Tai nạn bất ngờ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hai ngày nữa chúng ta tham gia thử thách bí mật của YES, WE CAN em có lo lắng chút nào không?"

Soyeon lên tiếng xóa đi không khí im lặng trong xe.

Nhắc đến thử thách tiếp theo của YES WE CAN, Qri lại cảm thấy hoang mang. Rốt cuộc thử thách bí mật mà họ nói là thế nào đây? Lần này hoàn toàn không nói cho các đội chơi về địa điểm thực hiện thử thách tiếp theo phải chăng có âm mưu gì hay không?

"Sao lại không lo, lỡ như thử thách bí mật đó chính là đi vào nhà ma như lần trước thì đời tôi kể như xong luôn."

Soyeon vì câu nói của Qri mà bật cười. Nghĩ đến chuyện ở nhà ma, cô không thể quên được chuyện Qri vừa khóc vừa la vì sợ. Lee Qri thật đúng là một người nhát gan mà.

"Như vậy thì tôi càng thích, tôi thật sự nhớ bộ dạng sợ hãi của em khi đó."

"Vô lại!"

Qri đánh vào vai Soyeon một cái.

Nhắc đến chuyện lần đó Qri xấu hổ chết đi được, hình tượng của cô đều bị thử thách kia hủy hoại hết cả rồi.

"Soyeon, hình như có một chiếc xe đi ngược chiều kìa."

Qri hốt hoảng khi trông thấy một chiếc xe chạy sai luật, đang tiến về phía họ. Đây là đường một chiều, người lái xe kia rõ ràng biết mà còn cố ý cho xe đi vào.

Soyeon gật đầu, cô giảm tốc độ, rồi né khỏi chiếc xe kia. Nhưng điều kì lạ chính là nó quay lại nhắm thẳng vào xe Soyeon và Qri mà lao tới.

"Chuyện gì vậy? Tại sao nó lại cố tình lao về phía xe chúng ta chứ?"

Qri nhìn chiếc xe kia, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng hoang mang.

"Nó muốn đụng chúng ta. Qri, em ngồi cho vững nhé."

Soyeon nắm chặt vô-lăng rồi sau đó nhấn ga tăng tốc chạy đi. Đây rõ ràng là một âm mưu của kẻ nào đó bày ra để hại Soyeon và Qri  rồi.

Chiếc xe kia càng lúc càng đến gần khiến Soyeon không còn cách nào khác đành đột ngột rẽ phải, cô nhìn sang Qri đang căng thẳng bấu chặt vào ghế kia.

"Mở cửa xe nhảy xuống đi nếu không nó sẽ đụng chết chúng ta."

Qri nghe theo lời Soyeon mở cửa xe sau đó lo lắng nhìn sang người kia, cô định mở miệng nói gì đó nhưng bị cô ấy cắt ngang.

"Nhanh lên!"

Soyeon giảm tốc độ rồi đẩy Qri xuống.

Chiếc xe kia nhân cơ hội đó tăng tốc lao thẳng về phía Soyeon.

Tiếng "ầm" lớn do va chạm...

Tiếng cửa kính vỡ toang...

Tiếng bánh xe rít mạnh xuống mặt đường...

Và tiếng nhỏ giọt của máu vang lên rất khẽ...

Qri...Qri... Lee Jihyunie...

Trong vô thức người kia đột nhiên nghĩ đến cái tên ấy, sau đó Soyeon nhanh chóng ngất đi...

"Park Soyeon!!!"

----------------------------

Nhận được tin từ Qri, Jiyeon và EunJung lập tức đến bệnh viện. Vừa tới chỗ phòng cấp cứu, họ trông thấy Qri với đôi mắt đẫm lệ ngồi nhìn chằm chằm cánh cửa kia.

EunJung bước đến ôm lấy Qri vào lòng, thân thể nhỏ bé kia liên tục run rẩy trong vòng tay cô.

"Qri, bình tĩnh lại nào, Soyeon nhất định không sao đâu."

EunJung xoa nhẹ lưng Qri hòng trấn an cô.

"Mình rất sợ, Jung mình rất sợ."

Qri vừa khóc vừa nói.

Trong đầu Qri hiện tại không còn suy nghĩ được gì, cô chỉ muốn Park Soyeon từ phòng cấp cứu kia bình an vô sự mà bước ra. Cô rất sợ người kia sẽ gặp chuyện gì đó không hay, sẽ không thể mỗi ngày cùng Qri đấu khẩu nữa.

"Không có, không có đâu. Park Soyeon phước lớn mạng lớn nhất định sẽ không sao đâu."

EunJung liên tục trấn an Qri.

"Qri, có thể nói cho tôi biết vì sao Soyeon lại gặp tai nạn không?"

Lúc này Jiyeon ở bên cạnh mới lên tiếng hỏi.

"Có một chiếc xe cố tình lao về phía tôi và Soyeon, nó cứ như muốn lấy mạng hai người chúng tôi vậy. Sau đó Soyeon vì giảm tốc độ để đẩy tôi ra ngoài nên chiếc xe kia mới lao thẳng vào xe cô ấy."

Qri đem sự việc kể cho Jiyeon nghe.

"Rốt cuộc là ai muốn hại chị ấy chứ? Chuyện này sẽ nhờ cảnh sát điều tra cho thật kĩ. Tôi nhất định không tha cho kẻ đã làm hại đến Soyeon đâu."

Jiyeon tức giận xiết chặt bàn tay lại thành nắm đấm.

Sau 4 tiếng, cánh cửa phòng cấp cứu cũng chịu mở, vị bác sĩ từ trong đó bước ra. Qri vừa nhìn thấy ông ta đã chạy đến, run rẩy nắm lấy cánh tay người kia.

"Bác sĩ, cô ấy như thế nào rồi?"

"Cô ấy không sao, chỉ là..."

Vị bác sĩ ái ngại nhìn Qri.

"Chỉ là thế nào? Ông mau nói đi."

Qri lay mạnh cánh tay ông ta, giọng nói vô cùng khẩn trương.

"Qri, cậu bình tĩnh một chút."

EunJung  kéo Qri về phía mình, rồi nhìn vị bác sĩ kia.

"Xin lỗi, phiền bác sĩ nói tiếp."

Vị bác sĩ gật đầu sau đó liền tiếp tục nói.

"Phần dây chằng ở khớp gối của bệnh nhân vì va chạm mạnh nên đã bị đứt, chúng tôi đã tiến hành khâu nối lại dây chằng nhưng sau này có thể đi lại bình thường như trước hay không thì phải xem khả năng hồi phục của cô ấy."

Lời nói kia như tiếng sét đánh bên tai Qri, nước mắt chẳng hiểu vì sao vào lúc này lại rơi xuống. Nếu Park Soyeon không thể đi lại bình thường thì sự nghiệp ca hát của cô ấy chẳng phải sẽ bị hủy sao?

"Ông làm bác sĩ mà có thể nói như vậy sao? Ông phải làm gì để giúp cô ấy chứ?"

Qri lao đến nắm chặt lấy cổ áo vị bác sĩ kia, cô đã không còn giữ được bình tĩnh nữa rồi.

"Qri, cậu bình tĩnh lại có được không?"

EunJung và Jiyeon ra sức kéo Qri ra khỏi người vị bác sĩ kia.

"Làm sao bình tĩnh hả? Cậu bảo mình làm sao bình tĩnh đây?"

Qri vùng vẫy cố thoát khỏi Jiyeon và EunJung.

"Đáng lẽ ra mình cũng sẽ bị như vậy. Nếu cô ấy không cứu mình mình..."

Qri đang nói thì bị Jiyeon đánh cho ngất đi. Cô cũng hết cách mới đành làm vậy, nếu còn để Qri tiếp tục kích động thì lát nữa không biết sẽ xảy ra thêm chuyện gì.

"Em..."

EunJung ôm lấy Qri, đưa cặp mắt khó hiểu nhìn Jiyeon.

"Tốt nhất là cho chị ấy ngủ một giấc để bình ổn lại."

"Được."


------------------------------


Jiyeon à, cưng dám động thủ đến Boss lun à =]]]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro