Quan tâm (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô gái kia mỉm cười vươn tay ôm lấy cổ Jiyeon, đem miệng kề sát tai người kia.

"Park Soyeon thích Lee Qri."

EunJung vốn là người rất nhạy cảm với chuyện tình cảm, nhìn hành động của Soyeon từng chút đều lo cho Qri như vậy cô khẳng định cô gái kia đã thích bạn cô mất rồi. Đáng tiếc, Qri sẽ khó có thể đáp lại tình cảm của Soyeon. Lí do ư? Bởi vì Lee Qri chính là một antifan chính hiệu của Park Soyeon.

"Ừ."

Jiyeon bình thản đáp một tiếng.

Chuyện này cô cũng không quá bất ngờ bởi cô nhận ra từ khi gặp được Qri, Soyeon đã có khá nhiều thay đổi. Một Park Soyeon lạnh lùng không biết từ khi nào đã trở thành một con người dịu dàng, ấm áp.

-----------------------------------------

"Cô muốn chở tôi đi đâu đây?"

Qri đã nói câu nói này lần thứ 9 rồi mà đồ đáng ghét kia vẫn không thèm đoái hoài gì đến cô. Park Soyeon xem Qri là không khí hay sao?

"Này!"

Qri tức giận đánh Soyeon một cái.

"Im."

Soyeon nhíu mày bật ra một tiếng rồi tiếp tục chăm chú lái xe.

Xe dừng lại trước bệnh viện Seoul, Soyeon đẩy cửa kéo Qri bước xuống, khuôn mặt vẫn mang vẻ lạnh lùng như khi nãy.

"Dẫn tôi tới đây làm gì?"

Qri nhìn Soyeon kéo mình vào trong bệnh viện liền hỏi.

"Dư thừa, đương nhiên là đi khám mắt cho cô rồi."

Qri giờ phút này chính thức ngớ người trước câu của người kia.

------------------------

"Mắt cô ấy bị viêm kết mạc nhưng chỉ ở mức độ nhẹ thôi, chỉ cần nhỏ thuốc kết hợp với uống thuốc đều đặn sẽ nhanh chóng khỏi."

Vị bác sĩ kiểm tra cho mắt cho Qri xong thì quay sang nói với Soyeon.

"Được."

Soyeon gật đầu. Trong lòng vì câu nói kia mà nhẹ nhõm hẳn đi.

"Được rồi, hai vị cầm toa này đi sang kia lấy thuốc đi."

Vị bác sĩ kia đem toa thuốc vừa ghi đưa cho Soyeon, cô nhận lấy rồi gật đầu với ông ta.

"Đi."

Soyeon vươn tay nắm lấy tay Qri kéo cô ấy cùng mình rời khỏi.

Qri nhìn điệu bộ vội vàng của Soyeon khiến trong lòng có chút khó chịu. Rõ ràng là cô bệnh, cô ấy vì cái gì khẩn trương như vậy chứ?

Sau khi lấy thuốc xong, Soyeon đem Qri lôi vào trong xe, chẳng nói với người kia lời nào mà lái xe trở về. Khuôn mặt băng lãnh kia làm Qri muốn mở miệng nói chuyện nhưng lại không dám.

"Như thế nào khiến mắt bị vậy?"

Soyeon sau một lúc im lặng mới chịu mở miệng nói chuyện.

Qri định thành thật nói rõ cho Soyeon biết nhưng khi nhìn khuôn mặt khó ưa kia lại đem sự thật nói khác đi.

"Còn không phải do cô sao? Nếu cô không nửa đêm gọi đến đánh thức tôi, mắt tôi đã không đau như vậy."

Soyeon nghe được những lời kia của Qri thì nhíu mày, thì ra mọi chuyện đều do cô hại cô ấy.

"Xin lỗi, tôi không cố ý."

"Hừ, một câu xin lỗi có thể khiến mắt tôi bình thường lại sao? Cô nói xem tôi làm sao còn dám bước ra đường với đôi mắt vừa sưng vừa đỏ này đây?"

Chuyện vốn dĩ vô cùng đơn giản lại bị Qri nói đến phức tạp như vậy, Park Soyeon lần này xem ra không thoát khỏi trách nhiệm rồi.

"Tôi có thể giúp cô, cô cần gì cứ nói với tôi."

Soyeon nói một cách chắc chắn. Cô không biết rằng lòng tin của bản thân đã bị Qri thừa cơ lợi dụng. Lần này Park Soyeon đâm đầu vào cửa tử rồi.

Qri ngồi bên cạnh đắc ý nở nụ cười.

"Cái này là chính miệng cô nói đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro