Đâu đâu cũng rắc rối (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai thử thách đầu khá dễ dàng khiến Soyeon lo thử thách tiếp theo sẽ vô cùng khó, cô gấp rút đem mật thư mở ra.

"Ở thử thách này, đội chơi sẽ được ngồi trên chiếc tàu lượn siêu tốc T-Express và trải nghiệm cảm giác có một không hai của chiếc tàu lượn được đánh giá là tuyệt vời nhất ở Hàn Quốc. Với đường tàu gỗ cao 61 m, uốn lượn trên tổng chiều dài 1,5 km, với những góc lượn 77 độ, đem lại cho người chơi cảm giác phấn khích tột độ."

Qri đọc mật thư xong thì nuốt khan một tiếng. Chương trình này có phải muốn đem mạng sống của cô ra đùa không đây?

Qri còn đang mơ tưởng chuyện thoát thân thì Soyeon đã bước đến, nắm tay cô kéo đi. Qri trong lòng khóc ròng, xem ra lần này cô không thoát khỏi kiếp nạn rồi.

......

"So...Soyeon, chúng ta có thể không chơi trò này không?"

Qri thì thầm đủ để cô và Soyeon nghe thấy.

"Đã ngồi lên thì làm sao có chuyện không chơi. Đừng nói nhiều nữa, tàu sắp chạy rồi."

Soyeon  đem vẻ lãnh đạm thường ngày để nói chuyện với Qri.

Khi tàu vừa chạy, Qri sợ hãi đến mức nhắm chặt mắt mà vẫn còn run rẩy. Cô cảm giác chiếc tàu lượn này càng lúc càng đi lên cao, cô căng thẳng mò mẫm tìm lấy tay của Soyeon để bấu vào.

"A..."

Soyeon kêu lên một tiếng khi tay mình bị thứ gì đó bấu vào, cô theo phản xạ nhìn xuống thì phát hiện thủ phạm kia chính là Qri. Nhìn người kia sợ đến như vậy, Soyeon cũng không nỡ đẩy cô ấy ra. Soyeon cắn răng, để mặc cho Qri muốn làm gì thì làm.

"Aaaaaaaa~"

Qri hét lớn khi tàu lau xuống. Cô kéo tay Soyeon, không ngần ngại cắn vào.

"Aaaaaaaa~"

Soyeon bên cạnh cũng hét lên nhưng không phải vì sợ mà là vì quá đau đớn. Lần này Park Soyeon bị Qri cắn chết rồi.

Khi tàu vừa dừng lại, Qri với khuôn mặt bơ phờ bước xuống, cô cảm giác như cả người mình đều rã rời ra vậy.

Soyeon đi ở phía sau lưng Qri, đau đớn ôm lấy cánh tay đang rướm máu của mình. Thật sự rất muốn mắng Lee Qri  cho hả giận nhưng khi nhìn người kia như vậy thì cơn giận trong lòng cũng xẹp xuống.

"Đây là mật thư tiếp theo của đội bạn."

Người giám sát đem mật thư giao cho Qri. Cô nhận lấy rồi mở ra xem

"Đội chơi tìm đường về đích tại CÂY EVERLAND."

Cái cây đó hình như Qri có thấy qua, nó nằm ở lối vào của công viên này.

"Soyeon tôi biết chỗ đó."

Qri quay sang Soyeon và nói.

"Vậy đi thôi!"

.....

"Đến rồi!"

Qri reo lên rồi cùng với Soyeon tiến đến trước mặt người giám sát. Nhìn mặt anh ta, cả hai có thể đoán rằng đội mình là đội về cuối cùng.

"Chúc mừng đội hai bạn đã về đến đích. Tôi rất tiếc khi phải nói rằng đội của các bạn là đội về cuối cùng."

Qri đã đoán trước được việc này nhưng không hiểu vì sao lòng lại có một chút buồn.

"Chúng ta đã rất cố gắng rồi."

Soyeon nắm lấy vai Qri, nói vài lời an ủi cô ấy.

Qri không trả lời chỉ im lặng gật đầu với Soyeon.

"Hai bạn có thể về nghỉ ngơi rồi."

"Cảm ơn."

Cả hai đồng loạt cúi chào anh ta rồi cùng nhau rời đi.

--------------

Jiyeon đang xem lại lịch trình cho Soyeon thì đột nhiên có điện thoại gọi đến.

Cô nhanh chóng nghe máy.

"Jiyeon nghe đây ạ..."

"Jiyeon..."

Giọng nói này...hình như là của EunJung. Cô ấy vì sao lại gọi cho cô vào lúc này?

"Có chuyện gì?"

"Jiyeon chị gặp chút rắc rối, em có thể đến chỗ chị không?"

Giọng người kia có vẻ say.

"Xin lỗi, tôi còn rất nhiều việc cần phải làm."

Jiyeon lạnh lùng đáp.

"Ừ thôi vậy..."

Giọng nói mang đầy tiếc nuối kia khiến Jiyeon có chút mềm lòng. Dù sao người kia cũng đang say, cô tốt hay xấu cũng nên đến xem một chút.

"Chị đang ở đâu?"

"Chị ở bar hôm trước..."

Không nói thêm lời nào, Jiyeon tắt máy rồi cầm lấy áo khoác và rời đi.

----------

Jiyeon tìm thấy EunJung ở một bàn nằm trong góc khuất, cô ấy ngồi đó liên tục uống rượu mà không màn đến mọi thứ xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro