Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Bé gái!

Khi đoàn xe chạy trên đường cao tốc, tang thi liền ít đi rất nhiều, nhìn phong cảnh ven đường, nếu không phải ngẫu nhiên sẽ gặp được vài chiếc xe đã bị chủ xe sau khi biến thành tang thi vứt đi, mọi người xém chút cho rằng hiện tại vẫn là cuộc sống trước mạt thế.

Thời điểm đi ngang qua trạm xăng dầu, Trương Hổ để xe ngừng lại.

Ô tô là công cụ bọn họ chạy trốn thay cho đi bộ, mà không có xăng, dù có nhiều ô tô cũng vô dụng, cho nên phàm là có cơ hội lấy được xăng, Trương Hổ đều sẽ dừng xe.

Lúc trước đến mấy cái bình xăng xe vứt đi đều không buông tha, huống chi là cái trạm xăng dầu lớn như vậy một.

Trương Hổ đối thủ hạ nhân tiếp đón một tiếng: “Tìm nhiều vật chứa có thể đựng xăng một chút, tận lực mang được bao nhiêu xăng thì mang, hiện tại đây chính là vật tư quý hiếm.”

Hiện tại xăng chính là tài nguyên không thể tái sinh, còn không biết mạt thế có kết thúc không, sức sản xuất có khôi phục không, mà xăng dùng xong đã có thể không còn, thu thập nhiều một chút tự nhiên là tốt.

Trương Hổ phân phó xong, trước tiên mang theo mấy dị năng giả tiến vào cửa hàng tiện lợi của trạm xăng dầu thuận tiện dò đường.

Cửa hàng tiện lợi vật tư không ít, nhưng xem bộ dáng hỗn độn kia, hẳn là có người tới trước bọn họ đã càn quét qua, nhưng dư lại mấy vật tư đó cũng không ít.

Trương Hổ chờ mấy dị năng giả thật cẩn thận cảnh giác bốn phía, đi vào cửa hàng tiện lợi, lại kinh ngạc phát hiện, trong cửa hàng tiện lợi một con tang thi cũng không có.

Chẳng lẽ là bị người vào trước càn quét cửa hàng tiện lợi giết sạch tang thi rồi sao?

Có điều bọn họ cũng không có nhìn thấy thi thể tang thi a.

Trương Hổ nhìn vết máu chỗ quầy thu ngân, lúc hắn ta đang trầm tư suy nghĩ hiện tượng không giống bình thường này, thủ hạ của hắn ta một dị năng giả đột nhiên la lớn: “Hổ ca, mau tới đây, chỗ này có đứa bé gái.”

Trương Hổ bị tiếng hô này gọi quay sang, hắn ta theo phương hướng ngón tay người nọ chỉ nhìn qua, quả nhiên thấy một bé gái 11-12 tuổi mặc váy hoa nhỏ ôm búp bê Tây Dương dơ hề hề ngồi xổm co rúm dưới một cái kệ để hàng.

Tướng mạo bé gái bị tóc dài hỗn độn che khuất, thấy không rõ bộ dáng bé ra sao, nhưng mấy tên đại nam nhân chú ý thấy thân mình bé có chút phát run, hiển nhiên là rất sợ hãi.

Trương Hổ nhịn không được tiến lên, quan tâm hỏi: “Tiểu cô nương, sao bé lại ở một mình chỗ này?”

Bé gái không nói lời nào, nhưng bé hơi chút ngẩng đầu lên, lộ ra cái cằm nhỏ trắng tinh cùng cánh môi đạm sắc trắng bệch, mười ngón tay bé mảnh khảnh gắt gao nắm lấy búp bê Tây Dương, cặp mắt sáng ngời xuyên thấu qua tóc mái dày trước mặt nhìn về phía Trương Hổ.

Trương Hổ đối diện cặp mắt xinh đẹp kia của bé gái, tâm thần thoáng chút hoảng hốt, thật đúng là một bé gái xinh đẹp.

Hắn ta không tự chủ được càng đến gần bé gái hơn, trên mặt lộ ra thần sắc ôn nhu, dùng ngữ khí gần như dỗ dành nói với bé gái: “Tiểu cô nương, ba mẹ bé đâu? Muốn thúc thúc mang bé đi tìm ba mẹ hay không?”

Mấy dị năng giả đi theo bên người Trương Hổ thấy một màn Trương Hổ ôn nhu dỗ dành bé gái này, không ai cảm thấy có cái gì không thích hợp, phảng phất như Trương Hổ làm vậy là theo lý thường.

Diệp Thiên Di vẫn luôn bình yên ngồi ở trong xe bất động như núi ôm Tiểu Diệp Tử, bỗng nhiên mở to hai mắt, trong mắt hiện lên một đạo ánh đỏ hơi không thể thấy, hắn cúi đầu cùng Tiểu Diệp Tử mở to mắt mèo màu xanh ngọc xinh đẹp liếc nhau, nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “Em nói bọn họ muốn tìm chết, anh có nên giúp đỡ hay không nhỉ?”

Sao luôn cảm thấy lựa chọn cái đoàn xe này tựa hồ không phải là hành vi chính xác nhỉ……

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Diệp Thiên Di xuyên qua cửa sổ xe pha lê xám xịt nhìn vào cửa hàng tiện lợi, bên ngoài cửa hàng tiện lợi là tường pha lê, mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh mấy dị năng giả vừa mới đi vào kệ để đồ của hàng gian.

Hắn thu hồi ánh mắt, cúi đầu sờ sờ lỗ tai Tiểu Diệp Tử, cười nhạt một tiếng: “Tuy rằng không muốn nhiều chuyện, nhưng gia hỏa này lúc anh cảnh cáo nó xong mà còn không buông tay, quả thực là đang khiêu khích anh.”

Tang thi cũng có phân chia cấp bậc cùng lãnh địa, tang thi cấp thấp không được sự cho phép đã tiến vào địa bàn của tang thi cấp cao, không phải bị đuổi đi thì chính là bị xé xác. Hơn nữa tang thi cấp thấp đối mặt cảnh cáo tang thi cấp cao mà thờ ơ, thì cũng giống như khiêu khích cường giả vậy.

Tuy rằng trí tuệ các tang thi cũng không cao, nhưng cường giả vi tôn, kẻ yếu cần phải tôn phục với cường giả loại tín niệm này là bản năng của tang thi.

Diệp Thiên Di thân là một con tang thi cấp ba cao cấp, hắn rõ ràng vừa mới tiến hành cảnh cáo con tang thi cấp hai sơ cấp trong cửa hàng tiện lợi kia rồi—— không cho phép nó ra tay với đám người Trương Hổ, nhưng con tang thi cấp hai kia rõ ràng là bỏ ngoài tai cảnh cáo của hắn, đây là khiêu khích hắn!

Diệp Thiên Di xuống xe, trên một chiếc xe khác chị dâu Trương Hổ ôm bé con đang dùng bình cho bé uống sữa không có xuống xe, vươn đầu ra nhìn hắn một cái, nhưng cô ta tựa hồ rất sợ hãi Diệp Thiên Di, rất nhanh lại rụt trở về.

Diệp Thiên Di cũng không có chú ý động tĩnh người khác, hắn ôm Tiểu Diệp Tử, nện bước nhẹ nhàng đến giống như dạo chơi ngoại thành chậm rãi đi vào cửa hàng tiện lợi.

“Tới đây, cô bé đáng thương……” Trương Hổ vươn tay về phía bé gái co rúm tránh ở dưới kệ để hàng, hắn ta dần dần tới gần bé, như thể đang thử thăm dò phạm vi phòng ngự nguy ngập nguy cơ của bé gái kia.

Ngay một khắc Diệp Thiên Di bước vào cửa hàng tiện lợi, bé gái đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn Trương Hổ, rồi duỗi tay về phía hắn ta……

Sắp chạm tới—— Trương Hổ bị một chân đá văng sang kệ để hàng bên cạnh, lượng lơn hàng hóa từ trên kệ để hàng rơi xuống.

Trương Hổ phẫn nộ nhìn qua đầu sỏ gây tội đã đá hắn ta, sau đó hắn ta liền khiếp sợ ngây ngẩn cả người.

Bé gái xinh đẹp mặc váy hoa mà hắn ta vừa rồi còn nhìn thấy đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một con tang thi bị Diệp Thiên Di hung hăng đạp dưới chân, dẫm bẹp đầu tang thi.

Con tang thi này tuy rằng bộ mặt đã hư thối bất kham, nhưng đám người Trương Hổ nhìn thấy cái váy hoa rách nát kia có chút quen mắt, lại nhìn nhìn hình thể cùng dáng người của con tang thi này, bọn họ cũng đều biết, bé gái xinh đẹp vừa rồi bọn họ nhìn thấy căn bản chính là con tang thi này.

Chỉ là con tang thi vô cùng xấu xí này làm sao có thể ngụy trang thành bé gái xinh đẹp kia được?

Diệp Thiên Di thừa dịp mọi người không chú ý, đem tinh hạch trong suốt trong đầu con tang thi thu vào trong không gian.

Hắn quay đầu nhìn thấy biểu tình đám người Trương Hổ kinh ngạc lại khiếp sợ, bình tĩnh giải thích: “Con tang thi này là tang thi tiến hóa thức tỉnh dị năng hệ tinh thần, các ngươi vừa rồi đều bị nó che mắt cảm giác.”

Loại ảo cảnh này hắn cũng có thể dùng dị năng hệ tinh thần bố trí ra, cho nên có thể khẳng định là một con tang thi dị năng hệ tinh thần.

Dị năng hệ tinh thần trước khi lên cấp ba không có lực công kích lớn, chỉ có thể hạ ám chỉ đối với nhân loại hoặc là che giấu một chút cảm giác nhân loại, con tang thi này che mắt cảm giác đám người Trương Hổ, hơn nữa ám chỉ bọn họ nhìn thấy bộ dáng nhân loại của nó trước khi biến dị thành tang thi, lấy cái này mê hoặc bọn họ, làm cho bọn họ biến thành đồ ăn của nó.

Cái cửa hàng tiện lợi này an tĩnh như thế, một người một con tang thi đều không có, chính là bởi vì nơi này là địa bàn con tang thi cấp hai.

Khi mạt thế vừa mới bắt đầu không bao lâu, ngoại trừ tình huống đặc thù như Diệp Thiên Di vừa thức tỉnh đã là tang thi cấp ba, thì những con tang thi khác đều đi từng bước một cắn nuốt năng lượng tiến hóa. Cho nên con tang thi cấp hai này xem như xếp hàng cường giả, không có tang thi dám tiến vào lãnh địa của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro