Chương 61: Chính là nói, ta muốn đối chất với Cửu vương gia.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửu vương phủ ba chữ này, khiến sắc mặt của Trương Kiến Hoành biến đổi.

Nhưng chẳng mấy chốc hắn liền bình tĩnh lại, cười lạnh nói: "Ngươi vậy mà còn dám nhắc đến Cửu vương phủ....."

"Lời ta nói là thật, nguyên nhân trong đó chính là ta nghe lệnh của Cửu vương gia, không dám nói. Trương đô thống nếu muốn biết lời nói của ta là thật hay là giả, có thể chứng thực với Cửu vương gia."

"Hỗn xược!" Lời nói của Phượng Cửu Nhi khiến Trương Kiến Hoành lập tức thẹn quá hoá giận.

Chứng thực với Cửu vương gia, chuyện này có khác gì đẩy hắn vào chỗ chết?

Nha đầu này, vì để bản thân có thể thoát tội, lại dám hồ ngôn loạn ngữ!

"Ta thấy ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, bổn đô thống tự mình tới hành hình ngươi!"

A Bưu A Dương cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, lại chậm chạm không động thủ. Trương Kiến Hoành tức giận đến mức bản thân thật sự đi qua, duỗi tay kéo y phục của Phượng Cửu Nhi xuống.

A Bưu A Dương tuy rằng có chút không đành lòng, tốt xấu gì nha đầu này cũng thật sự chữa hết bệnh lâu năm của bọn họ.

Nhưng bây giờ, đô thống đại nhân tự mình động thủ, ai dám ngăn cản?

Một đám người đành phải quay mặt đi, không muốn nhìn thấy Phượng Cửu Nhi bị nhục nhã.

Không ngờ, Cửu Nhi vừa rồi còn mềm nhũn, hơi thở thoi thóp nằm bên cạnh hình giường, bỗng nhiên ánh mắt trầm xuống, đáy mắt loé lên một tia sắc lạnh.

Lúc Trương Kiến Hoành sắp bắt được y phục của chính mình, nàng chưởng một cái lên hình giường, mượn lực nhảy lên.

Trương Kiến Hoành hoàn toàn không ngờ tới, nha đầu này vậy mà vẫn còn sức lực.

Sơ suất một cái, chỉ cảm thấy trên cổ lành lạnh, có cái gì đó đã để trên cổ hắn.

Cổ tay Phượng Cửu Nhi siết chặt, Trương Kiến Hoành lập tứ cảm thấy ở cổ đau đớn, sắc mặt lập tức thay đổi.

"Ngươi....Phượng Cửu Nhi ngươi đây là muốn tạo phản sao? Ngươi không sợ cả nhà Phượng gia sẽ bị liên luỵ sao?"

Tuy rằng hắn sợ muốn chết trước vũ khí sắc bén mà nàng dí trên cổ, nhưng hắn đường đường là đô thống đại nhân, sao có thể yếu thế trước mặt thủ hạ của mình được?

Phượng Cửu Nhi không phải không sợ, chỉ là không còn cách nào khác.

"Đêm đó người cứu ta, xác thật là người của Cửu vương phủ, ta chỉ muốn đối chất với Cửu vương gia, cũng không có ý định tạo phản gì."

Ngân châm trên tay nàng vẫn đè chặt trên cổ Trương Kiến Hoành, lại nhìn A Dương: "Nếu không muốn thấy đô thống của các người xảy ra chuyện, thì làm phiền đi đến Cửu vương phủ báo một tiếng, nói Phượng Cửu Nhi ta muốn đối chất với Cửu vương gia."

"Cửu cô nương, việc này.....việc này....." Vẻ mặt A Dương khó xử, Cửu vương gia, há tới lượt hắn nói muốn gặp là có thể gặp?

Lỡ như người của Cửu vương gia căn bản không để Phượng Cửu Nhi này vào mắt, vậy hắn đi nói bậy một hồi, chẳng phải là sẽ ăn roi sao?

"Đi mau!" Phượng Cửu Nhi chẳng qua cũng là đang đánh cược, cược máu của chính mình có phải thật sự quan trọng với Cửu vương gia đến vậy không?

Thắng cược thì tự nhiên sẽ tốt, nhưng nếu thua cược thì chỉ có thể nghĩ cách khác.

Tóm lại không thể để tên khốn này thật sự cởi y phục của chính mình, thực hiện đại hình.

"Phượng Cửu Nhi, ngươi......a...a....." Trương Kiến Hoành còn chưa nói xong, bỗng nhiên cảm thấy trên cổ đau nhói, cuối cùng không nói được nửa chữ.

"Đô thống đại nhân!" Người bên dưới đầu sợ hãi.

Phượng Cửu Nhi nheo mắt, lạnh lùng nói: "Lại không đi, thì chờ nhặt xác hắn đi!"

"Được, được! Bọn ta....bọn ta đi liền....."

"A...a....a....." Trương Kiến Hoành gấp đến nỗi gân cổ cũng lộ ra.

Chuyện này nếu kinh động đến Cửu vương gia, vậy là hắn không tận lực làm việc, bản thân hắn cũng không thể nói rõ.

Nhưng mà, Phượng Cửu Nhi đáng chết, không biết điểm huyệt đạo nào của hắn, không những nói không nên lời, mà toàn thân cũng không còn sức lực.

Thủ pháp của nàng ở đâu ra mà lợi hại như thế?

A Dương A Bưu đang định đi ra ngoài, bên ngoài bỗng truyền đến giọng nói cung kính của cai ngục: "Tham kiến Ngự đại nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro