Chương 133: Trạch Nhiên, Trạch Nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta by: Helen

Sau khi Trạch Nhiên đi ra khỏi Long Điện không nói thêm gì với Vân Phong, chỉ để lại một câu ngươi làm việc hết thảy cẩn thận rồi xoay người rời đi, không dài dòng lôi thôi. Vân Phong ban đầu còn muốn hỏi Ngao Kim rốt cuộc cùng hắn nói gì, nhưng nhìn tình hình mơ hồ của Trạch Nhiên cảm giác dường như có chút không thích hợp. Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì không thoải mái? Vân Phong tiến vào Long Điện, phát hiện Ngao Kim đã không còn chỉ có Mộc Thương Hải, mà sau khi hỏi Mộc Thương Hải chỉ nói một câu hắn cũng không biết, Vân Phong cũng không còn cách nào khác.

Vân Phong suy nghĩ thật lâu đều không hiểu Ngao Kim và Trạch Nhiên sẽ có gì không thoải mái, cuối cùng không hề nghĩ nữa, những việc này cho dù muốn nghĩ cũng sẽ không có kết quả. Lúc này đây Trạch Nhiên rời đi tương đối lâu, đã qua hơn 20 ngày không có tin tức gì truyền đến, Vân Phong không khỏi có chút lo lắng, có thể hay không hắn quá mức nóng vội mà xảy ra vấn đề? Mấy ngày này Yên Nhiên càng thêm chịu khó chạy ra bên ngoài, đi sớm về trễ hành sự càng thêm thần bí, nhưng xem bộ dáng mặt ủ mày ê mỗi ngày của nàng liền biết, tin tức thám thính được vẫn là có hạn, có mấy lần Yên Nhiên thậm chí hướng Vân Phong thăm dò tin tức, Vân Phong đều không mặn không nhạt đuổi đi.

Không thể đợi nữa rồi, 25 ngày đã qua, Trạch Nhiên vẫn như cũ không có tin tức truyền đến, Vân Phong quyết định đi ra bên ngoài tìm hiểu một phen, cũng cần phải lẻn vào vương cung Li Cách tộc. "Phong Vân, ngươi đi đâu vậy?" Mí mắt Yên Nhiên nhìn Vân Phong muốn đi ra ngoài, mấy ngày nay nàng không như trước kia thường xuyên ra ngoài, Vân Phong đoán nàng có khả năng đã điều tra hết thảy, lâm vào bế tắc, không biết nên triển khai bước tiếp theo như thế nào, hoặc là nói không tìm thấy chỗ đột phá.

"Ngươi có phải muốn đi gặp Trạch Nhiên đúng không?" Yên Nhiên có chút chờ mong hỏi một câu, nàng rất muốn thân thiết với Trạch Nhiên, nhưng bất đắc dĩ Trạch Nhiên tới qua vài lần, Yên Nhiên căn bản nói không nên lời, hơn nữa Vân Phong cùng nàng trước sau đều bảo trì thái độ không xa không gần, khiến Yên Nhiên không tiện mở miệng, hiện tại có cơ hội nàng tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Vân Phong cười ha ha "Hắn rất bận ta sẽ không đi quấy rầy, tới nơi này ta còn chưa đi ra ngoài đi một chút."

Yên Nhiên nghe xong đôi mắt híp lại, trên mặt mang theo ý cười, "Mấy ngày nay ta chỉ vội lo việc của mình, cũng chưa kịp nhìn xem Li Cách tộc đến cùng là bộ dáng gì, không bằng ta và ngươi cùng nhau đi."

Vân Phong nhướng mày, "Kì Thôn tộc cũng sẽ cảm thấy hứng thú đối với Li Cách tộc?"

Yên Nhiên rất là xấu hổ cười vài tiếng, "Cái này... Tuy rằng quan hệ với nhau không tốt, không ảnh hưởng đến cái này đi..."

Vân Phong cười nhạt một tiếng, "Có thể, chỉ cần ngươi không thêm phiền toái."

Yên Nhiên cười hì hì, "Đương nhiên là sẽ không!" Tay thuận thế muốn khoác cánh tay Vân Phong, Vân Phong nhẹ nhàng trốn, tay của Yên Nhiên lướt qua không trung, Yên Nhiên rất xấu hổ đứng đó, Vân Phong mở miệng, "Không có thói quen thân cận cùng người khác, ngươi đi bên cạnh ta là được."

Yên Nhiên cười gượng vài tiếng, vẫn duy trì một khoảng cách đi theo bên người Vân Phong, Vân Phong đi ra cửa phòng, một đường liền tìm nơi náo nhiệt mà đi, cũng thuận tiện quan sát tỉ mỉ kết cấu của vương thành Li Cách tộc. Không thể không nói Li Cách tộc trước mắt là hải tộc đáng được coi trọng nhất Vân Phong nhận thức được, tuy rằng tập tính sinh hoạt của Giao Nhân tộc cũng rất tương tự với nhân loại, nhưng không bì kịp với Li Cách tộc, nếu như không phải trên người Li Cách tộc hiển lộ vảy, coi bọn họ là nhân loại cũng không quá.

Kiến trúc, tập tính, phương thức nói chuyện, đại bộ phận Li Cách tộc vô cùng rõ ràng đã nhân loại hóa, hải tộc tuy rằng cực độ bài xích nhân loại lại tiếp nhận cách sống của nhân loại, điểm này làm Vân Phong cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhìn qua cực kì mâu thuẫn, nhưng trên thực tế nhân loại và ma thú đều ảnh hưởng lẫn nhau, thẩm thấu lẫn nhau.

"Trạch Nhiên có nói cho ngươi hắn có địa vị gì ở Li Cách tộc hay không?" Yên Nhiên đi theo bên người Vân Phong, cười hỏi, Vân Phong lắc đầu, "Chúng ta trò chuyện phần lớn đều là chuyện cũ năm xưa, ôn chuyện mà thôi, ta chưa bao giờ hỏi cái này."

"Hắn không phải là người Li Cách, nhưng ở Li Cách tộc lại nhận được coi trọng tương đối lớn, mấy ngày này ta đi ra ngoài, hỏi qua thật nhiều người Li Cách tộc, hầu như không ai không quen biết Trạch Nhiên! Phong Vân, ngươi có thể có một bằng hữu như vậy, thật là hâm mộ a!"

Vân Phong nhướng mày, Yên Nhiên quả nhiên không hổ là tâm phúc của hai tộc Kì Thôn và Triều Linh, đầu óc ngược lại rất nhanh nhạy, "Hắn không chỉ được vương thất coi trọng, mà người có địa vị ở Li Cách tộc cũng cung kính đối với hắn đây này!"

"Ngươi ngược lại thăm dò được không ít." Vân Phong bên cạnh nói một câu, Yên Nhiên cười ha ha, "Chẳng qua là tò mò thôi, liền hỏi thăm nhiều hơn vài câu. Nếu ta cũng có một bằng hữu như vậy thì tốt rồi."

Vân Phong trầm mặc, Yên Nhiên lợi dụng nàng không ảnh hưởng đến toàn cục, dù sao nhiều nhất là lợi dụng lẫn nhau, song nếu muốn đem chủ ý đánh tới trên đầu Trạch Nhiên, nghĩ cũng đừng nghĩ!

"Dược tề biến hình của ngươi còn bao nhiêu?" Vân Phong vừa đi vừa tùy ý hỏi một câu, thần sắc Yên Nhiên bỗng nhiên tối đi mấy phần, "Chỉ còn lại có năm bình, tối đa còn có thể kiên trì mười lăm ngày..."

"Ngươi không phải xử lý xong việc của mình rồi? Vẫn là trở về sớm chút mới tốt."

Yên Nhiên ngẩng đầu, "Cái này, nói xử lý xong còn rất nhiều việc nhỏ muốn trao đổi... Phong Vân, ngươi có khả năng chế tạo một ít dược tề biến hình hay không? Không cần nhiều, chỉ cần mấy bình liền được!"

Vân Phong không lên tiếng, thật xem nàng là người đưa dược miễn phí? Yên Nhiên ở lại chỗ này càng lâu sẽ càng gây trở ngại đến kế hoạch của mình, lập tức hết sức tự nhiên không cho nàng dược tề biến hình! "Có thể là có thể, chỉ cần ngươi có thể giúp ta lấy được đủ loại nguyên liệu yêu cầu của dược tề biến hình, sau khi làm xong hai mươi bình cho ngươi, những nguyên liệu của ta không dư thừa tí nào."

Yên Nhiên cứng họng, nàng ban đầu cho rằng có thể lấy thêm mấy bình, lại không nghĩ rằng đây đã là cuối cùng! Tay nàng chỉ còn năm bình, thời gian mười lăm ngày còn trừ thời gian rời khỏi Li Cách tộc, cũng cũng chỉ có mười ngày! Thời gian mười ngày nàng còn có thể tìm hiểu ra chút gì?

"Dược liệu cỡ nào? Nếu không nhiều lắm mà nói ta nghĩ biện pháp..."

Vân Phong nghe xong tự nhiên cũng không khách khí, đem toàn bộ dược liệu yêu cầu của dược tề biến hình nói mấy lần, tuy rằng phần lớn dược liệu đều không khó tìm đến, nhưng muốn tập hợp toàn bộ đương nhiên phải tốn rất nhiều thời gian, Yên Nhiên nghe xong chỉ cảm thấy có chút đau đầu, dược tề này ít nhất không dưới mười loại, nàng đi chỗ nào tìm cho đủ...

"Chế tạo dược tề biến hình tuy rằng không khó khăn, nhưng nếu muốn tập hợp dược liệu lại có chút khó khăn, ngươi không tập hợp được toàn bộ ta cũng không có biện pháp giúp ngươi."

Yên Nhiên cắn môi không nói, lúc này hai người đã đi vào mảnh đất phồn hoa của Li Cách tộc, người Li Cách tộc lui tới nơi này khá nhiều, rất nhiều cửa hàng thú vị san sát hai bên, rất nhiều người Li Cách tộc ở chỗ này cao giọng bàn luận, cũng có một ít người Li Cách tộc nhìn qua thân phận không thấp ở chỗ này đi dạo.

"Có nghe nói hay chưa, Trạch Nhiên đại nhân lại vì Li Cách tộc chúng ta làm nên sự nghiệp to lớn tiếp theo!"

"Nghe nói a! Trạch Nhiên đại nhân lại giết lui một đám Triều Linh muốn xâm chiếm, Triều Linh cũng thật sự dám, đối thủ là Trạch Nhiên đại nhân còn không đầu hàng, ha ha ha ha!"

Nghị luận rộng rãi truyền đến, Vân Phong tiến gần đến bên kia một chút, Trạch Nhiên mấy ngày này không tới nguyên nhân là bởi vì đánh giặc cùng Li Cách tộc đi? Yên Nhiên nghe xong thì thần sắc âm u rất nhiều, Triều Linh tộc lại bị đánh bại, Trạch Nhiên rốt cuộc vẫn là đứng ở bên phía Li Cách tộc? Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Vân Phong, nói như vậy, Phong Vân là địch hay là bạn?

"Hai tộc Triều Linh cùng Kì Thôn sớm muộn sẽ bị Li Cách chúng ta chiếm lấy, để bọn họ sống đến bây giờ cũng chỉ là kéo dài hơi tàn a! Còn có lá gan dám phản kháng? Hiện tại có Trạch Nhiên đại nhân, Li Cách quả thực như hổ thêm cánh!"

Thần sắc của Yên Nhiên càng ngày càng tối, nhưng cái gì cũng chưa làm khiến Vân Phong không khỏi kính nể vài phần năng lực nhẫn nại của nàng. "Chỉ là đáng tiếc a, Trạch Nhiên đại nhân đến cùng vẫn là người ngoại tộc, không biết có thể vĩnh viễn lưu lại Li Cách hay không, nếu có thể vĩnh viễn lưu lại, chiếm đoạt hai tộc kia cũng là việc sớm muộn rồi!"

"Ha ha ha! Ngươi không biết, vương của chúng ta muốn đem khuê nữ của mình gả cho Trạch Nhiên đại nhân! Lấy này muốn Trạch Nhiên đại nhân ở lại Li Cách tộc!"

"Thật sự? Ha ha, nếu việc này trở thành, thật là đại hỉ sự của Li Cách tộc chúng ta!"

"Ai biết, cũng muốn Trạch Nhiên đại nhân có thể để mắt a!"

Vân Phong nhướng mày, quả nhiên, Trạch Nhiên ở chỗ này được coi trọng vô cùng, coi trọng đến nỗi vương của Li Cách tộc chịu gả nữ nhi, Vân Phong nở nụ cười trầm thấp, nói vậy Trạch Nhiên chắc hẳn sẽ rất bối rối, ha ha, bị vương đuổi theo gả nữ nhi, hắn có lẽ tương đối khó xử đi.

"Phong Vân, ngươi cười cái gì?" Khẩu khí Yên Nhiên có chút không thoải mái, Vân Phong liếc nàng một cái, "Ta chỉ là cười Trạch Nhiên mà thôi."

"Ngươi cảm thấy hai tộc Kì Thôn cùng Triều Linh rất buồn cười đúng không? Hai tộc này sớm hay muộn sẽ bị Li Cách tộc thâu tóm, ngươi là đang cười cái này đi!"

Đỉnh mày Vân Phong nhướng cao, mắt đen nhuộm dần lãnh ý, "Xem ra, chúng ta cũng không cần thiết phải đồng hành rồi, liền từ biệt ở đây." Vân Phong nhìn Yên Nhiên bỗng nhiên đỏ mặt xoay người liền đi, không hề để ý tới. Yên Nhiên cắn môi nhìn bóng dáng Vân Phong rời đi, biết chính mình làm hư hết thảy, lúc trước nàng tìm hiểu tin tức cũng không phải lần đầu tiên nghe đến mấy cái này, nhưng nàng đều nhịn xuống, nhưng hôm nay nghe được Li Cách tộc vương muốn đem nữ nhi gả cho Trạch Nhiên, Yên Nhiên tâm không bao giờ có thể an ổn, đã phẫn nộ tiềm ẩn nhiều ngày trong nháy mắt bùng phát, hết thảy, mọi thứ bị phá hủy trong cơn giận dữ không thể kiểm soát của nàng.

Cũng may Phong Vân không lấy đi năm bình dược tề biến hình dư lại, Yên Nhiên nghĩ đến đây không khỏi thở phào nhẹ nhõm, quan hệ cùng Phong Vân đã tan vỡ, đường về sau hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình, kế hoạch cũng không có đường lui, nàng cần phải trong vòng mười ngày tìm hiểu tin tức có lợi! Yên Nhiên đột nhiên nắm chặt hai tay, có chút oán giận chính mình để tình cảm nắm quyền, khuôn mặt Trạch Nhiên chợt lóe lên trong đầu, Yên Nhiên hung hăng cắn lưỡi, thẳng cho đến khi nếm được hương vị máu tươi, nàng không có dư thừa tinh lực nghĩ đến người khác!

"Chủ nhân, ngươi sớm nên làm như vậy." Thanh âm của Lam Dực từ trong đầu truyền đến, Vân Phong cười ha hả, cùng ma thú khế ước của mình bắt đầu nói chuyện, nàng có khoảng thời gian không cùng bọn họ nói chuyện rồi.

"Lúc này đây là nàng cho ta cơ hội, ngược lại cũng không tệ."

"Tiểu Phong, ta rất nhớ ngươi..." Thanh âm của Yêu Yêu truyền đến, tâm Vân Phong lập tức mềm nhũn, có thể tưởng tượng tiểu loli mở to đôi mắt ngập nước màu lam nhìn người, chu cái miệng nhỏ nói ta nhớ ngươi, trên mặt Vân Phong dạt dào ấm áp, "Ta cũng nhớ Yêu Yêu."

"Thật sự? Khi nào ta mới có thể nhìn thấy Tiểu Phong!" Thanh âm hưng phấn của Yêu Yêu truyền đến, Vân Phong cười ha hả, Lam Dực mở miệng, "Yêu Yêu, hiện tại thời cơ cũng không thích hợp thả ngươi ra, dù sao nơi này là Vô Tận Hải, ngươi đi ra mà nói, tuy rằng nơi này là phía Bắc, nhưng cũng khó bảo toàn sẽ không gặp phiền toái gì."

"Đúng vậy, ngươi liền thành thành thật thật ở lại đó là được rồi, chúng ta cũng đều như thế này." Thanh âm Tiểu Hỏa rõ ràng vui sướng rất nhiều, thân là ma thú hỏa hệ, tuy rằng thả ra cũng không có việc gì, nhưng Tiểu Hỏa rõ ràng không thích nơi này, nhìn ma thú khác cũng giống hắn ở lại Khế Ước Chi Giới, tự nhiên trong lòng thoải mái rất nhiều.

"Hỏa huynh, ngươi thật là..." Thanh âm bất đắc dĩ của Lam Dực vang lên, Vân Phong cũng là bất đắc dĩ, Nhị Lôi lần này ngược lại không tham dự thảo luận, Vân Phong trực tiếp đưa hắn tiến vào Long Điện ở bên cạnh Ngao Kim, tầng thứ năm đã không phát ra bất cứ động tĩnh gì, xem ra đám rồng kia hoàn toàn an phận.

"Chủ nhân kế tiếp định làm như thế nào? Là chờ Trạch Nhiên hay là..."

Vân Phong nghe được Lam Dực nói cười ha ha, "Cũng đã ra ngoài, tự nhiên là không cần chờ hắn, ta cũng nên đi dạo ở chỗ này một chút, có lẽ hôm nay cũng nên rút thời gian, đi vương thất của Li Cách tộc một chuyến."

"Tuy nói có Long Điện, có điều chủ nhân hết thảy cần cẩn thận mọi chuyện."

"Tiểu Phong, nhất định phải cẩn thận, không thể bị thương!"

"Ta nói các ngươi dây dưa không xong! Thực lực của chủ nhân còn có thể bị thương sao!"

Vân Phong nghe thanh âm của ba ma thú, cười ha ha, mắt đen nhìn thoáng qua hướng Bắc bên trong vương thành, đó là nơi có địa thế tối cao trong thành, ở phía trên mảnh đất kia chính là mục tiêu tối nay của nàng, vương cung Li Cách thủ vệ sâm nghiêm, nguy hiểm trùng điệp.

Ban ngày chỉ có thể thám thính một ít da lông mặt ngoài, nếu quyết định tối nay hướng vương cung tìm tòi, đương nhiên không cần quá hao tổn tâm lực (tâm tư + sức lực) vào ban ngày, Vân Phong trở lại chỗ ở của mình vẫn luôn chờ đến màn đêm buông xuống, Yên Nhiên không trở về, xem ra sau khi mình nói những lời kia, Yên Nhiên sẽ không trở lại, như vậy cũng tốt.

Nhìn sắc trời dưới đáy biển dần dần mù mịt, Vân Phong ra cửa hướng phía bắc tản bộ, bóng đêm càng tối tăm tộc nhân đi lại trong vương thành càng thưa thớt, Vân Phong bước chân cũng nhanh hơn rất nhiều, cuối cùng khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống cũng là lúc, chạy tới bên ngoài của lớn của vương cung. Cửa cung tường thành tầng tầng lớp lớp, dựa vào Long Điện di chuyển phỏng chừng ban đêm sợ là lãng phí thời gian, cũng vô cùng có khả năng lãng phí mất cơ hội quan trọng, cũng may Vân Phong đã suy nghĩ chu toàn, ban ngày âm thầm khảo sát một phen, trong vương cung cái khác không có, thủ vệ binh lính nhiều không đếm được, trình độ dày đặc cũng tương đối cao, số lần thay đổi khá thường xuyên, Vân Phong chỉ cần đem Long Điện biến ảo thành hạt bụi bám vào trên người thủ vệ, lại theo thứ tự thay đổi, đương nhiên có thể nhanh chóng thuận lợi tiến vào bên trong vương cung.

Hết thảy đều vô cùng thuận lợi, không có một thủ vệ nào phát hiện một hạt bụi chậm rãi di động theo bọn họ mỗi lần giao tiếp, một người lại một người, càng thêm tiếp cận đến bên trong khu vực trung tâm của vương cung, càng đến gần nơi này Vân Phong cũng cảm giác được rõ ràng, trừ bỏ thủ vệ bên ngoài, càng nhiều hơi thở mịt mờ ẩn nấp trong đó, thực lực toàn ở phía trên nàng! Những khí tức này quét qua mọi khu vực như một radar, nếu dùng không gian phong tỏa, rất khó ở trước mặt những hơi thở này bình yên đi qua.

"Nơi này cao thủ ngược lại không ít." Mộc Thương Hải vẻ mặt nghiêm túc đứng ở một bên, một đường tiến vào, đã có không dưới mười khí tức mạnh mẽ đảo qua Long Điện, này còn chưa tới trung tâm của vương cung, trung tâm khu vực chỉ sợ sẽ thêm nữa!

"Li Cách tộc chỉ sợ cũng kinh hồn táng đảm, đêm không thể say giấc." Vân Phong lạnh lùng cười, Kì Thôn tộc và Triều Linh tộc tuy rằng không sánh bằng Li Cách tộc, nhưng hai tộc cộng lại tất nhiên không thể khinh thường, bị bao vây bởi hai tộc đồng lòng muốn xâm chiếm mình, Li Cách tộc nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa. Chỉ có điều cho dù cẩn thận, chung quy cũng có lỗ hổng, hơi thở mạnh mẽ đảo qua Long Điện không biết bao nhiêu lần, Long Điện vẫn như cũ không bị phát hiện, Vân Phong không khỏi cảm thán, quả nhiên là đồ tốt, có Long Điện chính mình gần như tương đương với vô hình rồi.

"Gần tới trung tâm khu vực rồi!" Vân Phong mắt đen sáng ngời, điều khiển Long Điện thoát ly, một hạt bụi chậm rãi bồng bềnh trong không trung, thủ vệ luân phiên đến nơi này, nhưng bên trong khu vực thủ vệ cũng không thể tiến vào.

Hạt bụi chậm rãi từ không trung tiến lên, quả nhiên, trong lúc này khí tức cường giả thăm dò vẫn luôn không đứt đoạn, tương đối dày đặc, Vân Phong không khỏi tặc lưỡi, nếu không có thủ đoạn đặc thù thật đúng là không thể lẻn vào, phòng thủ của Li Cách tộc thật sự quá nghiêm mật.

Long Điện di chuyển tốc độ quá mức chậm chạp, tuy đã tiến vào trung tâm khu vực, nhưng với tốc độ như vậy vẫn sẽ lãng phí thời gian, "Thế nhưng lại có người đến a..." Vân Phong lẩm bẩm tự nói, tới là bất cứ người nào của vương thất Li Cách tộc đều tốt!

Một thân ảnh từ bên ngoài cửa chính đi nhanh vào, Vân Phong chỉ nghe được thanh âm bên ngoài truyền rõ ràng vào Long Điện, "Trạch Nhiên đại nhân!"

Trạch Nhiên?! Vân Phong kinh ngạc, Mộc Thương Hải cũng là cả kinh, lúc này Trạch Nhiên còn tới vương cung làm gì? Vân Phong lập tức điều khiển Long Điện lại gần, Trạch Nhiên bước qua, một hạt bụi liền thuận thế bám vào phía trên ống tay áo của hắn, yên tĩnh bất động.

"Đã trễ thế này hắn còn đến vương cung, có khả năng vương thất Li Cách tộc có việc muốn nói." Mộc Thương Hải ở một bên mở miệng, nhìn thoáng qua thần sắc Vân Phong phát hiện nàng cũng không có gì dị thường, Vân Phong nhíu mày, "Rất nhanh sẽ rõ ràng là chuyện gì, ta vẫn luôn cảm thấy trong lòng Trạch Nhiên có việc chưa nói."

Hai mắt dị sắc của Mộc Thương Hải chợt lóe, không hề mở miệng, một đạo kim quang bỗng nhiên xuất hiện ở tầng thứ hai, Vân Phong kinh ngạc, Sắc Kim đại thúc sao lại tới?

"Ta vừa rồi tựa hồ nghe đến tên của tiểu tử kia?" Ngao Kim nhìn Vân Phong, Vân Phong gật gật đầu, đem tình huống trước mắt nói qua một chút, Ngao Kim nghe xong lạnh lùng cười, "Tốt, lão tử cũng muốn biết thời gian như vậy, hắn tới vương cung Li Cách tộc là có việc quan trọng gì muốn nói!"

Vân Phong nhìn thần sắc của Ngao Kim, hoài nghi mở miệng, "Ta muốn hỏi lần trước, Sắc Kim đại thúc hình như có ý kiến với Trạch Nhiên?"

Ngao Kim nhướng mày, "Ý kiến?"

Vân Phong nghĩ nghĩ, "Nói cách khác, sau khi Sắc Kim đại thúc ngươi nhìn thấy Trạch Nhiên, tựa hồ luôn có loại địch ý mơ hồ? Chẳng lẽ Sắc Kim đại thúc và Trạch Nhiên trước kia từng gặp nhau?"

Ngao Kim kim đồng chợt lóe, "Ta có thể cùng kia tiểu tử kết giao cái gì? Nha đầu, ngươi suy nghĩ nhiều."

Vân Phong trong nội tâm dấu chấm hỏi không giảm, có điều xem Ngao Kim không quá nguyện ý tiếp tục mở miệng cũng không hề hỏi nhiều. Trạch Nhiên một đường hướng chỗ sâu trong khu vực trung tâm rảo bước tiến lên, tốc độ vô cùng nhanh chóng dáng vẻ cực kì vội vàng, Vân Phong hồ nghi, vội vã như vậy là muốn làm gì?

"Là Trạch Nhiên sao?" Một đạo thanh âm truyền vào, lộ ra uy nghiêm vô tận cùng áp lực trăm lượng, ba người Vân Phong, Ngao Kim và Mộc Thương Hải sắc mặt đều biến đổi! Cái này tám chín phần chính là Li Cách tộc vương!

"Là ta." Trạch Nhiên mở miệng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không chút nào bị áp bách sợ hãi bởi thanh âm kia, bên trong truyền ra một tiếng cười khẽ, "Vào đi."

Trạch Nhiên đẩy cửa mà vào, Vân Phong lập tức cảm giác được mấy đạo khí tức cường giả âm thầm lần nữa xẹt qua Long Điện, Ngao Kim nhíu mày, "Quả nhiên là sợ chết, chung quanh bố trí nhiều cao thủ cường giả như vậy ."

Trạch Nhiên đẩy cửa vào, mắt đen nhìn lướt qua trong phòng, tản bộ đi vào, từng đạo khí tức lướt qua thân thể hắn, Trạch Nhiên không lưu tâm, biểu tình trên mặt không thay đổi chút nào. "Mau vào, đã trễ thế này còn gọi ngươi tới, không quấy rầy ngươi đi." Một vị nam nhân trung niên tóc hoa râm vẻ mặt vui vẻ, biểu tình của Trạch Nhiên vẫn như cũ không thay đổi, chỉ là đi tới, "Vương bảo ta có chuyện gì sao?"

Nam nhân rung niên cười ha hả, buông việc mình đang làm trong tay, "Ngồi xuống nói, đứng đấy nói chuyện ta nhìn ngươi mệt mỏi."

Trạch Nhiên theo lời ngồi xuống, nam nhân trung niên nhàn nhạt quét mắt liếc Trạch Nhiên một cái, "Ta nghe nói hôm nay hài tử Vũ Lạp kia lại bị ngươi đuổi đi?"

Thần sắc Trạch Nhiên khẽ nhúc nhích, "Cũng không có đuổi nàng, là nàng tự mình đi."

Nam nhân trung niên cười ha ha, "Tốt một cái không có đuổi nàng, nếu như không phải ngươi nói gì đó, nàng có thể khóc nháo chạy đến chỗ ta? Lại để cho người làm phụ vương như ta xử lý ngươi?"

Không khí bỗng nhiên có chút lạnh, mà ở bên trong Long Điện Vân Phong càng kinh ngạc, Trạch Nhiên lại có thể đuổi nữ nhi của Li Cách tộc vương ra ngoài? Cái người kêu Vũ Lạp hẳn cũng rất được sủng ái đi, bằng không cũng sẽ không hơn nửa đêm kêu Trạch Nhiên đến, cảnh cáo một phen.

"Tiểu tử này ngược lại rất nhiều hoa đào thối." Ngao Kim lạnh lùng cười, Vân Phong không khỏi muốn cười, nói đến hoa đào thối trên người Sắc Kim đại thúc cũng không ít, những thiếu nữ Long tộc đó không hẳn hướng tới hắn, đặc biệt là Tiểu Linh, chẳng qua hắn chưa bao giờ nhận ra thôi.

"Có thể gặp phiền toái hay không ?" Mộc Thương Hải ở một bên mở miệng, tuy rằng không phải chính miệng Trạch Nhiên đuổi người, nhưng lại khiến cho nữ nhi của vương hết sức khó coi.

"Ta ngược lại không biết hắn khi nào biến thành bắt đầu lạnh nhạt rồi." Vân Phong nói nhỏ, ở trong đầu Vân Phong Trạch Nhiên vẫn luôn là thiếu niên như ánh mặt trời, nói chuyện sẽ không quá cứng rắn chính mình tuyệt đối sẽ kiên trì, đối đãi với người khác phái cũng không lạnh nhạt như hiện giờ, cho dù không thích đối phương cũng sẽ không thương tổn quá mức, xem ra thời gian mài giũa chung quy đã thay đổi vài thứ.

"Vương, ta đã sớm nói qua sẽ không ở lại nơi này lâu dài." Trạch Nhiên mở miệng, thần sắc của nam nhân trung niên đột nhiên tối sầm, sau đó từ từ thở dài, "Trạch Nhiên, thật sự không hề suy xét? Vũ Lạp là nữ nhi ta yêu nhất, ta đem nàng gả cho ngươi cũng đại biểu thành ý của ta đối với ngươi, trong số những người ngoại tộc, ta coi trọng nhất cũng chỉ có ngươi."

Trạch Nhiên ngồi ở chỗ kia thật lâu chưa mở miệng, bàn tay hung hăng nắm chặt, nếu như hắn không nói ra lý do có thể khiến Li Cách tộc hết hy vọng, hắn sẽ không thể đi được. "Nàng không nói cho ngươi lý do vì sao ta rời đi sao?"

Nam nhân trung niên nghe xong cười, "Hài tử Vũ Lạp kia chỉ lo lên án ngươi không phải, điểm này thế nhưng lại chưa nói, như thế nào, ngươi có lý do gì cự tuyệt nữ nhi của ta?"

Vân Phong nghe có chút khẩn trương, xem ra Li Cách tộc vương đã giảm xuống tư thái mời Trạch Nhiên, nếu như Trạch Nhiên không nói ra lý do chính đáng, chẳng khác nào là miệt thị ý tốt của Li Cách tộc vương, đến lúc đó Trạch Nhiên nhất định phải cưới cái người kêu Vũ Lạp, nói cách khác...

Kim đồng của Ngao Kim hơi nheo lại, biểu tình cực kỳ lạnh lẽo, tựa hồ đoán trước Trạch Nhiên sẽ nói gì, thanh âm của Trạch Nhiên từ bên ngoài truyền rõ ràng vào Long Điện.

"Ta đã có thê tử, đương nhiên không có khả năng cưới nữ nhi của vương."

Lấy vợ? Vân Phong kinh ngạc, Mộc Thương Hải cũng hơi giật mình, ánh mắt theo bản năng nhìn thoáng qua Vân Phong, bên trong kim đồng của Ngao Kim vô cùng giận dữ, nếu như tiểu tử này dám nói tên của nha đầu, hắn chắc chắn lột da của hắn!

"Cưới vợ tính là gì! Cũng không ảnh hưởng Vũ Lạp trở thành nữ nhân của ngươi!" Nam nhân trung niên cười ha ha, Trạch Nhiên lần thứ hai mở miệng, "Không chỉ như thế, ta còn có một hài tử chưa ra đời."

"Cái gì!" Biểu tình nam nhân trung niên cuồng nộ, nhưng cuối cùng khắc chế chính mình, híp mắt hỏi, "Ta hy vọng này cũng không phải lý do để ngươi thoái thác, Trạch Nhiên."

Trạch Nhiên cười ha hả, "Nếu như Vương không tin, có thể đến Vạn Thú Sơn Mạch hỏi thăm ma thú một chút, tự nhiên biết được."

Nam nhân trung niên nghe đến đó, mắt lộ chút hung quang, nhưng cuối cùng bị hắn hoàn toàn áp xuống, Trạch Nhiên chậm rãi đứng dậy, "Ta tự biết Li Cách tộc đối với huyết mạch yêu cầu cao, vương có thể nhìn trúng đã là vinh hạnh của ta, chỉ là ta căn bản không xứng với Vũ Lạp."

Trầm mặc, yên tĩnh.

"Ngươi trở về đi." Nam nhân trung niên phất tay, Trạch Nhiên khẽ gật đầu xoay người rời đi, chẳng qua khi rời đi cũng là lúc bàn tay nắm chặt, xoay người nháy mắt ngũ quan như ánh mặt trời đã là một tầng mây đen dày đặc, Trạch Nhiên rời đi nhanh chóng, nỗi lòng phiền loạn, nhưng hắn lại không biết lời nói không hề giữ lại vừa rồi được một người nghe vào trong tai, người hắn hy vọng nàng không biết được nhất.

"Có hài tử? Cùng tộc ma thú?" Vân Phong kinh ngạc, có chút không có cách nào tiếp nhận sự thật này, Mộc Thương Hải cũng là trợn mắt há hốc mồm, sắc lạnh trên mặt Ngao Kim hơi hơi giảm xuống, chậm rãi mở miệng, "Nha đầu, khí tức ma thú trong thân thể hắn có thể tự nhiên giao hòa cùng khí tức nhân loại, cái này chỉ đại biểu một điều."

Vân Phong quay đầu nhìn Ngao Kim, mắt đen thanh triệt tràn ngập khó hiểu, kim đồng Ngao Kim tối sầm lại, "Hắn đã từng cùng giống cái trong tộc ma thú... Giao phối qua."

"Cái, cái gì...?" Vân Phong có chút hoảng thần, giao phối cùng giống cái ma thú? Trạch Nhiên hắn...

"Có thể hay không nghĩ sai chỗ nào rồi?" Mộc Thương Hải có chút không lấy lại tinh thần, Ngao Kim lạnh lùng mở miệng, "Lão tử cái gì không gặp qua, như thế nào sẽ tính sai! Hơi thở ma thú trong cơ thể của tiểu tử kia cũng đủ chứng minh điểm này!"

Mộc Thương Hải trong lòng hiểu rõ, trách không được Ngao Kim nhìn thấy Trạch Nhiên sẽ phẫn nộ như vậy, trách không được sẽ nói ra những lời nói kia... Trách không được nói hắn không có tư cách...

"Trạch Nhiên không thích ma thú." Vân Phong sắc mặt âm trầm, "Hắn vẫn luôn không muốn nói sự tình đã xảy ra ở Vạn Thú Sơn Mạch, mỗi khi nói đến chuyện trải qua ở Vạn Thú Sơn Mạch hắn đều sẽ trốn tránh, nếu như hắn thật thích ma thú... Ở bên nhau, tuyệt đối sẽ không phải biểu tình như vậy!"

"Nha đầu, ngươi chẳng lẽ còn tưởng rằng ma thú sẽ cường hắn không thành!" Ngao Kim lớn tiếng rống, Vân Phong nhìn Ngao Kim, "Sắc Kim đại thúc, ngươi cho rằng Trạch Nhiên sẽ chủ động cùng ma thú giao hảo sao!"

Ngao Kim sửng sốt, biểu tình của tiểu tử kia ngày hôm qua đã chứng minh hết thảy, hắn cũng vô cùng thống khổ. Ngao Kim không nói lời nào, Vân Phong rũ mắt xuống, "Đây là chuyện của Trạch Nhiên, ta đương nhiên không có tư cách quản nhiều, nhưng nếu thật sự có ai khinh nhục bằng hữu của ta, Vân Phong ta sẽ không bỏ qua!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro