Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Châu Châu Muội: Hả? Không phải mới định thoát sao? Thật sự thoát ra? Ha ha ha ha. 】

【 Thích Ăn Cá Khô Nhỏ: Tôi xin lỗi, tay tôi có suy nghĩ của riêng mình orz ]

【 Pháo Hoa: A a a tôi đã từng được Có Đám Mây giới thiệu qua, vượt tường lửa bên tinh cầu Tucker để xem cậu ấy phát sóng trực tiếp! Vừa nãy không thấy mặt không có phản ứng gì, giờ tôi sẽ nói cảm giác quen thuộc này!! Miên Miên đã tới tinh cầu Thủ Đô!! Chờ trong tương lai đi 2333* mấy người cũng sẽ nghiện. 】

( 2333: Ai biết nghĩa của mấy số này không ạ giúp mình với, mình kiếm không ra 🥺)

【 Thanh niên B: Pháo hoa, cậu đang nói về cái gì vậy? Tài khoản của cậu đã bị hack hả? 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Buổi phát sóng trực tiếp này thực sự khiến tôi cảm thấy có chút đặc biệt, trước tiên chờ xem. 】

Một lúc sau, đến phòng tắm.

Ở trong nhà này Cố Dữ Miên thích nhất chính là phòng tắm, bởi vì diện tích đủ lớn, nhưng phải sửa sang lại. Sau khi đến, cậu lập tức cử người máy thông minh đi bố trí lại.

"Đã mệt cả ngày rồi." Cố Dữ Miên ôm lấy Bánh Trôi: "Tắm cho Bánh Trôi đã, Đoàn Đoàn giúp anh nhé, một lát nữa anh sẽ chuẩn bị đồ tráng miệng cho các em."

Đôi mắt tròn của gấu trúc con tò mò nhìn chung quanh, tựa hồ cũng không có ghét hoàn cảnh phòng tắm, nhưng cái chân lông ngắn cùng bàn chân trước vẫn ôm chặt Cố Dữ Miên, không muốn đi xuống.

Báo tuyết nhỏ muốn âm thầm đẩy ra khỏi ngực Cố Dữ Miên, nhưng là bị Cố Dữ Miên phát hiện, liền như không có chuyện gì nhìn đi chỗ khác.

Cố Dữ Miên: "......"

Có rất nhiều động vật trên cạn có lông trong bài đánh giá công khai. Theo bản chất, nhiều người trong số họ rất chịu tắm.

Một là sau khi bộ lông bị nước tắm làm ướt, khi dính vào cơ thể sẽ có cảm giác rất khó chịu và không an toàn, hai là môi trường nhỏ hẹp và tối tăm có cảm giác như bị nhốt trong một chiếc lồng nhỏ, sẽ muốn kháng cự trong tiềm thức.

Nhưng đó không phải là trường hợp ở đây.

Thời điểm Cố Dữ Miên đi vào buồng tắm, người xem dần dần có thể nhìn thấy hết thảy hoàn cảnh xung quanh ——

Vốn dĩ phòng tắm tương đối chật chội ánh sáng yếu, nhưng nơi này lại rất rộng rãi sáng sủa.

Ánh sáng tự nhiên dịu nhẹ chiếu vào từ lớp kính mờ, màu sắc đáng yêu và đệm chống trượt ấm áp, mọi ngóc ngách đều không còn cảm giác ẩm ướt và chật chội. Một bồn tắm nhỏ nông nhưng rộng, hình dạng và kích thước hoàn toàn được thiết kế cho Bánh Trôi và những động vật có kích thước như báo tuyết nhỏ.

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Tôi thích thiết kế của phòng tắm này!! 】

【 Thanh Niên B: Miễn cưỡng tính....là được đi. 】

Cố Dữ Miên nhìn xem làn đạn, chỉ cười cười: "Viên Viên." Cậu trước tiên dùng hai tay vớt chút nước, để gấu trúc con dùng móng vuốt thử nhiệt độ. "Cảm thấy nước thế nào?"

Bánh Trôi nhỏ còn tưởng rằng Cố Dữ Miên đang cùng nó chơi đùa, liền vui vẻ đem hai cái móng vuốt mềm mại ấn ở trong lòng bàn tay Cố Dữ Miên một hồi, Cố Dữ Miên không khỏi cười ha ha, cũng không có nhắc nhở nó. Ngược lại, báo tuyết nhỏ rất không hài lòng, liên tục duỗi móng vuốt ra để đẩy móng vuốt của Bánh Trôi nhỏ ra.

Nửa phút sau, Bánh Trôi nhỏ nắm tay phải Cố Dữ Miên, cẩn thận bước vào bồn tắm nông.

Bồn tắm thực sự rất nông, khi gấu trúc con ngồi xuống, chỉ tới dưới cái bụng trắng như tuyết của nó, nó tò mò dùng chân đẩy nước lên bụng.

Cố Dữ Miên ngồi khoanh chân bên cạnh bồn tắm, để đầu báo tuyết nhỏ dựa vào vai mình ôm như thế này, sau đó cúi người lấy khăn lông ấm giúp gấu trúc con lau bộ lông mềm mại, một bên trò chuyện với hai nhóc con..

"Bên ngoài gió lớn." Cố Dữ Miên một tay cầm khăn mặt, một tay múc chút nước ấm lên người Bánh Trôi nhỏ: "Tinh cầu Thủ Đô hôm nay sắc trời rất xanh, chúng ta trồng hoa cát tường trong vườn... Thấy được không?"

Phòng tắm không được đóng kín hoàn toàn, có một cửa chớp khép hờ và ánh sáng chiếu nhẹ. Không khí đang lưu thông gió thổi từ cửa sổ, lấy đi tất cả hơi ẩm và hơi nóng.

Khán giả và Bánh Trôi có cùng thị giác, lúc này cảm giác thay thế vô cùng mạnh mẽ.

Nghe theo lời nói của Cố Dữ Miên, rất nhiều người không khỏi nhắm mắt lại, chóp mũi phảng phất ngửi được trong gió mùi thơm của hoa cát tường. Rõ ràng là không nhìn thấy, nhưng màu sắc của âm thanh và ánh sáng vẫn tự hiện lên trong não.

Bên ngoài, ngăn cách bởi một lớp kính mờ, là bầu trời xanh giữa mùa hè, có tiếng ve kêu và gió, không có vẻ ngột ngạt.

Mùi hoa cát tường thoang thoảng tan trong gió, làm cho mùa hè năm nay thơm ngát và lãng mạn, như những câu chữ có ánh sáng đan xen trong ngòi bút của nhà thơ.

Dù đang tắm nhưng không hề cảm thấy một chút căng thẳng thường ngày nào. Thậm chí, bởi bức tranh được phác thảo bởi lời nói nhẹ nhàng của chàng trai trẻ, cả người như bị mắc kẹt trong làn gió mơ màng của một buổi chiều hè, mơ hồ đầy những tưởng tượng khác nhau về ngày hôm sau ——

Sau đó, một dòng nước nhiệt độ vừa phải buồn xuống trên da.

Tất cả giám khảo công chúng đồng thời mở to hai mắt.

Cảm giác được nước ấm làm ướt bộ lông thực sự có thể mang đến cho người ta cảm giác bình yên và thỏa mãn, bàn tay của chàng trai trẻ nhẹ nhàng dùng nước vuốt phẳng bộ lông bị rối. Kỹ thuật của cậu kiên nhẫn và nhẹ nhàng, nhẹ nhàng ấn nước từ cằm xuống bụng rồi đến lưng, mỗi giây đều thoải mái đến mức khiến người ta muốn nhắm mắt thở dài thỏa mãn.

Gấu trúc con nhắm mắt lại, ở trong bầu không khí này cơ hồ buồn ngủ, móng nhỏ của nó thỉnh thoảng đè lòng bàn tay Cố Dữ Miên, rất thoải mái ngáp một cái. Dòng nước cuốn đi mọi bụi bẩn, cả sự mệt nhọc của chặng đường dài cũng bị ném ra sau lưng.

Không khí tràn ngập mùi muối tắm trộn lẫn với một chút mùi hoa cát tường, còn có mùi lá trúc rất nhàn nhạt trên đầu ngón tay Cố Dữ Miên. Cái chạm nhẹ nhàng của cậu như là một kiểu đồng hành, một kiểu bao dung, vòng tay dịu dàng của cậu ôm lấy cả người.

Giống như một người anh trai mà thuở bé ai cũng muốn có.

Có thể đưa bạn đi thả diều, đi biển nhặt vỏ sò, đi chơi trên núi và đồng bằng, anh ấy có thể cõng bạn về nhà khi bạn buồn ngủ sau khi bạn mệt mỏi, và giúp bạn tắm nước nóng thoải mái.

Nhiều giám khảo công chúng cảm thấy rằng khoảnh khắc này đã cực hạn, nhưng khoảnh khắc tiếp theo sẽ còn đáng nhớ hơn.

"Tắm rửa xong, chúng ta cùng ở cửa sổ sát đất trải chiếu nghỉ ngơi một chút." Cố Dữ Miên hôn báo tuyết nhỏ cũng đã bình tĩnh lại: "Khi tỉnh lại có thể ăn cơm. Sau bữa tối sẽ có dưa hấu lạnh. Nhân tiện, cũng có thể uống nước ép dưa hấu."

"Đúng rồi, chúng ta dọn chiếc bàn nhỏ dưới hành lang gỗ để dùng bữa. Nghe nói ở tinh cầu Thủ Đô có thể thấy chòm sao đại hùng, lát có thể tìm được hay không?"

Xung quanh là nước ấm, nhiệt độ tựa hồ có thể chảy vào mạch máu, mỗi một tế bào đều đang nói lên cảm giác thoải mái lúc này.

Động tác Cố Dữ Miên rất chậm, thanh âm ôn nhu hơn gió chiều mùa hè, luôn luôn sắp xếp mọi thứ theo cách thích hợp nhất, khiến người ta tin tưởng, dựa dẫm vào, muốn đi theo cậu đi rất nhiều nơi, làm mọi việc.

Gió hiu hiu, buổi chiều đẹp hoài niệm này sẽ kết thúc một chút.

Nhưng điều đó không đáng tiếc, bởi vì sau đó là buổi tối vàng đỏ lộng lẫy, mùi thơm của thức ăn bốc khói, bầu trời đầy sao giữa mùa hè, dưa hấu lạnh và những câu chuyện bất tận, và khoảng thời gian dài vui vẻ.

Các giám khảo công chúng đều không nói nên lời.

Mãi cho đến mấy phút sau, tất cả làn đạn đều tuôn ra một tràng!

【 Chocolate Đường: A a a a vãi!! Cảm giác dì đây?? Sau ba mươi năm mất ngủ trầm trọng, tôi thực sự cảm thấy hơi buồn ngủ?!!! 】

【 Thích Ăn Cá Khô Nhỏ: Thật thoải mái hu hu hu, tại sao không thể đập quà trong hệ thống xét duyệt?? Thật muốn đập pháo bông để mọi người đến với anh trai thần tiên này QAQ 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: tự dưng cảm thấy mấy mùa hè chục năm qua của mình thật uổng phí, cái này mới xứng đáng gọi là mùa hè!!! 】

【 Thanh Niên B: Khi vào đã nghĩ rằng cậu ấy khó có thể cho điểm E để vượt qua, phải không? Bây giờ tôi thậm chí còn nghĩ rằng hạng S là đánh giá thấp chủ phòng, chết tiệt, tôi quỳ xuống trước mặt ngài! 】

【 Bức Màn Của Những Giấc Mơ: đã đánh giá cấp A, cảm ơn chủ phòng đã cho tôi, một người cô hai trăm tuổi, trải nghiệm cảm giác được chăm sóc khi còn nhỏ, đã lâu không nhẹ nhàng và thú vị như vậy, cảm ơn cậu. 】

Hàng nghìn bình phẩm công khai này đến từ mọi lứa tuổi và tầng lớp của tinh cầu Thủ Đô. Từ những em học sinh mới lớn, đến những bà nội trợ trung niên, thậm chí cả những lãnh đạo cấp cao của một số đơn vị sắp về hưu không có việc gì làm...

Sở dĩ dư luận khó chiều, khó chiều lòng người đến thế nhiều người có danh tính và độ tuổi khác nhau, khó khăn quá lớn —— giống như các chương trình phát sóng trực tiếp về ca hát, khiêu vũ và trò chơi nhằm vào thanh thiếu niên, các chương trình phát sóng trực tiếp về mua sắm và trang điểm nhắm vào phụ nữ trẻ và các chương trình phát sóng trực tiếp về du lịch ngoài trời nhắm vào giới văn phòng ít vận động.

Mà Cố Dữ Miên trực tiếp khó có thể xếp vào loại phát sóng trực tiếp cụ thể, trong lịch sử lần đầu tiên có thể bắt được hết thảy. Không có rào cản, mọi người đều có thể xem có thể có được trải nghiệm rất độc đáo.

Ngoại trừ một số nhỏ người xem cho điểm E không xem lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp, còn lại hơn chín trăm người đều xem phát sóng trực tiếp kết thúc rồi mới cẩn thận chấm điểm.

Tổng cộng chín trăm sáu mươi bảy người, cấp B rất ít, hơn sáu trăm người đều chấm cấp A, kinh ngạc nhất chính là còn lại hơn hai trăm người đều chấm cấp S!

Các giám khảo công khai rất thận trọng khi cho điểm S. Mặc dù các giám khảo công khai là tình nguyện viên từ mọi lứa tuổi, nhưng họ cũng đã được đào tạo trực tuyến, vì vậy không thể tùy tiện cho điểm cao như vậy.

Phát sóng trực tiếp đánh giá đơn giản của Cố Dữ Miên đã đặt điểm trung bình cao nhất kể từ khi thành lập hệ thống đánh giá!

Số liệu kết quả nhanh chóng phản hồi đến phía toà nhà Tinh Không.

Buổi chiều không có nhiều việc phải làm, Phương Nhạc Nhã tổng giám đốc của nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không, vừa rồi cũng đang xem buổi phát sóng trực tiếp, lúc này mới đập bàn đứng dậy.

"Tiểu Trương." Cô thở hổn hển gọi trợ lý của mình, đồng thời mở một tài liệu trên quang não: "Hãy đến phòng nhân sự và nhờ họ giúp Cố Dữ Miên gửi yêu cầu về quy trình xét duyệt streamer cấp S cho phía cơ quan."

Cho đã ở đây nhiều năm, Phương Nhạc Nhã lúc này cũng có chút kích động. Toàn bộ tinh cầu Thủ Đô không có streamer cấp S. Nếu là streamer cấp S đầu tiên có thể xuất hiện dưới Tinh Không của họ, chắc chắn sẽ nở mày nỡ mặt.

Tiểu Trương hào hứng: "Vâng ngài còn có việc gì bảo nữa không?"

Phương Nhạc Nhã: "Đi Đi! ... A, đợi đã."

Tiểu Trương: " ?"

Phương Nhạc Nhã có chút xấu hổ khẽ sờ chóp mũi: "Này, nhân tiện giúp tôi lấy một bức ảnh có chữ ký của Cố Dữ Miên."

Tiểu Trương: "......"

Kết thúc rồi, tổng giám đốc đã bắt đầu đuổi theo idol, nửa tháng nữa còn cần thi streamer tân binh sao?

Thuốc viên Tinh Không.

.

Đêm đó, Weibo.

Với tổng dân số bảy trăm triệu người, lưu lượng truy cập Weibo không thể so sánh với tinh cầu Thủ Đô. Tinh cầu Thủ Đô có ba mươi tỷ dân ở khu đô thị thấp hơn, lúc nào cũng có người đăng và duyệt Weibo, người thức khuya buồn ngủ càng hung hăng.

Tiểu Vương là một trong số đó.

Nhưng cô không phải thức khuya theo thói quen mà là do chứng mất ngủ. Cô đã thử đủ mọi cách điều trị, uống thuốc ngủ lúc đầu quả thực có hiệu quả, nhưng cảm giác hồi hộp, trống ngực khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau sau khi chìm vào giấc ngủ nhờ thuốc... Cô thực sự không muốn thử lại.

Cứ như vậy, đến bốn, năm giờ tối cô mới ngủ được, bảy giờ sáng hôm sau phải dậy đi làm.

"Ôi, thật khó cho tôi." Tiểu Vương đang nằm trên giường chán nản lướt Weibo, đột nhiên bắt gặp một chủ đề nóng hổi.

【 @Bạn Cùng Lớp Tiểu Minh, Người Thích Phàn Nàn V: Chia sẻ Weibo này đi, đêm nay nhất định ngủ ngon [Video]. 】

Tiểu Vương: "?"

Nghe nói qua chia sẻ rút thăm trúng thưởng, chuyển tiếp có vận may, cái quái gì mà có thể ngủ 100% bằng cách chia sẻ, nhưng nó tình cờ gãi đúng chỗ ngứa của cô. Dù sao mất ngủ cũng là mất ngủ, không bằng ngựa chết coi như ngựa sống mà thử xem?

Cô nhấn chia sẻ, không biết cài đặt đặc biệt gì. Sau khi chia sẻ, video sẽ tự động bắt đầu phát và người đăng video nhắc nhở người xem đeo thiết bị ba chiều.

Video tổng cộng chỉ có 20 phút, hình ảnh lúc đầu hơi khó hiểu, bên tai còn có thể nghe thấy tiếng nước chảy. Người thanh niên này là con người sao? Tiểu Vương thoạt nhìn có chút khó chịu nhíu mày.

Nhưng ngay sau đó không có thời gian để nghĩ về nó.

Thanh tiến độ di chuyển về phía trước từng chút một.

Cái chạm nhẹ nhàng rơi xuống như một chiếc lông vũ, không khí nóng bỏng và hương hoa cát tường là những ngôi sao và pháo hoa mùa hè được phác thảo trong bài diễn văn của tuổi trẻ ——

Cảm giác hài lòng và thoải mái vô tình leo lên đầu dây thần kinh của não vốn vô cùng lo lắng, mọi căng thẳng và mệt mỏi đều được cuốn trôi cùng nhau.

Thậm chí không nhìn thấy kết thúc, mí mắt của Tiểu Vương bất giác rũ xuống, cảm thấy buồn ngủ.

"......"

Đây hầu như là trường hợp của tất cả mọi người, vì vậy Weibo này đã được đăng lại vô số lần, nhưng bình luận rất ít, mãi đến sáng hôm sau mới có người tự mình kiểm tra mới hét lên.

【 Vivinot: Mắc chứng mất ngủ hai mươi năm, đây là lần đầu tiên tôi ngủ ngon như vậy a a a a 】

【 Aya Gào Khóc: Duma, tôi nghĩ đó là một trò đùa, không nghĩ tới sẽ ngủ thiếp đi!!! 】

【 Con Thỏ Không Thích Ăn Bánh Pudding: Người con trai này là ai? Trong vòng năm phút tôi muốn tên, điện thoại, địa chỉ của cậu ấu, tôi yêu mất rồi QAQ 】

【 Lược Nhỏ: Lúc đầu nhìn thấy con người thật sự cho rằng nhất định không đáng tin cậy, không ngờ lại là như vậy!! Sau khi kiếm bao nhiêu tin tức không có ở tinh cầu Thủ Đô, liền nhờ anh lập trình viên tìm kiếm toàn tinh tế, đây có vẻ là một streamer rất hot ở tinh cầu Tucker.....? 】

【 Vua Không Đi Đường: Tinh cầu Tucker? Một cuốn sách cẩu huyết cầu xin cậu ấy đến tinh cầu Thủ Đô a a a a tiền tôi đã chuẩn bị tốt!!! 】

Sau một thời gian dài, blog gốc đã đăng một Weibo khác.

【 @Bạn Cùng Lớp Tiểu Minh, Người Thích Phàn Nàn V: À, anh ấy...anh ấy tới...vừa duyệt xong, hai ngày nữa đợi tin chính thức [OK] 】

Đăng sau năm phút, hàng nghìn bình luận.

Tất cả những ai đã xem đoạn video ngắn này, bao gồm cả Tiểu Vương, đang sôi sục!

Bên kia.

Sau khi xem xét, cơ quan đã gửi thông báo cho Cố Dữ Miên để chờ kết quả. Cố Dữ Miên không thể trực tiếp xem điểm, nhưng là làn đạn phản ứng rất mạnh, hẳn là cũng không tệ đi?

Cho nên cậu cũng không để ý nữa, mang theo báo tuyết nhỏ cùng Bánh Trôi nhỏ, trải chiếu  bên những ô cửa sổ kiểu Pháp đầy nắng và chợp mắt.

Cậu đặt đồng hồ báo thức cho mình, khi tỉnh dậy trời đã xế chiều, hoàng hôn đẹp đến khó tả.

Gấu trúc con ôm tay cậu ngủ, cái đầu tròn thỉnh thoảng dựa vào lòng bàn tay Cố Dữ Miên, mê mang ngủ, cổ họng phát ra tiếng thút thít, giống như đang nói mớ. Tư thế ngủ của báo tuyết nhỏ càng thêm hung hãn, đẩy Bánh Trôi nhỏ ra xa, chiếm trọn trong lòng Cố Dữ Miên, vô ý thức cắn gáy Cố Dữ Miên, giống như tuyên bố lãnh thổ.

Cố Dữ Miên: "..." Hỏi sao cậu nói ngủ say cảm thấy sau gáy ngứa ngáy.

"Đã đến giờ làm cơm chiều rồi." Cậu cẩn thận kéo hai nhóc ra khỏi người, sau đó đắp chăn mỏng lên: "Buổi tối ăn gì đây? Đúng rồi—"

Cố Dữ Miên duỗi eo nửa cái đột nhiên nhớ tới quảng cáo đã thấy ở cảng hành không ngay sau khi xuống tàu!

Quảng cáo dịch vụ công cộng với hình ảnh đen trắng trong rừng trúc, mặc dù không nhìn thấy nội dung cụ thể, nhưng Cố Dữ Miên có trực giác rằng màu đen và hình màu trắng là một con gấu trúc. Nếu có thể tìm thấy quảng cáo này trên Tinh Võng, có thể sẽ có manh mối về Bánh Trôi nhỏ.

Cậu đăng nhập vào Tinh Võng nhập vào tìm kiếm:

'Quảng cáo Nhị Thập Tứ'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro