✔ 20 - Gặp lại Lee Jaehyun (P2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin lỗi, cậu ấy không thích ai chạm vào mình" Jungkook kéo cậu vào lòng để chứng tỏ chỉ anh mới được chạm vào cậu

"À... ra vậy. Tôi xin lỗi Jeon tổng" Lee Jaehyun ngạc nhiên trước hành động của Jungkook, những gì hắn nghe được từ Jungkook thì anh là một người lăng nhăng, thay tình nhân như thay áo. Đó là lí do hắn nghĩ rằng Jungkook chỉ chơi đùa với cậu thôi, nhưng hành động này, rõ ràng là đánh dấu chủ quyền, như đang ngăn cách một thứ gì đó rất quan trọng với thế giới bên ngoài.

"Vậy tôi qua bên kia chào hỏi một lát nhé" nói rồi Jaehyun kéo Kim Eun Hee đi

Bỗng rất nhiều phóng viên đổ xô đến vây quanh Yoongi và Jungkook.

"Chàng trai này là gì của Jeon Tổng?"

"Xin hãy trả lời chúng tôi!!"

"Hay cậu ấy là người yêu mới của ngài ạ?"

"$^!*@:@*;**@&*"

Dòng người bắt đầu xô đẩy, Yoongi bị đám đông kia xô đẩy sang một bên, nhìn bên cạnh mình không có một ai, bất đắc dĩ nhếch miệng cười. Jungkook đúng là rất được hoan nghênh, thế cũng tốt.

Đúng lúc này, một điệu nhạc du dương cất lên, Yoongi lúc này mới chú ý đến mọi người xung quanh đã bắt đôi bắt cặp khiêu vũ, chỉ có cậu vẫn đang đứng giữa sảnh, có chút cô đơn. Sực tỉnh lại, thoát khỏi đám đông này lại là may mắn. Ở nơi ngột ngạt này, không thích hợp với cậu. Nghĩ là làm, cậu một mình ra ban công hóng gió, thư giãn đầu óc.

"Yoongie, đã lâu không gặp" Nghe có người gọi tên mình, Yoongi xoay người, nhìn thấy Lee Jaehyun đang tiến lại gần.

Yoongi không quan tâm, quay người đi vờ như không nghe thấy. Cậu bất giác giật mình khi vòng eo bị một vòng tay ôm chặt từ phía sau. Quay đầu nhìn, lại là khuôn mặt đó, Lee Jaehyun.

"Buông tôi ra... đừng chạm vào tôi" cậu đẩy cánh tay đang ôm chặt cậu ra.

"Không ngờ em lợi hại thật, sau khi chia tay tôi xong liền bám được Jeon Jungkook" cảm thấy hụt hẫng khi bị đẩy ra, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại vẻ kiêu ngạo, vỗ tay nhếch môi cười đểu.

"Tôi không đểu như anh, ngay khi đang quen tôi mà còn cặp kè dẫn gái về nhà"

"Bây giờ em có thể bỏ qua chuyện lúc trước được không? Chúng ta làm lại từ đầu nhé"

"Muộn rồi".

Hắn có thể nhìn thấy rõ vẻ mặt chán ghét rõ rệt của người trước mặt. Khuôn mặt Lee Jaehyun nhanh chóng trở nên ôn hòa, dịu dàng lộ ra một loại tình cảm dạt dào.

"Yoongie, gần đây em có khỏe không?"

"Tôi vẫn khỏe"

"Không có chuyện gì nữa thì tôi đi tìm Jungkook đây" Vừa định quay người đi thì hắn nắm chặt lấy tay cậu rồi kéo cậu lại đối diện hắn.

"Yoongie, em...." Lee Jaehyun chần chừ một lúc, ánh mắt sáng lên khác thường chăm chú nhìn cậu, có vẻ như đôi mắt ấy không chứa một nửa điểm tạp chất mà tràn đầy hâm mộ Jeon Jungkook "Ở cùng Jeon Jungkook, em rất hạnh phúc sao?"

"Ở bên Jungkook, tôi thật sự hạnh phúc hơn khi ở bên anh rất nhiều"

"Thật không?"

Nghe thấy một chút chua xót trong giọng điệu của Lee Jaehyun, cậu ngẩng đầu nhìn hắn.

"Jaehyun, anh thì sao? Anh không vui vẻ ư? Không hạnh phúc ư? Bây giờ ở cùng Kim Eun Hee chẳng phải rất tốt sao? Trước lúc chia tay anh và cô ta lén lút, bây giờ công khai rồi còn không toại nguyện ư?"

Lúc này Jungkook không khách khí thoát khỏi đám đông, nhìn quanh không thấy Yoongi đâu. Anh vội vã đi tìm, thì bắt gặp thân ảnh quen thuộc nơi ban công, đang dây dưa giằng co với một người. Một cỗ nóng vội trong lòng dâng lên, Jungkook nhanh chân đi đến bên Yoongi.

"Yoongi!" Jungkook vươn cánh tay ôm chặt Yoongi vào lòng ngực, vội vàng giải thích "Xin lỗi. Tôi bị mấy người đó vây quanh, không ở bên em được"

"Anh không cần giải thích đâu" Yoongi lắc đầu, cậu không trách anh, cũng đâu có quyền để làm vậy, Jungkook đâu nhất thiết phải giải thích với cậu "Tôi hiểu mà, tôi không sao"

Lee Jaehyun ảm đạm đứng một bên nhìn, trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ cũng có, ghen tị cũng có. Nhưng lại càng không cam lòng, càng hối hận, thật đã muộn rồi ư? Yoongi bây giờ đã rất hạnh phúc, cậu bảo hạnh phúc hơn khi bên hắn rất nhiều. Giờ đây bên cậu đã có Jeon Jungkook che chở, khi con người ta mất đi, mới biết quý trọng. Giống như tâm trạng của hắn hiện giờ, quả thực bây giờ hắn rất hối hận, hối hận vì đã bỏ cậu.

Ở phía bên kia, Kim Eun Hee cũng chứng kiến cảnh tượng này với ánh mắt ảm đạm không kém.

Vì sao vào lúc quyết định sẽ cùng Lee Jaehyun ở bên nhau, cô lại phát hiện ra hắn cũng chẳng hề yêu cô? Hắn cũng chỉ xem cô như là công cụ để phát tiết mà thôi, lửa hận trong lòng bùng lên.

"Min Yoongi, cậu đợi đó, tôi sẽ lấy tất cả những gì cậu có"

"Lee Jaehyun bỉ ổi, tôi sẽ cho anh nếm mùi cay đắng"

Đôi mắt sắc bén của Kim Eun Hee hướng về cậu và Lee Jaehyun.

————————————-
#11.2.2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro