Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Dữ Miện nghĩ nghĩ, vẫn là đem dòng chữ kia xóa đi, thay thế bằng 'gấu trúc', bấm tìm kiếm.

Cậu muốn nhìn xem đến tinh cầu Thủ Đô sẽ có thay đổi gì hay không, nhưng lại giống như lúc ở tinh cầu Tucker, quang não AI lãnh đạm nói với cậu:

"Xin lỗi, bạn không có quyền hạn xem mục này."

"....Được rồi. " Cố Dữ Miên bất đắc dĩ: "Tìm, Nhị Thập Tứ \\ quảng cáo."

"Kết quả tìm kiếm của Nhị Thập Tứ \\quảng cáo đã được hiển thị cho bạn."

Cố Dữ Miên không biết vì sao có chút khẩn trương, cậu nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại mở ra ——

【 Anh hùng những năm cuối! Quảng cáo Nhị Thập Tứ do một giám đốc giao thông hàng đầu quay thế nhưng không có người hỏi thăm. 】

【 Thương hiệu quảng cáo xa xỉ siêu mẫu Nhị Thập Tứ được tung ra 】

【 Nhị Thập Tứ cụm từ quảng cáo thông dụng nhất 】

Cố Dữ Miên: .... "

Một danh sách trượt xuống dưới, Cố Dữ Miên chóng mặt nhìn vào đó, không có thông tin hữu ích nào cả.

Trên thực tế, điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì quảng cáo dịch vụ công cộng của Nhị Thập Tứ Nồi được biên tập và phát sóng trên tinh cầu Thủ Đô, diễn đàn thảo luận chính là trên Weibo. Giống như kết quả hiển thị của cậu trên các công cụ tìm kiếm chính thức, có chút lạc hậu.

Cuối cùng sau khi có được manh mối, Cố Dữ Miên không muốn bỏ cuộc như vậy, sau khi suy nghĩ về điều đó, cậu đã tham gia 'Nhị Thập Tứ\\Rừng trúc\\quảng cáo'

【 Rừng tre ở vải bố sẽ trở thành thánh địa để Nhị Thập Tứ quay quảng cáo 】

【 Hai con chó đang chạy trong rừng trúc tên là gì? Khi Nhị Thập Tứ xuất hiện trên CCTV vào tháng trước 】

【 Thật sốc! Rừng trúc phát triển hai mươi bốn năm đã bị thu gọn thành tài liệu quảng cáo 】

Cố Dữ Miên: "..."

Danh sách khác 'Nhị Thập Tứ  \\hắc bạch\\quảng cáo'

【 Nhị Thập Tứ năm trước quảng cáo phim đen trắng 】

【 Đếm tất cả quảng cáo Nhị Thập Tứ sử dụng mau sắc đen trắng trong năm qua 】

Cố Dữ Miên: "... Quên đi."

Cậu đi vào phòng bếp, đeo tạp dề bắt đầu xử lý nguyên liệu buổi tối, xử lý được một nữa, trong đầu cậu đột nhiên hiện lên một ý tưởng ——

"Tiểu A." Cố Dữ Miên vọi vàng nói với quang não: "Giúp tôi tìm Nhị Thập Tứ  \\ gấu trúc!"

Không khí tĩnh lặng một giây, Cố Dữ Miên tim vọt tới cổ họng.

Một giây sau, giọng nói lạnh lùng của AI lại vang lên: "Xin lỗi, bạn không có quyền hạn xem mục này."

Cố Dữ Miên hít sâu một hơi.

Cố Dữ Miên: "Được, cám ơn, cậu... không, không sao."

Tiểu A: "......."

Cố Dữ Miên nghĩ đến một khả năng khác.

Cậu không chỉ trực tiếp tìm kiếm mục gấu trúc cùng liên quan đều truy cập bị hạn chế, ngay cả quyền truy vấn ẩn cũng bị hạn chế, điều đó có nghĩa là bất kể tìm kiếm cái gì, tin tức liên quan đến gấu trúc sẽ tự động bị chặn, cách này về cơ bản là không thể thực hiện được.

Trên thực tế, Cố Dữ Miên cũng nghĩ về những cách khác.

Ví dụ, để đồn cảnh sát trực tiếp phá vỡ bộ não quang học. Tuy nhiên, một điều cực kỳ cá nhân và quan trọng như não quang học không thể bị bẻ khóa bởi cảnh sát, cho dù có thể thì cũng cần có đủ lý do để xin giấy phép. Tuy nhiên, sự cố mà Cố Dữ Miên mô tả là vô lý và không có bằng chứng nên không thể xin giấy phép.

Một ví dụ khác là trực tiếp phơi bày toàn bộ câu chuyện trên Tinh Võng, đăng những thông tin về gấu trúc và để cư dân mạng tìm ra cách. Cái này xem ra khả thi nhất, Cố Dữ Miên suýt chút nữa làm như vậy.

Nhưng cậu nhanh chóng bình tĩnh lại. Một khi Bánh Trôi cảm thấy không an toàn, sẽ cải trang thành con người, đặc điểm này có lẽ không phải là ngẫu nhiên, nguyên nhân rất có thể dẫn đến kết quả này là—

"Khi động vật tiến hóa trong thảm họa tận thế, loài gấu trúc nhất định đã tiến hóa một thứ gì đó quý giá. Đặc điểm hoặc khả năng của đàn con là không có khả năng tự bảo vệ nên đã tuyệt chủng trên diện rộng, chỉ còn lại một số ít... Để tự bảo vệ mình, đàn con đã tiến hóa khả năng ngụy trang"

Chặn quyền của một số nhóm quần thể đặc biệt để xem các mục gấu trúc cũng có thể là vì mục đích bảo vệ.

Huống chi, tình hình thực tế quả thực giống như Cố Dữ Miên đoán.

Bởi vì một số người đã từng thèm muốn một số đặc điểm của gấu trúc, bây giờ thì không chắc, hoen nữa Bánh Trôi chỉ là một thú con dễ xử lý, Cố Dữ Miên hiện tại có thể nói rằng cậu có thể chăm sóc nó mọi lúc, nhưng luôn có những tình huống đặc biệt.

Tinh Võng là một môi trường hỗn loạn, nếu như bị người có dã tâm theo dõi, Cố Dữ Miên không dám nghĩ về điều đó, vì vậy tốt hơn là nên thận trọng —— Nói về điều này, cũng nên chú ý đến việc phát sóng trực tiếp trong tương lai, tốt nhất không để người xem phát hiện ra Viên Viên là chủng tộc nào.

Lần xét duyệt này may mắn là sử dụng góc nhìn của Viên Viên. Cố Dữ Miên đã xem phát lại và không có sơ hở nào.

"Chỉ có thể tìm một chút thời gian để đến cảng hàng không ngồi xổm để xem quảng cáo." Cố Dữ Miên bất đắc dĩ nghĩ.

Lúc cậu vừa xử lý nguyên liệu vừa suy nghĩ lung tung, một thân ảnh màu trắng bạc nhảy lên bếp, theo vạt áo của cậu, mấy bước liền leo lên trên vai Cố Dữ Miên, báo tuyết nhỏ bị cậu đặt ở trên người. Cứ như vậy vững vàng nằm xuống, lười biếng ngáp một cái.

"Tuyết Đoàn." Cố Dữ Miên sửng sốt một chút, nhịn không được nở nụ cười: "Em tỉnh rồi sao? Viên Viên đâu?"

Báo tuyết nhỏ lộ ra vẻ mặt không liên quan gì đến ta.

Cố Dữ Miên liếc mắt nhìn cánh cửa, gấu trúc con đang chậm rãi bò tới phòng bếp, lại bị người đẩy ngã nằm trên mặt đất, giống như một con rùa nhỏ lật úp mai xuống, đôi mắt tròn xoe nhìn trần nhà.

Cố Dữ Miên: "......"

Cậu xách gáy báo tuyết nhỏ, đi tới cửa, nhặt Bánh Trôi lên, vỗ lưng nó. Ngay lập tức, gấu trúc con ôm lấy lòng bàn tay và phát ra hai tiếng hót líu lo vui vẻ, không có ý phàn nàn gì cả.

Buổi tối sau khi ăn cơm, chạy loanh quanh hai ba ngày cũng mệt mỏi, sau khi ăn cơm xong, Cố Dữ Miên ôm một cái Bánh Trôi nhỏ, trên vai có một con báo tuyết nhỏ, cùng nhau ngắm sao. Cố Dữ Miên nói câu được câu không với hai nhóc con.

"Đoàn Đoàn gần đây ngày càng nổi loạn ... Nhân tiện." Cố Dữ Miên lúc này mới nhớ ra một chuyện: "Anh đã hẹn với giáo sư Fang từ lớp dự bị đầu tiên ở quận nội thượng thành của thủ đô, vừa vặn ngày mai lại rảnh, anh dẫn em đi."

Lần này tới tinh cầu Thủ Đô có ba mục đích. Một là tham gia cuộc thi tân binh và sự kiện kỷ niệm mười năm của Tinh Không, hai là giúp gấu trúc con tìm người nhà, ba là xem năng lực thức tỉnh của báo tuyết nhỏ. Cố Dữ Miên không bỏ sót một cái nào, ngày trước khi đến tinh cầu Thủ Đô, liền tính toán hết thảy.

Giáo sư Fang? Báo tuyết nhỏ hơi híp mắt, trong lòng có tính toán.

.

Ngày hôm sau.

Gấu trúc con sẽ tự động giả làm người khi ra ngoài, nhưng đối với nó rất vất vả. Sau khi Cố Dữ Miên liên tục xác nhận rằng nhà thông minh và hệ thống an ninh trong nhà đủ hoàn hảo, cậu chỉ mang báo tuyết nhỏ ra ngoài.

"Đoàn Đoàn, thủ đô phồn hoa thật đấy." Cậu ôm tiểu báo tuyết, để nó nhìn qua cửa sổ: "Xem ra quốc gia quản lý rất tốt."

Báo tuyết nhỏ lắc đuôi, híp mắt ngẩng lên đầu, chạm vào lỗ tai của Cố Dữ Miên.

Vô nghĩa, đó là đất nước nó cai trị.

Đây là khu vực sầm uất nhất trung tâm thành phố, từ phi có nhìn xuống, dù là ngày thường cũng có thể thấy khu buôn bán tấp nập người qua lại, tất cả những thứ mà Cố Dữ Miên coi là công nghệ đen đều tràn ngập trên đường phố, rất nhiều người không xuất hiện hỗn loạn sóng gió, mà là yên bình.

Cố Dữ Miên nhiệt tình cúi đầu nhìn, báo tuyết nhỏ lười biếng liếc mắt một cái, sau đó nép vào trong Cố Dữ Miên ngực nhắm mắt lại, đuôi dài quấn lấy cổ tay con người, không cho cậu rời đi.

Mặc dù là một nơi do chính nó cai trị, nhưng nó vẫn không thích tinh cầu Thủ Đô, bất kể đó là thành phố nào.

Bọn họ đi tới nội thành khoa đại học tốt nhất, chuyên huấn luyện việc không thức tỉnh hoặc khó thức tỉnh của thú con, xác thực có rất nhiều ca thành công, Cố Dữ Miên tra qua không ít tư liệu. Lúc đầu, Cố Dữ Miên chỉ muốn Tuyết Đoàn được hạnh phúc, tuổi thọ của cạu sẽ không thể cùng Tuyết Đoàn đi hết quãng đời còn lại, vì vậy tốt hơn hết là để nó thức tỉnh và tự lập.

Trên thực tế, có nhiều biện pháp huấn luyện cao cấp hơn ở nội thành và trung tâm thành phố, nhưng Cố Dữ Miên không có thông hành cho nội thành và trung tâm thành phố.

Bên kia.

Lớp học dự bị đầu tiên ở quận nội thượng thành của thủ đô, bầu không khí hôm nay đặc biệt trang nghiêm.

"Sắp tới rồi, còn mười phút nữa, tất cả nhân viên sẵn sàng ngay lập tức." Đại công tức Finnick, với mái tóc vàng rực rỡ, mặc một bộ vest kiểu cũ và một cặp kính gọng đen, trước đài chỉ huy. Một hàng giáo sư giáo viên và các 'học sinh' đứng trước mặt. "Đừng để lộ bất kỳ sơ hở nào."

Vị hiệu trưởng già hơn ba trăm tuổi dẫn dắt các giáo viên và sinh viên cúi đầu trang trọng: "Vâng, Đại công tước."

Finnick: "Hả?"

Lão viện trưởng ho khan một tiếng, vội vàng đổi lời: "Vâng, giáo sư Fang."

Finnick gật đầu, trong lòng tuyệt vọng cầu nguyện rằng cậu Cố đừng quá nhạy bén.

Nửa giờ sau.

"Cậu Cố, người nhà của cậu. . . Tình huống của Cố Tuyết Đoàn là như vậy." Finnick đẩy kính, chiếu bản báo cáo lên màn hình sáng cho Cố Dữ Miên:

"Rất may mắn, nửa năm trước, công nghệ của chúng tôi đã tạo ra bước đột phá mới . Chỉ cần bất kỳ con bạch tạng nào tiếp tục được huấn luyện hơn một năm, chúng có thể thành công thức tỉnh dị năng khi trưởng thành. Việc này đã có rất nhiều trường hợp thành công, nhưng nó vẫn chưa được mở rộng ra toàn bộ thiên hà."

"Đối với việc huấn luyện, thời gian mỗi ngày là nửa ngày, ban ngày đưa bạn Cố...Tuyết Đoàn đến đây, buổi tối đón về, hoặc để trường học chịu trách nhiệm đón về."

—— Đây là mục đích của lần này. Hoàng đế đã lâu không xuất hiện, nếu như khiến nội các cùng giới chính trị hoảng sợ, nhất định phải tìm cách thỏa hiệp.

Chỉ cần có cớ đi học, hoàng đế có thể làm hoàng đế vào ban ngày và ngủ thoải mái bên cạnh con người của mình vào ban đêm.

Cố Dữ Miên liếc nhìn danh thiếp trên bộ đồ của giáo sư Fang, mặt trên viết Fang Nick, thật là một cái tên kỳ lạ.

"Nhưng Tuyết Đoàn không phải là loài bạch tạng." Cố Dữ Miên ôm báo tuyết nhỏ vào trong ngực, gãi gãi lỗ tai của nó, báo tuyết nhỏ ngủ gật lơ đãng nghe: "Chỉ là một loài, a, có khả năng ngài chưa từng thấy qua. Ngài có chắc chắn rằng phương pháp huấn luyện bạch tạng nói chung là phù hợp với nó không?"

Lần trước khi tôi đăng ký tại đồn cảnh sát, thông tin về báo tuyết nhỏ nói rằng nó là một trẻ vị thành niên —— thức tỉnh trong thời đại tinh tế mới được gọi là người lớn, nhưng khi kiểm tra của báo tuyết nhỏ đã phát hiện tuổi đã vượt quá hai mươi.

Nói cách khác, báo tuyết nhỏ mặc dù không phải là loài bạch tạng, nhưng nó không thức tỉnh ở độ tuổi bình thường, điều này rất kỳ lạ.

"......"

Câu hỏi này ngay lập tức khiến giáo sư Fang, người đã được huấn luyện trong ba phút, dừng lại.

Cậu Cố này nói chuyện thật kì quái. Mặc dù chỉ có một số ít người biết rằng hoàng đế là một người bạch tạng, nhưng nó thực sự đã được các học giả có thẩm quyền nhất trong toàn bộ đế quốc chứng nhận, đương nhiên, điểm khác biệt là một người bạch tạng, có cả tinh thần lực và dị năng ngang trời , một trường hợp đặc biệt trong số các trường hợp đặc biệt.

Finnick ho khan một tiếng nói: "Có thể áp dụng, cái gì cũng có thể áp dụng."

Cố Dữ Miên: "....."

Có thể áp dụng tất cả, ngôi trường này có thực sự đáng tin cậy không?

Lại nói, từ lúc vào cửa, mặc dù mọi thứ trong trường đều nhìn trông gọn gàng và ngăn nắp, lớp học đầy học sinh, nhưng luôn có một cảm giác kỳ lạ.

"Cậu Cố, hiện tại liền bắt đầu đào tạo được không? Bắt đầu càng sớm càng tốt cho đứa nhỏ." Finnick nghiêm túc nhìn Cố Dữ Miên, biểu tình giống như một cái kẻ phát tờ rơi bán các lớp gia sư kém cho phụ huynh: "Hiện tại đang có giảm giá."

Cố Dữ Miên: "......"

"Ừm, tôi nghĩ lại một chút." Vị giáo sư này thoạt nhìn rất không chuyên nghiệp, Cố Dữ Miên trong lòng nghi hoặc càng ngày càng sâu, càng cẩn thận càng tốt: "Thực xin lỗi, hôm khác tôi sẽ cho ngài đáp án...."

Báo tuyết nhỏ nằm ở trong ngực Cố Dữ Miên, lạnh lùng liếc Finnick một cái.

Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, ngu xuẩn.

Mồ hôi lạnh trên trán Finnick chảy xuống: ".... Đợi đã!"

"À, thực ra tôi là thực tập sinh." Finnick lo lắng nói: "Tôi là người thay thế, tôi không biết về nhiều thứ. Tôi sẽ để giảng viên của chúng tôi ra nói chuyện với cậu."

"Đúng vậy." Hiệu trưởng hơn ba trăm tuổi đúng lúc đẩy cửa đi vào: "Xin lỗi, tôi là giáo sư, vừa mới xin phép đi ăn cơm."

Cố Dữ Miên: "?"

"Nếu như cậu Cố lo lắng, để tôi giải thích cho cậu nguyên tắc và thủ tục huấn luyện." Ngài hiệu trưởng cười hiền từ tiếp tục nói.

Hai giờ sau.

Cố Dữ Miên từ văn phòng đi ra, đầu óc choáng váng.

Giáo sư là khách mời thủ đô Đại học Y, đồng thời mở lớp dự bị, kỹ năng thuyết giảng và giảng dạy là đỉnh cao, Cố Dữ Miên phải cố gắng hết sức để hiểu và tìm ra sơ hở trong khi nghe, bộ não của cậu gần như đình công.

Nhưng sau khi nghe và kiểm tra thông tin để tự hiểu, cậu cảm thấy rằng đào tạo thực sự tốt, giao tiền.

Hôm nay bắt đầu đi học. Cố Dữ Miên theo hiệu trưởng đưa báo tuyết nhỏ đến phòng báo cáo, sau khi đăng ký, giáo sư và giáo viên chủ nhiệm dường như có điều gì đó để thảo luận, Fang Nick cũng đi tới, Cố Dữ Miên một mình đi ra.

Từ nay về sau, báo tuyết nhỏ ban ngày đi học, nghĩ tới có chút cô đơn.

"... Đúng rồi!"

Cố Dữ Miên đi tới cổng trường, đột nhiên nhớ tới một chuyện: Cậu trên mạng tìm không thấy gấu trúc tin tức, nhưng không có nghĩa là cậu không thể trực tiếp hỏi. Giáo sư ba trăm tuổi có vẻ rất hiểu biết, vì vậy có lẽ hỏi ông ấy về Viên Viên bằng cách nói bóng gió?

Nhịp tim Cố Dữ Miên tăng nhanh, bước đi thiếu chút nữa là chạy. Khi bước đến cửa phòng báo cáo trước đó, không ngờ rằng cánh cửa lại không khoá, trực tiếp đẩy ra ——

"Giáo sư, tôi muốn hỏi ngài. . . "

Âm cuối hơi dừng một chút.

Không khí tĩnh lặng.

Phòng báo cáo vẫn như cũ lúc Cố Dữ Miên rời đi, là một cấu trúc văn phòng bình thường với hai giá sách và một vài chiếc ghế.

Giáo sư Fang Nick đang cầm trên tay chiếc áo khoác quân đội màu xám bạc, khom lưng cúi đầu. Vị giáo sư già và các trợ lý của ông đều cúi đầu chín mươi độ, trên trán đổ mồ hôi lạnh, bầu không khí rất trang nghiêm.

Báo tuyết nhỏ của cậu đã biến mất, bị mọi người vây quanh là một người đàn ông.

Người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế ở giữa, chiếc quần quân phục được đặt may riêng làm tôn lên đôi chân thon thả và lực lưỡng, ống quần được nhét vào trong đôi bốt quân đội, với vẻ mặt lười biếng. Hắn đang lơ đãng thắt cà vạt, những đốt ngón tay đang móc nó một cách thiếu kiên nhẫn.

Tóc bạc, môi mỏng, đồng tử xanh xám. Một người đàn ông cao ráo, đẹp trai.

Nghe được thanh âm, hắn nhướng mi, cách mấy mét nhìn về phía Cố Dữ Miên.

"......"

Bầu không khí dần đông cứng lại.

Cùng lúc đó, trên Weibo.

【 @Nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không: Streamer mới đây! Streamer Cố Dữ Miên [video] của tinh cầu Tucker, tối nay sẽ công bố cấp bậc, các bạn hãy chú ý theo dõi. 】

【 Thanh Niên B: A a a  Thật là thần thánh!! Mọi người hãy xem đi!! 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Ngồi ở hàng ghế dài nhỏ! Streamer thần tiên!! Xin mời sớm bắt đầu phát sóng, tui muốn tiêu tiền QAQ, ngoài ra, tui đoán là đánh giá từ cấp A trở lên, dù sao tui cũng đánh giá cấp S ha ha ha ha ha 】

【 Cá Nhiệt Đới Thích Phun Bong Bóng: @Thanh Niên B, anh, anh bị hack sao? Không phải anh một tuần trước nói không muốn gặp lại con người trong đời sao? ??? Mặt khác, đang đùa tôi à?! Toàn bộ tinh cầu Thủ Đô chỉ có hơn bốn mươi streamer cấp A, làm sao có thể có một con người từ tinh cầu Tucker? 】

【 Vua Không Đi Đường: Cậu ấy đến từ video thôi miên của bạn cùng lớp Tiểu Minh, thực sự rất hữu ích, cuốn sách cầu huyết cầu xin phát sóng. 】

【 Bức Màn Của Những Giấc Mơ: Chia sẻ đi, thích lắm, những bạn mắc chứng mất ngủ có thể xem qua. 】

Vì đang tổ chức cuộc thi tân binh nên gần đây Tinh Không thường tung ra một số chương trình cho các tân binh. Nhưng lượt chia sẻ và bình luận của Cố Dữ Miên vượt xa những streamer mới đến từ tinh cầu khác, tổng giám đốc Phương Nhạc Nhã của Tinh Không thậm chí còn đích thân like và chia sẻ, điều này lập tức khiến rất nhiều người ghen tị và đố kị.

Bất quá, đối với những tin đồn Cố Dữ Miên có thể đạt tới cấp A... Rất nhiều người vẫn còn hoài nghi, dù sao cấp A quá khó, rất nhiều streamer phổ thông cũng chỉ từ cấp B trở xuống.

Đây chỉ là một góc Weibo nho nhỏ,

Trên tinh cầu Thủ Đô khổng lồ, mỗi khoảnh khắc đều có những tin tức lớn bùng nổ.

Ví dụ, trong top mười tìm kiếm hot hiện nay có # Idol nhà tôi bị bệnh QAQ #, do quản lý của Nhị Thập Tứ mấy ngày trước tạm thời đăng trên Weibo nói rằng anh ấy sẽ ngừng hoạt động trong thời gian tới để hồi phục sức khỏe, người hâm mộ đều cảm thấy rất đau khổ.

Vì nhiều nguyên nhân, Nhị Thập Tứ không đăng trên Weibo của riêng mình, mọi sự vụ đều do người đại diện và hãng phim xử lý.

Thực ra đã vài ngày kể từ khi người đại diện đăng trên Weibo, nhưng vì Nhị Thập Tứ Nồi thực sự rất nổi tiếng nên vẫn nằm trong danh sách tìm kiếm nóng sau hai hoặc ba ngày.

Hơn nữa top mười hot search hôm nay còn có một thẻ khác là # Lô mảnh vỡ viên nang cứu hộ hình quả trứng cuối cùng đã được tìm thấy trên tinh cầu Tucker#.

Tag này đã xuất hiện bởi một số người yêu thích cổ điển.

Vì những sai sót chết người của nó, viên nang cứu hộ hình quả trứng đã bị loại bỏ hoàn toàn sau chiến tranh.

——Hầu hết mọi người đều biết rằng các sinh vật trong cabin cứu hộ sẽ thu nhỏ kích thước, tất cả chúng sẽ trở lại thời kỳ sơ khai, từ ký ức đến trí thông minh. Nhưng ít người biết rằng, tình huống của những chiếc cabin cứu hộ hình quả trứng cuối cùng được sản xuất còn đặc biệt hơn, vì nó đặc biệt và rất quý nên được rất nhiều người yêu thích phong cách cổ điển săn lùng.

Các khiếm khuyết của lô viên nang cứu hộ này trở lại giai đoạn con có hiệu lực không liên tục. Theo thời gian, những cá thể biến trở lại thành thú con thỉnh thoảng có thể trở lại tuổi ban đầu, ban đầu là trong một khoảng thời gian ngắn, cuối cùng thời gian tăng dần cho đến khi hoàn toàn ổn định.

Phi thuyền không gian màu xám bạc của Nhị Thập Tứ Nồi được trang bị lô viên nang cứu hộ hình quả trứng cuối cùng được sản xuất.

.

Nhà của Cố Dữ Miên, trong một biệt thự yên tĩnh.

Robot an ninh tuần tra xung quanh một cách trung thực để ngăn chặn nguy hiểm xảy ra.

Chú gấu trúc mũm mĩm ngồi trên một chiếc đệm mềm và hệ thống nhà thông minh đã gửi một số robot hình búp bê nhỏ để chơi với nó, nhưng nó nhanh chóng trở nên ủ rũ.

Thanh niên con người khiến nó cảm thấy thoải mái không có ở đây.

Dấu vết nghi ngờ và bất an này được truyền đến não, một chỉ số bài tiết hormone tăng lên, và sau đó ——

Đèn trong phòng nhấp nháy.

Một cậu bé trông chừng chín tuổi đang ngồi dưới đất, mặc quần yếm đen, áo sơ mi trắng, khuôn mặt tròn rất dễ thương và thanh tú, đôi mắt đen tròn xoe mờ mịt chớp chớp.

Nhị Thập Tứ Nồi thường xuất hiện dưới hình dạng gấu trúc, bởi vì anh mặc dù đã trưởng thành, nhưng hình dạng con người của anh cố định ở chín tuổi, thật sự không dũng mãnh.

Tất cả những ký ức từng chút một hiện lên, từ lúc xem buổi phát sóng trực tiếp lúc đầu, đến việc lên phi thuyền đi tới tinh cầu Taker, sau đó vào cabin cứu hộ, biến trở lại thành một thú con ——

"!!!"

Cậu bé từ dưới đất đứng dậy, trèo lên tủ để tìm bộ não quang học của mình và mở khóa.

Cha mẹ vẫn đang đi nghỉ ở trái đất cổ nên không thể trông cậy vào họ được. Người duy nhất có thể liên lạc lúc này là...

Người đại diện!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro