Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


【 Trong Nhà Có Quặng: Chủ phòng đột nhiên xuất hiện, thích quá đi!!! May là tôi hông có ngủ trưa muahahaha. 】

【 Ngôi Sao Thiếu Nữ: Hình như bối cảnh hôm nay không phải ở nhà, Miên Miên đi ra ngoài chơi hả? 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Lải la lải la! Tôi mang bánh mì khô và cơm trắng ra nè, bữa trưa hôm nay của tôi nhờ hết vào Miên Miên ó. 】

【 Người Dùng 15289: Tôi được đồng nghiệp giới thiệu đến đây, để xem liệu nó có thực sự tuyệt vời như người ta đồn thổi hay không. 】

【 Vivian: Chờ mong, tặng pháo hoa. 】

Mặc dù không có thông báo trước về buổi phát sóng trực tiếp này, nhưng trong vòng ba phút, số lượng người xem nhanh chóng tăng lên hai trăm ngàn - một con số khiến Cố Dữ Miên thực sự ngạc nhiên. Trước đây, khi còn còn ở tinh cầu Tucker, trong thời điểm hot nhất của cậu, cao nhất chỉ có năm trăm ngàn người xem.

Rốt cuộc thì sau một đêm, cậu đã có thêm bao nhiêu fans vậy?

Bánh Trôi nhỏ biến thành em bé con người đang nằm trong nôi, ngủ đến mê man, buổi phát sóng trực tiếp này là từ góc nhìn của báo tuyết nhỏ.

"Ăn ở trong một nhà hàng, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, buổi phát sóng trực tiếp này chắc không dài lắm, cùng xem nhé mọi người." Cố Dữ Miên dừng một chút rồi nói: "Còn nữa, đừng chỉ ăn bánh mì khô và cơm trắng..... sẽ tốt hơn nếu có chế độ dinh dưỡng cân đối."

"Hôm nay tôi làm sủi cảo tôm pha lê và gà Cung Bảo, chúng ta không nói nhiều nữa, bắt tay vào làm thôi."

Đầu bếp học việc cởi chiếc tạp dề đưa cho cậu, Cố Dữ Miên sau khi cảm ơn, bắt đầu chuẩn bị.

Phòng bếp lớn được chia thành mười mấy căn bếp nhỏ trong suốt, Cố Dữ Miên mượn một trong số đó.

Có thể thấy đầu bếp học việc về cơ bản không biết gì, tôm đông lạnh còn nguyên vỏ, tôm tổng hợp được vận chuyển từ hành tinh khác về nên việc đông lạnh là chuyện bình thường.

Có một người học việc bước vào và hỏi cậu: "Cậu Cố, con tôm này, có thể hâm trực tiếp bằng lò vi sóng hay rã đông bằng nước nóng được không?"

Kỹ năng nấu nướng ở thời đại này rất quý giá, chỉ có người học việc mới có thể học được, bọn họ còn chưa học đến.

Mặc dù có streamer ẩm thực có thể nấu trên mạng, nhưng thực ra rất nhiều streamer đã che giấu một chút, nên sẽ không học được nhiều lắm.

Báo tuyết nhỏ đang nằm trên vai Cố Dữ Miên, nó đã tỉnh rồi, lười biếng liếc nhìn người nọ, rồi ngáp dài. Cố Dữ Miên gãi gãi cằm của báo tuyết nhỏ

"....." Cậu bất đắc dĩ cười, "Không, nếu đặt trong nước nóng, bên ngoài sẽ vô tình bị chín, cũng như thịt tôm có thể bị nát hoặc không còn tươi ngon nữa, lò vi sóng cũng không kiểm soát được nhiệt độ."

Nhóm học việc: "Ồ!"

Cố Dữ Miên rửa sạch tôm bằng nước nhỏ để rã đông, sau đó cho vào nước lạnh ngâm một ít rượu trắng, cuối cùng bỏ vào ngăn mát để giữ độ tươi trong tủ lạnh chờ rã đông.

"Như vậy, trong khi chờ tôm rã đông, trước tiên hãy làm gà Cung Bảo."

Cậu sinh ra ở Giang Nam, học ở Tứ Xuyên, đồ ăn ở nhà hầu hết đều thanh đạm, nhưng ẩm thực Tứ Xuyên cũng có một số khác biệt. Gà Cung Bảo là một trong số đó. Mọi chuyện bắt đầu khi cậu đi ăn khuya khi còn là sinh viên, sau này cậu làm quen với ông chủ, đó là cách cậu biết làm.

Đối với cậu, gà Cung Bảo cũng là món ăn đầy kỷ niệm, mọi hương vị, đều gợi lại những hành động điên khùng mà cậu và đám bạn đã làm trước đây, cũng như vị bia lạnh vào mùa hè.

"Miếng ức gà này cần được vỗ nhẹ trước, rồi cắt thành từng miếng nhỏ, vị càng ngon hơn." Cố Dữ Miên giải thích, "Sau đó chúng ta sẽ ướp thêm gia vị."

Cố Dữ Miên cầm dao, đầu tiên dùng lưng dao vỗ nhẹ vào ức gà, sau đó xoay dao bắt đầu thái hạt lựu. Gia vị chủ yếu là rượu nấu, dấm, tiêu trắng, một ít muối và trứng sống, sau đó múc một ít tinh bột vào để khử mùi tanh, Cố Dữ Miên còn cho thêm một thìa nhỏ dầu mè, trộn đều trong một chiếc bát sứ.

Cậu xắn tay áo, đổ phần gà thái hạt lựu vào bát ướp.

"Cái này phải ướp khoảng mười phút, trong lúc chờ, đầu tiên rang đậu phộng... Đoàn Đoàn?"

Đầu bếp học việc viện nhiều lý do, để đi ngang qua căn bếp nhỏ chỗ Cố Dữ Miên. Ý định ban đầu của họ là xem trộm chút kỹ năng, nhưng không ngờ, sự chú ý hoàn toàn bị thu hút khi nhìn vào Cố Dữ Miên, tuy biết như vậy là bất lịch sự, nhưng...

—— Con người này khi cười trông thật đẹp.

—— Khi đeo tạp dề lên trông rất dịu dàng như đang ở nhà vậy, thật đẹp trai.

—— Ngón tay thật thon dài, lòng bàn tay cảm giác rất ấm áp, sẽ thế nào nếu để cậu ấy giúp tôi chải lông hay tôi quay cuồng trong vòng tay cậu ấy? ?

Một trong những học việc không nhịn được, lần thứ ba đi ngang qua, cái đuôi báo mềm mại xuất hiện từ phía sau

"......"

Báo tuyết nhỏ đang ngủ gật trên vai Cố Dữ Miên, nó theo bản năng cảm nhận được uy hiếp, ngồi thẳng dậy. Chiếc tạp dề được Cố Dữ Miên thắt nút sau lưng, báo tuyết nhỏ hơi nheo mắt lại, có chút không hài lòng giơ móng vuốt ra nới lỏng nút thắt.

Cố Dữ Miên: "?"

Cậu suy nghĩ một chút, bế dưới sườn báo tuyết nhỏ, để nó giẫm nhẹ lên mép bàn bếp. Cố Dữ Miên cởi tạp dề ra, dây tạp dề buộc ngang hông được quấn lỏng lẻo quanh cổ báo tuyết nhỏ thắt lại bằng một chiếc nơ.

Vải được làm bằng chất liệu đặc biệt, Cố Dữ Miên chạm vào, không hề kín gió hay khó chịu, nhìn như vậy, báo tuyết nhỏ trông giống như một quý ông đeo một chiếc nơ nhỏ.

Cố Dữ Miên nhìn nó một lúc, rồi nheo mắt cười: "Dễ thương quá."

Cố Dữ Miên tổng kết được các quy tắc để hòa hợp với báo tuyết nhỏ — Đoàn Đoàn luôn có hàng trăm lý do để tức giận, dù thế nào đi chăng nữa, chỉ cần khen ngợi dỗ dành là được.

"Đoàn Đoàn nhà ta thật dễ thương." Cố Dữ Miên trước tiên hạ độ trong suốt của vách bếp trong suốt xuống, để bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, sau đó bế báo tuyết nhỏ hôn lên tai nó, "Đừng khó chịu, anh sẽ làm món ngon cho em, được không?"

Âm thanh trong trẻo và du dương, tựa hồ có chút mềm mại không thể giải thích được, khi hạ giọng xuống trông càng dịu dàng hơn. Cậu luôn trông rất đẹp khi cười, có chút ánh sáng rơi trên lông mi, toàn thân cậu ấm áp.

... Bị trúng một đòn.

"......"

Sau một hồi cứng ngắc, báo tuyết nhỏ không kiên nhẫn nhìn sang chỗ khác, nhảy lên vai Cố Dữ Miên, uể oải nằm xuống.

Lỗ tai gần như không thể thấy, có chút nóng lên.

Cùng lúc đó, làn đạn xuất hiện toàn a a a a a a a!!

【 Meow: A a a a a a Miên Miên khen tui dễ thương!!! Má lúm đồng tiền của cậu ấy như có rượu, ngọt ngào và quyến rũ, tui rất phấn khích hu hu hu hu! 】

【 Vivian: Tuyết Đoàn có phải là ghen tị không? Ha ha ha, chủ phòng đeo tạp dề lên thật sự rất đẹp, nếu là tôi, tôi cũng không muốn cho người khác xem! 】

"Được rồi." Cố Dữ Miên mỉm cười, cậu bình tĩnh gạt bầu không khí sôi động sang bên và nói: "Chúng ta rang đậu phộng đi. Cái này cần phải ngâm trong nước sôi một lúc."

Cố Dữ Miên cho đậu phộng vào nước sôi đã pha, một lúc sau, bóc lớp vỏ bên ngoài rồi rang trực tiếp trên chảo nóng. Khi đậu phộng đã có màu vàng nhạt và bề mặt giòn thì tắt bếp, lấy chúng ra để nguội bớt.

Đậu phộng chiên thường được dùng làm món khai vị ở Trung Quốc cổ, mùi hương là không thể chê, không ít người xem đều ngửi thấy được.

【 Cười Tách Tách: Oa! Những hạt đậu phộng này thật thơm. Chúng được rang để ăn vặt ư? 】

"Không, là một phần của món ăn kèm." Cố Dữ Miên lắc đầu, "Ừ, giống như trước, thái hành, gừng và tỏi thành từng phần để dùng sau."

Ở đây không có ớt khô, thay vào đó Cố Dữ Miên xào vài quả ớt. Đậu phộng rang xong, đun nóng nồi và thìa lại, thêm dầu ô liu, đổ một ít hạt tiêu rồi xào ớt cho đến khi chúng chuyển sang màu nâu.

Ẩm thực Tứ Xuyên có đặc điểm là nhiều món ăn kèm, hương vị đậm đà, màu sắc tươi đẹp.

Vì là dành cho trẻ em, sợ viêm dạ dày nên Cố Dữ Miên đã lấy hết ớt và hạt tiêu Tứ Xuyên, chỉ lấy một lượng nhỏ, để lại mùi vị còn nguyên màu sắc.

Sau đó cho hành lá cắt nhỏ và một ít tỏi vào xào cho đến khi có mùi thơm, thêm gừng băm nhỏ vặn lửa lớn để tăng hương vị, khi âm thanh xèo xèo của dầu nóng và hương vị của các món ăn kèm hòa quyện với nhau thì cho thịt gà thái hạt lựu vào xào.

Thịt gà thái hạt lựu được xào nhanh cho đến khi bề mặt hơi vàng và cháy xém, hoà quyện với màu sắc và hương vị của ớt và các món ăn kèm.

Dầu nóng sủi bọt trực tiếp trên lửa lớn, vị cay mặn đi kèm với thịt gà tươi mềm và hương vị của gừng và tỏi chiên, nhanh chóng lan toả!

Báo tuyết nhỏ giật giật mũi, mở mắt nhìn vào trong nồi. Ngay cả Bánh Trôi nhỏ đang ngủ cũng cử động, mút ngón tay.

Người xem: "!!!"

Khác với hầu hết các món ăn từ trước đến nay của Cố Dữ Miên.

Mấy món trước thì ngọt thanh nhẹ ngon, nhưng lần này lại thơm cay nồng, nhìn thôi đã chảy nước miếng rồi!

【 Cúc Cu: A a a a a! Tui muốn ăn!!! Mùi này quá thơm, thật không khoa học!!! 】

Không chỉ người xem không chịu nổi, mùi thơm lan truyền qua kẽ hở trên cửa, ngay cả đầu bếp học việc ngoài cửa cũng không chịu nổi.

Trong bếp học kỹ năng nấu ăn đã lâu, đây là lần đầu tiên ngửi thấy mùi đồ ăn thơm như vậy!

"Quan trọng là tốc độ và độ chính xác." Cố Dữ Miên nói với nụ cười hiện trong mắt: "Đây là món ăn có hương vị đậm đà, thịt gà thái hạt lựu phải được luộc chín và vớt ra kịp thời, nếu không sẽ bị dai."

Chỉ còn lại bước cuối cùng. Gần cho ra khỏi nồi thì cho đậu phộng vào xào đều, khi màu sắc và hương vị vừa phải, Cố Dữ Miên đổ nước sốt và dầu mè đã chuẩn bị sẵn vào, xoay nhẹ cổ tay để khuấy nhanh đều. Sau đó, tắt bếp bày ra đĩa.

Màu sắc của toàn bộ món ăn là màu đỏ nâu, được đặt trên một chiếc đĩa sứ trắng,

— Thịt gà thái hạt lựu có màu vàng và hơi mềm, dưới ánh đèn bếp, bề mặt óng ánh với dầu nóng và nước sốt, có thể ngửi thấy mùi cay, mặn, chua ngọt làm cho ngón tay người ta co giật, đậu phộng rang được tô điểm trong số đó, đó là một sự cám dỗ kép cho các giác quan thị giác và khứu giác, chỉ cần nhìn vào là cảm thấy đói!

Các làn đạn lần lượt bay qua, hầu hết trong số đó là a a a với thúc giục muốn ăn, sự nhiệt tình trước nay chưa từng có dâng cao.

Báo tuyết nhỏ ngồi trên vai Cố Dữ Miên, vu tôn* đưa chân ra ấn vào má cậu, bày tỏ muốn nếm thử.

(Đoạn này tui bó tay luôn mấy bà, nguyên từ nó là 纡尊 mà mình dịch ra vẫn khum hiểu nghĩa của nó 😔)

"Từ từ, cái này còn hơi nóng." Cố Dữ Miên không thể cưỡng lại yêu cầu của bọn nhóc, cậu lấy một miếng nhỏ thổi cho nguội, rồi mới cẩn thận đút cho báo tuyết nhỏ ăn, "Ăn trước một miếng nhỏ, lát chúng ta quay lại phòng ăn sau."

Sau khi báo tuyết nhỏ dùng đũa ăn xong miếng thịt gà nhỏ, đôi mắt hơi nheo lại, cái đuôi dài hơi đung đưa, quấn lấy cổ tay Cố Dữ Miên. Đây biểu đạt cho việc hài lòng.

Sau khi cho vào miệng miếng gà thái hạt lựu, cảm giác đầu tiên là vị cay vừa phải. Thịt gà thái hạt lựu, phủ một lớp tinh bột và xào cho đến khi vàng và hơi cháy xém, mềm trong miệng, chất lượng của thịt mịn đến khó tả, thơm cay với một chút vị chua ngọt, cay nhưng không cay, ngay cả những người thường không thích đồ ăn cay cũng có thể chấp nhận và thích nó.

Điểm nhấn cuối cùng là đậu phộng rang giòn bên trong, chấm nhẹ vào thịt gà thái hạt lựu, độ mềm và độ giòn phối hợp với nhau hoàn hảo.

Người xem phát điên.

【 Phất Phát: !!!! A a a a a sao có thể ngon như vậy!!! 】

【 Hổ Hoa Nam Không Bao Giờ Hẹn Hò: Mùi thơm quá, trông rất tuyệt, tuy rất thơm và cay, nhưng cũng có dầu và nước sốt được thêm vào, nhưng tại sao nó lại không có vị béo ngậy chút nào? Tôi chỉ cảm thấy nó ngon quá chừng và sướng miệng a a a a a!!! 】

【 Hữu Vân Đoá: Thơm cay, hương vị đậm đà nhưng không ngán, đầy màu sắc và mùi thơm, ngon. Gửi năm quả pháo hoa, cổ vũ cho chủ phòng. 】

【 Baker Phố 25: Tôi không nhịn được nữa, tôi sẽ ăn cơm trắng trước để thể hiện sự tôn trọng!! Miên Miên à nhanh lên xíu đi!!! 】

Có lẽ là vì bản thân món ăn đã cay và nóng, quá trình nấu ăn cũng trông rất sắc nét và có tiết tấu nhanh, làn đạn hôm nay từ đầu đến cuối đều rất kích động.

Với những tích lũy cả ngày hôm qua, cùng với chất lượng tuyệt vời, độ nổi tiếng của Cố Dữ Miên ngày hôm nay cũng đang tăng lên nhanh chóng. Chỉ mới không đến nửa tiếng, vẫn đang trong thời gian chặn các vị trí được đề xuất khác nhau, thấy được số người đã vượt qua một triệu, khoảng cách với hạng hai lại bắt đầu nới rộng!

"Được rồi, vẫn còn một món, hôm nay Đoàn Đoàn và Viên Viên đều đói bụng. Tôi sẽ làm sủi cảo tôm pha lê nhanh hơn, lần sau có cơ hội tôi sẽ chỉ cho các bạn cách làm chi tiết hơn."

Cố Dữ Miên nói muốn làm nhanh, không ngờ lại thật sự nhanh như vậy.

Tôm đã rã đông và ướp lạnh, rửa sạch, bóc vỏ, bỏ đầu, một phần tôm được ướp với gừng băm, rượu nấu và một ít muối, còn lại băm nhuyễn, nấm kim châm và thịt mỡ cũng được băm nhuyễn rồi cho vào tôm đã ướp, thái măng thành từng lát rồi cho vào, đảo đều và nêm gia vị.

"Sau đó là đến khâu chuẩn bị bột pha lê, điểm mấu chốt của khối bột này là độ mỏng."

Bột mì và tinh bột trộn đều, thêm nước sôi vào nhào bột, nhào đều, Đậy nắp và để lửa nhỏ trong một thời gian ngắn. Cố Dữ Miên ngón tay linh hoạt, nhanh chóng nhào nặn mấy lần tinh bột cùng dầu ô liu, chia bột thành những khối nhỏ, cán thành bột nhão, bắt đầu làm sủi cảo.

Cố Dữ Miên làm ra một cái sủi cảo hình bán nguyệt*, động tác rất nhanh và chính xác, hơi khép lòng bàn tay lại, một cái sủi cảo khác xuất hiện, khiến mọi người nhìn thấy đều choáng váng.

Sủi cảo hình bán nguyệt:

Sau đó, cho nồi hấp vào đun sôi, đặt vài lớp vải lên ngăn hấp, phết một lớp dầu, cho sủi cảo tôm đã bọc vào, trong vài phút là bánh sẽ chín.

Lúc không còn cẩn thận giải thích nữa, Cố Dữ Miên liền có thể nấu ăn cực kỳ nhanh chóng, toàn bộ quá trình đều thuận lợi lưu loát!

【 Trong Nhà Có Quặng: Cộng thêm thời gian hấp, nấu và ướp, chỉ mất... mười phút?! Nhìn ngầu quá, sao tôi có cảm giác như đang xem phim bom tấn ấy nhỏ ha ha ha ha. 】

Sủi cảo tôm có hình bán nguyệt, bột pha lê trắng như tuyết và mỏng như giấy, thực ra là nửa trong suốt, nhân được hấp cho đến khi mềm và ngon, tôm đỏ nhạt, thịt bằm và măng thơm ngon. Lần lượt được đặt vào nồi hấp bằng tre, trông giống như những tác phẩm nghệ thuật.

Như thường lệ, Cố Dữ Miên lấy một miếng nhỏ cho báo tuyết nhỏ ăn thử.

Khác với món gà Cung Bảo, món ăn này là món thanh đạm và nhẹ mà Cố Dữ Miên thường làm nhất, nhưng vẫn rất ngon. Cắn xuyên qua lớp da mỏng trên bề mặt, nước súp thơm ngon sẽ chảy ra, tôm rã đông với rượu trắng có hương vị dễ vỡ và mịn, khi trộn với thịt bằm và măng mềm và thơm ngon lạ thường!

Báo tuyết nhỏ hơi gật đầu.

【 Cải Dưa: !!Món này đẹp quá, trong suốt, và rất thơm, có hương vị khác với món gà thái hạt lựu vừa rồi a a a!!! Nó có vị rất đã và ngon miệng!! 】

【 Thanh niên B: Tôi suýt nữa lại nuốt phải lưỡi nữa rồi. 】

【 Thỏ Làm Không Được: Ngon quá!! Ngon quá!! 】

Khi món sủi cảo tôm pha lê ra khỏi nồi, chưa đầy một giờ sau khi buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu, đã leo lên top ba trong độ hot thời gian thực trong khu vực sinh hoạt và số lượng người xem đã tăng vọt đến mức chưa từng có, hai triệu!!

"Được rồi." Cố Dữ Miên mỉm cười, ôm báo tuyết nhỏ vào lòng, dùng một tay đẩy nôi gấu trúc con, mở cửa bếp ra nói với đầu bếp học việc và phục vụ bên ngoài:

"Mọi người có thể giúp tôi bưng đồ ăn..... một chút được...."

Cậu gặp phải mười đôi mắt sắc bén và sáng lạ thường.

Cố Dữ Miên: "......"

"Đương nhiên là có thể!"

"Tui làm cho!!"

"Cái gì mà cậu làm? Tui là học việc lâu nhất ở đây, tui làm!!"

Vốn dĩ có một thiết bị có thể bưng món ăn trực tiếp đến phòng riêng, nhưng điều đó cần có chứng nhận AI của đầu bếp, đầu bếp lại không có ở đây, nên cậu phải tự mình bưng.

Nhóm học việc và phục vụ tranh nhau bưng, suýt nữa quánh lộn.

Không chỉ vậy, không giống như nấu ăn ở nhà, lần này Cố Dữ Miên nhận được sự quan tâm chưa từng có từ bếp đến phòng riêng.

Một số hộp lơ lửng giữa không trung là trong suốt, những hộp trong suốt này có cửa sổ nhỏ nên có thể cảm nhận được mùi và gió bên ngoài, mục đích ban đầu là để cảm nhận cảm giác thiên nhiên khi môi trường ảo thay đổi —— cho đến khi một làn hương thơm tươi mát xộc vào mũi.

Các đầu bếp cùng nhau nhập viện, mọi người đều đang chờ đồ ăn, họ đã rất đói rồi, bây giờ làm sao có thể chịu đựng được?

"Phục vụ, tại sao họ lại có đồ ăn? Nó có ngon hơn bất cứ thứ gì tôi từng nếm trước đây không?!"

"Họ ăn món gì vậy, món mới à? Giá bao nhiêu? Tôi muốn gọi món."

"Món kia đẹp quá, cái đĩa màu đỏ có ớt cay và rất thơm, mấy cậu lén đổi đầu bếp à? Tại sao lại cho họ đãi ngộ đặc biệt?"

【 Vivian: Đây có phải là ở nhà hàng Elbet không? Ha ha ha ha tôi hoàn toàn có thể hiểu được cảm giác của những khách hàng khác! 】

【 Trong Nhà Có Quặng: Có một câu nói, không có ý định tâng bốc hay chà đạp ai cả, nhưng những món do nhà hàng Elbet làm ra thực sự...không ngon bằng một phần mười Miên Miên hu hu hu hu, nhưng đã là nhà hàng tốt nhất trong toàn bộ quận hạ khu rồi, thật là thảm. 】

Hai mươi phút sau.

Gấu trúc con từ từ tỉnh lại, Cố Dữ Miên muốn cả nhà yên tĩnh dùng bữa, xem chừng cũng đã được một tiếng, cậu vẫy tay chào mọi người:

"Được rồi, buổi phát sóng trực tiếp trưa hôm nay đã kết thúc. Mọi người cuối tuần vui vẻ, hẹn gặp lại tối nay."

'Hu hu hu, tôi vẫn chưa xem đủ!!!' 'Hẹn gặp lại tối nay! Chỉ năm giờ nữa thôi, tôi có thể gặp lại Miên Miên, thật hạnh phúc!!' 'Cảm ơn Miên Miên đã chiêu đãi!'.....

Giữa hiệu ứng quà tặng và lời chia tay, Cố Dữ Miên kết thúc phát sóng trực tiếp.

Gấu trúc con nhào vào trong ngực Cố Dữ Miên, ôm bình sữa, Cố Dữ Miên cho nó ăn một cái sủi cảo tôm thủy tinh nhỏ —— Đây là kích thước sủi cảo dành riêng cho Bánh Trôi, rất nhỏ, dễ tiêu hóa. Khi cho sủi cảo tôm vào miệng, Bánh Trôi nhỏ hơi mở to đôi mắt tròn xoe, vui vẻ mà nha nha hai tiếng.

Báo tuyết nhỏ: "....."

Một lần nữa lại không vui đẩy cái đầu tròn của gấu trúc ra.

Bọn trẻ mặc dù có rất nhiều mâu thuẫn nhỏ, nhưng tổng thể bầu không khí vẫn rất hòa hợp, Cố Dữ Miên cảm thấy mình rất viên mãn.

.

Bên kia.

Ông chủ nhà hàng Elbet đã nghe toàn bộ sự việc, tìm trên mạng những video trước đây của Cố Dữ Miên, càng xem càng thấy kích động:

"Có thể mời cậu Cố này làm đầu bếp được không? Dù có trả bao nhiêu cũng được."

Thư ký: "Về mặt lý thuyết là có thể."

Ông chủ: "Về mặt lý thuyết? Ý cậu là sao?"

Thư ký gõ một văn bản lên màn hình quang não, nói rất uyển chuyển: "Nhưng nhà hàng của chúng ta dường như đã bị mua lại. Đến lúc đó quyền sở hữu sẽ thuộc về hoàng gia, hơn nữa hoàng gia mua lại hình như đã quyết định quyền sở hữu được chuyển giao vô điều kiện cho cậu Cố."

"Ý cậu là gì?"

"Có nghĩa là cậu Cố mà ngài vừa định mời." Thư ký chỉ vào màn hình, "Có thể trở thành ông chủ của ngài."

Ông chủ: "............"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro