3.Niềm Vui Thật Sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


♒_: Cũng may bản thân tự bik mình rất lười đã viết trc phần chính rồi mà mãi mới xong đc một chap. Khó✒️quá ~~~ ( vậy mà toàn có hứng viết khi đang đi làm 😑)

#_Niềm Vui Thật Sự_#

Lính bắt đầu xuất phát_

- Kỳ Kỳ chú ý. Cẩn thận rừng của đối phương cướp * Kỳ Lân. - không giống với đại đa số các đội khác là đội trưởng hoặc tướng chủ lực trung tâm điều khiển, trong trận thì Ngải Giai người đảm nhận vị trí Hỗ Trợ lại là người điều khiển tiết tấu trận đấu cho toàn đội SNH. Cậu nhớ đến lời Trương Hân cần quan tâm đặc biệt đến rừng.

( *Kỳ Lân : một loại quái trong Âm Dương Sư MOBA )

- Ừm... Ể !! Rừng đối phương đã đến rừng của chúng ta rồi. - vừa trả lời xong Viên Nhất Kỳ theo *tầm nhìn phát hiện ra có đối phương đang ở gần đây.

( *Tầm nhìn : Phạm vi mà người chơi có thể nhìn trong trò chơi )

- Hay là em đi ngược lại cướp Kỳ Lân đường dưới của họ. - Vương Dịch dù mới ở cùng họ chưa bao lâu đây còn là trận đấu đầu tiên cậu tham gia cùng nhưng lại có cảm giác thoải mái đến lạ, cậu dần tự nhiên hơn khi giao tiếp với mọi người.

- Đừng. - Ngải Giai lập tức ngăn cậu, suy nghĩ một chút. -
Em đi thẳng lên Kỳ Lân đường trên đi, họ chưa tới đâu. Kỳ Kỳ tới gần rừng một chút đề phòng.

- Ok. - Viên Nhất Kỳ di chuyển gần lại phần rừng, Vương Dịch cũng đang tiến tới rừng đường trên tập hợp với cậu.

- Ngải Giai, sao chị biết họ chưa tới ? - Hồng Tĩnh Văn đang ở đường giữa tập trung giết lính để kiếm tài nguyên có chút thắc mắc hỏi.

- Cô Hoạch Điểu giai đoạn này năng lực còn rất yếu. Hơn nữa.. vị trí vừa rồi đi rõ ràng đã nằm trong tầm nhìn của Kỳ Kỳ mà vẫn đi tiếp. Nếu chị đoán không sai thì đang có mai phục ở Kỳ Lân đường dưới chờ Vương Dịch. - Ngải Giai nhìn hành động của đối phương đưa ra suy đoán. - Nãi Cái... Đi rừng tới rồi. - Ngải Giai nhìn bản đồ thông báo. Tại đường giữa Hồng Tĩnh Văn cùng Rừng bên FNC đang 1 đối 1 nhưng thanh HP của địch thì chỉ còn một nửa.

Hồng Tĩnh Văn tay lướt chuột các ngón tay nhấn phím dùng chiêu nhanh chóng hạ gục được Rừng của FNC.

[ Phong Ấn - Chiến Công Đầu ]

- Nice! Giỏi thật nha, A Hồng. Đạt được First blood. - Trần Kha cười rộ lên khen ngợi Hồng Tĩnh Văn.

- Nãi Cái, vào lần đánh sau cẩn thận coi chừng trúng kế họ. - khu đường giữa có bụi rậm hai bên nên đối phương muốn 1 người núp chờ sẵn rồi dùng lại chiêu cũ 1 dẫn dụ xong đánh úp Hồng Tĩnh Văn cũng không có gì khó, nên Ngải Giai nói Hồng Tĩnh Văn nên cẩn thận.

- Vương Dịch lên đường trên cùng với Kỳ Kỳ. - Ngải Giai vừa hỗ trợ Trần Kha ở đường dưới vừa quan sát bản đồ lên chiến thuật cho những người còn lại.

- Rõ. - Vương Dịch nhanh chóng di chuyển đến phần rừng gần đó chờ đợi.

Viên Nhất Kỳ thì vừa tiến vừa lui xả chiêu nhỏ rồi lùi lại cùng TOP đối phương dây dưa không ai có ý định lao lên mở tấn công.

- Kha Kha. Chúng ta về nhà chính để Rừng của họ nghĩ rằng không có ai ở rừng dưới. - cậu không phải để rừng cho họ cướp mà là đặt bẫy.

- Được. - Trần Kha và Ngải Giai cùng lúc dịch chuyển về nhà chính.

Rừng bên FNC được đồng đội thông báo thì chạy đến rừng dưới của các cậu thám thính lại không biết Hồng Tĩnh Văn đã núp sẵn ở bụi gần đó quan sát và lấy tầm nhìn cho đồng đội.

- Ngải Giai, con mồi tới rồi. - Hồng Tĩnh Văn di chuyển cẩn thận tránh để đối phương phát hiện.

- Đợi Kỳ Kỳ *thần hành, bắt trọn cả ba. - Ngải Giai với Trần Kha cũng cẩn thận di chuyển.

( *Thần hành : Kỹ năng dịch chuyển tức thời đến vị trí chỉ định )

Đường giữa bên đối phương phát hiện Hồng Tĩnh Văn đã biến mất nên kêu người đi Rừng của họ cẩn thận. Rừng kêu gọi đường giữa và đường dưới tập hợp để an toàn đi cướp rừng.

Sau khi cả ba đã vào bụi hai tướng canh chừng để Rừng đánh quái. - Mắc bẫy rồi. Kỳ Kỳ, Vương Dịch giết người chơi đường trên. - Ngải Giai thấy cá đã cắn câu liền thông báo để hai người kia hạ TOP đường trên vì gần đó không còn ai để ứng cứu.

- Vương Dịch theo chị. - Viên Nhất Kỳ nhìn sang Vương Dịch rồi thích thú hô lên, cậu chờ nãy giờ rồi.

- Em đến đây. - Vương Dịch núp trong bụi trước đó lao ra bất ngờ phối hợp với Viên Nhất Kỳ đánh đến TOP bên kia không kịp trở tay.

Tỳ Mộc Đồng Tử [ Đánh Bại ]
Trúc Vạn Niên [ Hỗ Trợ ]

- Kỳ Kỳ, thần hành. - Ngải Giai nhanh chóng kêu Viên Nhất Kỳ dịch chuyển đến chỗ các cậu tiếp sức.

- Đến đây. - Viên Nhất Kỳ lập tức đến sau ba người bên đối phương tập kích.

Trần Kha và Ngải Giai cũng đã chạy đến đúng lúc.

Ngải Giai lao lên trước dùng chiêu cầm chân bọn họ lại không để chạy thoát, hai bên bắt đầu giao tranh. Hồng Tĩnh Văn ở đường giữa gần đó cũng đã chạy tới, tình thế 4 đấu 3. Thanh HP của đối phương giảm xuống nhanh chóng, các cậu dễ dàng hạ gục được liên tiếp cả ba.


[ Phong Ấn - Sơ Khai Chi Nghi ]

[ Phong Ấn - Song Khắc Chi Lý ]

[ Đánh Bại ] - [ Hỗ Trợ ]

- Yeah ! Hoàn hảo. - Trần Kha quay sang đập tay với Ngải Giai, cậu được double kill hạ 2 người, Viên Nhất Kỳ hạ 1 người. Bên các cậu thành công 0 đổi 3.

. . . . .

- Kha, Kỳ Kỳ. Cùng tớ trộm *Đại Xạ. - Ngải Giai phát hiện địch đang đánh Đại Xà muốn khi họ đã dùng hết chiêu mà mất kha khá lượng máu thì lao ra cướp lấy rồi hạ gục luôn.

( *Đại Xà - Bát Kỳ Đại Xà : một loại đại quái rừng )

- Rõ. - Trần Kha, Viên Nhất Kỳ đồng thanh đáp lại.

Khi cây máu của Đại Xà còn 1/5 Viên Nhất Kỳ lao tới làm choáng tất cả người của đối phương hiện tại cây HP đã không còn nhiều, Hồng Tĩnh Văn và Vương Dịch cũng đã chạy tới mở ra cuộc giao tranh lớn 5 đấu 5.

Vương Dịch lướt qua ý định chính là giết Đại Xà trước giành lợi thế.

[ Phong Ấn Thành Công ]

Vương Dịch giết được quái lớn tài nguyên của cả đội cũng theo đó tăng lên, một nhoáng giết sạch hết Thức Thần bên địch.

[ Phong Ấn - Trận Ngũ Hành ]

Binh Lính Của Bách Quỷ Dạ Hành xuất hiện tiến được đến *trụ cấp 3 của đối phương.

( *Trụ cấp 3 : trụ trong cùng gần với nhà chính nhất )

Trụ bị phá hủy, lính kéo vào khắp nhà chính Thức Thần của đối phương không kịp hồi sinh.

[ Hoàn Toàn Phong Ấn ]

Victory

- YEAH !!! Thắng rồi. - Trần Kha tháo tai nghe đứng dậy câu lấy cổ Ngải Giai lắc lắc. - Ngải Giai à, cậu giỏi quá đi ~

- Khó thở quá... buông tớ ra. - Ngải Giai đập liên tục vào cánh tay đang siết chặt cổ mình.

- Em chơi được quá đó, Vương Dịch. - Viên Nhất Kỳ tháo tai nghe xuống xoay ghế nhìn Vương Dịch đưa hai tay ra phía trước muốn đập tay ăn mừng với cậu.

- Mấy chị cũng chơi rất hay. - Vương Dịch đập tay lại với cậu sau đó Viên Nhất Kỳ cũng qua chỗ ba người kia ăn mừng trông họ không khác gì một đám trẻ con cả.

Vương Dịch không kiềm chế được bản thân đến cậu cũng không ý thức được mình đang cười vui thế nào, đến lộ cả răng nhưng cơ miệng không thể khép lại được.

- Sao hả ? Thứ em tìm kiếm bấy lâu nay có phải là cảm giác này không ? - Trương Hân không biết từ đâu đi đến phía sau cậu cúi thấp người nói nhỏ. - Bọn họ đã cảm nhận được từ lâu rồi. - cậu hướng mắt nhìn đám người đang chí choé kể lại trận đấu hồi nãy mà cười nhẹ.

Vương Dịch theo tầm nhìn của Trương Hân, những người này từ nay sẽ là đồng đội của cậu. Vương Dịch đứng dậy đi về phía đó hoà vào cuộc nói chuyện của họ.

_______

Trang chủ của SNH đã đăng tải thông báo xác nhận Vương Dịch - Nhất Nhất là thành viên chính thức của đội đảm nhận vị trí Rừng. Số người tò mò mà lên xem hình của cậu ngày một tăng, dù chưa xuất hiện trực tiếp trước công chúng nhưng lại thu hút được một lượng người theo dõi không nhỏ.

Hiện tại các cậu đều ngồi trên máy âm thanh nhấn phím liên tục vang lên không khí ngược lại có chút im lặng.

- Haizz... Tháng này tôi còn đến 25 tiếng live stream nữa mới đủ. - Viên Nhất Kỳ thở dài tay vẫn linh hoạt vừa chơi vừa đọc bình luận trên màn hình đang chạy liên tục mà trò chuyện với người xem, bên góc nhỏ là khung hình của cậu.

- Vương Dịch gia nhập vào đã là giữa tháng nên được giảm bớt thời gian thật sướng a. - Trần Kha tay đang bấm liên tục mắt liếc sang phía Vương Dịch ganh tị.

- Thật ra bình thường em ấy ngại giao tiếp như vậy, không nghĩ đến khi live stream cũng tự nhiên quá chứ ? - Hồng Tĩnh Văn miệng ngậm cây kẹo mút tập trung nhìn máy tính tay hoạt động không ngừng.

- Cũng không phải đâu ạ.. tại em không gặp trực tiếp họ thì vẫn ổn. Nhưng nếu gặp đông người ở bên ngoài thì em không chắc. - Vương Dịch nhìn sang khuôn mặt có chút ái ngại nghĩ tới mà toát mồ hôi rồi.

- Không xong rồi. Vậy thì tới lúc đi thi đấu chính thức em tính làm thế nào ? Nói không phải khoe khoang nhưng mà người hâm mộ của bọn mình... NHIỀU LẮM ĐÓ. - Ngải Giai lắc đầu nói quay sang phía Vương Dịch nhấn mạnh bắt đầu thấy lo lắng cho đứa em này rồi, em ấy không biết là bọn họ nhiệt tình cỡ nào đâu.

- Em tính sao đây, Vương Dịch ? Nếu tính lượt theo dõi trên trang của em chưa kể nhìn kìa.. - Hách Tịnh Di nói xong nghiêng đầu nhìn sang màn hình của Vương Dịch. -... rất nhiều người xem live nha, nên chắc em cũng có fan rồi đó. - Hách Tịnh Di lắc đầu, em ấy không biết có chọn sai nghề không đây.

- Em cũng không biết. - Vương Dịch có chút mếu máo muốn cầu cứu mấy người chị của mình.

- Mọi người còn đang live hả ? Chị có đặt gà rán rồi, ngoan ngoãn làm việc xong rồi cùng ăn. Chị mời. - Hứa Dương đi từ trên cầu thang xuống lại gần nhìn khung cảnh trước mắt cũng không mấy xa lạ kia, cô không biết chơi thật nhưng về công việc và lịch trình hằng ngày của các cậu cô đều nắm rất rõ, dù sao cô cũng là được xem là cô chủ nhỏ mà. Cô nhìn các cậu bảo đã đặt đồ ăn còn giơ điện thoại lên ý đã thanh toán xong xuôi.

- DƯƠNG TỶ MUÔN NĂM ! - sáu con người đang ngồi uể oải nghe đến đồ ăn thì bỗng nhiên trở nên hùng hổ hăng hái đồng thanh nhìn Hứa Dương hô lớn.

- Không phải cậu sợ ăn những món cần dùng tay để cầm sao ? - Trương Hân đứng sau Hứa Dương chấp tay sau lưng cúi thấp đầu xuống nói nhỏ bên tai cô. Hứa Dương có hơi ngại khi để tay dính dầu vì rửa rất khó sạch nên bình thường sẽ ít ăn những món dùng tay.

- Chủ yếu là bọn họ thôi, tớ ăn món khác cũng được. - cô khoanh tay xoay mặt qua trả lời cậu. - Không chỉ họ.. cậu cũng rất vất vả. - cô biết là Trương Hân suốt ngày đều phải chạy khắp nơi lo việc trong ngoài, buổi tối còn phải thức khuya nghiên cứu cách đánh với số liệu của các đội sẽ tham gia giải đấu rồi ghi chép lại.

- Đây là công việc tớ thích mà nên không vất vả. Với lại phải cho cậu cảm thấy hãnh diện trước mặt chủ tịch Hứa chứ. - cậu cũng khoanh tay đi lên phía trước đứng sát Hứa Dương còn nghiêng qua cụng đầu với cô một cái.

- Đừng tưởng tớ không biết buổi tối cậu ngủ được bao nhiêu tiếng. - cô hất người Trương Hân ra nói lời cảnh cáo rồi rời đi.

Hứa Dương đi lại ghế sofa ngồi xuống cạnh Đường Lỵ Giai ăn trái cây quan sát những người kia làm việc chợt nhớ ra gì đó.

- Tịnh Tịnh. - khi thấy Hách Tịnh Di đã chú ý đến mình thì cô ra ám hiệu muốn cậu tháo tai nghe với tắt mic phòng trường hợp người xem live nghe thấy.

- Có gì không, Dương Tỷ ? - Hách Tịnh Di hiểu ý mà tắt mic đi nhướn người nhìn cô.

- Em gọi Điềm Điềm qua ăn cùng đi. - Điền Thù Lệ qua đây thường xuyên nên sớm đã làm quen với mọi người trong nhà rồi, dù sao thì hai người các cô cũng thân.

- Cũng được... Mấy chị mới đi shopping cùng nhau mấy lần đã thân thiết như vậy rồi. - Cậu lấy điện thoại gọi cho Điền Thù Lệ lại sực nhớ mình còn đang chơi game dỡ nên mở loa ngoài hai tay trở lại công việc.

- " Quẩy ? " - đầu dây bên kia vừa bắt máy cậu liền liếc sang nhìn điện thoại một cái theo phản xạ tự nhiên.

- " Quẩy ? Có chuyện gì vậy ~ ? " - câu trả lời không có gì bất thường nhưng vấn đề là giọng của Điền Thù Lệ vô cùng ngọt ngào, nghe rất giống đang làm nũng.

Năm người bên cạnh dù đang đeo tai nghe live nhưng những câu nói lúc nãy vẫn vô tình lọt vào tai. Các cậu nháy mắt ra hiệu với nhau tắt mic tránh để fan nghe thấy câu được câu mất mà suy luận lung tung, anti cũng lấy đó mà thêm thắt khiến câu chuyện chuyển sang một hướng tiêu cực, làm trong giới này đương nhiên nên cẩn thận vẫn hơn, tiện thể giảm âm lượng game xuống thấp để hóng hớt nhưng mắt thì vẫn giả vờ tập trung nhìn vào màn hình trước mặt như không để ý cuộc trò chuyện của hai người kia.

- " Chị đang làm gì vậy ? " - Hách Tịnh Di không có gì ngạc nhiên đúng hơn là quen với cách nói này nên vẫn như bình thường hỏi cô.

- " Chị đang...Chị đang NHỚ em ~ " - Điền Thù Lệ vừa cười vừa trả lời có thể nghe ra chút ngượng ngùng đến cuối câu thì nhấn mạnh.

      .      .      .     

Không gian của cả trụ sở đột nhiên trở nên yên tĩnh. Ngải Giai, Trần Kha, Hồng Tĩnh Văn, Viên Nhất Kỳ, Vương Dịch đồng loạt quay đầu nhìn Hách Tịnh Di hai mắt mở to miệng cũng há hốc kinh ngạc fan đang xem live còn nghĩ là các cậu bị đứng máy; Hứa Dương và Đường Lỵ Giai đang ngồi ở phòng khách cũng ngước lên nhìn không chớp mắt.

- * khụ * - Trương Hân vừa lấy nước uống từ trong khu bếp đi ra vừa vặn nghe được cũng bất ngờ mà bị sặc.

Hách Tịnh Di sau khi tiếp thu được lượng thông tin vừa rồi thì hai tay luống cuống cầm điện thoại lên tắt loa ngoài áp lên tai nghe.

- " L..Lát nữa nếu chị không bận th..thì đến đây cùng ăn gà rán nhé. Dương Tỷ mời đấy. " - cậu nói có chút lắp bắp cố giữ cho giọng mình bình tĩnh.

- " Được a ~ " - cô vẫn chưa hay biết câu nói vừa rồi của mình không phải chỉ có một người nghe được.

- " Vậy nhé. Bye bye. " - Hách Tịnh Di đang muốn nhanh chóng kết thúc cuộc gọi.

- " Bye bye ~ " - Điền Thù Lệ cười vui vẻ tạm biệt cậu rồi cúp máy.

- . . . Ờ..Ờm..Chị ấy.. hay xem mấy câu thả thính sến sẩm trên mạng ấy mà.. - Hách Tịnh Di xoay từ từ ghế qua vẫn thấy mấy con người vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình không một chút cử động mà giải thích rồi xoay ghế trở lại đeo tai nghe lên chỉnh mic tiếp tục live trên trán toát mồ hôi, thật ra là tránh né bị tra hỏi.

#_Niềm Vui Thật Sự_#

♒_: Viết có trận game mà xem phim dừng ts mấy chục lần, tua đi tua lại 😅 Đều viết theo phim mà sao khó quá 🥲 ( muốn cảm nhận trận game sống động thì mời mn xem " Khi em mỉm cười rất đẹp - tập 4 ")

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro