Qri là cô gái phiền phức (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc cho Soyeon ở ngoài vất vả chạy khắp nơi tìm món ăn mà cô yêu cầu Qri cũng không chút quan tâm, cô vui vẻ nằm trên sofa thưởng thức bánh ngọt. Tuy mắt có hơi đau một chút nhưng vẫn không thể khiến tâm tình Qri vì vậy mà trở nên xấu đi.

Đúng lúc này điện thoại Qri reo lên...

"Là Park Soyeon sao?"

Qri giật mình khi nhìn vào tên người gọi đến. Cô do dự một chút nhưng rồi cũng nghe máy.

"Chuyện gì?"

"Tôi mang thức ăn đến rồi, cô ra mở cửa đi."

Qri chính thức hóa đá sau khi nghe xong câu nói của Soyeon.

Như thế nào cô ấy lại tìm được món đó chứ? Qri trong lòng khóc ròng.

"À...được."

Qri tắt máy rồi miễn cưỡng bước ra mở cửa cho Soyeon.

"Canh màn thầu của cô."

Soyeon đem phần canh kia đưa cho Qri.

Sau khi Boram vừa nấu xong Soyeon đã dùng tốc độ nhanh nhất có thể đem canh đến cho Qri, nhìn phần canh còn toả ra khói kia cô cảm thấy có chút hài lòng.

"Cảm ơn."

Qri khó khăn nở ra một nụ cười rồi nhận lấy phần canh Soyeon đưa tới.

Cô thật sự không hiểu vì sao Park Soyeon làm việc gì cũng đều thuận lợi như vậy? Là cô ấy may mắn hay do Qri cô xui xẻo đây?

"Ăn xong thì nhớ uống thuốc. Cố gắng nghỉ ngơi để tiếp tục cùng tôi quay MV."

Soyeon không quên dặn dò người kia.

"Được rồi, cô về đi."

Qri có chút khó chịu trả lời. Park Soyeon nghĩ cô là trẻ con chờ cô ấy nhắc nhở sao? Park Soyeon đúng là đồ phiền phức mà.

"Hôn tạm biệt."

Soyeon cười, vươn tay ôm lấy eo Qri, không để cô ấy kịp phản ứng mà trực tiếp hôn lên môi người kia một cái.

"Tôi về đây."

Soyeon buông Qri ra rồi nhanh chóng xoay người rời đi.

Khi Qri kịp nhận thức được chuyện xảy ra với mình thì bóng dáng của Soyeon cũng mất hút phía sau dãy hành lang kia.

"Cô ta lại hôn mình!!!"

------------------------------------

Nửa đêm khi Soyeon đang ngủ thì bị tiếng điện thoại làm cho thức giấc, cô ngồi dậy nhanh chóng cầm lấy điện thoại. Khi nhìn thấy người gọi đến là Qri, Soyeon vội nghe máy.

"Có chuyện gì?"

Soyeon trong lòng có chút lo lắng hỏi. Đây là lần đầu tiên Qri chủ động gọi điện thoại cho cô, lần này gọi vào nửa đêm không chừng đã xảy ra chuyện gì rồi.

"Soyeon tôi..."

Qri đang nói giữa chừng thì dừng lại khiến Soyeon càng thêm lo lắng.

"Cô bị làm sao?"

Soyeon khẩn trương xiết lấy chiếc điện thoại trong tay.

"Tôi...tôi...tôi đói."

Biểu cảm của Soyeon hiện tại chính là (╰_╯). Lee Qri đang đùa giỡn với cô có phải không? Nửa đêm gọi đến kêu đói là thế nào đây?

"Đói thì tìm gì đó ăn. Cô gọi cho tôi thì có thể hết đói sao?"

Soyeon cố gắng áp chế lửa giận trong lòng xuống để trả lời người kia.

"Nhưng mà mắt tôi đau..."

Qri lại dùng chiêu cũ để dẫn dụ Soyeon sập bẫy.

Soyeon thở dài trước bản tính trẻ con của Qri nhưng căn bản không thể bỏ mặc người kia. Cô tự thấy khả năng chịu đựng của bản thân vô cùng tốt từ khi gặp được Qri, đây không biết là phúc hay họa nữa đây?

"Muốn ăn cái gì để tôi giúp cô mua?"

"Tôi muốn ăn súp cá chình"

"Giờ này làm gì có ai bán món đó?"

Soyeon nhíu mày đáp.

"Nhưng tôi rất muốn ăn, nếu không ăn sẽ không thể yên lòng mà ngủ ngon được. Soyeonie~ mua cho tôi đi mà~"

"Được rồi, tôi đi mua cho cô."

Soyeon cuối cùng cũng chịu thua chiêu làm nũng của Qri, cô tắt điện thoại rồi nhanh chóng bước xuống giường.

"Lại phải phiền chị họ nữa rồi."

----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro