ai biết cả, đương nhiên, mặc dù cũng có vài người đã nhìn ra một chút manh mối, nhưng cũng không ai dám lắm mồm, dù sao bọn họ cũng chưa chán sống đến nỗi chạy đi hóng hớt chuyện cá nhân của Lục đại tổng tài.

Ngày trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt,《 Ma giáo giáo chủ thực khuynh thành 》đã đóng máy, dựa theo quỹ đạo thì bộ phim này mấy ngày đầu khởi chiếu số người xem ít đến đáng thương, nhưng chỉ vài ngày sau, lại trở nên vô cùng hot.

Nhưng trước mắt, Lục đại tổng tài chỉ mới nói một câu, một bộ phim vốn vô danh tiểu tốt, đã đột nhiên xuất hiện rần rần trên các màn hình lớn.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám diễn viên hạng xoàng của đoàn phim vốn chẳng ai biết đến, lập tức được chú ý vô cùng, mà trong đó, ngoại trừ nam nữ chính ra thì nổi tiếng nhất chính là giáo chủ đại nhân.

Đối mặt với kết cục là cái chết của giáo chủ đại nhân, rất nhiều fan mê muội đều vừa xem vừa khóc trong WC, mà khi các nàng biết được giáo chủ đại nhân thế mà lại là một nữ diễn viên, lại càng khiếp sợ không nói nên lời.

Sau khi đoàn phim《 Ma giáo giáo chủ thực khuynh thành 》trở nên nổi tiếng, vốn dĩ ngay cả trang web chính thức bọn họ cũng không có, lập tức mở ra một cái weibo chính chủ, sau đó liền cập nhật đăng tải những hình ảnh hậu trường của phim.

Trong đó có hình ảnh ma giáo giáo chủ Đường Khanh mặc những bộ cổ trang khác nhau, hình ảnh vừa đăng tải, cùng lắm nửa giờ sau, server trực tiếp bị các muội muội fan cuồng làm cho tê liệt, mà mấy ngày sau đó, bộ phim《 Ma giáo giáo chủ thực khuynh thành 》này càng ngày càng trở thành đề tài nóng nhất trên thanh tìm kiếm.

Ngay cả nhân viên đoàn phim cũng nhận được sự chú ý, các fangirl cuồng nhiệt tra được ra thông tin của tất cả bọn họ, chỉ riêng giáo chủ đại nhân thì cứ như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, làm thế nào cũng không tìm thấy chút dấu vết để lại, cuối cùng vẫn là đạo diễn Trương không nhìn nổi đám fan tuyệt vọng đáng thương này, nên đã gọi điện thoại cho Đường Khanh.

Sau khi Đường Khanh tiếp nhận thân thể này, liền đem weibo cũ của nguyên chủ xoá đi, bởi vì trong đó có quá nhiều hình ảnh bỏng mắt, nếu để lại thì quả thực sẽ trở thành lịch sử đen tối, hiện tại bộ điện ảnh nàng đóng đang rất được hoan nghênh, nên nàng cũng vui vẻ mở một tài khoản weibo mới.

Sau khi có thông tin giáo chủ đại nhân mở tài khoản weibo, các fan tỏ vẻ như rốt cuộc đã tìm được mục đích sống rồi, gần như trong nháy mắt liền đem lượt chia sẻ, bình luận lấy mắt thường cũng có thể nhìn được tốc độ đang tăng lên cực nhanh, chưa đến mười phút, top weibo đã bị rất nhiều fan mê muội bá chiếm, các loại bình luận liếm màn hình, cầu gả có thể nói là ùn ùn không dứt.

"Giáo chủ đại nhân mặc hồng y thật đẹp trai, cầu gả!"

"Ta mặc kệ, lần đầu tiên ta nhìn thấy ảnh chụp của giáo chủ đại nhân, phải liếm màn hình trước đã!"

"Không biết nói cái gì, giáo chủ đại nhân chúc mừng năm mới."

"Tất cả mau tránh ra, đây là chồng của ta! Ta phải sinh khỉ con cho giáo chủ đại nhân!"

"..."

《 Ma giáo giáo chủ thực khuynh thành 》trở nên nổi tiếng, Lục Trạch cũng không kinh ngạc, lấy hiểu biết của hắn về Đường Khanh trong khoảng thời gian này, không có khả năng nàng chịu làm một vụ mua bán lỗ vốn.

Đường Khanh đối mặt với sự nổi tiếng ngày càng cao của bộ phim, đương nhiên hiểu rằng bên trong không thể thiếu sự hỗ trợ của Lục Trạch, cho nên sau khi nàng có thời gian rảnh rỗi, liền làm bữa cơm để cám ơn hắn.

Chỉ là, nàng đã xem nhẹ Lục Trạch, đường đường là Lục đại tổng tài sao có thể bị một bữa cơm mua chuộc?

Cuối cùng, Đường Khanh bị ép đem chính mình làm quà tạ lễ, mà Lục đại tổng tài, đương nhiên là ăn đến vô cùng vui sướng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro