Hiểu thêm một chút (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi thuốc sát trùng xông lên mũi khiến người trên giường nhíu mày, ngón tay khẽ cử động, sau đó từ từ mở mắt. Cả người không chỗ nào là không đau khiến ý định trở mình của cô bị dập tắt. Cô nhìn sang người đang nằm ngủ gật bên cạnh giường mình, khó khăn mở miệng gọi một tiếng.

"Ji...yeon..."

Âm thanh khàn khàn kia khiến Jiyeon giật mình mở mắt. Cô mừng rỡ khi trông thấy Soyeon đã tỉnh lại.

"Chị tỉnh rồi!"

"Qri thế nào?"

Điều đầu tiên Soyeon hỏi chính là Qri. Chỉ cần nghĩ đến cô ấy Soyeon cảm thấy vô cùng lo lắng. Lúc đó đẩy Qri ra khỏi xe không biết cô ấy có bị thương gì hay không.

"Cô ấy rất ổn."

Jiyeon nhanh chóng trả lời.

"Tốt rồi."

Qri cười nhẹ. Bao nhiêu lo lắng cũng theo đó mà tan biến đi.

"Chị, là ai đã đụng xe chị vậy?"

Lúc này Jiyeon chợt nhớ ra cần phải làm rõ nguyên nhân Soyeon bị tai nạn liền hỏi.

"Chị không rõ, người đó cố tình đụng chị và Qri. Nhưng mà..."

Soyeon dừng lại ho khan mấy tiếng.

"Nhưng mà chị cảm thấy người đó không muốn lấy mạng chị."

"Được, vậy chị nghỉ ngơi đi, sau khi khoẻ lại thì cho lời khai với cảnh sát."

"Được."

Đúng lúc này EunJung và Qri đẩy cửa bước vào, vừa trông thấy Soyeon tỉnh lại, Qri đã không nghĩ ngợi lao đến chỗ người kia.

"Cô sao rồi? Có đau ở đâu không?"

"Em..."

Soyeon nhăn mặt khi tay người kia nắm lấy bả vai đang được băng lại của cô.

"Sao? Cô đau lắm hả?"

Qri nhìn vẻ mặt đau đớn của Soyeon  lo lắng hỏi, trong lúc vô tình xiết chặt lấy vai người kia hơn.

"Em...bỏ cái tay ra. Còn nắm nữa tôi chết mất."

Qri nhìn xuống tay mình phát hiện nó quả thật đang đặt lên vết thương trên vai Soyeon liền nhanh chóng rụt tay lại. Cô ngượng ngùng nhìn Soyeon.

"Xin lỗi, tôi không cố ý."

EunJung và Jiyeon nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đều bật cười. Thật không hiểu nổi Park Soyeon  thích cô gái hậu đậu như Qri  ở điểm nào nữa.

"Tôi và Jiyeon đi gọi bác sĩ đến kiểm tra cho Soyeon, hai người cứ ở đây nói chuyện đi."

Dứt lời, EunJung vội vàng kéo Jiyeon đi, nhường không gian lại cho đôi bạn kia.

"Thật là đau mà."

Soyeon nhăn nhó rên rỉ.

"Tôi xin lỗi. Đau lắm sao?"

Qri đưa tay xoa nhẹ vết thương cho Soyeon.

Nhìn người kia lo lắng cho mình như vậy, tâm tình Soyeon vui vẻ hẳn lên, đau đớn hiện tại cũng không còn nữa. Cô mỉm cười nắm lấy tay Qri.

"Không đau nữa rồi."

"Cô đó!"

Nghĩ đến chuyện Soyeon khiến cô lo lắng Qri tức giận đánh vào vai người kia một cái.

"Ôi...trời...ơi!!!"

Soyeon khổ sở kêu lên. Cô may mắn không bị chiếc xe kia đụng chết nhưng cũng sẽ bị Qri hại cho chết. Cô ấy không biết cô bị thương hay sao mà động một tí lại đánh cô một cái chứ.

"A tôi quên mất, tôi xin lỗi."

"Được rồi."

Nhìn vẻ mặt xụ xuống như trẻ con vừa bị bố mẹ mắng của Qri, Soyeon mỉm cười đưa tay xoa đầu cô ấy.

Cửa phòng được mở ra, EunJung và Jiyeon cùng vị bác sĩ kia liền đi vào.

Qri trông thấy ông ta tiến đến chỗ Soyeon thì lập tức lui sang một bên nhường đường.

Vị bác sĩ kia cẩn thận kiểm tra, xem xét vết thương cho Soyeon.

"Chân cô cảm thấy thế nào? Có đau không?"

Lời nói của vị bác sĩ kia khiến Soyeon nhìn xuống chân mình, cô thử cử động nhưng không được, nó lúc này giống như bị mất cảm giác vậy.

"Chân tôi không có cảm giác."

Cả căn phòng đột nhiên im lặng trước lời nói của Soyeon. Họ đưa mắt nhìn nhau rồi cùng lúc thở dài. Nếu như Soyeon biết được sự thật này cô ấy sẽ như thế nào đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro