Chương 1 +2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Tiện nhân lòng lang dạ sói

Editor: Nguyễn Thủy

" Ha ha, tao chưa từng gặp qua người ngu ngốc như mày đâu, ai muốn làm chị em với mày? Tao thèm vào!"

Bạch Vi Vi không dám tin tưởng nhìn em gái của mình, đứa em gái luôn nhát gan, cô bé chỉ biết yên lặng đi theo bên người cô, lúc này vẻ mặt căm ghét nhìn mình.

Thật giống như cô là một kiện đồ vật khiến người khác ghét bỏ.

Cô hầu như không thể thở được, duỗi tay nắm lấy nơi trái tim, đau đớn khiến cô không nói được.

"Em...... Chỉ vì tờ giấy chuyển nhượng quyền thừa kế mới đối xử tốt với chị?"

Ánh mắt Bạch Vi Vi lạnh lẽo, chính là giọng nói lại rách nát bất kham. Cô ghé vào trên sô pha, thân thể cuộn tròn lại, mỗi một lần hô hấp, trái tim đều truyền đến một trận đau đớn kịch liệt.

" Nếu không mày nghĩ rằng tao tự nguyện đồng ý làm em gái mày sao? Ai cũng nói tao là con riêng, ngay cả ba ba cũng lấy mày làm đầu, dựa vào cái gì mà mày có tất cả mọi thứ, mà tao lại nhận những thứ mày bố thí cho? Tao Bạch Dao Dao có chỗ nào kém mày? Mọi thứ tao đều mạnh hơn mày, bất kể trong công việc, hay những cống hiến của tao với công ty, cái gì cũng hơn mày, chính là người thừa kế lại là mày mà không phải tao."

Bạch Dao Dao điên cuồng mắng to.

Lúc này cô mới hiểu rõ con người Bạch Dao Dao, cô ta là con riêng ba ba cô đón ở bên ngoài về. Lúc ấy Bạch Vi Vi rất cô đơn, biết được mình có em gái cô đã rất vui vẻ.

Hầu như có đồ ăn ngon, đồ chơi đều cho cô ta.

Có người hầu mắng chửi cô ta, Bạch Vi Vi không hề do dự mà đuổi người hầu ngay lập tức.

Thậm chí do thân thể của mình xảy ra vấn đề, cô còn viết giấy chuyển nhượng ký tên, đem quyền thừa kế công ty cho Bạch Dao Dao.

Bởi vì cô cho rằng Bạch Dao Dao là em gái mình, là một cô bé trong sáng hồn nhiên, chính là cô không ngờ, ngày hôm qua vừa ký giấy chuyển nhượng , ngày hôm nay Bạch Dao Dao liền lộ ra gương mặt thật.

" Đem thuốc cho chị...." Bạch Vi Vi mấp mày môi, khó khăn đem câu nói hoàn chỉnh.

Cô biết Bạch Dao Dao sẽ không đem thuốc cho mình, chính là cô vẫn chưa hết hy vọng.

Em gái, là cô em gái mình yêu thương mười mấy năm. Cô vẫn mang theo hy vọng nhỏ bé, em gái vẫn có chút tình cảm với mình.

Bạch Dao Dao cười lạnh lấy lọ thuốc, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh trước mặt Bạch Vi Vi.

" Hôm nay mày chết, là do bệnh tim tái phát mà chết, không có quan hệ với tao. Hơn nữa mày có biết hôn lễ của mày luôn kéo dài không?"

Bạch Vi Vi nhìn cô ta vứt lọ thuốc đi, hy vọng trong mắt cũng dần biến mất.

Cô ngẩng đầu, ánh mắt ảm đạm lại lạnh nhạt vô cùng: " Bởi vì Diệp Vũ Hiên hiểu lầm chị hẹn hò với vệ sĩ của mình, chính là những bức ảnh đó đều lợi dụng các góc chụp nên, không hệ có việc đó, không lẽ em...."

Rõ ràng trái tim đã đau đớn đến muốn vỡ, có lẽ do hồi quang phản chiếu, lời nói của cô rõ ràng lên, chính là sắc mặt càng trắng xanh, hơi thở của tử thần càng đến gần.

" Đúng vậy, là kế hoạch của tao với anh An, dựa vào gì mày được anh Diệp coi trọng? Người nên gả cho anh phải là tao chứ không phải là mày, một cái ấm sắc thuốc vô dụng."

Anh An.... Liền vệ sĩ của cô An Nhạc cũng là ngừời của cô ta.

Bạch Vi Vi cảm thấy trái tim mình tan vỡ, trong một ngày liền bị hai người mình tin tưởng nhất phản bội. Cô lạnh lùng bật cười,thật là ngốc, cho rằng chỉ cần mình thật lòng, người khác cũng thật lòng với mình.

Chính là trên thế giới này có những người không biết xấu hổ, cho dù đem cô ta ném vào trong dung nhan nóng chảy cô ta cũng không biết đau đớn.

Chương 2: Trói buộc hệ thống

Editor: Nguyễn Thủy

Bạch Vi Vi che lại ngực, đau quá, đau đến không thể thở được, cô biết mình sắp chết rồi.

Chính là cô không cam tâm, tình cảm chân thành của mình bị người khác lợi dụng, ngay cả vị trí cũng bị cướp mất.

Ngay cả ba ba cũng không biết rõ gương mặt thật của Bạch Dao Dao.

Bạch Vi Vi chợt mở mắt ra, duỗi tay hung hăng túm lấy quần áo Bạch Dao Dao mà nói: "Nếu mày dám làm gì ba ba, tao giết...... Giết mày."

Bạch Dao Dao nhìn bộ dáng sắp chết của cô, lập tức vứt tay cô ra " Lo lắng như vậy làm gì? Dù sao mày sắp chết, còn ba ba, chờ tao lấy được giấy chuyển nhượng cổ phần trong tay ông ta, liền đưa lão đi với mày."

Bạch Vi Vi gầm lên, " Mày dám!"

Chính là câu nói này đã lấy hết sức lực của cô, trái tim cô tê rần, trước mắt tối sầm, cả người mềm xuống.

"Đúng vậy, tao có cái gì không dám, mỗi lần nhìn đến mày giả bộ chị em tình thâm, tao đều buồn nôn." Bạch Dao Dao cười nói.

Nước mắt Bạch Vi Vi rơi xuống, đây là kết cục của cô về việc ngu ngốc.

Đột nhiên giọng nói Bạch Dao Dao thay đổi, trở nên đau đớn lo lắng, cô ta đỡ lấy cô: " Chị hai, chị hai, chị làm sao vậy? Anh Diệp, anh mau đến xem, chị hai giống như không ổn...."

Mắt cô nhíu lại, nhìn Diệp Vũ Hiên đi tới, khí chất hiên ngang, tuấn mỹ, biểu tình lại lạnh nhạt đáng sợ, giống như vị hôn thê sắp chết là cô đây không có bất kỳ quan hệ nào.

Đi bên cạnh hắn còn có ba ba.

Ba ba.... Cô không còn sức lực nói chuyện.

Bạch Dao Dao vẻ mặt giả vờ đau lòng: " Chị, chị đừng rời khỏi em, tại sao chị lại không chịu uống thuốc chứ? Vì sao chị lại không cẩn thận như vậy, em rất đau lòng....."

Bạc Vi Vi cảm thấy buồn nôn, mình chết cũng không thể vạch trần bộ mặt giả dối của cô ta, trước kia sao cô lại ngu tới mức tin tưởng vào vẻ mặt điềm đạm đáng yêu này của cô ta chứ?

Bạch liên hoa khiến người ta ghê tởm.

" Đinh, mở ra hệ thống vị diện công lược nam thần, mời ký chủ chuẩn bị trói buộc."

Hệ thống, đó là cái gì?

" Đang trong trong quá trình đo giá trị oán khí của ký chủ, ký chủ có muốn sống để thực hiện nguyện vọng không?"

Thực hiện nguyện vọng?

Bạch Vi Vi nhìn thân thể mình mất đi hô hấp, còn có Bạch Dao Dao giả vờ bi thương ở trong lòng vị hôn phu, bên môi dơ lên nụ cười đắc ý.

Trong mắt cô hiện lên hận ý: " Tôi có thể trở về không?"

" Chỉ cần ký chủ tích lũy đầy đủ giá trị tình yêu là có thể trở về."

Bạch Vi Vi nhìn ba ba vẻ mặt tuyệt vọng quỳ bên thi thể của cô mà gào khóc, cô cắn răng, nước mắt rơi xuống: " Được, tôi đồng ý trói buộc, chỉ cần khiến tôi sống sót, khiến tôi trở về được."

" Đinh, ký chủ đồng ý, tiến hành trói buộc, trói buộc 50%, 90% 100%... Quà tặng dành cho tân thủ, giúp cho thân thể ký chủ có thêm 10 tiếng sống sót, có sử dụng hay không?"

Bạch Vi Vi không chút do dự nói : " Có"

Cô không biết hệ thống là gì, nhưng cho dù giao dịch với ma quỷ, bán đứng linh hồn cũng không sao

Cô không muốn chết, hơn nữa chết một cách uất ức không có giá trị.

" Sử dụng xong, thân thể ký chủ bảo trì ngủ say trong ba ngày."

Bỗng nhiên ba ba của Bạch Vi Vi, Bạch Chính Ngôn kinh hỉ la lớn: " Người đâu, con gái tôi chưa chết, con bé đang thở."

Những lời này khiến mọi người rối loạn.

Chính là Bạch Vi Vi không nhìn thấy, bởi vì linh hồn cô đã bị hệ thống kéo vào không gian màu trắng.

__________________

Spoil một chút nè!

Muốn kẻ thù đem lòng yêu mình trong vòng 1 tháng?

Bạch Vi Vi: " Nếu không phải biết mi không phải là người, tao còn tưởng mi là con tiện nhân Bạch Dao Dao!"

Hệ thống: "......"

Vẻ mặt Bạch Vi Vi  tuyệt vọng: " Tao không cần một cái hệ thống rách nát không có tác dụng gì, chỉ biết đả kích  tao."

Hệ thống: " Ký chủ, cô nói như vậy tôi rất đau lòng."

Bạch Vi Vi : " Tao còn đau lòng hơn mi."

________________

Editor: Thả chút thính, sợ reader quên mất truyện này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro