Chương 94

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 94
Sau ngày đòi sống chết đó, Chung Tình hiếm khi thấy an tĩnh, mỗi ngày nàng đem càng nhiều thời giờ dùng để đi tìm, ý đồ tìm bản thể của chính mình.
Nhưng vẫn không có cách nào.
Hoàn toàn không có một chút cảm ứng nào.
Loại tình huống này là rất hiếm thấy, Chung Tình có thể khẳng định, Yến Việt khẳng định là dùng cái phương thức đặc thù gì đó, ngăn cách liên hệ của chính mình cùng bản thể.
"Hệ thống, ngươi cũng không có biện pháp sao?" Chung Tình có chút nản lòng.
Ánh sáng của hệ thống lóe lóe: "Ta chỉ có thể điều tra đến địa điểm đại khái. Bởi vì nam chủ chưa từng đi qua nơi có bản thể của ký chủ, hệ thống không có biện pháp tìm được địa điểm chuẩn xác."
Chung Tình im lặng, Yến Việt thế nhưng cẩn thận đến nước này?
Nàng thấp giọng nói: "Vất vả ngươi, vẫn là thỉnh ngươi mau chóng giúp ta tìm được."
Hệ thống bình tĩnh trả lời: "Ký chủ yên tâm, ta sẽ dùng hết khả năng để phục vụ, để càng hoàn thành tốt nhiệm vụ, cũng công tác của hệ thống."

Chung Tình nhịn không được nở nụ cười.
Lại nói, nhìn một món đồ chơi như nhi đồng giống cục bông trắng dùng ngữ khí nghiêm trang nói ra nói như vậy, thật sự là rất có hảo cảm.
Trong khoảng thời gian này Yến Việt cũng là rất an tĩnh.
Hắn tựa hồ rất bận, mỗi ngày sẽ đúng giờ lại cung Càn Long cùng Chung Tình cùng nhau dùng bữa, buổi tối ngủ ở ngoại điện.
Lại như chính lời hắn nói, không còn có nói qua bất kỳ cái lời nói gì, cũng không có làm chuyện gì khiến cho Chung Tình kháng cự.
Nếu trừ bỏ thân phận Chung Tình lúc này như bị cầm tù, hai người ở chung thoạt nhìn tương đối hài hòa.
"Tỷ tỷ, đêm mai là sinh nhật ta, tỷ tỷ cùng ta cùng nhau vượt qua được không?" Hôm nay xong bữa tối, Yến Việt nói ra như vậy.
Chung Tình cảm thấy có chút hoài niệm.
Thời điểm trước kia vẫn còn ở cung Khang Ninh, mỗi năm sinh nhật Yến Việt, nàng đều sẽ tự mình xuống bếp làm cho hắn một chén mì trường thọ.
Hiện tại ngẫm lại, trước kia thật cẩn thận lo lắng đề phòng sống chết, nhưng lại là lúc bọn họ cảm thấy ấm áp, vui vẻ nhất.
Lúc này khi tỉnh lại lại trải qua quá nhiều sự tình, thế nhưng nàng đã quên mất chuyện này.
"...... Hảo." Đối diện với ánh mắt mong chờ của hắn, nàng không có cách nào nói ra lời cự tuyệt.
Chờ đến thời điểm ngày thứ hai đã đến, Chung Tình mới phát hiện sự thật cũng không có đơn giản như vậy.
Rất nhiều cung nhân mang khay nối đuôi nhau tiến vào cung Càn Long, bên trong khay là các loại trang sức cùng lễ phục.
Chung Tình sửng sốt một chút.
Thanh âm cười của Yến Việt truyền tới: "Tỷ tỷ nhìn xem thích cái nào?"
Chung Tình quay đầu lại liếc hắn một cái: "Đây là có ý tứ gì?"
Yến Việt cầm lấy một cái phượng thoa  cửu vĩ hàm đông châu lung linh, ngọc trai lớn nhỏ phát ra ánh sáng lập loè , hiển nhiên là trân phẩm khó có được.
Đoạn này chém, không hiểu gì lắm, chắc là kiểu trâm cài đầu mà dành cho hoàng hậu, rất quý giá.

Yến Việt nhẹ nhàng đem cái phượng thoa này cài lên búi tóc của Chung Tình, cười nói: "Tỷ tỷ, hiện tại đệ đã là đế vương của Đại Dận."
Đế vương vạn thọ, hiển thân là việc quan trọng.
Chung Tình trầm mặc một chút, cũng không có biểu hiện kháng cự quá lớn —— nàng nếu đáp ứng Yến Việt sẽ bồi hắn qua vạn thọ, tự nhiên sẽ không câu nệ hình thức.
Hiện tại cũng không giống trước kia, Yến Việt nếu đã khống chế hết thảy mọi chuyện, việc nàng tồn tại, che giấu hay không che giấu , cũng không quan trọng như vậy.
Chỉ là, nàng cũng không có tâm tư gì đi chọn lựa quần áo đẹp mắt.
Thấy bộ dáng nàng thiếu hứng thú, Yến Việt khóe miệng cong lên một chút, rồi sau đó tiếp tục tươi cười.
Hắn tự mình cầm lấy một bộ lễ phục màu đỏ rực: "Ta chưa bao giờ gặp qua tỷ tỷ mặc màu đỏ, tỷ tỷ thỏa mãn nguyện vọng của A Việt được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro