11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mo jihye bước ra cửa,nhìn thấy cảnh junghwan đang ôm lấy haerin và nhẹ nhàng an ủi như ở chỗ không người,nrne đi nhanh về phía khác

haerin ném theo cô một cái nhìn gay gắt,mối thiện cảm và sự ngưỡng mộ ban đầu dần tan biến cùng với cảm giác bị đánh bại rõ rệt,thay vào đó là một mối oán hận thoảng qua.dựa vào đâu mà người ấy trở về từ Úc và tự cho mình ở ngôi cao rồi coi thường người khác ? dựa vào đây mà cô ta coi nàng như cỏ rác rồi tùy ý giẫm đạp ? dựa vào đâu ?

đẻ trút cơn tức giận,haerin cố ý nói bằng giọng đủ để mo jihye nghe thấy : "từ Úc về thì có gì ghê gớm lắm đâu."

bước chân của mo jihye chậm lại.hiệu phó joo đi bên cạnh cô cũng đứng lại

"jihye này,đây là Hàn Quốc,có những lúc không nên đòi hỏi quá cao." giọng của hiệu phó joo mềm dịu đến mức không thể mềm dịu hơn
"các trường đại học trong nước đều tiến hành việc bảo vệ luận văn như vậy à ? cái kiểu chặt đầu vào,lỏng đầu ra sẽ làm cho khả năng tổng hợp của sinh viên không thể nâng cao lên được." mo jihye khẽ kêu lên. "MIT có thể khiến cho gỗ mục trở thành một tác phẩm nghệ thuật,còn trường Đại học Ador thì lại mài kim cương thành các góc cạnh."

nghe thấy những lời đó,haerin càng giận dữ,dám lớn tiếng như vậy trước mặt hiệu phó trường Đại học Ador,cô ta tưởng mình là ai ? Bộ trưởng bộ Giáo dục à ? không ngờ,hiệu phó joo không những không tức giận,mà còn vỗ vai cô ta,nói bằng một câu ý tứ xa xôi : "jihye à,cô mới về nước,có một số việc phải thích ứng dần dần."

mo jihye trầm ngâm không đáp,lông mày chau lại.nhìn vẻ thể hiện ấy của mo jihye,hiệu phó joo đột nhiên quay đầu lại nhìn haerin,và đôi tay đang đặt trên vai nàng của junghwan,đôi mắt nhìn thấu sự đời dường như nghĩ ngợi điều gì đó,những nếp nhăn trên trán như sâu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro