6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lee minwoo sửng sốt đứng ngây ra một hồi lâu,sau đó mới buông một câu :

"tình yêu trên mạng ?! Liệu cô có nhầm không đấy ?"
"tôi biết mình không thực tế,vì thế mấy tháng trước tôi đã đưa chị ấy vào danh sách đen,cắt đứt quan hệ với chị ấy.Tôi vẫn đang cố gắng để quên chị ấy,hai trăm chín mươi hai ngày qua,ngày nào tôi cũng cố gắng."
"vậy vì sao cô không thử gặp cô ta xem ?"
"chị ấy đang ở bên Mỹ,nhưng gặp rồi thì sao chứ ? Cũng chẳng có kết quả gì."
"xin anh đừng nói gì với junghwan.Tôi đối với junghwan là thực lòng,hãy cho tôi thêm chút thời gian,nhất định tôi sẽ quên được quá khứ"
lee minwoo thở dài. "nếu không quên được thì sao ?"
"là thời đại nào rồi,làm gì có tình yêu cho đến lúc chết vẫn không thay đổi ?"

haerin hít một hơi thật sâu,lau những giọt nước mắt trên má,trở lại bàn ăn.

nàng vừa mới ngồi xuống thì lee minwoo đi vào,seoyeon đang trong trạng thái mơ màng,nháy mắt nói với minwoo : "cậu đi gọi gái bao à ?"
"xì ! Tôi mà cần đến gái bao à ? Các cô gái muốn bao tôi có mà hàng đống !"

junghwan ngẩng lên nhìn,sau đó lại gục xuống,người không cử động,dường như tất cả mọi chuyện xảy ra trong phòng ăn không hề liên quan đến anh.

người phục vụ bước vào,bê mấy tách trà nóng đặt lên bàn,haerin thận trọng cầm một tách.Mùi trà xông vào mũi,nàng chợt nhớ tới một người nàng mới gặp lúc chiều.Mùi hương thanh tao từ người đó đúng là mùi hoa nhài,thanh mà không nhạt,thơm mà không nồng,vừa đủ độ khiến người ta phải nhớ

nói thực lòng,haerin cảm thấy hơi tiếc vì đã không nhìn xem hình thức người ấy như thế nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro