Chương 1: Xuyên không thành truyền thống gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Thanh Dương tỉnh lại, đối hoàn cảnh xung quanh lạ lẫm trong mắt tuyệt không có chút kinh hoảng nào. Đánh giá xung quanh một chút, nơi này không phải địa phương y quen thuộc.

Trước khi y rời khỏi gia đình, địa phương dừng lại rèn luyện là Mộ Quang rừng rậm ở Huyền Dương đại lục, Mộ Quang rừng rậm là rừng nổi tiếng tại đại lục, như thế nào y ngủ một giấc liền thay đổi chỗ ở?

Y tuy rằng chưa đi hết Mộ Quang rừng rậm nhưng nhìn mảnh hoang vắng này liền biết nơi này khẳng định không phải Mộ Quang rừng rậm.

" Tiểu thiếu gia, ngươi sao lại ngủ ở đây? " – Một thanh âm già nua vang lên phía sau. Tiêu Thanh Dương nháy mắt đề phòng, quay đầu nhìn phía sau, trước mặt y là một lão nhân tóc hoa râm nhưng vô cùng có tinh thần. "Ngươi..." Tiêu Thanh Dương vừa mới mở miệng, đầu liền truyền đến một trận đau đớn, cảm thấy tất cả trước mắt tối sầm lại, y lần nữa mất đi ý thức.

Đến khi y lần nữa tỉnh lại, liền hiểu rõ mọi chuyện. Cho dù lúc trước đã xuất hiện suy nghĩ nhưng đến lúc chứng thực, y lại có chút mờ mịt, hoảng loạn. Nơi đây không phải Huyền Dương đại lục y từng sinh sống, không có phụ mẫu của y ở đây, nơi này có lẽ cách Huyền Dương đại lục rất xa, rất rất xa, xa đến mức y có lẽ cả đời đều không trở lại được.

Đối với người vừa ngủ dậy phát hiện địa phương thay đổi, ai cũng thật hoảng loạn đi. Tiêu Thanh Dương cũng vậy, nhưng sự hoảng loạn sợ hãi của y kéo dài không lâu lắm, ánh mắt dần bình tĩnh trở lại, y đã tiếp nhận hiện thực trước mắt. Hết thảy bình tĩnh này là nhờ mẫu thân y, cũng là người đầu tiên xuyên việt y biết.

Mẫu thân y không phải sinh ra tại Huyền Dương đại lục mà sinh ra tại một ngọn núi tên gọi là Annabell, Annabell núi rộng vạn dặm, là ngọn núi lớn nhất đại lục, trên núi chỉ độc tộc người lùn sinh sống, cạnh núi Annabell là rừng rậm được cai quản bởi một đám tinh linh.

Tộc người lùn cùng tộc tinh linh hòa bình mấy vạn năm, giữa hai tộc có nhiều mối liên hôn, mẫu thân y chính là hậu đại của tinh linh kết hợp người lùn. Khi mẫu thân thành niên, ra ngoài rèn luyện, không biết dẫm phải kỳ ngộ gì mà xuyên đến Huyền Dương đại lục, đụng chạm với phụ thân y lưỡng tình tương duyệt, ma sát ra y.

Đến khi Tiêu Thanh Dương trưởng thành, mẫu thân liền đem cố sự này kể cho y, bởi vậy lúc y biết mình xuyên qua cũng không hoảng loạn quá mức, thực nhanh đã tiếp nhận việc này. Chỉ là nghĩ đến khả năng mình sẽ không gặp lại phụ mẫu nữa, y có chút ảm đạm.

"Tiểu thiếu gia, ngươi không sao chứ, có chỗ nào không thoải mái không? Cần ta gọi bác sĩ tới khám cho ngươi không?" Lão quản gia thấy thiếu gia mình tỉnh lại ngốc ngốc thẫn thờ, tức khắc càng sốt ruột.

Tiêu thanh dương nhìn quản gia, lắc đầu đáp : "Ta không sao."

Y cùng mẫu thân khác biệt, mẫu thân là xuyên kèm thân thể, y hình như chỉ có hồn xuyên đến, thân thể là của người ở thế giới này. Khi y bám vào thân thể người này liền hôn mê là do tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, đối thế giới này đã có chút hiểu biết. Cùng dung hòa với ký ức của nguyên chủ, liền có loại cảm giác chính mình đã trải qua cuộc đời của nguyên chủ. Cảm giác này... thiệt mới lạ.

Nguyên chủ bởi vì thể chất cùng tinh thần lực kém cỏi, từ nhỏ nhận hết khi dễ, bị trục xuất khỏi gia tộc đến tinh cầu hoang vắng này, từ nhó đến lớn đây là lần đầu tiên thiên tài Tiêu Thanh Dương cảm nhận được cảm giác mình trở thành phế vật. Mẫu thân y có ma lực, phụ thân y có linh lực, y hoàn mĩ dung hợp cả hai ưu điểm của cha mẹ, trở thành người duy nhất trên huyền dương đại lục ma linh song tu.

Nhưng người thế giới này cùng Huyền Dương đại lục và núi Annabell bất đồng, người nơi này không tu linh lực cũng không tu ma lực mà là tu luyện theo một hệ thống năng lượng hoàn toàn khác. Mà loại năng lượng này, nguyên chủ vô pháp tu luyện, cho dù thân thể đã đổi linh hồn cũng vẫn như cũ không thể tu luyện được.

Nhưng còn may, ma lực cùng linh lực của y cũng xuyên theo đến đây, trong quá trình xuyên qua, hai cái vì bảo hộ linh hồn y mà tiêu hao hết, cần một lần nữa tu luyện lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro