Qri là cô gái phiền phức (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Boram đang ngủ thì đột nhiên có người đến nhấn chuông cửa, cô khó chịu bước ra xem thử là ai vào giờ này lại đến tìm cô.

Vừa mở cửa đã thấy Soyeon với khuôn mặt mệt mỏi nhìn cô khiến Boram giật mình. Khuya như vậy cô ấy còn đến chỗ cô làm gì đây?

"Soyeon sao em lại đến vào giờ này?"

Boram kéo Soyeon vào trong nhà.

"Giúp tôi nấu súp cá chình đi."

"Lại nữa sao?!?"

----------------------------------------

"Soyeon..."

Khi Boram mang phần súp vừa nấu xong bước ra thì trông thấy Soyeon đang ngủ gục trên sofa, cô tiến đến lay nhẹ vai cô ấy.

"Ưm...xong rồi à?"

Soyeon đưa tay dụi mắt rồi nhìn Boram.

Cô gái kia nhìn bộ dạng mệt mỏi của Soyeon  thì không khỏi buồn cười. Là ai đã biến đứa em của cô trở nên thảm hại như thế này đây?

"Súp của em đây."

Boram đem phần súp đưa cho Soyeon, cô ấy gật đầu rồi cầm lấy nó.

"Tại sao em khi không lại thèm ăn những món này?"

"Không phải, là cho người khác."

Soyeon thành thật trả lời.

"Vậy người đó chắc là thai phụ nhỉ?"

"Hả?"

Soyeon tròn mắt trước câu nói của Boram nói câu nói vừa rồi là có ý gì đây?

"Mấy món em nhờ chị nấu đều là mấy món trước nay dùng để tẩm bổ cho phụ nữ có thai a."

Nhìn bộ dạng ngây ngốc của Soyeon, Boram nhịn không được liền bật cười.

"Em không phải là đang lén lút nuôi thai phụ đó chứ?"

"Không...không có"

Soyeon lúng túng đưa tay gãi đầu.

"Tôi đi trước."

Người kia vì muốn che giấu khuôn mặt ửng đỏ của bản thân liền xoay người rời đi. Nếu còn để Boram hỏi thêm chút nữa Soyeon không biết đem mặt mũi của mình giấu ở chỗ nào. Tất cả mọi chuyện đều là do cô gái có tên Lee Qri  kia mà ra. Cô ấy đúng là phiền chết đi được mà.

--------------------------------

"Súp của cô."

Soyeon đem phần súp kia đặt vào tay Qri, không để ý rằng khuôn mặt người kia lúc này đã tối sầm lại.

Qri  cảm thấy vô cùng bất mãn khi Park Soyeon lần nữa thuận lợi tìm được món ăn mà cô yêu cầu. Rõ ràng Qri đã lên mạng tìm những món mà ở Seoul không có để làm khó Park Soyeon nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Tại sao ông trời luôn ưu ái cho đồ khó ưa kia đến như vậy chứ?

"Cảm ơn."

Qri miễn cưỡng cầm lấy phần súp kia. Khi cô dự định trở vào trong nhà thì đột nhiên bị Soyeon giữ lại.

"Này..."

Soyeon đột nhiên nhớ đến lời khi nãy Boram đã nói với mình.

"Cô...cô vì sao lại thèm ăn những món dành cho phụ nữ mang thai vậy?"

Qri mở to hai mắt trước lời nói của Soyeon. Cái gì mà là món của phụ nữ mang thai chứ?

"Cô nói nhảm cái gì vậy?"

"Thật sự là vậy mà. Đừng nói là cô..."

Nhìn vẻ mặt hiện tại của Qri, Soyeon không nhịn được mà mỉm cười, trong lòng đột nhiên muốn đùa giỡn với cô ấy một chút.

"Bậy bạ."

Qri thẹn quá hóa giận, vươn tay đánh vào vai Soyeon một cái.

Chuyện này chỉ trách Qri tra cứu trên mạng không đến nơi đến chốn mới xảy ra chuyện mất mặt như vậy, lần sau cô nhất định cẩn thận hơn.

"Được rồi, mau trở vào trong ăn rồi ngủ đi."

"Biết rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro