Tai nạn bất ngờ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh sáng từ ngoài chiếu vào trong phòng khiến Qri bị đánh thức. Cô lười biếng lăn trên giường không muốn ngồi dậy.

"Mình quên mất..."

Qri đột nhiên nhớ ra cô đang ngủ trong phòng của Soyeon liền ngồi bật dậy nhìn khắp xung quanh. Khi nhận ra Park Soyeon không có ở đây, Qri uể oải bước xuống giường.

"Dậy rồi sao?"

Đúng lúc đó Soyeon bước vào, thấy Qri  đã thức dậy liền hỏi.

Cô gái kia không trả lời chỉ gật đầu. Hiện tại cô cảm thấy bản thân thật sự không thoải mái khi nói chuyện cùng Soyeon sau sự việc ngày hôm qua.

"Quần áo của em tôi đã giặt sạch rồi, tôi để sẵn trong phòng tắm cho em đấy. À còn có bàn chải đánh răng và khăn tắm mới nữa."

Qri vẫn như cũ gật đầu. Không hiểu sao lúc này lại có chút cảm động trước sự chu đáo của Soyeon dành cho cô.

"Tôi có mua đồ ăn sáng rồi, tôi xuống lầu chờ, em xong thì xuống ăn cùng tôi."

Soyeon nói xong thì nhanh chóng rời khỏi đó.

Qri bước vào phòng tắm nhìn đồ đạc Soyeon chuẩn bị cho cô thì trong lòng trở nên nặng nề. Người kia đối xử tốt với cô như vậy nhưng cô lại không thể tiếp nhận cô ấy. Qri rốt cuộc phải làm sao mới đúng đây?

-------------------------------------

"Như thế nào lại không chịu ăn?"

Soyeon lên tiếng hỏi khi nhìn thấy Qri nãy giờ chỉ im lặng nhìn những món ăn trên bàn mà không hề động đũa.

"Không muốn ăn."

Qri miễn cưỡng trả lời Soyeon.

"Thấy không thoải mái vì tôi sao?"

Ánh mắt Soyeon có chút buồn bã. Kể từ sau chuyện tối qua, Qri không còn cư xử tự nhiên với cô như lúc đầu nữa.

Qri vẫn không trả lời chỉ cúi đầu, sau đó miễn cưỡng gắp chút thức ăn bỏ vào miệng.

"Vậy...em ở đây ăn đi tôi xuống bếp pha cho em tách cacao nóng."

Soyeon gượng gạo nở nụ cười rồi đứng dậy đi đến gian bếp. Cô biết nếu còn ngồi ở đây nữa Qri sẽ không thể thoải mái mà ăn được.

Khi Soyeon đã rời khỏi Qri mới đem đũa đặt xuống, cô thở dài nhìn về hướng người kia. Lúc này, trong lòng cô chính là sự mâu thuẫn giữa quá khứ và hiện tại. Cô không biết phải xem Soyeon là ai để đối đãi nữa. Nếu xem cô ấy là Yeonie vậy thì lời thề antifan của Qri chẳng phải sẽ bị phá bỏ sao? Nhưng nếu xem cô ấy là Par Soyeon có nghĩa là cô đã tự tay xóa bỏ những hồi ức tốt đẹp của cả hai. Qri càng nghĩ lại càng cảm thấy bế tắc.

Bởi vì tôi là Yeonie hay vì chuyện tôi thích em mà em lại không thể thoải mái như trước vậy Jihyun?

Soyeon tập trung suy nghĩ đến nổi để nước sôi đổ vào tay khi đang chuẩn bị pha cacao cho Qri.

"A..."

Soyeon hét lên một tiếng rồi ôm lấy bàn tay đỏ lên vì bỏng của mình.

"Sao vậy?"

Qri vừa nghe thấy tiếng Soyeon hét thì lập tức chạy đến, nhìn thấy tay người kia bị bỏng thì vội vàng mở tủ lạnh lấy một ít đá đắp vào tay Soyeon.

Nhìn thấy người kia từng chút quan tâm mình, Soyeon trong lòng có chút vui mừng, nhưng khi nhớ đến thái độ lúc nãy của Qri, cô đem tay rút về, nặng nề nói.

"Là bỏng nhẹ, không sao."

"Sao cô ngoan cố vậy? Đỏ hết cả rồi mà bảo là nhẹ hả?"

Qri tức giận giật lấy tay Soyeon, tiếp tục đắp đá lạnh cho người kia. Con người này quả thật vô cùng ngang ngược, lúc nào cũng muốn chọc cho cô nổi giận thì mới vừa lòng hay sao.

"Như vậy em chẳng phải sẽ không thoải mái sao?"

Qri không trả lời, tiếp tục công việc của mình.

"Đừng như vậy, tôi sẽ không ép em xem tôi là Yeonie đâu, em cứ xem tôi là Park Soyeon như trước kia là được rồi."

Soyeon thẳng thắn nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

"Cô thật sự muốn tôi xem cô là Park Soyeon như trước sao?"

Qri ngừng động tác, ngẩng đầu nhìn Soyeon.

"Phải, như vậy em sẽ thoải mái hơn. Tôi cũng không muốn em vì chuyện tôi là Yeonie mà khó xử như vậy."

"Thôi được..."

Qri rốt cuộc sau khi đắn đo cũng gật đầu. Nếu Park Soyeon đã muốn vậy chi bằng cứ nghe theo cô ấy. Qri cũng không muốn tự mình làm khó bản thân mình nữa.

"Vậy chúng ta cứ như trước giờ đi."

Ánh mắt Soyeon sáng lên sau câu nói của Qri, cô mỉm cười với người đối diện.

"Thật tốt quá."

"Ừ, tôi ăn xong rồi bây giờ muốn về nhà. Cô chở tôi nhé?"

"Được tôi chở em."

-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro