Chương 207 Rút thăm trúng thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tĩnh

Thanh Linh trà lâu.

“Triệu huynh tới?” Sở Diệp đi ra tiếp đón Triệu Xuyên.

Triệu Xuyên gật đầu, đi tới bên cạnh Sở Diệp nói: “Đây là Thận Châu mà người muốn.”

Sở Diệp cười, nói:“Đa tạ, bao nhiêu tiền.”

“Tổng cộng mười lăm vạn, ngươi muốn thứ này làm gì?”

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Tự nhiên hữu dụng.”

Ở Thiên Hải Vực này có một loại hải thú tên là Thận Ngư, loại hải thú này có thể phun ra Mốc Thận Khí, nhầm thêu dệt ảo cảnh, ở trên biển gặp được loại hải thú này phải thập phần cẩn thận, một khi lâm vào ảo cảnh, có khả năng vĩnh viễn không về được.

Mà trong cơ thể Thận Ngư có một loại Thận Châu, mà Thận Ngư có thể thêu dệt ảo cảnh chủ yếu chính là dựa vào thứ này.

Tiểu Thải đối với Thận Châu rất yêu thích, sau khi ăn thứ này, Tiểu Thải gần đây đã có tiến bộ rất nhiều, ảo cảnh được tạo ra cũng càng ngày thêm giống như thật.

Lâm Sơ Văn cảm thấy chỉ cần có đủ Thận Châu, Tiểu Thải sẽ có thể đột phá bình cảnh, tiến vào Chiến Tướng cấp 7.

Ở Lưỡng Giới Thành, tài nguyên tu luyện thích hợp với thích hợp Tiểu Thải rất khó tìm, nhưng khi ở chỗ này có thể phát hiện Thận Châu, có thể xem như là kinh hỉ ngoài ý muốn, giá cả của Thận Châu cũng không tính là quá cao.

“Lại giúp ta thu mua một ít đi, tốt nhất là loại có cấp bậc cao hơn càng tốt.” Sở Diệp nói.

Triệu Xuyên do dự một chút, nói: “Cấp bậc cao tự nhiên có, bất quá giá là không phải cái giá này."

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Giá cả thì không quan trọng."

Ánh mắt Triệu Xuyên nhìn quanh một vòng cửa hàng, nói: “Khách nhân không ít!”

Triệu Xuyên thầm nghĩ: Trà mười vạn một bình, theo tính toán thì của hắn thì một ngày Sở Diệp thu cũng trên trăm vạn, Sở Diệp hẳn là không kém tiền.

Sở Diệp gật gật đầu, “Ân” một tiếng, có chút phiền muộn nói: “Có điểm nhiều.”

Triệu Xuyên tràn đầy cổ quái nhìn Sở Diệp liếc mắt một cái, “Người nhiều, kiếm nhiều! Kiếm nhiều còn không tốt?"

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng không phải, tiền chính là thứ tốt.” Tiền là thứ tốt, ở Thiên Nhàn đảo có rất nhiều các loại tài nguyên tu luyện quý giá, có tiền mới có thể mua.

Triệu Xuyên có chút kỳ quái nói: “Hôm nay sao nhiều người như vậy!”

Hắn chỉ có mấy ngày không tới! Mà cửa hàng cư nhiên đều kín hết chỗ.

Sở Diệp khi mới mở trà lâu đã có nói sợ quá nhiều người tới sẽ phiền phức, lúc đó hắn còn nghĩ Sở Diệp lo xa, không ngờ giờ đây chuyện đó lại thành sự thật.

Triệu Xuyên cảm thấy trà của Sở Diệp đúng là không tồi, nhưng giá cả vẫn là hơi cao, lấy thân gia của hắn thì ngẫu nhiên uống một chút còn được, còn nếu thường xuyên uống sẽ táng gia bại sản.

Triệu Xuyên cảm thán, Nhàn Vương thành kẻ có tiền quả nhiên rất nhiều! Trước đó còn có rất nhiều người trào phúng Sở Diệp mở chính là hắc điếm, chỉ có kẻ coi tiền như rác mới có thể chạy tới uống trà, không nghĩ tới chẳng cần mấy ngày, trong trà lâu kẻ “Coi tiền như rác liền nhiều như vậy."

Sở Diệp chống cằm, nói: “Cửa hàng của chúng ta giống như rất nổi danh!”

Mặc kệ là mỹ danh hay là ác danh đều là danh, cửa hàng của Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn mở ra không được bao lâu, liền nổi danh vì bị xem là hắc điếm, tuy rằng rất nhiều người sau khi nghe đánh giá về cửa hàng, đối với cửa hàng của bọn họ kính nhi viễn chi, nhưng cũng có một ít người, sau khi nghe xong, xuất phát từ lòng hiếu kỳ, mà cam tâm tình nguyện tới.

Đương nhiên, người coi tiền như rác vẫn là số ít, mà cửa hàng của bọn họ đột nhiên nhiều người như vậy, vẫn là bởi vì mấy ngày hôm trước có một vị khách đặc biệt tới.

“Mấy ngày trước đây, Nguyên Sương phu nhân đã tới một lần, gọi một bình Hoán Nhan, sau đó nàng ta lại mang theo vài tỷ muội tới."

”Sau đó trong tiệm hắn, khách nữ cứ thế mà càng ngày càng nhiều, khi tới tới cơ bản đều gọi Hoán Nhan.” Sở Diệp giải thích nói.

Triệu Xuyên có chút kinh ngạc trừng lớn mắt, “Nguyên Sương phu nhân? Đảo chủ phu nhân, đại phu nhân của Cung Thần, phu nhân Nguyên Sương?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, chính là nàng.”

Triệu Xuyên tràn đầy ngoài ý muốn nói; “Không nghĩ tới Sở huynh ngươi khai cửa hàng, lại có thể đem Nguyên Sương phu nhân hấp dẫn tới đây, các ngươi thật ghê gớm!"

Vị Nguyên Sương phu nhân này diện mạo xuất chúng, là vị phu nhân do phụ thân Cung Thần chỉ định họ Cung Thần, trước mắt Cung Thần cũng tương đối yêu thích Nguyên Sương phu nhân, ở trong các phu nhân nàng ta là người có địa vị cao nhất. 

“Không dám, không dám!” Sở Diệp ngay từ đầu cũng không quen biết vị Nguyên Sương phu nhân kia, nên lúc đó cũng chỉ xem như khách nhân bình thường mà tiếp đãi.

Vị phu nhân đó sau khi thưởng thức quá Hoán Nhan, liền cảm thấy hiệu quả không tồi, cũng không có cất giấu, mà mang theo mấy vị khuê mật tới đây, những vị khuê mật kia đồng dạng cũng là phu nhân của Cung Thần.

Cung Thần có rất nhiều giai lệ, người cùng Nguyên Sương phu nhân giao hảo kỳ thật cũng chỉ có năm sáu người. Sau đó tin tức truyền ra.

Các vị phu nhân khác của Cung Thần cũng đều chạy tới nếm thử.

Cung Thần cũng không thiếu tiền, mà mấy vị phu nhân kia cũng đồng dạng không thiếu tiền.

Mấy ngày nay, hơn phân nửa phu nhân của Cung Thần đã tới chỗ hắn.

Mà Sở Diệp cũng nói rõ với những vị phu nhân kia, Hoán Nhan chỉ có tác dụng tốt nhất khi uống bình đầu tiên mà thôi, còn về sau, tác dụng sẽ không rõ ràng nữa, nhưng những vị phu nhân đó vẫn tình nguyện đến.

Trên đảo có một ít quý nữ, đều thích học theo những thú vui của các vị Cung Thần phu nhân, nên khi họ biết Cung Thần phu nhân thường xuyên tới trà lâu của hắn nên các nàng cũng kéo tới.

Mấy ngày nay, sinh ý trong tiệm cũng càng ngày càng tốt, Sở Diệp còn phải suy xét có phải nên hạn chế người mua lại không.

Triệu Xuyên gãi gãi đầu, nói: “Trên đảo này nữ nhân có tiền thật nhiều a!”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Mấy vị phu nhân của Cung Thần hình như đều không thiếu tiền, có thể thấy được Cung Thần là người ra tay hào phóng, khó trách, trước đó khi Cung Thần tuyển tú, ai cũng muốn tham gia.

Đều nói tiền nữ nhân là dễ kiếm nhất, thật đúng là không sai, mấy ngày này hắn kiếm tiền đều có chút ngượng ngùng.

“Lão bản, một đĩa bánh tổ ong.”

Sở Diệp dương giọng, nói: “Tới liền."

Việc buôn bán của trà lâu đã bắt đầu đi theo quỹ đạo, nhưng cửa hàng nếu chỉ bán trà thì có chút đơn điệu.

Nên Sở Diệp đã đi tìm sư phó biết làm điểm tâm, đến để làm điểm tâm, mà doanh số từ việc bán điểm tâm cũng không tồi.

Trong tiệm điểm tâm bán chạy nhất chính là bánh tổ ong, trong điểm tâm còn cho sữa ong chúa, nên hương vị rất ngon, hiệu quả bổ khí huyết cũng không tồi. 

Nhưng giá cả cũng không tiện nghi, bất quá người đã tới được đây để uống trà cũng sẽ không thiếu chút tiền kia.

Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp liếc mắt một cái, nói: “Một đĩa một vạn, nhưng người mua cũng không ít!”

Triệu Xuyên ánh mắt đảo qua, thì phát hiện trên mỗi bàn trà đều có không ít điểm tâm .

Sở Diệp cười cười, nói: “Cũng chỉ là chút tiền.” Kẻ có tiền ở Nhàn Vương đảo vẫn là nhiều!

Người đến uống trà càng nhiều thì thanh danh của tà lâu càng nổi tiếng.

“Đã có rất nhiều kẻ coi tiền như rác chạy tới cái hắc điếm kia.” 

“Nói bậy bạ gì đó? Mấy vị đảo chủ phu nhân thường xuyên xuất nhập cái cửa hàng kia, ngươi là đang muốn nói đảo chủ phu nhân đều là những kẻ coi tiền như rác sao?

“Đảo chủ phu nhân quả nhiên đều rất có tiền! Khó trách nhiều người đều muốn làm đảo chủ phu nhân.”

“Nghe nói gian trà lâu kia vẫn là có chút trình độ, Địch Trần ở đó có thể củng cố cùng tẩm bổ linh hồn lực, tác dụng còn không tệ. Bất quá, đảo chủ phu nhân tựa hồ đều là hướng về Hoán Nhan mà tới..."

“Kỳ thật, tác dụng của Hoán Nhan cũng bình thường, nhưng ai bảo nữ nhân trời sinh đều luôn coi trọng mỹ mạo, vung tiền như rác cũng sẽ không tiếc."

“Nghe nói, việc buôn bán của gian trà lâu kia rất là tốt, rõ ràng bên trong chỉ có hai loại trà."

“Địch Trần có tác dụng rất tốt cho các Hồn Sủng Sư mới tiến giai, nếu linh hồn do tiến giai nên không ổn định thì có thể đi uống một chén, hiệu quả có thể so với Huyền Cấp Tẩy Hồn dược tề, mười vạn một bình cũng không đắt."

“Địch Trần thực sự lợi hại như vậy? Vậy có thể đi nếm thử xem sao.”

Trà lâu của Sở Diệp hỏa bạo một trận, lại dần dần bình ổn lại.

Mười vạn một bình, vẫn là rất đắt, nên dù là phu nhân đảo chủ cũng không phải ai cũng có tiền.

Trà lâu trà tuy rằng không tồi, nhưng cũng không phải là nơi quá đặc sắc.

Trong thành mỗi ngày đều có thứ mới xuất hiện, nên mọi người chẳng bao lâu đã bị thứ khác hấp dẫn.

Sở Diệp cũng không thèm để ý, việc buôn bán đã chật ních hơn mười ngày, mà trong hơn mười mấy ngày ngắn ngủn này, hắn đã kiếm lời hơn 3000 vạn, bọn họ xem như cũng đã kiếm không ít.

Tuy nhiên tiền kiếm mau, tiêu cũng mau, tiền kiếm ra đều đem đi đổi với các loại tài nguyên tu luyện trân quý khác.

Có tài nguyên sung túc, nên gần đây mấy đứa nhóc đều tiến bộ không nhỏ.

Ong đàn gần đây đã hấp thu đại lượng tinh hạch cùng nước thuốc, nhờ đó thực lực chỉnh thể đã tiến bộ không ít, Tiểu Ngân cũng đã bước vào Chiến Tướng cấp 9.

Tiểu hồ ly thì hấp thu đại lượng Nguyệt Hoa Chi Tinh, nên cũng tiến vào Chiến Tướng cấp 9.

Còn Tiểu Bạch đã đem toàn bộ dược lực còn sót lại trong cơ thể luyện hóa hoàn toàn, thực lực cũng nhanh chóng tiến vào Chiến Tướng cấp 8, nhưng xu hướng tiến giai vẫn không dừng lại, mấy hôm trước đã bắt đầu hướng tới Chiến Tướng cấp 9.

Tiểu Thải cùng Mặc Nắm tiến bộ đồng dạng không nhỏ, nhưng cũng có hơi chậm hơn so với nhóm Tiểu Ngân.

Thư Tùng An đi vào trà lâu, tả hữu nhìn xung quanh liếc mắt một cái, “Sở lão bản, hôm nay nữ tu đến đây đã giảm không ít."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Nữ nhân đều tham mới mẻ, nên gần đây việc buôn bán lại hòa hoãn lại không ít

“Cho ta một bình Hoán Nhan.” Thư Tùng An nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo.”

Thư Tùng An nhìn Sở Diệp, vẻ mặt chân thành nói: “Sở lão bản đừng buồn mấy nữ nhân kia đều thích chân trong chân ngoài, tới được vài lần liền không tới nữa, nhưng ngươi yên tâm ta sẽ vẫn luôn duy trì cho các ngươi."

Sở Diệp gật đầu, cười cười, nói: “Vậy thật phải cảm ơn ngươi.”

Sở Diệp thầm nghĩ Thư Tùng An là một tên bại gia tử chính hiệu, mỗi lần tới đều gọi Hoán Nhan, tới tới lui lui sợ là đã tiêu hơn một trăm vạn, mà mấy lão gia tử Thư gia cũng không khuyên nhủ hắn sao.

Thư Tùng An vẫy vẫy tay, đại khí nói: “Không dám, không dám.”

Sở Diệp nhìn Thư Tùng An, có chút nghi hoặc nói: “Ngươi mỗi ngày đều tới đây uống trà, vậy mấy vị gia gia của ngươi sẽ không có ý kiến sao."

“Tại sao lại có ý kiến? Ta mỗi lần trở về, đều cho bọn họ điểm tâm, mấy gia gia đều khen ta là hiếu thuận đấy.” 

Sở Diệp: “....” Cầm tiền gia gia cho rồi đi mua điểm tâm cho bọn họ, ngươi đúng là một tôn tử hiếu thuận.

Mấy chỉ Ngân Sí Ong, kéo một cái rương bay ra.

Thư Tùng An nhìn cái rương liếc mắt một cái, tràn đầy tò mò nói: “Đó là cái gì?”

“Đó là rương rút thăm trúng thưởng, hôm nay vừa vặn cửa hàng chúng ta khai trương được một tháng, nên hôm nay ở trong cửa hàng sẽ cho tất cả khách hàng khi đến uống trà đều sẽ được tham gia rút thăm trúng thưởng." Sở Diệp ôm hai tay nói.

Thư Tùng An có chút phấn chấn nói: “Còn có loại chuyện tốt này?”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Gần đây kiếm lời không ít, nên cũng phải cho khách hàng ít hồi đáp lại chứ.

“Có hoạt động rút thăm trúng thưởng sao? Ta muốn tham gia."

Nữ khách từ trong rương lấy ra một tờ giấy, trên tờ giấy viết là một đĩa bánh táo mật ong.

“Chúc mừng vị tiểu thư này, đã nhận được một đĩa bánh táo mật ong.” Sở Diệp tươi cười nói.

Nữ khách nghe vậy, liền cảm thấy mỹ mãn.

Thư Tùng An vén lên tay áo, hưng phấn nói: “Ta cũng thử xem”

Sở Diệp gật đầu, Thư Tùng An từ trong thùng rút thăm trúng thưởng lấy ra một tờ giấy, trên tờ giấy viết một chữ số 3.

Thư Tùng An hướng tới Sở Diệp nhìn thoáng qua, hỏi: “Cái số 3 là có ý tứ gì?”

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Ý là đồ vật đang nằm trong cái ô vuông thứ ba.”

Lúc này Thư Tùng An mới phát hiện, bên dưới rương rút thông có mười cái ô vuông nhỏ.

Thư Tùng An mở ra ám cách, lấy ra một chi dược tề.“Đây là cái gì?” Thư Tùng An hỏi.

“Chúc mừng thư thiếu, đây là Băng Hồn Thanh Tâm dược tề.”

Thư Tùng An có chút nghi hoặc nói: “Băng Hồn Thanh Tâm dược tề, đây là loại dược tề gì? Có thể mỹ dung sao?”

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không thể.”

“Có thể dưỡng trắng sao?"

Sở Diệp như cũ lắc đầu, nói: “Thật đáng tiếc, cũng không thể.”

Thư Tùng An thở dài, nói: “Vậy còn không bằng bánh táo mật ong.” Do không có nhiều kiến thức tu luyện nên Thư Tùng An đã đem dược tề trong tay trở thành hàng rẻ tiền.

Sở Diệp: “Thư Tùng An đúng là ngu xuẩn, là đồ không biết nhìn hàng! Hắn tổng cộng chuẩn bị 50 phần thưởng, mà Băng Hồn Thanh Tâm dược tề là một trong ba thứ quý nhất trong số phần thưởng.

Nhan Thuật đứng lên, nói: “Thư thiếu nếu không thích loại dược tề này, thì ta nguyện ý dùng một đĩa bánh táo mật ong trao đổi."

Thư Tùng ân xoay chuyển tròng mắt, ngẩng đầu, nói: “Ta chính là dựa vào bản thân để đổi được phần thưởng, thì sao phải đổi, nếu ngươi thích thì tự đi mà tìm."

Thư Tùng An tuy rằng không quá hiểu biết về phần thưởng mà hắn nhận được, nhưng xem phản ứng của Nhan Thuật cũng biết đây là thứ tốt.

Dược tề là không thể tùy tiện dùng, đặc biệt là dược tề lai lịch không rõ, mà Thư Tùng An vốn dĩ cũng không quá để ý chuyện dược tề mình nhận được từ rút thăm, nhưng nay lại không thể không thận trọng.

Nhan Thuật đứng lên, nói: “Sở lão bản thật là đại khí, cư nhiên lấy Băng Hồn Thanh Tâm dược tề ra làm phần thưởng.”

Nhan Thuật có chút ghen ghét nhìn Thư Tùng An liếc mắt một cái, thầm nghĩ: Thư Tùng An đúng là không biết nhìn hàng, đồ bại gia tử, nhưng vận khí của hắn thật không tề, Băng Hồn Thanh Tâm dược tề có giá trị mấy chục vạn, mà ở Thiên Nhàn đảo bọn họ, Dược Tề Sư thưa thớt, dược tề khan hiếm, dù muốn mua loại dược tề này cũng không dễ dàng.

Sở Diệp cười cười, nói:“Không dám, không dám.” Do không thể mở cửa hàng dược tề, mà dược tề cũng không bán được, vậy không bằng lấy ra làm phần thưởng.

Nhan Thuật nhìn Sở Diệp, nói: “Ta cũng thử."

Mà Nhan Thuật chỉ nhận được một bình mật ong, phần thưởng thua xa xa Thư Tùng An.

Trong cửa hàng khách nhân cũng lục tục chạy tới rút thăm trúng thưởng, phần thưởng hoa hoè loè loẹt, có linh tửu, có linh quả, còn cả dược tề.

Nhũng khách nhân tới trà lâu, đa số đều là không thiếu tiền, bất quá, có thể nhận được một phần thưởng, thì mọi người vẫn là thật cao hứng.

Trong cửa hàng có hoạt động rút thăm trúng thưởng,những người có vận khí tốt thì có thể trúng được các loại dược tề có giá trị xa xỉ.

Mấy vị khách quen của trà lâu sau khi nghe ở đây có hoạt động rút thăm trúng thưởng liền ùn ùn kéo tới, Sở Diệp chuẩn bị 80 phần thưởng tất cả đều bị rút ra. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro