Chương 79-83

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thực hiển nhiên, bệ hạ luyến tiếc Ngũ hoàng tử, lúc này có người kiến nghị phế hậu sinh ra Nhị hoàng tử, bệ hạ tự nhiên nguyện ý.
Yến Việt sắc mặt tươi cười không đổi, đi ra khỏi hàng ngũ, quỳ xuống: "Có thể vì phụ hoàng vì Đại Dận phân ưu, nhi thần tự nhiên......"
"Bệ hạ, thần có chuyện muốn nói!" Một cái thanh âm hùng hậu truyền ra, đúng lúc đánh gãy lời nói của Yến Việt.
Yến Việt cúi đầu, khóe môi dương lên.
Thực hảo, bố trí của hắn bắt đầu có tác dụng.
Mở miệng là vị nào, là một vị lão Vương gia của Yến thị hoàng tộc tôn thất, tuy rằng chỉ là cái chức quan nhàn tản, nhưng ở bên trong tôn thất lại rất có uy vọng. Ngay cả Hiển Đức Đế đối với vị trưởng bối có bối phận cực cao này đều phải tôn kính một vài phần.
"Hoàng thúc có chuyện thỉnh giảng." Hiển Đức Đế nhìn đến lão nhân ngoan cố này liền có điểm đau đầu.
Lão Vương gia đứng ra, có nề nếp mở miệng: "Nhị hoàng tử bất quá là con của phế hậu, thế nào đảm đương nổi hai chữ mệnh cách cực quý? Nếu là Trương hoàng hậu chưa từng bị phế, vì củng cố giang sơn Đại Dận ta , lão thần tất nhiên không nói hai lời bảo Nhị hoàng tử đi trước đến chiến trường."

Ý tứ thực rõ ràng, một cái con của hoàng hậu bị phế, đảm đương không nổi hai chữ mệnh cách cực quý. Tự nhiên cũng không có khả năng thay thế Ngũ hoàng tử đi chiến trường.
Còn lại các đại thần khác ánh mắt nhìn về phía Nhị hoàng tử càng thêm thương hại: Bị hoàng đế từ bỏ thế Ngũ hoàng tử đi chiến trường còn chưa tính, còn bị người như vậy chỉ ra thân thế .
Kỳ thật năm đó sự tình Trương hoàng hậu ai cũng biết, gia thế Hoàng hậu rất quyền quý, bị phế bất quá là bởi vì can ngăn hoàng thượng mà thôi.
Chỉ tiếc, vị Quý phi kia luận thân phận thật sự không lên được mặt bàn, mặc dù trong cung vô chủ, nàng cao nhất cũng chỉ là Quý phi.
Tôn thất của Yến thị hoàng tộc, những nhóm người bảo thủ chính miệng buông xuống lời nói: Chỉ cần Hiển Đức Đế dám hạ ý chỉ lập Quý phi làm hậu, bọn họ sau lưng liền dám chết ở Càn Long Cung.
Hiển Đức Đế thực đau đầu.
Hắn vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy giải quyết, ai biết vị lão hoàng thúc này lại nhảy ra!
Hắn thái dương gân xanh ứa ra, một đám làm chuyện này chắc chắn là có tước vị cùng bổng lộc cao nhất, tất cả cố tình muốn cùng làm trái lại ý chỉ của hắn.
Lúc này một đại thần khác cũng đứng ra: "Thần cho rằng, không bằng khôi phục lại danh phận, Nhị hoàng tử điện hạ thân là con vợ cả, như vậy thân phận tự nhiên là mệnh cách cực quý."
Không ít đại thần cũng đứng ra sôi nổi tán thành.
Hiển Đức Đế lại có chút chần chờ, hắn nhưng thật ra không quá để ý một cái danh phận như vậy, chỉ là trung cung con vợ cả...... Bích Nhi của hắn ngày sau không phải là hoàng tử có thân phận tối cao.

"Báo ——"
Đại điện ở ngoài lại có cấp báo truyền đến, chiến trường Tây Bắc lại thất thủ thêm một thành.
Hiển Đức Đế rũ mắt nhìn thoáng qua thần sắc tái nhợt của Yến Việt, trong lòng tại một khắc này liền hạ quyết định.

"Nhị hoàng tử Yến Việt, nguyên hậu con vợ cả của trẫm, thân phận quý trọng, lệnh ngay trong ngày, xuất phát đi Tây Bắc chiến trường, thay thế trẫm trấn thủ tam quân!"
Yến Việt trong lòng đã định.
Nguyên hậu con vợ cả, những lời này vừa ra khỏi miệng, ngày sau lại không có người dám lấy thân phận của hắn ra nói.
Hắn trên mặt vô bi vô hỉ (không vui không buồn) tiếp chỉ.
Trong mắt người ngoài, đó chính là thất hồn lạc phách.
Ở trong mắt những người khác, vị Nhị hoàng tử này xưa nay chính là bệnh tật ốm yếu, mặc dù hảo hão dưỡng, cũng không biết có thể sống đến bao nhiêu tuổi.
Thân thể như vậy, đi nơi khí hậu lạnh và cực khổ như chiến trường Tây Bắc......
Hơn phân nửa là, vừa đi liền không về được.
Hiển Đức Đế hiển nhiên cũng là nghĩ như vậy.
Yến Việt hồi Khang Ninh Cung, liền thu được vô số ban thưởng phong phú, cùng với ý chỉ kia nói khen thưởng Trương hoàng hậu.
Đây là biến tướng bồi thường của hoàng đế đi?
Yến Việt thuận miệng hỏi: "Phụ hoàng hiện tại ở đâu?"
Thái giám truyền chỉ sửng sốt một chút, thấp giọng nói: "Quý phi nương nương thân mình không khoẻ......"
Yến Việt gật gật đầu, không hề hỏi nhiều.
Trơ mắt nhìn chính mình phải đi "Chịu chết", nhưng lại không muốn tới gặp mặt mình.
Thực hảo.

*****
Chương 80
Chung Tình ở trong cung Khang Ninh tiễn đưa Yến Việt.
"Ta hiện giờ không có biện pháp rời đi bản thể quá xa, ngươi đi Tây Bắc xa xôi, ta chỉ có thể ở lại Khang Ninh Cung thay ngươi cầu phúc."
Nàng cười thay Yến Việt sửa sang tốt lại quần áo trên người.
Nói không nỡ là thật sự, dù sao cũng là nhìn tiểu hài nhi lớn lên, trước nay chưa từng rời đi quá lâu như vậy đâu.
Yến Việt lại là bởi vì những lời này mà trong lòng vui mừng.
Không thể...... Rời đi bản thể quá xa sao?
Đó có phải hay không có ý nghĩa là, chỉ cần đem cây hoa Mẫu Đơn này dưỡng ở bên trong thâm cung, Mẫu Đơn tỷ tỷ chỗ nào cũng không thể đi đâu sao?
Tuy rằng trong lòng hãy còn có đối diện địch nhân không tha, nhưng là Yến Việt tâm tình như cũ trở nên thập phần tốt lên.
Thế cho nên ở thời điểm xuất phát, hắn trên mặt đều mang theo ý cười nhàn nhạt.
Đương nhiên, xem trong mắt người ngoài, cũng không nghi ngờ gì chính là miễn cưỡng vui cười.

Hiển Đức Đế hôm nay thế nhưng lại tự mình ra cửa tiễn đứa con trai này, nhìn đến tươi cười trên mặt Yến Việt, hắn trong lòng mang theo một tia áy náy, nói: "Trẫm chờ tiểu nhị chiến thắng trở về."
Yến Việt chỉ là nhàn nhạt cúi đầu hành lễ, cũng không quay đầu lại đi theo đại quân xuất phát.
Lần này đi Tây Bắc, tuyệt đối không phải trong thời gian ngắn là có thể trở về, Yến Việt trong lòng sớm đã chuẩn bị tư tưởng cùng Mẫu Đơn tỷ tỷ chia lìa một thời gian dài.
Hắn trong lòng thật sự rõ ràng, lại một lần trở về, thân phận của hắn, liền sẽ không lại là cái Nhị hoàng tử không hề có cảm giác tồn tại bên trong thâm cung kia nữa.
Chỉ là có chút sự tình thế nhưng lại ngoài dự kiến của mọi người.
Ngay cả Chung Tình cũng không nghĩ tới, Quý phi thế nhưng hận Yến Việt trở thành dáng vẻ kia!
Hai tháng sau.
Dận đô rốt cuộc nghênh đón chiến sự Tây Bắc lần đầu tiên báo tin chiến thắng:"Tả quân ở Ngọc Hư quan đại phá địch Nhung, bắt được địch Nhung đại tướng Gia Luật thường bảo, Nhị hoàng tử điện hạ hạ lệnh đem tên này chém đầu thị chúng, truyền với kinh thành phía trên để ổn định quân tâm!"
"Hảo!" Hiển Đức Đế vẻ mặt vui mừng, liên thanh tán thưởng.
Trên triều đình các đại thần cũng sôi nổi nhẹ nhàng thở ra, càng có người đưa ra, làm mệnh cách cực quý người trấn thủ tam quân, quả thật là một cái ý kiến hay.
Cũng có một khác bộ phận tâm tư sâu nặng người nghĩ tới hàm nghĩa giấu ở bên dưới —— Nhị hoàng tử, là mệnh cách rất nặng người......
Chỉ là nhìn biểu tình vui mừng của Hiển Đức Đế, ai cũng không phải không có mắt mà nói ra lời này.
Triều Hoàng Cung, nghe thấy tin tức này Quý phi tức giận đến cơm trưa cũng ăn không nổi.
"Nữ nhân kia năm đó báo ứng ta, hiện tại, con trai của nàng cũng như vậy báo ứng ta!"
Quý phi thần sắc dữ tợn, Ngũ hoàng tử Yến Bích là tử huyệt của nàng, nàng thề tuyệt đối muốn cho Bích Nhi của mình ngồi lên vị trí tôn quý nhất, mặc kệ là ai, cũng không thể ngăn cản!
"Không có tin tức về thân thể của Nhị hoàng tử?" Nàng hỏi.
Tây Bắc khổ hàn( vừa lạnh vừa khổ), Nhị hoàng tử cái ấm sắc thuốc kia đã sớm bị chính mình dưỡng hỏng rồi chứ, thế nào đều thích ứng không được hay không đều không có tin tức gì?
Quý phi trong lòng ác độc nguyền rủa: Tốt nhất hắn bệnh chết mới tốt!
Nhưng mà cung nhân chỉ là chần chờ lắc đầu, trả lời: "Vẫn chưa từng nghe nói tin tức về phương diện này."
Quý phi cắn răng hừ lạnh: "Hắn nhưng thật ra hảo mệnh!"
Đến lúc này, Quý phi rốt cuộc cảm nhận được cảm giác vô lực khi nhà mẹ đẻ không có người hỗ trợ.
Nàng ở bên trong thâm cung, mặc dù nhiều năm thịnh sủng như vậy, cũng chỉ là khó khăn lắm tại hậu cung bên trong xếp vào không ít người mà thôi.

Trong quân khắp nơi thế lực căn bản lẫn lộn, những cái thế gia đó dù như thế nào cũng không bị nàng mua chuộc.
Ở trong mắt những cái thế gia đó bản tính cao ngạo, vị Quý phi nương nương xuất thân từ con hát này, mặc dù tôn quý, cũng như cũ làm cho bọn họ có chút không vừa mắt. Nên trong quân căn bản không người vì Quý phi mà dụng tâm.
Nói cách khác, nàng mặc dù là tự mình ra tay, cũng tuyệt đối muốn cho Yến Việt có đi mà không có về!

                           *****
Chương 81
Chung Tình bị một trận khói mù mịt làm sặc mà tỉnh.
Từ sau khi Yến Việt ra chiến trường, nàng ngẫu nhiên thỉnh thoảng sẽ hóa thành hình người ra bên ngoài đi lại một chút, đa số thời gian đều là biến thành bản thể là ở chậu hoa bên trong phòng.
Nàng dù sao cũng là một hoa yêu, đối với nàng mà nói thì biến thành bản thể, mới là tư thái thoải mái nhất.
Nhưng giờ phút này...... Tình huống là như thế nào?
Một ánh sáng xanh hiện lên, thân ảnh của Chung Tình xuất hiện ở bên trong tẩm cung.
Nàng híp mắt đánh giá một chút, lúc này đã là đêm khuya, toàn bộ cung Khang Ninh đều bị ánh lửa ngút trời bao phủ, tuy nhiên tạm thời còn chưa tới bên trong tẩm cung.
Là vì bên trong nội điện thủ vệ nghiêm ngặt, người phóng hỏa không có biện pháp lẻn vào.
Dù vậy, Chung Tình vẫn thấy không thoải mái, che miệng lại ho khan vài tiếng.Trên người còn bắt đầu cảm giác được sự nóng rực cùng đau đớn.

Lửa là một vật độc, là khắc tinh trời sinh của thực vật.
Phải nhanh rời đi thôi.
Chung Tình trái phải nhìn lướt qua, giờ phút này cung Khang Ninh Cung đã ầm ĩ cả lên, nhưng một nửa trong đó là những thái giám cung nhân đang cố một mình chạy trốn, ai cũng sẽ không ở trong lúc nguy cấp này nhớ tới nàng- một gốc cây hoa Mẫu Đơn không có gì nổi bật.
Chỉ có thể dựa vào chính mình.
Chung Tình phất tay áo một, chậu hoa Mẫu Đơn đặt ở mép giường chứa bản thể đột nhiên quay tròn xoay tròn lên, lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại, bay vào trong tay áo của Chung Tình
Nàng thật ra nói với Yến Việt có một chút không đúng, nàng không thể ly khai bản thể quá xa nhưng cái này cũng không thể trói buộc nàng, bởi vì nàng có thể tùy thời thế mà mang theo bản thể rời đi.
Chỉ là nàng ra đời ở bên trong hoàng cung này, lại được tiên hoàng hậu dốc lòng chăm sóc nuôi lớn, sau lại được Yến Việt tỉ mỉ chăm sóc, có thể nói, nàng đã sớm cùng hoàng cung này có mối liên hệ, về cơ bản không có biện pháp rời nơi này đi.
Đây cũng là nguyên nhân nàng cùng Yến Việt không có biện pháp đi Tây Bắc.
Dù vậy ý tứ cũng là không khác biệt lắm.
Chung Tình một tay sử dụng một cái pháp quyết tránh đi bụi khói, lại giấu đi thân hình, đi đến hướng ra tới ngoài điện.
Nàng đã xem nhẹ thế lửa.
Thời điểm đi ra ngoài tẩm cung, lửa lớn đã vây quanh toàn bộ cung Khang Ninh.
Bên ngoài nghe được động tĩnh vội vàng tới cứu hoả nhưng các cung nhân căn bản không có biện pháp tới gần nơi này.
Chung Tình chỉ cảm thấy cảm giác nóng rực cùng trên người càng ngày càng mãnh liệt, nàng không hề do dự, đem trong linh khí trong cơ thể trải rộng toàn thân, đi tới hướng đại điện ở ngoài.
Nàng cũng chỉ là một gốc cây Mẫu Đơn vừa mới hóa hình không lâu, không chỉ là thực lực không tính là mạnh mẽ, lại gặp khắc tinh là lửa như vậy.
Chung Tình chỉ cảm thấy làn da trên người giống như bị thiêu đốt vậy, đau đến mức nàng nhíu mày lại.
Rốt cuộc tốt xấu gì cũng chạy ra được rồi, cả người Chung Tình vô lực ngồi xổm dưới đất, da thịt cảm giác nóng rát, không cần xem, nàng biết, tất nhiên là bị bỏng.
"Hệ thống, ngươi không phải có thể giúp ta không có cảm giác đau sao?" Chung Tình hỏi.
Ánh sáng của hệ thống chợt lóe: "Ký chủ, hệ thống xác thật có thể làm cho ký chủ không có cảm giác, nhưng là ở tình huống vừa rồi, nếu là giúp ký chủ loại bỏ cảm giác, bất lợi đối với việc ký chủ xác định tình huống của bản thân."

Chung Tình: "......"
Dù sao ngươi nói cái gì đều có đạo lý.
Nàng chỉ cảm thấy đầu choáng váng, là do mới vừa rồi tiêu hao quá nhiều linh lực, lúc này có chút cạn kiệt sức lực.
Thanh âm của hệ thống vào giờ phút này lại truyền ra: "Ký chủ, có một việc ta thấy cần thiết phải nhắc nhở một chút."
Chung Tình hữu khí vô lực nói: "Cái gì?"
Ký chủ bình tĩnh nói: " Thời điểm vừa rồi chạy ra, ẩn thân quyết đã mất đi hiệu lực."
Chung Tình: "!!!"
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn lại, đối phương khuôn mặt đang ngây ra, đó là Hiển Đức đế cùng Quý phi từ Triều Hoàng Cung chạy tới.
Chung Tình: "......"
Nàng nhắm mắt, dứt khoát hôn mê bất tỉnh.

****
Chương 82
Cung Khang Ninh ngày mười một có lửa lớn, Quý phi chịu trách nhiệm điều tra rõ việc làm này. Cung điện đều bị hủy, có một nữ tử mặc bạch y dung nhan khuynh thành chạy thoát từ bên trong lửa lớn ra, hôn mê bất tỉnh, bị bệ hạ an trí trong cung Vinh Hoa.
Thời điểm tin tức này truyền được tới Yến Việt, đã là bốn ngày sau, là do ám vệ ngày đêm chạy tới báo tình huống.
Yến Việt nắm chặt tờ giấy báo tin tức, tay phát run.
Ám vệ đang đợi phân phó, cẩn thận ngẩng đầu nhìn hắn một cái, lại bị biểu tình của chủ tử lúc này làm sợ tới mức trong lòng kinh hoàng!
Nửa khuôn mặt của Yến Việt bao phủ ở bên trong bóng tối, chỉ có thể nhìn thấy cằm, cặp mắt kia, mặc dù là ở trong bóng tối nhưng vẫn có thể cảm nhận được trong đó hận thù khắc cốt ghi xương, cùng với sát ý cùng hung ác.
"Ngươi đi xuống." Hắn lạnh nhạt nói một câu.
Ám vệ kia rùng mình rời đi.Mới vừa rồi một lát ngắn ngủi kia, trên người Yến Việt đã bộc phát ra khí thế cường đại làm cả người hắn toát ra mồ hôi lạnh ướt hết cả y phục.

Cũng không biết kia nữ tử mặc bạch y là người phương nào, lại có thể khiến điện hạ khẩn trương như vậy?
Yến Việt nhìn từng câu từng chữ trên giấy nhắn tin, biểu tình trên mặt càng ngày càng lạnh, trong lòng quay cuồng không thôi, sát ý cùng lửa giận bao phủ khắp người.
"Hiển Đức Đế...... Quý phi...... Các ngươi...... Đều đáng chết!"
Yến Việt dùng sức nhắm mắt lại, Mẫu Đơn tỷ tỷ, hy vọng nàng không có việc gì.
Không cần sợ hãi, A Việt...... Thực mau liền sẽ tới đón nàng.
Hắn mở to mắt, trên mặt lạnh lẽo.
Nguyên bản còn nghĩ chờ mấy năm, xem ra hiện tại đều phải dùng, những cái bố trí đó, đều phải cho nổi lên mặt nước.
"Người tới, mời các tướng quân đến bên trong lều lớn, bổn điện hạ có chuyện quan trọng cần thương lượng......"
......
Mà cùng lúc đó, tại Dận đô xa xôi.
Triều Hoàng Cung.
Các cung nhân đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, thật cẩn thận, một tiếng động nhỏ cũng không dám phát ra.

"Bang!" Lại là thanh âm đồ sứ rơi xuống đất.
Ngày hôm nay đã thay ba bộ trà cụ từ nhà kho.
"Cái tiện nhân kia......"
Lúc này tâm phúc của Quý phi là Lâm ma ma vội vàng đi vào.
"Ma ma, tra được không? Nữ nhân kia là từ đâu tới?" Quý phi vội vàng hỏi.
Lâm ma ma lắc đầu: "Lão nô tra không ra, người nọ giống như là từ trong trống rỗng đi ra vậy."
Lâm ma ma nhìn sắc mặt bất thiện của Quý phi, có một câu chưa nói ra: Nhan sắc quốc sắc thiên hương như vậy, nếu là trước kia từng xuất hiện, sao có thể không có người biết?
Quý phi suy sụp ngồi trở lại trên giường, lại hỏi: "Bệ hạ đang ở đâu, còn ở cung Vinh Hoa?"
Lâm ma ma thấp giọng nói: "Bệ hạ đã nhiều ngày từ lúc hạ triều xong đều đi nơi đó, chỉ là chưa từng ở cung Vinh Hoa qua đêm."
Lâm ma ma cùng Quý phi đều biết, không ở qua đêm, là bởi vì từ ngày bạch y nữ tử thần bí bắt đầu hiện thân, chưa từng tỉnh lại một lần nào.
Hiển Đức Đế lại háo sắc, nhưng cũng không có khả năng đối với một nữ nhân bất tỉnh nhân sự động dục đi?
Nhưng trong lòng Quý phi cũng không bởi vì tin tức này mà an tâm.
Ngày đó là nàng cùng Hiển Đức Đế đi tới bên ngoài cung Khang Ninh, cũng thấy được một màn nữ nhân kia từ bên trong biển lửa bên trong lao ra.

Cũng không có tư thái ưu nhã, cử chỉ hoàn mỹ, thậm chí động tác của nàng ta có thể là vô cùng chật vật.
Nhưng là tất cả mọi người không thèm để ý việc này.
Trong mắt bọn họ, chỉ còn lại có dung nhan tuyệt thế khuynh thành kia, mặc dù thân là nữ tử, Quý phi cũng phải ngây người một lát.
Cũng là lần đầu tiên ở trong cuộc đời này của nàng, ở trước mặt một người tự biết xấu hổ.
Nàng thật sự bất an trong lòng.
Không có người nào so Quý phi rõ ràng hơn, chính mình có thể có được sủng ái như vậy, có bao nhiêu công sức của dung nhan mỹ lệ này.
Mà nữ nhân kia......

*****
Chương 83
Nữ nhân kia......
Quý phi thừa nhận trong lòng, mặc dù đều là nữ nhân, nhưng đến chính mình một khắc kia còn ngạc nhiên, kinh diễm không thôi, huống chi là nam nhân?
Lúc ấy nàng nhìn đến biểu tình của Hiển Đức Đế trong lòng liền biết không ổn, nguyên bản tính toán tiên hạ thủ vi cường đem người nhận được đưa tới Triều Hoàng Cung.
Nàng tính toán rất khá, tới địa bàn của chính mình rồi, ngày sau tùy tiện chế tạo một chút ngoài ý muốn đều không có bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng là Hiển Đức đế luôn luôn đối với nàng ngoan ngoãn phục tùng lại hiếm khi thấy làm trái tâm ý của tâm ý, lập tức đem người đưa tới cung Vinh Hoa
Cung Vinh Hoa.
Quý phi là chủ Triều Hoàng Cung phía trươc, đó là ở nơi này.
Cung Vinh Hoa cách tẩm cung cung Càn Long gần nhất, trang trí hoa lệ, từ tiền triều tới nay đó là nơi cư ngụ của sủng phi.
Nhớ tới điều này, Quý phi liền hận đến cắn răng.

Bệ hạ thế nhưng lai lịch của nữ nhân này lại không điều tra, liền lập tức đem người mang vào cung Vinh Hoa!
Càng làm Quý phi hoảng hốt chính là, bệ hạ tuy rằng không có cấm chính mình đi cung Vinh Hoa thăm hỏi, nhưng không cho phép chính mình nhúng tay vào sự vậy ở cung Vinh Hoa.
Hiện tại đang chiếu cố nữ nhân kia ở cung Vinh Hoa, hoặc là có thể nói là bảo hộ nữ nhân kia, toàn bộ đều là tâm phúc của Hiển Đức Đế.
Không được, không thể như vậy......
Tâm niệm của Quý phi quay nhanh.
Nữ nhân này còn chưa tỉnh lại, bệ hạ đã thương tâm như vậy, nếu là nàng ta tỉnh lại......
Quý phi nhắm mắt lại.
Tuyệt sắc giai nhân như vậy, nam nhân nào có thể kiềm chế được?
Cung Vinh Hoa.
Hiển Đức Đế lẳng lặng nhìn nữ tử nằm ở trên giường.
Bên trong ánh mắt mang theo kinh diễm cùng vui mừng.

Mặc dù đã nhiều ngày và đã nhìn vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn đến nữ nhân trên giường, đều sẽ lại một lần bị kinh diễm.
Thế gian này...... Như thế nào lại có giai nhân như vậy?
Hắn đã từng cho rằng Quý phi chính là nữ nhân đẹp nhất trên đời này, cho nên hắn cho nàng thân phận tôn vinh, cùng sự sủng ái độc nhất vô nhị.
Bởi vì hắn cho rằng, mỹ nhân độc nhất vô nhị xứng đáng được đối đãi như vậy.
Nhưng là nhìn đến người trước mắt này, hắn mới biết được, như thế nào mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Đại để mỗi một đế vương, trong lòng đều có mộng tưởng giang sơn cùng mỹ nhân.
Hiển Đức Đế đã từng cho rằng Quý phi tồn tại đó là mông tưởng của chính mình thành hiện thực, cho tới hôm nay khi nhìn thấy Chung Tình.
Nguyên lai, trời cao ban ân thế nhưng ứng ở nơi này sao?
Hắn thần sắc ôn nhu nhìn nữ nhân hôn mê mãi không tỉnh, trong lòng nghĩ đến, chờ đến khi nàng tỉnh lại, hắn tất nhiên phải cho nàng ân sủng vô thượng, làm khắp thiên hạ người đều biết, nữ nhân vô cùng xinh đẹp này, là người của Hiển Đức Đế.

Chung Tình đang hôn mê nếu là biết ý tưởng của hoàng đế như vậy: "......"
Thỉnh không cần tự luyến như vậy, ta cũng không cần ân sủng của ngươi.
Nhìn nhìn, Hiển Đức Đế liền nhíu mày.
Đã nhiều ngày, toàn bộ các thái y của Thái Y Viện đều thay phiên tới kiểm tra thân thể của Chung Tình, mà kiểm tra ra tới kết quả chính là —— không có kết quả.
Mạch tượng của người này nhìn qua căn bản không có bất kỳ vấn đề gì, theo lý mà nói không có khả năng hôn mê bất tỉnh.
Chính là cố tình, nàng thế nhưng chưa bao giờ mở mắt.
Hiển Đức Đế một ngày so một ngày tính tình táo bạo, nhưng chung quy lại không có biện pháp gì.
Chiến sự Tây Bắc một ngày so một ngày càng kịch liệt hơn.
Yến Việt nhìn một cái lại một cái tin tức từ Dận đô truyền quay lại tới, mày nhăn đến càng ngày càng gấp.
Cũng không biết Mẫu Đơn tỷ tỷ hiện tại rốt cuộc là cái tình huống như thế nào, nàng sẽ là không có việc gì đi?

Hắn vô số lần muốn vứt bỏ hết thảy chạy về Dận đô, nhưng lý trí lại ngăn trở hắn.
Yến Việt, mặc dù ngươi hiện tại quay về, ngươi cũng không có cách nào đi đến bên người nàng, đi chiếu cố nàng.
Chỉ có chờ ngươi cường đại lên, mới sẽ không có bất luận cái trở ngại gì.

Editor lảm nhảm: truyện này của ta là lần đầu ta edit mà k có beta, đến giờ cũng gần được 30 chương rồi mà k có ai bình luận gì hết, hjx.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro