Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng qua cậu không ngờ tới, cậu nỗ lực trưởng thành như cha mẹ và mọi người mong đợi cậu, nhưng bọn họ lại không cần cậu.

Lộc Dư An nói xong liền rời đi, đây đã là ngày cuối cùng cậu ở lớp này. Kiếp trước cậu không về lớp nhanh như vậy, bởi vì việc chuyển lớp, cậu cùng Lộc Chính Thanh cãi nhau thật lâu. Lúc sau khi trở lại lớp học, họ Hoàng cũng đã bớt lại rất nhiều, cậu đưa video cho ủy viên học tập , ủy viên học tập cũng không công khai.

Nhưng cô giống như bị chuyện này làm cho mờ mịt bối rối, ở lớp học dần dần im lặng. Cậu nhớ rõ ủy viên học tập thi đại học cũng không được tốt, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đại học cách rất xa nơi này.

Mà cậu sau khi tốt nghiệp, đã đem toàn bộ sự việc của họ Hoàng tố cáo, tố cáo đến trường mới của họ Hoàng, hơn nữa còn nặc danh gửi kết quả của họ Hoàng cho ủy viên học tập.

Lúc này đây cậu vẫn tôn trọng lựa chọn của ủy viên học tập.

Nhưng mà, cậu lại không biết đời này, một bài ẩn danh được đăng ở trên diễn đàn địa phương, hơn nữa nhanh chóng được chia sẻ. Trong khoảng thời gian ngắn, liền trở thành top tìm kiếm của diễn đàn.

Lớp học bỗng nhiên bùng nổ, không vì nguyên nhân gì khác, nội dung bài viết nói về việc phú nhị đại tính nết không đứng đắn yêu sớm, bị giáo viên thực tập phát hiện. Phú nhị đại muốn làm giáo viên im miệng, đem giáo viên đánh một trận, thậm chí sau đó còn ác ý trả thù bạn học đi tố cáo.

Trên bài viết còn có rất nhiều ảnh chụp.

Từ camera có thể thấy bạn nữ quần áo xộc xệch chạy ra ngoài, có một học sinh vội vàng chạy ra từ cùng một chỗ, mang theo một nhóm giáo viên và học sinh, mang phú nhị đại và giáo viên thực tập từ sau núi ra ngoài.

Nội dung vô cùng chi tiết. Tất cả các hình ảnh ngoại trừ bạn học mang giáo viên và học sinh tới, còn lại đều không được đánh số.

Sự việc trước đây Lộc Dư An gây sự ở trường trung học Vĩnh An, gần như người học ở đó đều biết chuyện này. Mà Lộc Dư An cũng không che mặt, lập tức có học sinh trung học Vĩnh An giải mã thân phận trong video. Người gặp qua Lộc Dư An đều chứng minh thân phận phú nhị đại của cậu.

Suy cho cùng Lộc gia cũng là gia tộc số một số hai ở Nam thành.

Phú nhị đại đánh nhau với giáo viên thực tập không có bối cảnh, gần như đốt lên lửa giận của quần chúng.

Đặc biệt còn có rất nhiều bạn học của Lộc Dư An nặc danh bình luận, bình luận nặc danh đầu tiên chính là bình luận--

"LYA* làm ra sự việc này tôi một chút cũng không ngạc nhiên, hiểu được thì hiểu, cậu ta chính là lưu manh. Haizz, YN* bị cậu ta bắt nạt thật đáng thương, đau lòng. Sợ bị trả thù, chỉ để ẩn danh."

*pinyin chữ cái đầu tên, Lộc Dư An là Lù yǔ Ān; Dữ Ninh là Yǔ Níng.

Lộc Dư An xem xong bài viết, mặc kệ mình là người bên trong vòng xoáy, phản ứng đầu tiên là nhíu mày nhìn về phía ủy viên học tập.

Hình ảnh trong bài viết được chụp từ một camera theo dõi ở nơi hẻo lánh, ngày đó cậu cẩn thận kiểm tra một lượt và mang đi những camera quan trọng nhất. Nhưng cậu không biết ủy viên học tập chạy hướng nào, vậy mà còn sót lại một cái.

Cậu xuyên qua đám người đang bàn tán, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt nữ sinh trắng bệch.

Ủy viên học tập là người không thích nói chuyện, luôn buột tóc đuôi ngựa, thời gian ngồi trên lớp hơn nữa là làm bài tập, cảm giác tồn tại rất thấp, thậm chí đại đa số bạn học chỉ khi nghe nhắc đến mới nhớ tơia trong lớp quả thực có người như thế.

Nhưng một người như vậy, lúc cả lớp gần như đều đối với Lộc Dư An ôm thật nhiều ác ý, cũng như cũ không mang bất cứ thành kiến gì mà đối đãi với Lộc Dư An.

Mà giờ phút này những ánh mắt giống như đều tập trung trên người cô, cô đương nhiên không chịu nổi, gục đầu lên bàn, cả sống lưng đều phát run, thấp giọng khóc nức nỡ.

Bên cạnh chỉ một người bạn tốt nhẹ nhàng an ủi.

Lộc Dư An còn chưa kịp nói gì--

Chuông điện thoại cậu liền vang lên, là điện thoại của Lộc Vọng Bắc.

Trên bài viết nặc danh đã có nguời nói ra thân phận của cậu. Nói đến Lộc gia. Bộ phận mạng xã hội của tập đoàn luôn theo dõi hướng đi của dư luận liền nhanh chóng báo cáo cho Lộc Vọng Bắc.

Lộc Dư An không muốn nhận điện thoại, nhưng cậu rất rõ ràng, chuyện này đã không còn của riêng cậu, Lộc Vọng Bắc cần hiểu rõ sự việc đã xảy ra.

Nhưng mà điện thoại vừa được kết nối, Lộc Vọng Bắc không hỏi Lộc Dư An dù chỉ một câu, chuyện này có phải sự thật hay không, hay là Lộc Dư An ở giữa dư luận hiện tại thế nào, hắn chỉ lạnh lùng ra lệnh không cho phép cự tuyệt:"Từ giờ trở đi, cậu không cần nói bất cứ cái gì, không cần--"

Chỉ là hắn còn chưa nói xong, Lộc Dư An liền chán ghét ngắt điện thoại.

Lộc Vọng Bắc lần đầu tiên bị Lộc Dư An ngắt điện thoại như vậy, ban đầu là sửng sốt, ngay sau đó là tức giận xông lên đầu, sắc mặt của hắn âm trầm đáng sợ.

Nữ giám đốc bộ phận xã giao của tập đoàn nhìn bộ mặt âm trầm vì bị ngắt điện thoại của Lộc Vọng Bắc, cân nhắc dùng từ hỏi:"Lộc tổng, loại sự việc giống như thế này, nếu là sự thật, thì chúng ta hạ nhiệt xuống, nếu như là vu khống vậy chúng ta xuất trình cho luật sư xem. Ngài xem xét sẽ xử lý theo phương thức nào? "

Nhưng đối với nhiệt độ này, có thể áp thành công thì rất tốt, nhưng nếu áp không được, trái lại phản công càng dữ dội hơn. Nếu là vu khống, vậy thì tất cả đều vui vẻ.

Trong mắt Lộc Vọng Bắc mang theo chán ghét, lãnh đạm nói:"Hạ nhiệt độ."

Hắn một chút cũng không hoài nghi Lộc Dư An sẽ làm ra chuyện như vậy. Bởi vì Lộc Dư An chính là người như vậy.

(nghe nói em thích trai gia trưởng 🙂)
---------

Lộc Dư An quay lại phòng học, liền thấy ủy viên học tập đẩy người bên cạnh ra, chạy ra bên ngoài. Không biết người bên cạnh đã nói cái gì.

Lộc Dư An đuổi theo, lo lắng ủy viên học tập xảy ra chuyện.

Trên sân thượng tầng cao nhất, ủy viên học tập lau nước mắt.

Lộc Dư An ngừng ở phía sau vài bước.

Ủy viên học tập lau khô nước mắt:"Xin lỗi, là do tớ quá vô dụng." Rõ ràng cô có video có thể chứng minh, thế nhưng cô lại chạy trối chết.

Cô hít sâu một hơi, ngừng sụt sịt nói:"Tớ lập tức liền đi nói rõ ràng với mọi người." Cô tưởng rằng Lộc Dư An bảo cô lấy video ra, đã đến mức này rồi, cô cũng biết mang video ra là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là Lộc Dư An lại không nói gì, thậm chí không có nói đến video, đôi mắt màu hổ phách nhìn cô, nghiêm túc nói:"Đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết."

Ủy viên học tập ngơ ngác nhìn Lộc Dư An. Cô không ngừng nhớ đến ngày cô trơ trọi và bất lực đó, ánh mắt của thiếu niên cũng giống như thế này nói với cô-- không sao đâu, cậu sẽ giải quyết chuyện này.

Thiếu niên xoay người rời đi, cô nhìn bóng dáng của cậu, mới phát hiện thiên niên cũng không có cao lớn như trong tưởng tượng. Đồng phục thẳng tắp ở trên người thiếu niên có vẻ to lớn.

Cô đột nhiên nhận ra, cô đã xem qua tất cả tư liệu của các bạn học trong lớp, Lộc Dư An thật ra nhỏ tuổi hơn cô, cùng với em trai hay làm nũng mà cô yêu quý bằng tuổi nhau.

Người được chiếu cố nên là cậu mới phải.
-----
Cảm ơn vì đã đợi 🫶
Chúc mọi người thi tốt nha 🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro