Chương 23: Ả đàn bà không đứng đắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ao

  "Làm người có vấn đề?" Tôn Đình có chút không tin: "Ta nhìn khí chất cô nương này không tồi, có vấn đề gì đâu?"
"Đó chỉ là mặt ngoài, là cô ta giả vờ, cô ta giỏi nhất chuyện này!" Chân Mỹ Mỹ nhanh chóng trong đầu cướp đoạt bôi đen Mộ Vãn Du nói: "Bác gái, bác không biết đấy chứ. hồi còn đi học liền ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp kia của mình, câu ba đáp bốn, không biết lừa gạt nhiều ít nam sinh ngây thơ!

Gia cảnh cô ta cũng không phải là tốt, mẹ là người mù, cha là dân cờ bạc, trong nhà nợ ngập đầu, lúc trước cô ta cố tình lấy lòng con, cùng con làm bạn tốt, chính là muốn dựa vào ta bò lên trên, sau đó cô ta...... Cô ta còn lừa gạt cảm tình Dĩ Phong, nhưng mà Dĩ Phong thực mau liền nhìn thấu cô ta, chia tay cô ta!"

"Nàng còn từng quen với Dĩ Phong?" Tôn Đình có chút kinh ngạc, suy nghĩ một chút, tầm mắt bà trở nên sắc bén lên: "Mỹ Mỹ, chẳng lẽ cô gái đó chính là cô bạn gái cũ kia của Dĩ Phong Mộ Vãn Du?"
"Không sai, chính là cô ta!" Chân Mỹ Mỹ gật đầu, lại giả vờ ngượng ngùng giải thích: "Bác gái, con biết nói xấu sau lưng người khác là không tốt, nhưng bác nói muốn đem cô ta giới thiệu cho thân thích của nhà chúng ta, con liền không thể không nói vài câu, lấy phẩm chất của cô ta, thật sự không xứng với thân thích chúng ta, huống chi, cô ta vẫn không thể sinh con!"

Cô ta đang nghĩ tới dùng chút thủ đoạn làm Mộ Vãn Dù rời khỏi Tầng Thành, để tránh ảnh hưởng  hạnh phúc cùng tiền đồ của cô ta, lại như thế nào sẽ cho phép Tôn Đình dắt tơ hồng cho Mộ Vãn Du chứ!

"Ai yo, may mắn Mỹ Mỹ con hiểu biết cô ta chi tiết, bằng không ta đã bị cô ta lừa, đây đúng thật là tri nhân tri diện bất tri tâm(*)!"

(*)tri nhân tri diện bất tri tâm: Biết người biết mặt không biết được lòng

Nghe Chân Mỹ Mỹ bôi đen, Tôn Đình đối Mộ Vãn Du ấn tượng tức khắc tới điểmthấp nhất, bà thậm chí bắt đầu đối với Mộ Vãn Du sinh ra cảm giác chán ghét: "Dáng dấp trưởng thành nhưng thật ra loại người có nhiều dạng, không nghĩ tới sau lưng thế nhưng làm chuyện dơ bẩn thế, ta nhìn cô ta sở dĩ không có khả năng sinh con, chỉ sợ là làm đông dân hơn thôi!"

Bà ngẩng đầu, thấy Mộ Vãn Du đã thay quần áo đẹp ra tới, trong mắt khinh bỉ ý vị càng trọng: "Mỹ mỹ, ta nhớ hôn lễ của con và Dĩ Phong là con mời cô ta làm phù dâu à? Cái loại đàn bà này, con sao còn có thể mời cô ta? Đừng làm ô uế chỗ của Giang gia chúng ta!"

"Bác gái, không phải con một hai phải mời cậu ta." Chân Mỹ Mỹ đột nhiên cúi đầu, thanh âm nhu nhược, như là đã khó xử lại còn bất đắc dĩ: "Lúc trước tốt nghiệp, con và cậu ta từng có ước định, mặc kệ sau này ai kết hôn trước, người kia liền làm phù dâu!
Từ lúc thấy rõ cách làm người của cậu ta, liền muốn phân rõ giới hạncùng cậu ta, nhưng cậu ta vừa nghe nói con muốn kết hôn, liền chạy tới nhắc tới cái ước định này, con không muốn làm loại người nói không giữ lời, nên đành phải đồng ý với cậu ta, kỳ thật con...... Con có chút lo lắng, con biết cậu ấy đối với Dĩ Phong vẫn chưa không hoàn toàn hết hy vọng, con có chút sợ......"

Cô ta cố ý không nói hết lời, hốc mắtcòn đỏ, cô ta tin  Tôn Đình liên tưởng phong phú, tự nhiên sẽ nghĩ đến cô ta muốn nói "Cô ta sợ hãi Mộ Vãn Du sẽ phá hoại hôn lễ của cô ta và Dĩ Phong!"

Quả nhiên, Tôn Đình nhíu mày xuống, liền nói: "Sợ cái gì! Mỹ Mỹ, ta biết con là một đứa trẻ thiện lương lại hiểu chuyện rất tốt, con yên tâm, có ta ở đây, tuyệt không sẽ để loại hồ mị tử bắt được cơ hội! Nhà ngươi thế hảo, phẩm tính đoan chính, cùng lấy phong là môn đăng hộ đối giai xứng, hiện tại lại mang cốt nhụcchúng ta Giang gia, Giang gia chúng takhẳng định sẽ đối đãi tốt với con, ta cũng sẽ không cho phép Dĩ Phong làm chuyện có lỗi với con!"

Nói tới đây, Tôn Đình đột nhiên lại nghĩ tới một việc khác, vì thế mở miệng hỏi: "Đúng rồi, Mỹ Mỹ, cha mẹ con khi nào đến,để ta sắp xếp cho bọn họ thật tốt!"

"Cái này......" Chân Mỹ Mỹ lòng có chút luống cuống, cô ta vắt hết óc nghĩ, mới khó xử nói: "Thực xin lỗi, bác gái, có chuyện ta quên nói với bác, bởi vì thành phố C năm nay muốn mở rộng đầu tư ra nước ngoài, cha con tự mình đến nước ngoài khảo sát rồi, cũng mang mẹ con đi qua, trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào trở về gấp, chỉ sợ cũng...... Không có cách nào tham dự hôn lễ của con và Dĩ Phong......"

Tôn Đình sửng sốt một chút, buột miệng thốt ra: "Con gái ruột của mình phải lập gia đình, bọn họ cũng không tới?"

Chân Mỹ Mỹ nước mắt lập tức rơi lệ: "Con cũng rất muốn bọn họ tới, nhưng mà......" Bộ dạng thương xót này, thật đúng là khiến người khác đau lòng.

Tôn Đình do dự một chút, liền an ủi Chân Mỹ Mỹ nói: "Không tới thì không tới đi, nhân vật lớn như cha con vậy, có lúc bận bịu cũng là rất bình thường, con cũng không cần khổ sở, đến lúc đó hôn lễ của con và Dĩ Phong là làmở khách sạn, chúng ta chọn khách sạn tốt nhất, lấy chồng ở khách sạn và ở nhà mẹ đẻ đều giống nhau cả, hiện tại rất nhiều người không phải là cũng làm thế sao?"
"Dạ!" Chân Mỹ Mỹ gật gật đầu: "Vẫn là bác gái suy xét chu đáo."
"Chúng ta trở về đi, gặp phải loại đàn bà này, tâm tìnhmua đồ cũng không có!" Tôn Đình lại phỉ nhổ trừng mắt liếc Mộ Vãn Du một cái.

Chân Mỹ Mỹ lại có chút không quá vui, cô ta thật vất vả mới lôi kéo Tôn Đình đi dạo phố, là muốn làm Tôn Đình cho cô ta mua vài thứ, bởi vì cô ta đã quẹt hết mấy cái thẻ tín dụng mà Giang Dĩ Phong đưa cho rồi!

Hơn nữa, nàng còn chưa có nhân cơ hội đả kích Mộ Vãn Du một phen mà.

Cô ta chạy nhanh nói: "Bác gái, cứ như vậy đi rồi, có vẻ không tốt lắm đâu? Mặc kệ nóinhư thế nào, cũng gặp được cậu ta, dù sao cũng phải qua đi chào hỏi một cái."

Nói xong, cũng không đợi Tôn Đình nói gì, cô ta liền đi tới chỗ Mộ Vãn Du.
Vốn dĩ, Mộ Vãn Du lấy cớ đi thử quần áo, chính là không muốn nhìn đến Chân Mỹ Mỹ cùng Tôn Đình, nhưng mà không nghĩ tới, coi như cô cố ý ở phòng thử đồ kỳ kèo lâu như thế, bọn họ cũng chưa đi!

Dư quang trong khóe mắt thoáng nhìn hướng Chân Mỹ Mỹ đi tới, sắc mặt cô lạnh xuống vài phần.
Xem ra, người phụ nữ này chính là muốn lại đi kiếm chuyện nữa rồi!

"Chiếc váy không tồi lắm nhỉ, Vãn Du, mày từ khi bắt đầu học được cách tự trang điểm thế? Còn dám tới cửa hàng xa hoa như thế này." Chân Mỹ Mỹ vừa qua tới, liền đè thấp giọng, giọng điệu quái gở châm chọc: "Ha ha, nhưng mà người quê mùa như mày, dù cho có mặc quần áo đẹp, cũng không tránh được vận mệnh bị đàn ông vứt bỏ!"

Cô ta ngẩng cao đầu lên, trên mặt lại tràn đầy người thắng tràn đầy đắc ý.

Mộ Vãn Du hạ khóe miệng, nói: "Được, nếu cô cũng nói không tồi, tôi đây liền mua cái váy này luôn!" Cô trả lờibình thường, giống như giữa Chân Mỹ Mỹ và cô chưa từng có kẻ phản bội và người bị phản bội.
Việc này cũng làm Chân Mỹ Mỹ sớm đã chuẩn bị tốt một bụng nói không chỗ đáp trả, tiếng hàm răng cọ xát nhau vang lên.

Người bán hàng lại rất cao hứng, vội nói: "Tiểu thư, ngài cùng vị tiểu thư này đều rất có mắt thẩm mĩ, cái đầm nàythật sự rất xứng đôi với khí chất của ngài, vâng, chúng ta trong tiệm hiện tại hoạt động, mua váy nàycòn có thể tặng ngài thêm một cái khăn lụa, giá của chiếc váy này là 88 ngàn......"
"80 ngàn nhiều nhỉ!" Người bán hàng còn không chưa nói hết lời, Chân Mỹ Mỹ liền đã mở miệng, cô ta dùng ánh mắthoài nghi nhìn qua Mộ Vãn Du: " Chiếc váyquý như thế, mày mua nổi sao?"

Cô ta biết nguyên tắcMộ Vãn Du mua quần áo —— nhiều nhất sẽ không vượt qua hai ngàn NDT! Việc này có liên quan tới gia đình gia đình gia giáo tốt của cô, mua quần áo chỉ mua đơn giản không mua xa xỉ.

Cô ta cũng không tin người bán hàng báo giá sau đó Mộ Vãn Du thật sự sẽ cam lòng bỏ ra nhiều tiền như thế mua một chiếc váy!

Mà chỉ cần Mộ Vãn Du không mua, cô ta có rất nhiều thủ đoạn làm mặt mũi cô hết chỗ chôn! Khóc lóc lăn ra sàn cửa hàng này!
Quả nhiên, Mộ Vãn Du vừa nghe báo giá, liền hơi hơi nhíu mày, cô nghĩ nghĩ, mới nói với người bán hàng: "Kỳ thật này cái váy này tôi cũng không thích lắm, tôi cảm thấy có hơi lòe loẹt chút, cô nhìn lại xem, ở chỗ này, có còn kiểu dáng tương đối đơn giản chút không?"

Cô nói chính là lời nói thật, vừa rồi cô đúng thật nhất thời xúc động muốn mua cái váy này, nhưng thoáng bình tĩnh một chút, cô liền cảm thấy không cần phải vì cùng người khác giận dỗi mà dùng nhiều tiền mua một chiếc váymà chính mình cũng không như thế nào thích.

Chân Mỹ Mỹ lại cho rằng bị mình nói trúng rồi —— Mộ Vãn Du không mua váy là bởi vì trong ngại túi! Ngữ khí càng thêm khinh miệt: "Tao đã nói mày mua không nổi rồi, loại cửa hàngxa hoa sản xuất tư nhân thế này, tùy tiện một món quần áo đều là hơn mười ngàn! Mày mua không nổi cũng đừng vào dạo xem, bạch bạch làm chậm trễ thời gian nhân viên bán hàng người ta, ngươi không biết mức tiêu thụ là liên quan tới tiền lương của người ta à?"

Cô ta như là ở vì người bán hàng nói chuyện, nhưng trạng tháihùng hổ doạ người tràn đầy ngữ khíchâm chọc, quả thật là người nghe xong rất không thoải mái! Cho nên, không chờ Mộ Vãn Du nói, người bán hàng liền nhịn không được nói: "Vị tiểu thư này, cũng không có như cô nói nghiêm trọng như thế, mọi người tới cửa hàngchúng ta mua đồ, phục vụ mọi người là việc chúng tôi nên làm!" Cô gái ấy không ngờ là một cô nương thiện lương chính nghĩa.

Nói xong, cô ấy lại xoay người nói với Mộ Vãn Du: "Tiểu thư, nếu ngài xác thật không thích cái đầm này, ở nơi này thật ra còn có một cái có kiểu dángkhác không tệ, là nhà thiết kếchúng tôi vừa mới thiết kế ra, còn chưa có treo biển bán, giá cả cũng tương đối thấp một chút, ngài muốn xem thử hay không?"
"Tốt, phiền  cô rồi!" Mộ Vãn Du đối người bán hàng ấn tượng không tồi, vì thế mỉm cười lại với cô.

Người bán hàng rất mau liền đem cái kia váy ra, là một chiếc đầm rất cổ điển, dài đến mắt cá chân, vòng eo trang trí hình lá sen, vai lộ ra chút nhạy cảm, tímcao quý cùng đen trầm ổn vừa hòa hợp với nhau, đã tôn lên màu da lại thể hiện lên khí chất.

Mộ Vãn Du liếc mắt một cái liền thích chiếc đầm này.

Người bán hàng tươi cười đầy mặt hỏi: "Tiểu thư, ngài thử xem? Chiếc đầm này định giá là 24000 NDT."
"Không cần thử, chiếc đầm này, tôi mua!" Mộ Vãn Du nói, liền từ trong túi lấy ra một tấm thẻ.

Người bán hàng nhận tấm thẻ, mắt liền sáng: "Tiểu thư, ngài đây chính là hắc thẻ!"

"Hắc thẻ, đó là cái gì?" Chân Mỹ Mỹ không hiểu, nói thầm như thế một câu.

Người bán hàng nhìn Chân Mỹ Mỹ liếc mắt một cái, giải thích: "Loại này hắc thẻ, là đặc biệt thiết kếvì phú hàohàng tỉ, không thể xin, chỉ có thể từ ngân hàng chọn ra khách hàng, đương nhiên bọn họđều là siêu cấp vip, phát hành số lượng hạn chế, tôi ở chỗ này làm việc 5 năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại này hắc thẻ đấy, quả nhiên là nhân vật cao lớn!"

Hàng tỉ phú hào? Siêu cấp Vip? Chân Mỹ Mỹ trong lòng rất hụt hẫng.

Mộ Vãn Du, tiền này của mày là từ đâu tới? Không phải của là Giang Dĩ Phong cho mày chứ?
"Mỹ Mỹ, con còn cùng loại đàn bà này nhiều lời cái gì? Đi nhanh đi!"

Thấy Chân Mỹ Mỹ nói chuyện với Mộ Vãn Du một hồi lâu, Tôn Đình chờ có chút không kiên nhẫn, bà đã đi tới, cũng ngay trước mặt Mộ Vãn Du nói như vậy.

Nhưng mắt bà nhìn thấy người bán hàng còn đưa cho Mộ Vãn Du hắc thẻ, trong mắt bà lại toát ra vẻ nghi hoặc.
Chân Mỹ Mỹ không phải nói  gia thế con nhỏ nàyrất kém, sao lại có hắc thẻ? Cái loại hắc thẻ này, lúc trước bà từng kêu Giang Ký Nam đi làm một tấm, nhưng mà không thành công......

Chân Mỹ Mỹ nhìn thấy rõ hoài nghi trong mắt Tôn Đình, có chút bất an xoay người, chắn tầm mắt Tôn Đình, cùng nói bằng âm lượng chỉ có Tôn Đình mới có thể nghe được: "Bác gái, đi thôi, con vừa rồi cũng là muốn khuyên bảo Vãn Du, coi như sinh hoạt dù không tốt, cũng không thể để lão già nào đó bao nuôi. Nếu thật sự không có tiền, con có thể cho cậu ấy mượn tạm, chỉ cần cậu ấy chịu tìm một công việc đứng đắn để làm việc...... Nhưng cậu ấy...... Coi như đây đều là do cậu ấy lựa chọn, con cũng không quản được!"

Hóa ra là được người ta bao nuôi! Đúng là thứ đê tiện dơ bẩnkhông biết xấu hổ!

Tôn Đình lại lần nữa đối với Mộ Vãn Du tràn ngập chán ghét, còn cố ý nâng giọng lên nói: "Đi thôi đi thôi, gặp gỡ cái loại đàn bà này, thật là đen đủi! Mỹ Mỹ, ta nhưng cảnh cáo con, hôn lễ sau này, cũng đừng gặp mặt cái loại đàn bà không đứng đắn này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro