Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Dữ Miên không biết, thứ sáu lúc năm giờ chiều. Là thời gian tan làm.

Nhiều người đang ngồi trên tàu bay, mệt mỏi sau một tuần làm việc dài, xem các buổi livestream để giết thời gian.

Trang bìa của phòng livestream Cố Dữ Miên là một bức ảnh được chụp bởi quang não ngày hôm qua. Người thanh niên trong ảnh đeo tạp dề, có đôi mắt tuấn tú, dáng người mảnh khảnh, ánh hoàng hôn ấm áp đọng nơi khóe mắt và lông mày, nước nóng bốc hơi nghi ngút, cả bức ảnh có hình ảnh nhàn nhã ấm áp.

Nó chứa đầy những hình ảnh về gia đình, ngay lập tức đánh vào trái tim của vô số người.

Bọn họ hoặc đang ở một mình trong thành phố lớn, hoặc bị khách hàng hành hạ cả ngày, lúc này họ rất mệt mỏi. Các chương trình livestream các trò chơi ca hát và nhảy múa phổ biến nhất trên nền tảng có nhịp độ nhanh và ồn ào, nhưng nhiều người không muốn nhấp vào và xem chúng.

Một giờ sau khi phòng livestream mở ra, sẽ có một đề xuất gọi là "Livestream mới nhất". Ở vị trí được đề cử này, người giỏi có thể thu được hơn một trăm người xem, nhưng Cố Dữ Miên... đã thu được trọn vẹn ba nghìn người xem.

Ngoài ra, món quà pháo hoa từ Hữu Vân Đoá đã thu hút rất nhiều người từ khắp nơi trên Tinh Võng đến bốc thăm, hàng nghìn người đến bốc thăm đã bị nội dung thu hút, hiện tại phòng livestream của Cố Dữ Miên đã có hơn tám nghìn người.

Dữ liệu này vẫn đang tăng lên.

【 Mousse Matcha: Đây là đang tắm rửa sao 666*. 】

(666: khen ngợi một người quá giỏi và có khả năng cực kỳ trâu bò.)

【 Xoay Tròn Nhảy Lên Nhắm Cả Hai Mắt: Trời ơi, chủ phòng thần tiên gì thế này, thật muốn được ôm và nâng cao. 】

【 Lulu Không Thể: Tôi thực sự thích chủ phòng, cậu ấy không nói nhiều, không đòi quà và sự chú ý, thoải mái và thư giãn. 】

【 Mỹ Lâm: Tui lúc đầu đang chờ Yên Quyển 6 giờ livestream, muốn xem gì đó để giết thời gian, hiện tại không muốn rời đi luôn?! 】

Cố Dữ Miên cũng kinh ngạc trước số lượng người xem, còn nghĩ rằng hệ thống bị lỗi, nhưng cậu đã nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cậu không vì độ hot ngày càng tăng mà thay đổi kế hoạch, mà chỉ giới thiệu ngắn gọn rồi tiếp tục làm theo lịch trình.

"Chúng ta cùng nhau ngắm hoàng hôn đi," Cố Dữ Miên mang theo báo tuyết nhỏ đi vào phòng khách, "Lúc này ánh sáng rất thoải mái."

Đây không phải ban công ngoài trời, mà là phòng khách có cửa sổ kiểu Pháp. Rèm cửa đã được cuốn lên, bên cạnh cửa sổ sát đất có mấy tấm đệm mà Cố Dữ Miên đã sắp xếp trước, trên bếp còn đang hâm nóng một bình trà nóng. Cố Dữ Miên trải một tấm thảm giống như lông cừu lên mặt đất, dùng chân trần giẫm lên rất thoải mái, không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt của trà hoa lài.

Đèn không bật, ánh sáng của hoàng hôn bao phủ sàn nhà, bên ngoài cửa sổ sát đất, thành thị từng chút thắp lên ánh đèn.

Cố Dữ Miên sắp xếp thời gian nấu nguyên liệu tối nay, lúc này trà đã bắt đầu bốc khói, mùi thơm của trà phảng phất.

"Đây là trà hoa nhài."Cố Dữ Miên rót một chén cho mình và báo tuyết nhỏ, cậu khép hờ mắt ngửi hương trà, hoàn toàn thư thái, "Thơm lắm, Đoàn Đoàn, em uống thử đi?"

Đây là một túi trà nhỏ lúc dọn dẹp cậu tìm được, Cố Dữ Miện bị dòng chữ trà chưa hết hạn làm cho kinh ngạc. Trước đây cậu cũng thích uống trà, nghĩ rằng không còn trà trong thời đại tinh tế.

Túi trà nhỏ này cho phép cận thiết lập một kết nối tinh tế với quá khứ.

Báo tuyết nhỏ đang ngồi trên nệm, từ trên cao liếc nhìn chiếc cốc nhỏ, như thể đang xem xét nó là gì. Vài giây sau, nó duỗi móng vuốt và khảy tách trà.

Cố Dữ Miên có chút muốn cười, liền bưng chén trà tới trước mặt nhóc con để cho nhóc con ngửi thử. Báo tuyết nhỏ nhúc nhích cái mũi, một lát sau, nó híp mắt nhìn Cố Dữ Miên.

"Thơm không?"

Cố Dữ Miên cầm đệm thịt nhỏ của nhóc lên, áp vào mép chén trà, hơ nóng móng vuốt của nhóc, lại để nhóc liếm thử mùi vị.

Một lượng lớn người xem vừa mới vào, rất nhiều người lúc đầu không hiểu là phát sóng cái gì, làn đạn tràn ngập đủ loại trò chuyện.

Nhưng dần dần, mấy nghìn người đều yên tĩnh lại, Cố Dữ Miên dẫn dắt bọn họ đi theo tiết tấu của cậu.

Một không gian và môi trường thoải mái như vậy, từ chiếc nệm đến tách trà nóng bốc khói cho đến ánh hoàng hôn mờ ảo, tất cả đều theo độ ám của lòng bàn tay chảy vào cơ thể, làm thư giãn tất cả các tế bào đã mệt mỏi suốt cả tuần.

Trong bầu không khí như vậy, những lo lắng và ưu phiền dường như được gói ghém và ném vào màn đêm, không cần lo lắng hay suy nghĩ về bất cứ điều gì.

Có lẽ tối nay có thể ngủ một giấc thật ngon. Ý tưởng này nảy ra trong đầu nhiều người.

Làn đạn:

【 Khoai Tây Chiên Vị Mù Tạt: Chủ phòng thật đỉnh, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nội dung kiểu này, yêu chết đi được. Nhưng, trà hoa lài là gì? 】

【 Meow: Đúng, đúng tôi thực sự muốn hỏi, trà hoa là vừa rồi là gì. 】

【 Tố Nguyệt: Do kiến thức của tui quá ít sao? 】

【 Hữu Vân Đoá: Tôi chưa bao giờ nghe nói về nó, nhưng rất ngon, có vị rất đặc biệt. 】

Cố Dữ Miên: "?"

Đợi đã, cậu đã nhầm lẫn cái gì đó rồi. Cậu nghĩ rằng sự xuất hiện của lá trà có nghĩa là trong thời đại này có văn hoá uống trà, nhưng chỉ là một sự hiểu lầm?

"Đây là, a, ở quê tôi có loại đồ uống này." Cô Dữ Miên nói qua loa: "Con người uống cái này rất nhiều, á, để anh chải lông cho Đoàn Đoàn, rồi lát ăn cơm nữa."

Vấn đề chải lông lập tức khơi dậy hứng thú của mọi người, trà hoa lài nhanh chóng bị lãng quên.

Vừa rồi Cố Dữ Miên mặc dù chú ý tới động tác của cậu, nhưng dù sao cũng là tắm rửa, báo tuyết nhỏ sau khi sấy khô bộ lông vẫn có chút lộn xộn. Cố Dữ Miên không dám dùng công suất lớn của máy sấy tóc sợ làm nó sợ, chỉ lấy một cái loại máy sấy tóc nhỏ, sấy khô nước.

Báo tuyết từng là sinh vật sống ở cao nguyên và núi tuyết, chúng có khả năng chịu lạnh rất tốt, điều đó cũng đồng nghĩa với việc bộ lông của chúng dài và dày. Không ít động vật họ mèo có cùng một vấn đề, đó là rất khó chải và dễ bị rối.

Cũng may, Cố Dữ Miên có kinh nghiệm.

"Nếu như lông bị rối, thì phải chải từ từ,từ trong ra ngoài." Bộ lông của báo tuyết nhỏ không bị rối, nhưng Cố Dữ Miên vẫn nhắc: "Không thể trực tiếp chải, nếu không lông sẽ trực tiếp rụng, làm vậy rất đau. Nếu như không thể làm cho hết rối thì nên cắt bỏ đoạn đó."

Cậu ngồi khoanh chân trên nệm, để báo tuyết nhỏ ngồi giữa hai chân.

Khi hôm qua đi mua đồ dùng cần thiết hàng ngày, cậu ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng, mặc dù có những chiếc lược dùng để chải lông nhưng những chiếc lược đó có răng sắc nhọn và dày, mọi người thường phàn nàn rằng chải lông rất đau, và một phần lớn nguyên nhân là do chiếc lược.

Cậu cẩn thận chọn một chiếc lược gỗ răng thưa thích hợp, dành cả đêm mài từng chiếc răng sắc nhọn cho đến khi nó nhẵn và cùn.

Kỹ thuật chải lông của Cố Dữ Miên giống với mát xa. Đầu tiên, cậu nhẹ nhàng chải từ cổ, rồi xuống lưng, kèm theo xoa bóp với nhịp điệu và tần suất giống nhau.

Rất nhanh, báo tuyết nhỏ liền thoải mái mà khoé hờ hai mắt, hơn nữa còn có mùi thơm nhẹ của gỗ chẳng mấy chốc, mơ màng nằm trong vòng tay của Cố Dữ Miên thiếp đi. Nó quét đuôi lên mắt cá chân của Cố Dữ Miên, sau đó vòng lên, thể hiện vẻ khen ngợi và thân mật đối với con người.

Những người hôm qua đã xem Cố Dữ Miên livestream đều nằm xuống và tận hưởng, nhưng nhóm người mới vừa vào cách đây không lâu đã hoàn toàn bị sốc!

【 Khoai Tây Chiên Vị Mù Tạt: !!! 】

【 Chị Em Phá Sản: ĐM!!! ĐM hai chữ này không thể nào hình dung được tâm trạng của chuỵ!!!! 】

【 Tiểu Long Miêu: Đây là sức mạnh thần tiên dì dậy? Da đầu muốn tê dại luôn !!! 】

【 Một Bé Teddy Ríu Rít: Có thể nói, hôm qua tui đã tiêu 3000 tinh tệ để đến cửa hàng chuyên nghiệp chải lông... Còn không tốt bằng chủ phòng! Lúc ý đau muốn chết! Chủ cửa hàng còn gạt tôi rằng trên toàn thế giới việc chải lông đều đau như dị! 】

Nhiều người phát hiện ra rằng streamer là một con người, nhưng họ bán tín bán nghi xem livestream, đến giờ phút này hoàn toàn bị thuyết phục.

Trong ánh hoàng hôn ấm áp, hương trà thoang thoảng, ngón tay thanh niên sạch sẽ ấm áp, trên người có mùi muối biển và lá trúc nhàn nhạt, khiến người ta muốn cọ vào lòng bàn tay. Khi chiếc lược chậm rãi lướt qua sợi lông trên người, giống như đã được nước biển ấm rửa sạch hết lần này đến lần khác, không quá khó chịu mà rất thoải mái, cực kì thoải mái.

Thật ra khi đối mặt với một động vật xa lạ, Cố Dữ Miên không thể đảm bảo 100% rằng có thể chải lông tốt được.

Vấn đề chải lông thực sự phụ thuộc vào tâm trạng của người đó, một số con mèo cảnh giác với người lạ, không thể tin tưởng và thoải mái, cho dù chải lông chuyên nghiệp cũng sẽ cảm thấy đau đớn.

Nhưng trong thời đại tinh tế, việc thiếu hụt các loại công nghệ thực sự là một vấn đề lớn, điều này có thể nhìn thấy qua việc mọi chiếc lược đều có răng sắc nhọn.

Trên màn hình, có một làn sóng tặng quà khác.

Một số người xem ra tay phóng khoáng, hai hoặc ba cái"pháo hoa" nổ cùng một lúc, kích hoạt bốc thăm trên toàn bộ Tinh Võng, một lượng lớn khán giả lại đổ và.

Khi Cố Dữ Miên đang phát sóng, số lượng người xem đã tăng lên ba mươi ngàn và số lượng người theo dõi của cậu đã vượt qua tám ngàn.

Đối với một người mới vừa livestream hai ba ngày, đây là một kết quả rất tốt, hơn nữa đây là điều mà Cố Dữ Miên không ngờ tới.

Khi sắp ngừng livestream, nhiều người khuyên cậu nên tận dụng độ hot đang cai và livestream thêm một thời gian nữa, có tiền vì sao không kiếm?

Nhưng Cố Dữ Miên vẫn từ chối. Cậu đã chuẩn bị rất nhiều nội dung và sẽ không làm gián đoạn tốc độ của mình dù độ hot hay thấp.

Hiện tại bắt đầu nuôi con, Cố Dữ Miên cũng đã hình thành một nề nếp tốt, buổi tối 9:30 tắt đèn đi ngủ. Mà cậu không biết là người xem đã đăng bài lên Tinh Võng, số lượng người hâm mộ của cậu đã tăng lên và đã sớm lọt vào danh sách tân binh.

Trong danh sách tân binh có 30 người mới hàng đầu trong tinh cầu Tucker và những người này ​​​​sẽ cạnh tranh để giành vị trí duy nhất dành cho tinh cầu Tucker trong dự án hỗ trợ tân binh.

Qua một đêm, vô số sự chú ý đã tập trung vào streamer con người này.

Streamer Yên Quyển cũng là một trong số đó.

Cậu ta là người có nhiều khả năng giành được suất trong dự án hỗ trợ tân binh. Yên Quyển bắt đầu livestream đúng sáu giờ mỗi tối, theo lẽ thường, trong vòng nửa giờ sau khi phát sóng, lượng người xem của cậu ta sẽ tăng lên hơn một trăn ngàn người, và cuối tuần sẽ còn nhiều hơn nữa.

Nhưng hôm nay là một ngoại lệ, cậu ta đã bị cắt đứt.

Cậu ta nhìn con số thấp hơn nhiều so với dự kiến, cuối cùng từ một người khác nghe được cái tên Cố Dữ Miên.

Ban đầu, hạn ngạch hỗ trợ về cơ bản đã được giải quyết, nhưng Cố Dữ Miên, một người mới có tiềm năng lớn, ngay lập tức trở thành chủ đề nóng trong vòng livestream của tinh cầu Tucker vào cuối tuần này.

"Chẳng qua chỉ là một streamer con người mà thôi." Phát sóng xong, Yên Quyển không kiềm nổi tức giận: "Chẳng lẽ còn hi vọng xa vời với dự án sao? Tự tin quá cao rồi."

Ngày hôm sau, buổi chiều.

Hôm nay là thứ bảy, mọi người sau bữa tối đều không có việc gì làm, liền lên mạng lướt Weibo. Đột nhiên, nhiều người bắt gặp các blogger giải trí mà họ theo dõi và đăng một Weibo dài.

"@Hữu Vân Đoá V: Lần này tôi đến tinh cầu Tucker và phát hiện ra một điều bất ngờ ngoài dự kiến. [Video] Vị streamer tuyệt vời này tên là Cố Dữ Miên. Chỉ cần bạn xem livestream của cậu ấy, chúng ta chính là bạn tốt!"

Hữu Vân Đoá đã tập trung vào việc khám phá thức ăn, đồ uống và giải trí của các hành tinh khác nhau, thực hiện các hướng dẫn và chiến lược, v.v. Bởi vì đánh giá của cô rất chính xác, ít khi nhận quảng cáo, nên cô đã tích lũy được một lượng người hâm mộ rất đáng kể trong những năm qua.

Sau khi cô đăng Weibo này, phản hồi rất nhiệt tình, đương nhiên, nội dung có nhiều ý kiến ​​trái chiều.

【 Vợ ơi, tài khoản của em bị hack à?? 】

【 Vân Vân, hãy cho tôi biết em đã nhận bao nhiêu tiền quảng cáo, em có nhiều người hâm mộ như vậy còn nuôi không nổi em sao?? 】

【 Tôi không giỏi về sinh lý con người! 】

Lâm Vân đã từng ám chỉ mình rất ghét con người. Vì vậy, khi cô đăng Weibo lần này, rất nhiều người cảm thấy rằng cô đã nhận được tiền quảng cáo, hoặc cô đang nói một cách mỉa mai vì tò mò.

Trong nhiều năm có thành kiến ​​với con người, nhiều người chỉ giơ ngón tay cái lên như một phép lịch sự. Nhưng một số người trong số họ đã nhấp vào video vì tò mò.

Video ba chiều, chỉ trích đoạn dưới hai phút.

Chạng vạng, êm đềm, tiếng bíp bíp của nước ấm sôi sùng sục trên bếp, mùi thơm của thức ăn thoang thoảng nơi chóp mũi, và cảm giác khó tả khi chiếc lược gỗ răng thưa lướt qua da thịt.

Video quá ngắn, nhiều người xem lần đầu còn hơi bỡ ngỡ, xem lần 2 dần dần cảm nhận được chút ít, đến lần thứ 3 ——

Hoàn toàn choáng ngợp.

Bởi vì nó liên quan đến con người, mặc dù blog nhỏ của Lâm Vân ngay từ đầu không nổi tiếng, nhưng video đã được lan truyền rộng rãi, từ blog nhỏ đến vòng kết nối bạn bè.

Ngay khi đoạn video nhỏ đó đang lặng lẽ lan truyền trong giới bạn bè ở thành phố phía dưới của thủ đô, một cuộc đấu giá đang diễn ra ở thành phố phía trên.

Tinh cầu Thủ Đô chia làm thượng, trung, hạ khu, trong đó hạ khu có nhiều người nhất, náo nhiệt nhất, mà thượng khu thì tập hợp toàn bộ công tử của Thủ Đô. Trung tâm của thành phố phía trên là Cung điện Hoàng gia.

Tiến vào thượng thành chính là phô trương địa vị, rất nhiều người cả đời cũng sẽ không nhìn thấy một mảnh lông vũ.

Một tháng qua, bởi vì bệ hạ đi tuần, bầu không khí thượng thành hiển nhiên thả lỏng rất nhiều —— đây là đương nhiên, không cần mỗi ngày ngẩng cao đầu, đại thần đều phải thẳng lưng, mới dám thở, buổi đấu giá diễn ra trên sân khấu cũng đã được thiết lập.

"Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một hộp trà." Người bán đấu giá cầm một cây búa nhỏ, "Giá khởi điểm là năm trăm tinh tệ."

Năm trăm tinh tệ đối với người bình thường có thể là sinh hoạt phí một năm, nhưng đối với đám nhà giàu này mà nói, thì là thực sự không đủ để xem.

Mọi người đều biết một chút về loại trà này —— nó mới được khai quật từ trái đất cầu vào tháng trước, và nó đã được chào hàng một thời gian vì năng lượng phong phú chứa trong đó. Nếu thứ gì đó như lượng tử năng lượng có thể được ăn vào và hấp thụ, nó có thể cải thiện sức mạnh tinh thần. Lượng tử năng lượng chứa trong trà là cao nhất được biết đến cho đến nay. Khi mới được khai quật, một mẻ trà nhỏ còn sót lại sau khi cung cấp cho hoàng gia đã được bán với giá trên trời hàng chục triệu tinh tệ ở thượng thành.

Nhưng chẳng mấy chốc, bong bóng xinh đẹp này đã vỡ. Mọi người đều thấy rằng lá trà chứa rất nhiều năng lượng, nhưng lại không thể hấp thụ được.

Các nhà khoa học đã thử nhiều phương pháp khác nhau như ăn trực tiếp, nghiền thành thuốc, v.v., nhưng cuối cùng, lượng tử giàu năng lượng vẫn bị mất đi khi đi vào. Giá cao ngất trời của trà từng chút một giảm xuống, cho dù hiện tại đấu giá bắt đầu từ 50.000 tinh tệ cũng không có mấy người nguyện ý mua.

"Tám trăm tinh tệ." Giám đốc tài chính với vẻ mặt chán nản giơ cao tấm bảng.

"Một triệu tinh tệ" Một giọng nói đơn giản và thành thật khác nói. Chưởng quỹ không ngờ lại có người cướp của mình, nghĩ nghĩ lại nói tiếp: "Một triệu hai tinh tệ" Đối với một đống lá khô vô dụng, một triệu hai đã là nhiều rồi.

Không ngờ, khi tại người bán đấu giá chuẩn bị đập búa xuống, âm thanh của người nói một triệu hai lại vang lên: "Hai tỷ mốt tinh tệ."

Cả kháng đài im lặng.

Cho dù là lá trà được săn đón nhất, hai tỷ mốt cũng là một cái giá cao.

Không nói nên lời, bọn họ đều muốn nhìn xem cái tên phú nhị đại ngốc nghếch đơn thuần này là ai, sau đó bọn họ nhìn thấy

—— một động vật trắng đen tròn vo. Nó mũm mĩm, nhìn từ phía sau rất đơn giản và chân thật, trông giống như một con gấu, nhưng nó dễ thương hơn nhiều so với những con gấu bình thường.

Nhìn là biết, ai cũng hiểu.

Những người tiến vào thượng thành ít nhiều đều có một số người trong gia đình là quan chức. Nhưng gia đình của họ thì khác, họ là gấu trúc duy nhất còn sót lại trong toàn bộ tinh tế, họ vào thành phố thượng thành vì có nhiều tiền.

Họ đã là những ngôi sao lớn trong nhiều thế hệ, tích lũy được nguồn tài chính cực kỳ mạnh mẽ, họ đã từng mua cả một hành tinh mới phát triển để tưởng nhớ tổ tiên của mình.

"Ngài Nồi." Những người xung quanh gấu trúc không khỏi hỏi, "Tôi vẫn luôn tò mò, tại sao nhà ngài lại mê trà như vậy? Chẳng phải viện khoa học đã công bố năng lượng trong trà rồi sao?"

"Ông tổ của chúng tôi rất thích uống trà," con gấu trúc được gọi là ngài Nồi, tên đầy đủ là Nhị Thập Tứ Nồi, vui vẻ nói: "Cha tôi nói, tất cả trà phải được thu giữ."

Vì lý do này, hàng chục triệu tinh tệ không tính là gì.

Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Nhị Thập Tứ Nồi rời đi, nhưng các nhà quyền quý phía sau ông bắt đầu buôn chuyện.

"Nồi gia quá giàu!"

"Đây là sao?" Đại tiền bối nói, "Chỉ vì ông tổ kia, bọn họ tiêu nhiều tiền như vậy, chỉ là không nghĩ ra, người ta đã chết mấy ngàn năm rồi."

"Nồi gia có rất nhiều chuyện kỳ ​​quái." Lại có người phụ họa, "Có hai điều ngươi chưa từng nghe qua?"

"Hai điều gì?" Mọi người đều tò mò. "Thứ nhất, cách đặt tên rất lạ!"

Tất cả tên của những con gấu trúc trong gia đình này đều kết thúc bằng Nồi.

"Điều khác thì sao?"

"Điều khác——"

Người đàn ông cố ý giả ngu nói: "Nghe nói tổ tiên nhà bọn họ là con người."

***********
Tên của mấy nhóc gấu trúc đổi từ Oa sang Quách rồi từ Quách sang Oa, kiếm lại từ Gũo mới biết là nồi, phải sửa lại lần nữa, nhức cái đầu ghia 💆‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro