21.Ngọt Ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


♒_: Chúc Mừng Năm Mới 🎇🎆

Bước sang năm 2023 mong mọi người có nhiều sức khoẻ, vui vẻ bên gia đình nha 😁

#_ Ngọt Ngào _#

- Vương Dịch, em đột nhiên lại dẫn chị lên đây làm gì ? - Châu Thi Vũ giật nhẹ tay khỏi tay Vương Dịch xoa chỗ ửng đỏ, lúc nãy cậu nắm chặt tay cô không nói lời nào trực tiếp đi lên phòng đóng cửa.

- Châu Thi Vũ, chị trả lời em. Tại sao mấy ngày nay em nhắn tin chị không trả lời, gọi cũng không bắt máy, ngay cả chuyện gia đình chị đi du lịch chỉ có mình em là không biết ? - Vương Dịch bỏ qua câu hỏi của cô bức xúc trong lòng một mạch tuôn ra hết, cậu có chỉ vào bản thân mặt đã đỏ lên. - Sao lúc này chị lại trở về ? - Vương Dịch ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt Châu Thi Vũ chờ đợi câu trả lời.

- Nếu chị nói... lý do thực sự chị về sớm là vì nhớ em, em có tin không ? - Châu Thi Vũ vẫn bình thản đi chậm từng bước tiến gần đến người kia. - Vậy em nói xem, mấy ngày chị không ở đây em có nhớ chị không ? Có chút cảm xúc nào với chị không? - hai bàn tay Châu Thi Vũ chạm vào mặt Vương Dịch, những ngón tay không ngừng vuốt nhẹ nhìn sâu vào mắt cậu. Cô muốn nhân dịp này làm rõ tình cảm của Vương Dịch đối với mình, cũng là xem bản thân có thật sự thích cậu không ? Nhưng những ngày không liên lạc với cậu cô thực sự chịu không được, tưởng rằng có thể cố duy trì đến khi chuyến đi kết thúc rồi quay về nói rõ với cậu.

- Em thích chị đó, được chưa ? Chị trêu đùa em như vậy vui lắm à ? - Vương Dịch hơi lớn tiếng, cứ nghĩ là cậu sẽ đẩy Châu Thi Vũ ra nhưng ngược lại vòng tay ôm chặt lấy cô. - Không cho đi nữa ~ - Vương Dịch cúi xuống vai Châu Thi Vũ làm nũng ôm khư khư không cho cô thoát ra.

- Vậy em cho chị ở nhờ 1 tuần nhé ? - Châu Thi Vũ không nghĩ Vương Dịch sẽ trực tiếp nói nhanh như vậy, làm cô còn tưởng đứa trẻ sẽ lãng tránh mình, cô mỉm cười hạnh phúc cắn môi xoa đầu cậu.

- Chị ở bao lâu cũng được, bên cạnh em càng lâu càng tốt. - Vương Dịch càng dụi sâu vào người Châu Thi Vũ.

- Được. Bây giờ chúng ta nên xuống dưới thôi, lúc nãy em đột nhiên kéo chị đi như vậy mọi người chắc không hiểu có chuyện gì. - cô đánh nhẹ vào vai để người kia tách ra, cả hai bước khỏi phòng đi cùng nhau xuống lầu.

- Nè ! Tự nhiên em kéo Châu Châu đi đâu vậy hả ? - vừa bước xuống đã bị Hứa Dương đang khoanh tay ngồi ở đó gọi lại. - À Châu Châu, em mang hành lý lên phòng chị đi có sẵn đồ mới em cần gì thêm thì cứ nói. - không tìm hiểu sâu nguyên nhân việc lúc nãy, Hứa Dương chuyển chủ đề nhìn sang Châu Thi Vũ.

- Vương Dịch, em xách vali của Châu Châu đi đâu vậy ? - lời Hứa Dương còn chưa dứt Trương Hân từ phòng bếp đi ra trên tay cầm ly cafe uống trông thấy Vương Dịch đang ôm lấy vali của Châu Thi Vũ đã đi đến chân cầu thang chuẩn bị bê lên.

- Tối nay Châu Thi Vũ sẽ ngủ phòng em, 1 tuần này cũng sẽ ở chỗ của em. - Vương Dịch dõng dạc nói rồi không đợi mọi người xung quanh phản ứng lần nữa đem đồ của Châu Thi Vũ chạy về phòng mình.

- Không phải chứ !? - Hứa Dương há hốc miệng nhìn Châu Thi Vũ không chớp mắt tay run run chỉ Vương Dịch nhướn mày, người kia chỉ cười ngượng ngùng gãi đầu bẽn lẽn gật một cái như hiểu ý của Hứa Dương dù cô không nói ra.

- Xem ra đường tình duyên của đội chúng ta dạo này khá tốt nhỉ ? - Ngải Giai ngồi chơi máy liếc nhìn những người xung quanh cười ẩn ý.

- Hân Hân ~ Sao bạn của tớ hết người này đến người khác đều bị mấy tên kia cướp mất vậy ? - Hứa Dương bức xúc nhảy sang chỗ Trương Hân ôm cánh tay cậu dụi dụi, cô hết nhìn Châu Thi Vũ rồi liếc Đan Ny đang ngồi ở phòng khách chơi cùng Trần Kha. - Hứ ~ Tối tớ sẽ sang phòng cậu ngủ cho bỏ ghét. - Nói xong cô liền buông Trương Hân ra quay người chạy lên lầu.

- Haizz... Cũng chỉ có chị mới chịu được cái tính thất thường của Dương Tỷ thôi. - Hồng Tĩnh Văn đứng phía sau vỗ vai Trương Hân vẫn còn nhìn theo bóng dáng Hứa Dương cười tủm tỉm tán thưởng.

- Lo đi vào bếp phụ người ta đi kìa. - Trương Hân xoay người lại đi ngang Hồng Tĩnh Văn không quên hất vai cậu một cái.

Hồng Tĩnh Văn cũng không đứng đó nữa chạy vào bếp nơi Đường Lỵ Giai vẫn đang loay hoay nấu những món ăn trưa, vì số lượng người ở trụ sở càng ngày càng tăng lên nên cô cũng phải nấu nhiều hơn nhưng lại không chút than phiền mà vui vẻ chăm chút từng món ăn.

- Liga, cần phụ không ? - Cậu đi đến bên cạnh hỏi nhỏ vào tai Đường Lỵ Giai khi cô đang đứng cắt rau.

- Cũng sắp xong rồi, không cần giúp gì đâu... - cô cầm rổ rau qua phía nồi nước đang sôi bỏ vào. - ... chỉ cần đứng yên ở đây là được rồi. - cô xoay người lại chỉ vào vai Hồng Tĩnh Văn nói sau đó trở lại công việc. Tên ngốc này chỉ cần trong tầm mắt của cô là được rồi.

- Châu ~ Thi ~ Vũ ~ - Vương Dịch chạy nhanh trên cầu thang vừa chạy vừa gọi to tên Châu Thi Vũ tìm cô.

- Cẩn thận, chị vẫn ở đây mà. - cô nghe tiếng từ xa đã dang tay để đỡ cậu phòng trường hợp cậu vấp bậc thang.

- Hehe... Em xếp đồ cho chị xong rồi, mền gối cũng lấy sẵn. - Cậu vịn tay Châu Thi Vũ cười nhe răng, cuối thấp xuống nói nhỏ vào tai chỉ đủ hai người nghe.

- Nhanh như vậy ? Chị định bảo tối để tự chị xếp. Nhưng mà cũng cảm ơn em. - Châu Thi Vũ nghe xong ngạc nhiên rồi lại mỉm cười xoa đầu cậu khen thưởng.

- Ờ..Ờm.. em muốn hỏi mình có thể nhận thưởng không ? - hai ngón tay phía dưới của Vương Dịch không ngừng cọ vào nhau, lời nói ấp úng.

- Sao vậy, em cần chị cho gì à ? - thấy cậu lấp lửng không dám nói nên cô chủ động lại gần hơi thăm dò.

- Ở đây. - Vương Dịch dùng ngón tay chọt vào má của bản thân phồng lên mắt long lanh nhìn Châu Thi Vũ. - bo ~ bo ~ - cậu còn không quên chu môi ám chỉ.

Châu Thi Vũ hiểu được ý Vương Dịch hai má phím hồng, cô lén nhìn xung quanh quan sát xem có ai để ý hai bọn họ không.

- * Chụt ~ * - cô hôn nhanh lên má Vương Dịch chớp nhoáng rồi tách ra chạy sang phía Hứa Dương giả vờ kiếm cô chơi cùng.

Vương Dịch bên này thì hí hửng vui nghe thấy Hách Tịnh Di rủ mình chơi game cũng nhanh chân chạy lại, miệng cười tươi không khép được.

- kkkkk Ny Ny, chị chịu thua chị chịu thua tha cho chị. - Trần Kha ngồi trên ghế sofa ôm lấy eo che chắn không cho người đối diện tiếp tục chọt vào cù lét.

- Chị dám nói em có nhà không về mà bám dính ở đây vì mê mẩn nhan sắc của chị hả, chị tự tin vào bản thân quá rồi Trần Kha. - Đan Ny không có ý định tha cho cậu, bắt lấy tay Trần Kha muốn tiếp tục cù.

- kk..Đươ..Được rồi..là chị...chị mê em. - Trần Kha vẫn ra sức dùng tay cản Đan Ny kháng cự, sao cô khoẻ thế không biết.

- Hự ! Cho chị khỏi có hơi trêu chọc em. - Đan Ny quay lưng nằm đè lên cả người Trần Kha không cho người phía dưới nhúc nhích, cô khoanh tay ung dung nhịp chân.

- Không cho chị nói thì chị ôm em ngủ luôn. - Trần Kha đưa tay lên ôm trọn cả người Đan Ny còn giả giọng ngái ngủ. - * khò ~ * zzz.

- Kkkk - Cả hai phì cười Đan Ny cũng ôm lấy tay cậu.

- Yah ! Hai người kia, hiểu cho người khác một chút đi, bọn em đang combat đấy cứ ở góc đó cười đùa giỡn vậy sao tập trung được. - Hách Tịnh Di ở trung tâm sảnh tay nhấn bàn phím vẻ mặt bất mãn không nhìn cũng biết hai người kia đang làm gì.

- Ô trời ạ !!! Hai người nằm ôm nhau luôn á hả !? - Viên Nhất Kỳ cũng đang chơi mới liếc mắt sang nhìn một cái liền thấy cảnh ngọt ngào kia.

- Lo tập trung chơi đi, tuyển thủ mà để thua thê thảm thì mất mặt lắm đấy. - Trần Kha mặt dày không những không ngại còn nói vọng ra khiêu khích, vòng tay ôm Đan Ny càng chặt thêm. - Biết sớm cảm giác này thoải mái như vậy chị đã bám dính em từ đầu rồi. - Cậu đưa mặt lại gần thì thầm vào tai Đan Ny khi cô còn đang cười khúc khích phía trên.

- Hồi đầu chị còn gọi em là gián điệp đấy, em chưa quên đâu. - cô giả vờ giận dỗi ngắt tay Trần Kha.

- Lúc đó người ta mớ ngủ mà, quên đi ha. - Trần Kha nhớ lại lúc đó mình có bao nhiêu mất mặt, nài nỉ cô quên đi chuyện đó.

- Aizz ~ ngủ một giấc liền quên hết ngay. - Đan Ny đột nhiên trở mình nằm sấp trên người Trần Kha ôm lấy eo cậu, đầu dụi vào lòng cậu thiếp đi.

- Lúc ngủ cũng đáng yêu như vậy. - Trần Kha cũng bất ngờ xong lại đưa tay xoa đầu người nằm trong lòng mình, nhìn khuôn mặt cô lúc ngủ khẽ cong môi.

#_ Ngọt Ngào _#

♒_: Viết Chap này trong đúng buổi trưa hôm qua và sáng sớm hôm nay thui nên hơi ngắn có gì sai sót mong bỏ qua.

Tui sợ nay im ru không có động tĩnh gì mấy má lại réo tên tui lên 🙂

Có Chap rồi nhen, lần nữa Chúc Năm 2023 vui vẻ 🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro