Chương 6.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editer:Results68

-------------------------

Lục Nhiên trầm giọng, Dụ Hạ không lên tiếng, trầm mặc một lát.

Phòng học lúc này thật yên tĩnh.

Trong lớp mọi người đã đi hơn phân nửa , tiếng ve ngoài cửa sổ vang vọng khắp lớp học.

Không đợi Dụ Hạ trả lời, Lục Nhiên đã một tay cầm bóng rổ, xoay người rời đi.

Chiếc áo khoác đồng phục của anh vẫn nằm trong tay cô.

Đợi Dụ Hạ lấy lại tinh thần, chạy chậm đuổi theo ra phòng học, chỉ thấy bóng lưng Lục Nhiên khuất dạng sau cầu thang.

Dụ Hạ đứng đó, liếc nhìn đồng phục trên tay.

Ai, cái này người.

Cô thở dài, lắc đầu bất đắc dĩ.

Sau khi Lục Nhiên rời đi, nhóm bạn thân cũng cùng anh rời đi.

Rõ ràng là họ đã nhìn thấy mọi thứ diễn ra trong lớp học.

Mạnh Tử Thành nhìn Lục Nhiên nở nụ cười, trong lòng nói thầm.

Nhiên ca sợ rằng không phải bị lớp trưởng quản xảy ra vấn đề chứ?

Lục Nhiên cầm bóng rổ đi tới trước mặt, Mạnh Tử Thành choàng cổ Lục Nhiên: "Nhiên ca, anh..."

"Anh không sao chứ?"

Lục Nhiên khẽ liếc hắn một cái, Mạnh Tử Thành chỉ vào đầu mình hỏi.

Mạnh Tử Thành nhìn không hiểu ánh mắt của Lục Nhiên , nói tiếp: "Không phải là lớp trưởng quản anh quá nghiêm khắc, khiến tinh thần thất thường đi"

Lục Nhiên huých Mạnh Tử Thành một cái: "Lăn."

Nói xong, Lục Nhiên đi thẳng về phía trước, cũng không nhìn biểu hiện của Mạnh Tử Thành.

Sau lưng Đổng Gia cười ra tiếng, đuổi kịp Lục Nhiên. Đái Trì đồng tình nhìn Mạnh Tử Thành, vỗ vỗ vai của hắn.

Vài giây sau, Mạnh Tử Thành hét lên, lập tức chạy về phía trước: "Các cậu đứng lại cho tôi."

Dụ Hạ ngồi trong lớp.

Bên ngoài hành lang tiếng học sinh ra vào, xa dần.

Xoắn xuýt một hồi, Dụ Hạ mới cam chịu cầm lấy áo khoác của Lục Nhiên, bước đến sân bóng rổ.

Trời đã xế chiều, gió mùa hạ nhẹ và ấm áp, mặt trời chưa lặn.

Dọc đường đi, không khí yên tĩnh có vẻ hơi buồn tẻ.

Trên sân bóng rổ cách đó không xa, những tiếng hô lớn lớn, truyền vào tai Dụ Hạ theo cơn gió mùa hè nóng nực.

Dụ Hạ mồ hôi đầy trán, đầu có chút choáng.

Cô lấy mu bàn tay ấn vào mặt mình, có chút nóng, không biết có phải là bị bệnh không.

Lục Nhiên vừa bước vào sân bóng rổ, trên khán đài liền náo loạn.

Lục Nhiên cùng lớp 20 chơi bóng ,bị truyền ra, không ít bạn học khác cũng đến sân bóng rổ.

Lục Nhiên không mặc đồng phục mà mặc một bộ quần áo đen.

Trên tay anh ôm bóng rổ, chống vào thắt lưng của mình.

Lục Nhiên nhướng mày mỉm cười bước vào trong sân.

Đối diện là một đám nam sinh, dẫn đầu lớp 20 kia là Trịnh Nam.

Lớp 20 là lớp thực nghiệm khoa học của trường cấp 2 Thanh Thành, gồm toàn những học sinh giỏi nhất.

Lần này chơi bóng rổ cũng do họ đề xuất.

Trịnh Nam không nỡ nhìn những học sinh cá biệt này, đặc biệt là những học sinh ma mãnh như Lục Nhiên mà bỏ qua nội quy của nhà trường.

Trịnh Nam thở dài: "Nhìn xem, học sinh lớp cá biệt đều ở đây."

Không thiếu sự giễu cợt trong giọng điệu.

Lục Nhiên bọn họ vừa bước tới lớp 20, Mạnh Tử Thành cười tủm tỉm: "Nha,đây không phải là bại tướng dưới tay Nhiên ca sao?"

"Nếu không phải Nhiên ca của chúng ta không kiểm tra, mày cho rằng mình thi qua anh ấy sao?"

Từ Mạnh Tử Thành bắt đầu, đầu tiên là vang lên một tiếng cười, sau đó mọi người cũng cười theo.

Trịnh Nam đen mặt, đương nhiên hắn biết Mạnh Tử Thành đang nói cái gì.

Bình thường thành tích Lục Nhiên so với hắn tốt hơn , lần trước bởi vì Lục Nhiên không đi kiểm tra, hắn mới vượt qua Lục Nhiên.

Thành tích của Lục Nhiên từ đầu đến cuối đều vượt qua hắn,hắn vẫn luôn tìm cách để áp chế Lục Nhiên.

Trịnh Nam giễu cợt: "Lớp chúng tôi nhất định sẽ thắng trận bóng rổ này. Mày chờ đó."

Đổng gia còn cố ý vỗ ngực cường điệu: "Tôi thật sợ hãi a!"

Sự mỉa mai hiển nhiên.

Đái Trì giả vờ an ủi: "Người ta không sợ, sợ cái gì?."

Vừa dứt lời, khuôn mặt của cả lớp 20 đều tối sầm lại.

Lục Nhiên tựa ở một bên, khóe miệng mang theo một tia cười, dáng vẻ không liên quan đến mình.

---------------------
Vốn dĩ mình định làm nguyên một chương nhưng vì sắp kiểm tra học kì nên mình có rất ít thời gian vậy nên lần này cũng chỉ có một nữa chương thôi nha lúc nào kiểm tra xong mình sẽ cố gắng làm nhanh hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro