Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Luhan

Bởi vì hôm nay là thứ sáu, trên đường có rất nhiều người qua lại, Luhan cùng Lộc Tử thao yên lặng quan sát một hồi vẫn là mua chút đồ ăn về rồi cùng đánh LOL.

Đem theo một đống đồ ăn vặt cùng với bằng mọi biện pháp để mua được bia về ký túc xá, đẩy cửa ra, thấy được một đống hỗn độn.

" Tình huống gì thế này?" Huang Zi Tao đầu tiên chạy về phòng mình, " Lu ge! Gậy của em không thấy đâu nữa rồi!"

" Đừng hoảng hốt! đừng hoảng hốt" Luhan nhìn kỹ xung quanh, tuy rằng phòng ngủ có chút vừa bộn, nhưng đồ vật này nọ vẫn còn, loại sự tình này hẳn là " lại bắt đầu chia phòng ngủ" đi?

" Lu ge đoán đúng rồi!!" Park Chanyeol ôm một đống đồ vật này nọ ở trong phòng đi ra " Hôm nay anh quản lý đến nói, haha, em với Byunbyun vẫn cùng một phòng."

" Của em đâu!!" ánh mắt của Huang Zi Tao sáng bừng lên " Không cần ngủ chung với anh quản lý nữa?"

Park Chanyeol buông đồ trong tay, lấy ra tờ giấy, sau một lúc lâu " Em với Xiu ge cùng bọn anh ở một phòng!" Ngừng một lúc, kiềm chế hét to " Huang Zi Tao, em cũng không thể cùng Byunbyun dính ở một chỗ được. Anh sẽ ở một bên quan sát hai người đó !!!"

" Anh quản được sao?" Huang Zi Tao không nhịn được nói lại, nhìn sang bên cạnh là Luhan, nhớ tới chính mình bây giờ là Lộc Tử Thao, kiêu ngạo ngẩng cao đầu nói " Em có anh ruột ở đây rồi, hing!!"

Luhan an ủi sờ đầu Huang Zi Tao, vươn người qua lấy tờ danh sách, tên của cậu viết cạnh tên của Oh Sehun. Huang Zi Tao ngó đầu qua, hai mắt nhìn nhìn " Lu ge em với anh ở cạnh phòng nha, em mà không có việc gì sẽ tìm anh đi chơi là được rồi "

" Được rồi, Đào Tử, trước tiên đi thu dọn quần áo, đợi lát nữa chúng ta cùng đánh LOL "

Luhan trong lòng thở dài, hôm nay cãi nhau thành như vậy, thế nào trùng hợp lại phân cùng phòng với Sehun? Quên đi, việc quan trọng trước, vẫn là thu dọn phòng thật tốt rồi nói sau. Cậu thu lại suy nghĩ, đem đồ mới mua để tại phòng khác, vào phòng thu dọn đồ đạc của mình.

Đúng là không khác gì một đống hộn độn hết, Luhan đến sờ vào giường một cách khó khắn, chính là giường tầng a

, có thêm một cái giường đơn, nhớ lại thời kì chính mình cùng Oh Sehun làm thực tập sinh ngủ trên giường tầng, tối không ngủ được liền nói chuyện giết thời gian. Nhìn thấy giường tầng, nghĩ nghĩ, đem chăn nện ném lên cái giường đơn.

" Luhan hyung, anh trở lại rồi~" phía sau truyền đến giọng nói của Dodo, Luhan quay đầu lại hướng về Dodo cười, " Đúng thế, Dodo, về sau cùng phòng phải chiếu cố cho nhau nha"

" Đương nhiên, nhưng mà anh thế nào lại ngủ ở giường đơn? Sehun chả phải vẫn nằm giường tầng hay sao?" Do Kyungsoo có chút nghi hoặc.

" Em biết mà, anh sợ độ cao nên không thể ngủ bên trên, gần đây nghỉ ngơi không tốt, chỉ có âm thanh nhỏ cũng không ngủ được, muốn tìm an tĩnh một chút" Luhan lấy lý do cẩn thận, Do Kyungsoo cũng chỉ có thể mơ hoặc gật đầu, " Vậy Lu ge phải uống nhiều sữa một chút, giúp ngủ dễ hơn. May mắn là em mua rất nhiều sữa nha."

" Anh biết rồi." Luhan cảm tạ cười cười nói " Đúng rồi, anh có mua đồ ăn cùng bia ở phòng khách, em có muốn tham gia không, đợi lát nữa cùng nhau chơi trò chơi đi."

" Bia á?"

Luhan nhìn thấy biểu cảm của Do Kyungsoo như bị dọa sợ, buồn cười, hai tay bẹo má " Dodo em rất đáng yêu, anh rất thích em a"

Do Kyungsoo cũng không tức giận, cười khanh khách kệ Luhan bẹo má mình.

Thật sự là đáng yêu đi, giống như Oh Sehun đã từng.

2 Oh Sehun

Zhang Yi Xing lại một lần nữa trở về trạng thái JPG, Oh Sehun lúc này mới biết được mình vừa nói gì, có chủt kích động mở miệng " Anh, anh không cần phải trả lời em gấp như vậy"

" Sehun, em đang đùa anh hả." Zhang Yi Xing hơi khôi phục sắc mặt.

" Tuy rằng rất vội vàng, nhưng mà em không có nói đùa a." Oh Sehun sốt ruột giải thích " Em không phải đã nói sao, em thực sự thích Yi Xing hyung."

" Nhưng là, em . . . "

" Em chỉ là muốn nói cho anh biết thôi, sẽ không ép anh." Oh Sehun cắt ngang lời Zhang Yi Xing " Anh có thể từ từ suy nghĩ rõ ràng, việc quyết định có hay không chấp nhận tình cảm của em, trước tiên anh cứ nghĩ đi, chúng ta vẫn là quanh hệ anh em, có thể không?"

" Có thể là có tể, nhưng mà" Zhang Yi Xing suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết nên biểu đạt ý trong lòng mình như nào, chỉ có thể nói rằng " Vậy nếu. . . "

" Nếu anh không thích em, em cũng không quan tâm a, mặc kệ thế nào, chúng ta đều là anh em a" Vẻ mặt Oh Sehun rất chân thành, chân thành đến mức làm cho Zhang Yi Xing có chút mê hoặc.

Zhang Yi Xing suy tư nửa ngày vẫn là đáp ứng sẽ cho Oh Sehun câu trả lời vào lúc khác.

Trong lòng Zhang Yi Xing, Oh Sehun chính là hoàn toàn để yêu thương, bời vì là em út, cho nên có thể tùy hứng, có thể đùa giỡn, bởi vì là em út, cho nên thích dính với mọi người, các thành viên đều rất yêu thương thằng bé. Lần đầu tiên gặp mặt còn vẫn là bộ dáng của em út, hiện tại so với mình thằng bé đã cao hơn một cái đầu giống như người lớn. Có lẽ, thời điểm đem Oh Sehun giống một người trưởng thành, đem lời nói của thằng bé suy nghĩ cho thật kĩ. Mặc kệ có đáp ứng hay không, ở trong lòng mình, bộ dạng của Oh Sehun mãi là đôi mắt cười cong cong.

Oh Sehun không biết Zhang Yi Xing bên cạnh đang suy nghĩ gì, có chút hối hận về sự lỗ mãng của mình, thời gian và địa cùng bản thân tưởng tượng khác nhau rất nhiều, may mà, bản thân biểu đạt ý từ đầy đủ, mặc kệ Zhang Yi Xing có đồng hay không, cậu đều có thể hướng Luhan nói " Tẫn nhân sự, nghe thiên mệnh" ( con người đã làm hết khả năng rồi, bây giờ nghe theo ý trời thôi )

Hai người trở lại phòng ngủ, ký túc xá đã được thu dọn, các thành viên giúp hai người di chuyển một ít đồ đạc, hiện tại tập trung tinh thần nhìn thấy Luhan cùng Huang Zi Tao đang đánh LOL cùng nhau.

" Anh, mau giúp em, bên này có người muốn giúp em!! " Huang Zi Tao bị công kích không còn chỗ trốn, vô cùng lo lắng hướng Luhan cầu cứ.

Nghe thấy tiếng " Anh ", Lông mày Oh Sehun không phát hiện đã nhíu mi một chút.

" Chờ chút, anh tới rồi đây." Luhan vội giải quyết vài người trước mặt, xoay người dùng tuyệt chiêu trong một giây liền giết hết những người xung quang Huang Zi Tao.

" Ba Ba Ba!" Tám người phía sau bị tuyệt chiêu này làm cho kinh người vỗ tay bôm bốp.

" A! Yi Xing hyung, hai người đã về rồi~" Baekhyun trong lúc vô tình phát hiện ra hai người đang đứng cạnh sofa. " Hôm nay lại đổi phòng ngủ~ Yi Xing hyung ở số 4 với Suho hyung, Oh Sehun em ở phòng số 3 với Dodo." Những người khác giờ mới phát hiện hai người về, không quan tâm đánh tiếp, chiến sự chiếm tiền chuẩn cấp bậc S.

Oh Sehun cùng Zhang Yi Xing chia ra đến phòng mới để dọn dẹp đồ, Oh Sehun vừa vào đến cửa liền thấy được cái gối chấm bi toàn bộ người trong phòng chỉ có thể của một người. Ánh mắt không thể tin được cầm lấy bản phân chia ký túc trên bàn nhìn nhìn.

3 người cùng phòng: Luhan Do Kyungsoo Oh Sehun

Oh Sehun nhìn thấy thế liền ngây ngô cười đứng lên, hôm nay bữa tiệc tan rã không vui vẻ gì,nghĩ đến sẽ cũng Luhan ngại ngùng trong một thời gian, ai biết, ông trời liền cho cậu một cơ hội n hư này, ở phòng ngủ, liền có ý nghĩa bọn họ có thể cùng nhau giống như trước kia, cùng đến phòng luyện tập, cùng nhau ăn cơm, còn có nằm nói chuyện " Xa cách đã lâu " nữa.

Nghĩ đến đây, Oh Sehun mới phát hiện, giường của Luhan là giường đơn, cũng không phải là nằm giường tầng nói chuyện sao? Chẳng nhẽ Luhan vẫn còn giận mình nên không muốn cùng mình ngủ giường tầng nữa?

Bất kể khi nào, bất kể chuyện gì, chỉ cần đó là Luhan, Oh Sehun sẽ trở nên cực kỳ hẹp hòi.

Cậu vươn đầu nhìn Luhan đang om sòm trong phòng khách, mất hứng bĩu môi. Đặt quyết tâm, mặc kệ thế nào có khóc lóc om sòm xấu xí thì cũng nhất định phải làm hòa với Luhan, còn có Huang Zi Tao cái xú tiểu tử kia, cậu nhất định sẽ không bỏ qua. Ai cho hắn cướp mất Lu hyung của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro