Chương 89-93

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 89
Bên trong toà đại điện chỉ còn lại có hai người.
Lúc này Yến Việt mới ung dung thong thả hỏi Chung Tình : "Mẫu Đơn tỷ tỷ, ta có một vấn đề."
Chung Tình ý bảo hắn hỏi.
"Nàng có phải hay không tính toán rằng lúc ta trở thành đế vương, thì rời đi nơi này, đi một nơi mà ta tìm không thấy?"
Chung Tình kinh ngạc.
Biểu tình của nàng cũng chứng thực suy đoán của Yến Việt.
Tâm của hắn chìm vào đáy cốc.
Những lời này đã nói ở thời điểm rất nhiều năm trước, nàng đã nói qua với chính mình.
Chỉ là lúc ấy hắn còn không rõ tâm ý của chính mình, cũng cho rằng nàng nói câu nói kia hơn phân nửa là lấy cớ chỉ là vì trấn an chính mình mà thôi.
Cho đến khi Chung Tình ngủ say mấy năm, Yến Việt rốt cuộc minh bạch rõ ràng nàng cùng chính mình bất đồng.
Nàng không phải nhân loại, nàng có thủ đoạn của quỷ thần, nếu là nàng muốn rời đi nơi này......

Yến Việt suy nghĩ thật lâu, mới không thể không thừa nhận, chính mình không hề có biện pháp.
Nhưng hắn sao có thể chịu đựng loại chuyện này phát sinh.
Hoàng thượng thờ phụng đạo Phật, thường xuyên tìm kiếm cao tăng đắc đạo thảo luận về phật, bá tánh Đại Dận đều cho rằng bọn họ có một quân chủ trạch tâm nhân hậu.
Nhưng không nghĩ tới, quân chủ của bọn họ, chẳng qua là muốn tìm một phương pháp, lưu lại người mình thích mà thôi.
Yến Việt nở nụ cười, thanh âm ôn nhu đến như là dỗ người: "Bản thể của tỷ tỷ bị A Việt giấu đi rồi, như vậy, tỷ tỷ cũng không thể lặng yên không một tiếng động mà biến mất."
Chung Tình không dám tin tưởng ngẩng đầu: "Ngươi thế nhưng!"
Nàng chỉ cảm thấy chính mình chẳng qua chỉ là ngủ một giấc, cái gì cũng đều thay đổi.
Thiếu niên trong ấn tượng của chính mình là ngoan ngoãn cứng cỏi lại yếu ớt đến làm người đau lòng, đã hoàn toàn biến thành người nàng không quen biết.
Thế nhưng hắn lại có ý đồ giam cầm tự do của nàng!
Ánh mắt của nàng giống như đang nhìn một người xa lạ, làm trong lòng Yến Việt lặng lẽ đau đớn.
Hắn nhịn không được duỗi tay muốn đi che đôi mắt của nàng lại, lại bị Chung Tình nghiêng người tránh thoát.
"Ngươi đừng chạm vào ta!"
Nàng hoàn toàn không thể tiếp thu, hài tử chính mình một tay nuôi lớn, thế nhưng sẽ làm ra loại chuyện này.
Yến Việt thần sắc buồn bã, nhưng chỉ lướt qua, trở lại biểu tình ôn nhu như trước.
"Tỷ tỷ không thích, A Việt liền không chạm vào người. Chúng ta ăn đồ ăn trước được không?"
Chung Tình nào có cảm hứng ăn uống?
Nàng chỉ là lạnh lùng nhìn Yến Việt: "Ngươi đến tột cùng muốn làm gì?"
Yến Việt si ngốc nhìn nàng: "Ta không phải đã sớm cùng tỷ tỷ nói sao? Lòng ta yêu tỷ tỷ, muốn làm tỷ tỷ làm Hoàng hậu của ta, cùng tỷ tỷ vĩnh viễn ở bên nhau."
Hắn hoàn toàn khống chế triều chính, hoàn toàn không lo lắng sẽ có người cản trở bọn họ.
Chung Tình nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy đầu óc đã loạn thành một đống.
"Không có khả năng!"

Nàng không màng sắc mặt Yến Việt trở nên cực kỳ khó coi, gằn từng chữ một nói: "Chúng ta không có khả năng ở bên nhau."

"Ta đem ngươi coi như đệ đệ mà đối đãi, đem ngươi như nhi tử mà đối đãi, nhưng sẽ không có khả năng đem ngươi làm người yêu!"
Nàng nhìn thần sắc của Yến Việt trở nên xanh mét, cho rằng hắn sẽ phát hỏa.
Nhưng ngoài ý muốn là hắn lại nhịn xuống.
Yến Việt nở nụ cười: "Ngươi không cần có ý đồ chọc giận ta, tỷ tỷ. Ta sẽ không mắc mưu, cũng luyến tiếc tỷ."
Hắn lúc này cũng đã không có muốn ăn uống, giơ tay khiến cho người đem bữa tối mang xuống.
"Ta có cũng đủ thời gian để chờ đợi tỷ tỷ yêu ta."
Hắn có thời gian cả đời.
Nhưng là ta không có nhiều thời giờ như vậy tới bồi ngươi. Chung Tình nhìn bộ dáng này của Yến Việt, ở trong lòng yên lặng nói.
Nàng còn không có thời gian suy nghĩ cái khác, thật nhanh đã bị tình huống trước mắt dời đi lực chú ý.
"Ngươi đang làm cái gì?"
Chung Tình trừng mắt nhìn nam nhân ở trước mặt đang cởi áo tháo thắt lưng.

Ta cảm thấy cái này giống Yến Việt có nàng nào thấy như vậy k comment cho ta biết ta k cô đơn đi =))

*****
Chương 90
Yến Việt quay đầu lại nhìn nàng một cái, bên trong câu nói mang ý cười.
"Canh giờ đã không còn sớm, đương nhiên là chuẩn bị đi ngủ."
Chung Tình: "......"
Nhìn bộ dáng khiếp sợ của nàng, Yến Việt rốt cuộc không trêu nàng nữa, chính mình đi đến bể tắm sau điện.
Nhưng điều này cũng không có làm Chung Tình cảm thấy an ủi.
Nàng từ khi tỉnh lại liền bắt đầu ở cung Càn Long, lại bị Yến Việt dùng lời nói làm cho hỗn loạn đến có chút ngốc, thế nhưng đến bây giờ, mới ý thức được, nơi này là cung Càn Long, là tẩm cung của hoàng đế Đại Dận!
Lúc này trong điện an tĩnh, Yến Việt không cho người khác đến gần người, ngay cả tắm gội đều chưa từng muốn cung nhân hầu hạ, đều là tự chính mình làm.
Chung Tình......
Chung Tình đang ngẩn người.
Ngây người trong chốc lát, lúc sau, nàng không nói hai lời liền đứng dậy đi ra tới ngoài điện.

Tuy nhiên mới vừa đi ra khỏi nội điện, nàng đã bị người ngăn cản.
"Cô nương thỉnh trở về." Cung nhân ngữ khí thập phần cung kính, nhưng thái độ lại rất kiên quyết.
"Tránh ra."
Cung nhân kia lại quỳ xuống: "Cô nương thỉnh trở về. Nếu là hôm nay ngài đi ra khỏi nơi này, nô tỳ chỉ sợ là nô tỳ không thấy được mặt trời ngày mai."
Đây là tính mạng uy hiếp nàng?
Chung Tình hừ lạnh một tiếng, nhìn cung nhân đang cụp mi rũ mắt quỳ gối trước mặt mình: "Chủ tử của các ngươi, là vị bên trong điện kia, nếu hắn muốn mạng của các ngươi, cũng là quyết định của hắn, đâu có cùng ta có quan hệ gì?"
Vài vị cung nhân thần sắc biến đổi.
Bọn họ nguyên bản nhìn vị cô nương này bộ dạng xuất sắc như thế, lại được bệ hạ yêu thích, tất nhiên là một nữ tử ôn nhu thiện lương.
Bản tính của nàng cũng không phải là như vậy, hơn nữa trước mặt ngoại nhân ( người ngoài), cũng không cần phải làm ra bộ dáng thiện lương.
Ai mà biết biết này vị này căn bản là không ấn theo lẽ thường ra chiêu?
Chung Tình nhìn các nàng liếc mắt một cái, nhấc chân liền muốn đi ra bên ngoài.
Mấy người cung nhân liếc nhau, khổ nhục kế không thể thực hiện được, vậy chỉ có thể dùng sức mạnh.
Chung Tình chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, vài vị cung nhân lại một lần chắn trước mặt chính mình.
Thái độ như cũ cung kính, lại thiếu đi một tia nhân tình: "Cô nương thỉnh trở về, xin đừng làm có làm nô tỳ khó xử."
Chung Tình thở dài trong lòng, nếu là nàng còn linh lực thì còn có thể dùng được, mặc dù cũng không có lực lượng lớn gì, nhưng ít nhất năng lực từ cung Càn Long này thần không biết quỷ không hay đi ra vẫn phải có.
Nhưng là giờ phút này, nàng hoàn toàn chính là một nữ tử nhu nhược tay trói gà không chặt, có lẽ thân thể khí lực còn không bằng một nữ tử bình thường, làm sao có thể là đối thủ của mấy thị nữ nhưng kỳ thật là nữ nhân ám vệ?
Thời điểm nàng bị  "Đưa" đến tẩm điện, Yến Việt hiển nhiên đã tắm gội xong, tóc rối tung ngồi ở trên trường kỷ.
Nhìn thấy nàng tiến vào, hắn cũng không kinh ngạc.
Hiển nhiên, việc Chung Tình muốn rời đi, cũng ở trong dự kiến của hắn.

"Đệ không cảm thấy, cần cùng tỷ giải thích một chút?" Chung Tình không có tới gần, đứng nguyên ở nơi đó.

Yến Việt lười biếng hỏi: "Tỷ tỷ là muốn ta giải thích đám người bên ngoài kia, hay là giải thích này cung Càn Long này?"
"Tất cả."
Yến Việt cười nói: "Người bên ngoài, đương nhiên là ta chuyên môn huấn luyện ra bảo hộ tỷ tỷ. Còn cung Càn Long này......"
Hắn nhìn thoáng qua kia long sàng thật lớn kia, ngữ khí chế nhạo: "Tỷ tỷ đã sớm ở đây đã nhiều năm, hay là còn không quen sao?"
Trong lòng Chung Tình dâng lên một dự đoán không ổn.
Yến Việt lại nói : "Thời gian không còn sớm, tỷ tỷ cũng nên đi rửa mặt tắm rửa."
Chung Tình không chút động đậy.
Yến Việt hỏi: "Hay là tỷ tỷ là muốn A Việt tự mình hầu hạ? A Việt rất vui lòng."
Chung Tình:!!!
Nàng nhìn Yến Việt liếc mắt một cái, như cũ không thể lý giải, chẳng qua có mấy năm, cái hài tử có trong ấn tượng là nhu hòa lại ngoan ngoãn, như thế nào lại biến thành như vậy?

                             *****
Chương 91
Chung Tình cuối cùng vẫn tự đi đến sau điện.
Bởi vì nàng từ biểu tình của Yến Việt mà nhìn ra, nếu là nàng vẫn bất động, hắn là thật sự không ngại tự mình lại đây "Hỗ trợ".
Trên thực tế, Yến Việt không chỉ là không ngại, hắn hoàn toàn là cầu mà không được!
Chung Tình nằm ở bên trong bể tắm, bình tĩnh mà xem xét, nếu giờ phút này không có tên đầu sỏ gây chuyện ở trong đại điện kia, hết thảy, quả thật là thập phần hưởng thụ.
Nàng cố tình ở bên trong bể tắm nằm thật lâu, không nghĩ đi đối mặt với Yến Việt lúc này.
Dù sao nàng chính là một đóa hoa, hoa hợp thuỷ, ở trong này một ngày một đêm cũng sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng mà Yến Việt sao có thể không rõ  tâm tư của nàng.
"Tỷ tỷ, tỷ có làm sao không? Để đệ vào xem tỷ có làm sao không nhé."
Chung Tình: "......"
Nàng coi như không nghe được.

Nhưng là nàng đã xem nhẹ độ dày da mặt của Yến Việt lúc này: "Tỷ tỷ nếu là vẫn không ra, A Việt cần phải tự mình vào xem. Tỷ mới vừa ngủ say tỉnh lại, ở trong nước lâu như vậy rồi, A Việt chính là thực lo lắng."
Tiểu tử thúi!
Chung Tình vẻ mặt không cao hứng từ bên trong bể tắm đứng dậy, cũng không quan tâm tóc còn ướt đẫm đang nhỏ nước, mà cứ như vậy để chân không dẫm lên sàn nhà lạnh băng đi ra ngoài.
"Yến Việt, tỷ tự nhận đối đãi đệ tận tâm tẫn ý, đệ làm sao phải bức bách ta như vậy?"
Yến Việt không có trả lời vấn đề của nàng, khoảnh khắc hắn nhìn đến Chung Tình đi ra liền nhíu mày, rồi sau đó không nói hai lời bước đi lại đây, trực tiếp đem người bế lên.
"Đệ làm cái gì......" Chung Tình thật ra muốn tránh thoát, nhưng mà lấy sức lực lúc này của nàng, sao có thể làm được.
"Tỷ tỷ sao lại không chú ý thân thể của mình như vậy?"
Yến Việt cau mày đem người đặt ở trên giường, lại tự mình mang tới một mảnh khăn vải sạch sẽ, giúp Chung Tình đem vệt nước trên chân cùng dơ bẩn lau khô.
Cảm giác tê ngứa chân truyền tới, Chung Tình có chút không được tự nhiên muốn lùi về, một đôi chân nhỏ non mịn lại bị Yến Việt cầm lấy.
"Đừng nhúc nhích." Hắn cau mày, giống như là đối với hài tử không hiểu chuyện.
"Tỷ tỷ dù có như thế nào, cũng không nên lấy thân thể của mình mà trút giận!"
Chung Tình bất chấp tất cả tùy ý hắn nắm chân mình: '' Làm sao để đệ nghe lời tỷ nói?"
Yến Việt tinh tế đem nàng chân lau khô, không trả lời câu hỏi. Một lần nữa đi lau tay, lại lấy một khối khăn khác, giúp Chung Tình lau mái tóc dài ướt nhẹp.

"Trừ chuyện rời khỏi nơi này A Việt không thể đáp ứng tỷ, tỷ tỷ muốn cái gì, A Việt đều sẽ làm được."
Yến Việt ghé vào tai nàng nói, phun nhiệt khí bên tai, mùi hương thoải mái thanh tân của bồ kết từ lúc Yến Việt tắm gội , Chung Tình không hiểu tại sao, sắc mặt đột nhiên hơi đỏ.
"Vậy ngươi cách xa ta một chút đi." Chung Tình nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói.
Động tác trên đầu đột nhiên ngừng lại, nhưng là người bên cạnh thật lâu cũng không có rời đi.
Chung Tình nhịn không được mở mắt, lại nhìn thấy một đôi mắt đau thương.
Nơi đó chứa tình cảm nồng nàn cùng đau thương đâm trong lòng nàng đau xót.
Yến Việt thấp giọng nói: "Ta không bắt buộc tỷ tỷ, chỉ là muốn cùng tỷ tỷ thân mật một chút, cũng không được sao?"
Chung Tình vô ngữ.
Yến Việt lại tựa hồ từ bên trong phản ứng của nàng nhìn ra ý tứ thoả hiệp.
Hắn buông ra khăn trong tay, nhẹ nhàng ôm lấy nàng: "Tỷ tỷ cứ coi như ta là A Việt của 5 năm trước kia, chúng ta cũng thân mật giống như trước, được không?"
Yến Việt quả nhiên là hiểu biết nhất con người Chung Tình, hắn hiểu nhất cần làm như thế nào, làm cho nàng mềm lòng.

****
Chương 92
Đối mặt với bộ dáng này của Yến Việt, Chung Tình thiếu chút nữa bị dao động.
Nhưng mà cũng chỉ là thiếu chút nữa mà thôi.
Nàng thong thả, kiên định đem cái ôm ấm áp này đẩy ra: "Bắt đầu từ khi ngươi đối với ta nói ra những lời như vậy, Yến Việt, ngươi nên biết."
Hắn nhìn nàng, nàng đối diện với ánh mắt hắn nói: "Chúng ta vĩnh viễn không bao giờ có khả năng trở lại như trước."
Nàng không có khả năng lừa mình dối người, cũng không nghĩ sẽ cố ý hay vô tình dung túng cho hắn.
Ánh sáng trong mắt Yến Việt dần dần ảm đạm, hắn ngơ ngẩn nhìn Chung Tình.
Nàng so với trong tưởng tượng của hắn lại càng thêm tâm nhẫn tâm.
Bởi vì minh bạch nhược điểm của nàng, rõ ràng nàng đối với chính mình có cảm tình cùng dung túng, hắn mới có thể không màng tất cả đem toàn bộ tâm tư nói ra như vậy.
Hắn cảm thấy nàng sẽ có một ngày giống như trong quá khứ, mang theo tươi cười, tiếp tục bao dung, tiếp thu chính mình.
Sự thật lại là, thế nhưng lại cự tuyệt hoàn toàn như thế!
Chung Tình cũng không giống như biểu hiện bên ngoài bình tĩnh như vậy, trên thực tế, giờ phút này trong lòng nàng giống như một cuộn chỉ rối.
Yến Việt nhấp nhấp miệng, nửa ngày sau nói cái gì cũng chưa nói, tiếp tục cầm lấy khăn chà tóc.
Chung Tình nhắm mắt lại, lúc này đây nàng không có nói cái gì nữa.
Những lời muốn nói nàng đều đã ở mới vừa nói xong rồi.
Yến Việt minh bạch ý tứ của nàng.
Cung Càn Long không khí an tĩnh, bên trong an tĩnh lại có một hương vị của năm tháng, chỉ có đương sự hai người trong lòng minh bạch, đây chỉ là biểu hiện giả dối thôi.
Chờ đến khi đã khô, Chung Tình đã cảm thấy có chút buồn ngủ.
Trước đó nàng cũng không cần loại nghỉ ngơi này.
Nhưng là từ lúc ngủ say tỉnh dậy, không có biện pháp liên hệ cùng bản thể, tập tính sinh hoạt bắt đầu chậm rãi giống người bình thường —— yêu cầu ăn cơm, yêu cầu giấc ngủ.
"Tỷ tỷ mệt nhọc?"
Vẫn luôn chú ý Chung Tình Yến Việt hỏi.
Chung Tình gật gật đầu.
"Tỷ tỷ đi nghỉ ngơi đi."
Chung Tình không có động.
Nàng không có quên, nơi này chính là cung Càn Long.
Là tẩm cung của Yến Việt.
"Ta ngủ chỗ nào?" Nàng hỏi.
"Đương nhiên là trên giường."
Yến Việt tựa hồ cảm thấy vấn đề này rất kỳ quái.
"Vậy ngươi ngủ chỗ nào?"
Yến Việt đương nhiên: "Ta đương nhiên cũng là ngủ trên giường."
"Yến Việt." Chung Tình nhíu mày nhìn hắn.
Yến Việt mỉm cười bình tĩnh nhìn lại nàng: "Tỷ tỷ có lẽ còn không biết, tỷ tỷ hôn mê mấy năm nay, đều là cùng A Việt cùng chung chăn gối."
Hắn đâu thể yên tâm, như thế nào để những người khác chiếu cố nàng, đụng vào nàng?
Chung Tình: "......"
"Hệ thống, hắn nói chính sự thật?"
Hệ thống bạch quang chợt lóe: "Đúng vậy ký chủ."
Chung Tình khó thở: "Ngươi như thế nào cũng không nói với ta?"
Hệ thống ngay thẳng trả lời: "Các ngươi lại không phải không cùng nhau ngủ qua?"
Chung Tình: "......"
Đó là thật nhiều năm về trước, Yến Việt chẳng qua chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, hắn ban đêm sợ hãi, nàng ôm hắn ngủ.
Tình huống hiện tại sao có thể giống chứ!
Chung Tình rất muốn phản bác hệ thống một chút, nhưng là nhìn hệ thống chỉ là một ánh sáng trắng, cái hình thể đều không có, trong lòng đánh giá nó phỏng chừng không rõ một nam một nữ ngủ trên cùng cái giường có ý nghĩa gì.
Huống hồ, tình huống hiện tại, Chung Tình tạm thời cũng không có tâm tư cùng hệ thống thảo luận cái đề tài này.
Chung Tình nhìn Yến Việt, ánh mắt của nàng rõ ràng là cự tuyệt.
Yến Việt lại bất vi sở động.(đại khái chắc là dù có gì cũng không động đậy)
Hắn cũng đã đủ nhẫn nại cùng nhượng bộ.
Để nàng ở nơi mà chính mình không nhìn thấy, tâm hắn bất an.
"Long sàng cũng đủ rộng, đệ có thể bảo đảm, cái gì cũng đều không làm."
Yến Việt thần sắc ôn hòa, lời nói ra một chút cũng không như vậy: "Nếu là tỷ tỷ vẫn kháng cự, A Việt dù khổ sở, cũng sẽ không biết sẽ làm ra sự tình gì đâu."

****
Chương 93
''Ngươi muốn bức tử ta sao?"
Chung Tình cười lạnh một tiếng, giọng nói bén nhọn chất vấn Yến Việt.
Thần sắc của Yến Việt biến đổi.
Chung Tình nhàn nhạt nói: "A Việt, có phải hay không ta từ trước đến nay đối đãi ngươi quá mức ôn nhu, làm ngươi cảm thấy ta trước nay là một người không bao giờ biết giận người, có thể tùy ý ngươi muốn gì cứ lấy?"
"Ta đối tốt với ngươi, là bởi vì trong lòng ta đối với ngươi có cảm tình. Hiện tại ngươi làm những chuyện như vậy, ngươi không sợ ta không còn cảm tình với ngươi sao?"
"Ngươi che dấu bản thể của ta, giam cầm tự do của ta, ta còn có thể nhẫn nại. Nhưng A Việt, bất luận kẻ nào đều cũng có giới hạn cuối cùng."
"Ta có thể đối với ngươi nhẫn nại, nhưng cũng không đại diện cho phần nhẫn nại này là không có giới hạn."
Nàng ngẩng lên, khuôn mặt ngọc bạch tại đại điện được ánh nến làm nổi bật, giống như sinh ra những tia sáng: "Ta thừa nhận ngươi làm rất tốt, ngươi trở thành một đế vương tâm cơ thâm trầm, không có uổng công ta dạy dỗ."

"Nhưng là ta chưa bao giờ dạy dỗ ngươi đối đãi với ân nhân như vậy."
Nàng cười lạnh một tiếng: "Ta cờ kém nhất chiêu( tính kế kém hơn), bị ngươi tính kế đến tận đây, ta không trách ngươi, A Việt. Nhưng là ngươi cần phải biết, ta dù có thể chịu đựng ngươi, có một số việc cũng không thể đáp ứng."
"Ngươi nếu muốn bức bách ta, hiện tại ta cái khác không thể làm, nhưng mệnh của ta lại nằm trong tay của ta."
Nàng lạnh lùng nhìn Yến Việt, biểu tình xa lạ làm hắn sợ hãi.
Yến Việt chưa từng có bị vị tỷ tỷ này đối xử lạnh lùng sắc bén như vậy.
Mặc dù là từ lúc Mẫu Đơn tỷ tỷ tỉnh lại, hắn từng bước một được một tấc lại muốn tiến một thước, nàng cũng chỉ là trong lời nói biểu hiện ra không mừng, chưa từng có kháng cự như vậy.
Hắn cuối cùng vẫn là nhượng bộ.
"Tỷ tỷ người hảo hảo nghỉ ngơi, ta đi ra bên ngoài điện, có chuyện gì nhớ kêu ta."
Yến Việt quả thực làm như hắn lời nói, nói xong câu đó liền đi ra ngoài.
Chỉ là bóng dáng kia, thấy thế nào đều biểu lộ ra vài phần tịnh liêu (bóng dáng cô đơn, quạnh quẽ).
Chờ đến khi Yến Việt đi ra ngoài, Chung Tình mới nhẹ nhàng thở ra, thân thể căng chặt mới thả lỏng.
Nàng vẫn là đánh cuộc chính xác.
Yến Việt dù thế nào, cũng không có khả năng không thể không để bụng nàng.
Hắn nếu là thật sự không màng ý nguyện của nàng, nàng cũng chỉ có thể coi như mấy năm nay dưỡng cái bạch nhãn lang ra tới thôi.
(Bạch nhãn lang: sói mắt trắng, chỉ người vong ân bội nghĩa)
Nếu thật sự không hề có cảm tình, có đôi khi xử lý sự tình, không cần phiền toái như vậy.
Nàng đi tới bên cạnh giường, nằm xuống đống chăn đệm mềm mại.
"Ký chủ, nếu vừa rồi nam chủ không có nhượng bộ, ngươi thật sự sẽ lựa chọn tử vong sao?" Hệ thống đột nhiên mở miệng hỏi.
Chung Tình có chút kinh ngạc, bởi vì trong tình huống bình thường, hệ thống sẽ không chủ động tìm nàng nói chuyện.
"Đương nhiên sẽ không."
Chung Tình trả lời nói: "Ta hận hắn, nhưng là dựa vào cái gì dùng sinh mệnh của ta, mà đi trả thù hắn?"
Mỗi sinh mệnh đều đáng giá tôn trọng, đáng giá bị quý trọng.
Nàng lựa chọn đi đến từng thế giới một, khát vọng, còn không phải là một cái "Tồn tại" sao?

"Huống chi, ta nuôi lớn hài tử ta cũng rõ ràng." Chung Tình nở nụ cười, trong ánh mắt có thể thấy được nhu hòa cùng ấm áp.
"A Việt đệ ấy tuy rằng tâm cơ thâm trầm, nhưng không phải một người vô tình."
Nàng chắc chắn nói: "Hắn luyến tiếc."
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất nàng dám đánh cuộc.
Đối với nam chủ tự tin, cũng là đối với chính mình có ánh mắt tự tin.
Hệ thống vì thế không nói gì.
Nó cảm thấy nhân loại tâm tư rất phức tạp, làm một hệ thống, nó chỉ biết đơn giản tự hỏi vấn đề.
Chung Tình nằm ở trên giường, tuy rằng buồn ngủ nhưng lại khó có thể đi vào giấc ngủ.
Nàng phải suy nghĩ một chút, làm như thế nào mau chóng tìm được thân thể của mình.
Loại cảm giác bị người quản chế này, thật sự không quá dễ chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro