Chương 132: Để lỡ mất là hối tiếc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta by: Helen

Dương quang thiếu niên đã trưởng thành nghe được Vân Phong giới thiệu không khỏi nhẹ giọng cười, trong mắt mang theo một chút ấm áp. Yên Nhiên cười ha ha, đôi mắt mang ý cười nhìn về phía Trạch Nhiên, "Trạch Nhiên... Tên của ngươi thật dễ nghe."

"Ngươi là..." Trạch Nhiên thấy Yên Nhiên quen thuộc với Vân Phong bộ dáng nghi hoặc nhìn mắt Vân Phong, Vân Phong vừa muốn nói chuyện Yên Nhiên đã mở miệng, "Ta là bằng hữu của Phong Vân, tên gọi..." Vân Phong quét mắt liếc Yên Nhiên một cái không nói thêm gì, mà Trạch Nhiên lại như có điều suy nghĩ, nếu thật là bằng hữu của Vân Phong tại sao lại không biết tên thật của nàng?

"Ta đã biết." Trạch Nhiên nhanh chóng đánh gãy lời tự giới thiệu của Yên Nhiên, hai mắt nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong đương nhiên cũng biết Trạch Nhiên có ý tứ gì, nhiều năm không gặp như vậy hai người ở chỗ này tất nhiên sẽ có nhiều lời muốn nói, nhưng có Yên Nhiên ở đây, quá mức vướng bận.

"Ngươi không phải vội vã muốn đi gặp người?" Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, Yên Nhiên sửng sốt, "Cái kia... Không phải nói chúng ta tốt nhất đừng rời khỏi nơi này sao... Ta cũng không phải rất gấp..."

"Hiện tại có thể tùy ý đi lại, không sao, người của ta sẽ đi theo ngươi." Trạch Nhiên mở miệng, "Đã có việc vẫn là trước làm cho thỏa đáng."

Yên Nhiên xấu hổ đứng ở đó, có chút tiến thoái lưỡng nan, nàng cảm giác bọn họ cố ý tách rời mình, hiện tại nàng không muốn rời đi nhưng lời nói lúc trước không thể rút lại, nàng mạnh mẽ lưu lại nơi này có chút không biết điều, Yên Nhiên nhìn mắt Trạch Nhiên, nàng không muốn khiến Trạch Nhiên sinh ra cảm giác xấu với mình.

"Ta đây liền đi ra ngoài trước, rất mau trở lại." Yên Nhiên cười nhạt một tiếng với Trạch Nhiên, xoay người đi ra ngoài, đợi sau khi Yên Nhiên rời khỏi Trạch Nhiên nhíu mày, "Nàng tại sao lại đi theo ngươi? Xem bộ dáng của nàng dường như trong lòng có rất nhiều sự tình, nàng có thể hay không đối với ngươi..."

Vân Phong cười ha hả, "Không sao, nhiều nhất là lợi dụng nhau mà thôi, ta không thiệt thòi."

Trạch Nhiên chuyên chú nhìn Vân Phong, "Nhiều năm không gặp như vậy, thực lực của ngươi lại tiến bộ vượt bậc, ta tự biết so ra kém ngươi, nhưng hiện thực không khỏi khiến ta thất vọng một chút."

Vân Phong cười, "Để ý chuyện này làm gì, hiện tại thực lực của ngươi cũng đủ rồi."

Không đủ, còn lâu mới đủ! Ta vẫn không đủ để bảo hộ ngươi! Trạch Nhiên trong lòng yên lặng nói nhỏ một câu, Vân Phong mở miệng, "Cũng nên nói cho ta biết, vì cái gì ngươi sẽ xuất hiện ở chỗ này, đoạn thời gian trước ta từ trong miệng phụ thân nghe nói ngươi tiến vào Vạn Thú Sơn Mạch rèn luyện, giờ phút này ngươi một thân nhân loại lại rõ ràng có khí tức của ma thú, là gặp được kỳ ngộ ở đó?"

Trạch Nhiên mím môi, "Muốn nói, nhưng tốn rất nhiều thời gian."

Vân Phong cười, "Ta có rất nhiều thời gian."

Trạch Nhiên cười nhạt, đơn giản nói ra chuyện trải qua trong vài thập niên của mình, hắn nói rất ngắn gọn, vài thập niên trải qua trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã nói xong, tuy chỉ là những câu đơn giản, nhưng Vân Phong lại nghe ra đằng sau những thứ đơn giản này sẽ kinh tâm động phách như thế nào, những điều Trạch Nhiên trải qua chỉ sợ không kém chính mình.

"Nếu không nhờ kinh nghiệm trong Vạn Thú Sơn Mạch, chỉ sợ thực lực hiện tại của ta chỉ có thể là cấp bậc Tôn Giả." Trạch Nhiên cười khổ, hắn kỳ thật có lẽ thấy đủ rồi, có thể có được thực lực Tôn Thần như hôm nay, dựa theo thiên tư ban đầu của hắn bất kể như thế nào không đến cấp bậc như vậy, cũng coi như là ông trời ban tặng cho hắn.

Về việc trong Vạn Thú Sơn Mạch thực lực của Trạch Nhiên rốt cuộc vì sao mà biến hóa phi thường như vậy, điểm này Trạch Nhiên tựa hồ không muốn nhắc tới, Vân Phong cũng không hỏi lại, nàng không bao giờ cưỡng cầu, Trạch Nhiên nguyện ý nói tự nhiên sẽ mở miệng. Mặc kệ là gì, ít nhất có ích không hại tới Trạch Nhiên, chẳng qua thể chất của hắn cũng xảy ra biến hóa căn bản, hoặc là lí giải giống với Vân Phong, trong cơ thể Vân Phong tồn tại một luồng hơi thở ma thú có thể tự do thay đổi, mà trong thân thể Trạch Nhiên luồng hơi thở ma thú này càng thêm tương thích, Trạch Nhiên có thể tùy ý điều khiển, có thể cùng bản thân nhân loại chuyển đổi hơi thở, quan trọng hơn là có thể dung hợp lẫn nhau cùng hơi thở của nhân loại.

Có thể vì điểm dung hợp này, khiến Trạch Nhiên được hưởng lợi một cách căn bản, thân thể và thực lực đều phát sinh biến hóa căn bản, trùng kích đến cấp bậc Tôn Thần hiện giờ. Khi Vân Phong muốn lãnh giáo Trạch Nhiên làm như thế nào để hai loại hơi thở bình an dung hợp bên nhau, Trạch Nhiên lại luân phiên cười khổ, "Có nhiều thứ, không biết cũng tốt." Đây là câu trả lời của Trạch Nhiên, Vân Phong nghe xong cũng không hỏi lại.

"Sau khi ngươi rời khỏi Vạn Thú Sơn Mạch, liền trực tiếp tới Vô Tận Hải?"

Trạch Nhiên cười ha ha, "Ta rời khỏi Vạn Thú Sơn Mạch, trở về Xuân Phong Trấn một chuyến, sau khi biết được Vân bá phụ rời đi Xuân Phong Trấn, chung quy cảm thấy có chút không yên tâm, liền đi tìm Vân Thăng đại ca, mới biết được một chút sự tình của Vân gia các ngươi, hiện tại ngẫm lại, ta thật đúng là tiểu tử nghèo đụng tới công chúa."

Vân Phong bất đắc dĩ, huyết mạch của Vân gia thực sự rất đặc biệt, quá khứ xa xôi trước đó địa vị đương nhiên không tầm thường, nhưng những thứ đó ở trong lòng Vân Phong đều không tính là gì, "Công chúa cái gì, người với người đều giống nhau, huyết mạch, địa vị, cái này không quan trọng."

Trạch Nhiên ngẩn ngơ nhìn Vân Phong trong chốc lát, "Ân, hoàn toàn chính xác, những thứ này đều không trọng yếu."

"Làm sao lại nghĩ đến Vô Tận Hải?" Vân Phong nhướng mày, Trạch Nhiên ngẩn ra, thần sắc bỗng nhiên trầm xuống vài phần, "Tới nơi này chỉ là vì một vài việc..., vốn nghĩ muốn đi Nội Vực tìm ngươi, xem có thể giúp đỡ Vân gia được không."

Trái tim Vân Phong ấm lên, có thể gặp được một người bạn như vậy thật là may mắn của đời người, "Cảm ơn, Trạch Nhiên."

Trạch Nhiên cười ha hả, "Không cần cảm ơn ta, khoảng thời gian niên thiếu chung quy ta không quên được, ta là bằng hữu đầu tiên của ngươi, ngươi cũng bằng hữu đầu tiên của ta." Người quan trọng nhất.

"Chuyện của ngươi nếu như ta có thể giúp được cứ việc nói, ngươi tới Vô Tận Hải có nơi nào ta có thể giúp được không?" Vân Phong mở miệng, Trạch Nhiên nhíu mày, "Không cần, những việc này ta tự mình làm là được rồi."

"Cái gì đây! Giúp đỡ bằng hữu là thiên kinh địa nghĩa (đạo lí hiển nhiên)! Cũng là việc ta nên làm!" Vân Phong trước sau cảm thấy kì lạ, trong lòng Trạch Nhiên dường như có một góc không muốn bị chạm tới, đặc biệt là về đoạn thời gian kia trải qua trong Vạn Thú Sơn Mạch, hắn một chút cũng không muốn nhắc tới, tuy rằng Vân Phong sẽ không hỏi lại, nhưng trong lòng ít nhiều có chút lo lắng. Có thể hay không là Trạch Nhiên gặp phải phiền toái lớn, không muốn liên lụy đến mình?

"Thật sự không cần, đúng là một vài sự tình mà thôi." Trạch Nhiên nhàn nhạt mở miệng lập tức chuyển chủ đề, "Nghe nói Li Cách tộc bên này yêu cầu đồ vật của ta, nghĩ rằng xử lý nhanh chút cho xong, liền đi tìm ngươi, lại không nghĩ rằng ngươi cũng đến nơi này." Trạch Nhiên vui mừng cười cười, Vân Phong cũng không nghĩ đến lại gặp hắn ở chỗ này.

"Xem ra địa vị của ngươi ở Li Cách tộc dường như rất cao?"

Trạch Nhiên cười, "Chẳng qua giúp vương thất Li Cách tộc làm vài việc, đạt được một chút coi trọng mà thôi."

"Vương thất Li Cách tộc cũng sẽ trọng dụng người ngoại tộc? Khí tức trong cơ thể của ngươi và hải tộc không giống nhau, vương thất Li Cách tộc cũng sẽ hạ cảnh giác trọng dụng?"

Trạch Nhiên cười ha hả, "Vô Tận Hải đối với nhân loại cực độ bài xích, nhưng chung quy nơi này là lãnh địa ma thú, cho dù không phải hải tộc ở chỗ này cũng có thể sinh tồn, chẳng qua trên đất bằng cũng không có mấy ma thú muốn chạy đến đáy biển sinh tồn."

Vân Phong minh bạch, nói đến cùng đều là ma thú, bài xích cũng chỉ là nhân loại thôi, cho dù hải tộc lên trên đất bằng những ma thú này cũng sẽ không quá mức xa lánh. "Tâm phòng bị đương nhiên là có, bất quá có thể là biểu hiện của ta không tồi, lại không có ý gì khác, vương thất Li Cách tộc cũng tương đối yên tâm."

"Ở chỗ này có tìm được đồ vật ngươi cần không vậy?"

Trạch Nhiên thở dài, "Không có, vật kia cũng không ở bên trong vương thành, muốn ở địa bàn Li Cách tộc cẩn thận tìm kiếm, chung quy ta phải có danh hào mới được, lúc này mới nghĩ phải có mối quan hệ tốt với vương thất Li Cách tộc."

"Hiện tại xem ra thành quả của ngươi không tồi, vị kia đón tiếp chúng ta đến nơi đây rất là cung kính."

Trạch Nhiên ngượng ngùng cười, "Ngươi tới nơi này làm chuyện gì, ta giúp ngươi được không?"

Vân Phong cười ha hả, không e dè đem kế hoạch của mình nói với Trạch Nhiên, trong đó bao gồm cả Huyết Hồn còn có tin tức mảnh vỡ bản đồ, đối với Trạch Nhiên không giấu giếm gì, giao tình giữa hai người cũng không phải là một hai ngày.

"Nói như vậy, Yên Nhiên kia là người Kì Thôn tộc, trách không được ngươi trước đó nói nhiều nhất là lợi dụng lẫn nhau, nàng quả nhiên là muốn tính kế ngươi." Trạch Nhiên sắc mặt âm trầm, Vân Phong lại cười khẽ, "Không sao, nàng tính kế ta ta cũng chưa chắc không tính kế nàng."

"Hiện tại thân phận của ta cũng có thể giúp đỡ ngươi vài phần, thật sự là quá tốt." Trạch Nhiên cười thư thái, Vân Phong mắt đen thanh tịnh nhìn hắn, "Trạch Nhiên, chuyện của ngươi thật không cần ta hỗ trợ sao? Có phải là có chuyện gì làm ngươi bối rối?"

Trạch Nhiên mắt đen ngẩn ra, sau đó đem ánh mắt dời đi, Vân Phong lập tức biết trong lòng Trạch Nhiên đích thực như nàng suy nghĩ, "Vài thập niên này ngươi tất nhiên đã trải qua không ít, gặp cái gì cũng chỉ có mình ngươi biết được, ta không thể giúp ngươi được gì, nhưng ta là bằng hữu của ngươi, sẽ vì ngươi mà lo lắng."

Trạch Nhiên mắt đen trầm xuống, tay dùng sức cào tóc mình, "Không phải, ta cũng không phải đề phòng ngươi, Vân Phong, ta đề phòng tất cả mọi người sẽ không đề phòng ngươi! Chỉ là... Chỉ là chuyện này... Ta, ta..."

Vân Phong đây là lần đầu chứng kiến bộ dáng hoảng loạn của Trạch Nhiên, hắn là một nam nhân thẳng thắn, cũng là một nam nhân ấm áp như ánh mặt trời, lời hắn nói Vân Phong không có bất cứ hoài nghi gì, "Được, ta đã biết, ta không hỏi nữa, chỉ có điều ta vẫn là câu nói đó, chỉ cần ngươi nói, ta tất nhiên hỗ trợ đến cùng!"

Trạch Nhiên giật mình sững sờ một lát bất đắc dĩ thở dài, "Chuyện của ta thế nào đều được, hiện tại chuyện của ngươi quan trọng nhất." Điều chỉnh một chút tâm tình của mình, Trạch Nhiên cười sáng sủa, "Ta có thể giúp gì cho ngươi, nói cho ta biết!"

Vân Phong cười vui vẻ cũng không hề từ chối, có Trạch Nhiên giúp đỡ mình thật không thể nào tốt hơn, ban đầu chính là muốn phân hoá nội bộ Li Cách tộc, Trạch Nhiên nếu có tiếp xúc cùng vương thất còn chiếm được tín nhiệm của vương thất, kế hoạch tiếp theo cũng như hổ thêm cánh.

"Để phân hoá nội bộ Li Cách tộc, tất nhiên phải từ mâu thuẫn của bọn họ, như vậy, ta lúc này đây trở về giúp ngươi thám thính một chút tin tức bên trong vương thất, trước kia ta căn bản không quan tâm loại chuyện này cho nên cũng không lưu tâm, nhưng mặt ngoài vương thất Li Cách tộc hòa thuận, không hẳn bên trong cũng như thế."

"Làm phiền ngươi rồi, bất quá hết thảy đều phải lấy an toàn của chính ngươi làm đầu, đừng khiến cho Li Cách tộc cảnh giác."

"Yên tâm đi." Trạch Nhiên đứng lên, "Yên Nhiên kia phỏng chừng liền lập tức trở về, nếu như nàng muốn lợi dụng quan hệ giữa ngươi và ta, ngươi không cần để ý tới."

Vân Phong gật đầu, Trạch Nhiên mở miệng lần nữa, "Qua mấy ngày ta lại đến, đến lúc đó ngươi lại nói cho ta bước tiếp theo làm như thế nào, nàng vẫn là nên ít tiếp xúc với Yên Nhiên, tính cách Kì Thôn tộc rất giảo hoạt, có khi bọn họ thậm chí sẽ vì lợi ích của mình mà không màng đến mặt khác, tuy rằng ngươi đối với nàng có ân cứu mạng, cũng phải cẩn thận phòng bị."

"Đã biết." Vân Phong cười gật đầu, Trạch Nhiên lúc này mới xoay người rời đi, Vân Phong nhìn theo, Trạch Nhiên mang theo binh lính một mực trong coi cửa ra vào, Vân Phong hiểu ý cười, hắn cũng biết chính mình không ngồi yên được, tất nhiên sẽ lại đi tra xét một phen. Nghĩ đến Ngao Kim cùng Mộc Thương Hải, Vân Phong vốn là muốn để cho ba người này gặp nhau một lần, Trạch Nhiên với Ngao Kim hẳn là không xa lạ, hai người đã từng gặp mặt ở Xuân Phong Trấn, ngược lại là Mộc Thương Hải, Trạch Nhiên hoàn toàn không biết. Mà thôi, hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt để gặp mặt, chờ đến lúc làm thỏa đáng những chuyện nơi đây Long tộc an cư ở chỗ này, đến lúc đó gặp lại cũng không muộn.

Quả nhiên như lời Trạch Nhiên nói, hắn rời đi không bao lâu Yên Nhiên liền thở hổn hển chạy về, "Trạch Nhiên đâu?" Yên Nhiên sau khi trở về không thấy được Trạch Nhiên rất là thất vọng, sau khi ngồi xuống liền vội vàng hỏi Vân Phong, Vân Phong nhàn nhạt nhìn lướt qua, "Vừa mới đi."

"Thật sao!" Yên Nhiên nghe xong vốn là muốn lập tức đuổi theo, nhưng lại cắn môi bắt mình ngồi như vậy, "Thật là đáng tiếc... Vốn còn tưởng rằng có thể gặp mặt một lần..."

"Thấy hắn làm gì?" Vân Phong nhướng mày, Yên Nhiên sắc mặt bỗng nhiên đỏ lên, "Không phải! Ta là nói, hắn nhìn qua rất ưu tú, chính là muốn cùng người mạnh mẽ như vậy tiếp xúc một chút, cũng là tốt!"

"Ồ, là như thế này." Vân Phong ý vị thâm trường nói một câu, nhìn thần sắc mất hồn mất vía của Yên Nhiên minh bạch vài phần, nếu như Trạch Nhiên cũng thích nàng như thế, nàng ngược lại có thể tác hợp đoạn nhân duyên này, nhưng Trạch Nhiên rõ ràng có cảm xúc đối lập với nàng, Yên Nhiên nếu thích Trạch Nhiên mà nói, nàng chính là muốn nhắc nhở Yên Nhiên một chút rồi.

"Hơi thở trên người hắn không giống với hải tộc, Phong Vân ngươi rốt cuộc là tại sao lại trở thành bằng hữu của hắn?" Yên Nhiên tò mò hỏi một câu, Vân Phong cười nhạt một tiếng, không thể chờ đợi nổi muốn bắt đầu tìm hiểu rồi, như vậy cũng tốt, có mấy lời vẫn là sớm nói rõ để ngừa hậu hoạn.

"Hắn không phải là người hải tộc, thời điểm còn nhỏ ngẫu nhiên mới kết bạn cùng hắn, từ đây trở thành bạn tốt. Chỉ có điều về sau không thể nào gặp mặt, không nghĩ tới hắn cũng đến nơi này."

"À... Thì ra là như vậy..." Đôi mắt Yên Nhiên viết rõ đáng tiếc không phải là hải tộc, "Bất quá khí tức của hắn cực kì bá đạo, hẳn là thành viên của một gia tộc cường hãn trên đất liền." Gò má Yên Nhiên nhanh chóng nhiễm đỏ, đáy lòng cũng đột nhiên sinh ra cảm giác sùng bái, nghĩ đến bộ dạng phong độ nhẹ nhàng của Trạch Nhiên, Yên Nhiên chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài phần.

"Đích thực là như vậy, thực lực của hắn cũng không phải cường hãn bình thường, trong tộc cũng có bạn lữ của mình."

"Cái gì! Bạn lữ?!" Yên Nhiên kinh ngạc không thôi, đôi mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, "Nếu hắn thực sự có bạn lữ, cũng không có khả năng một mình tới nơi này, Phong Vân, đây là chính miệng hắn nói sao?"

Vân Phong cười ha hả, "Là chính miệng hắn nói, vừa rồi ta cùng hắn nói rất nhiều chuyện, nhưng hầu hết đều xoay quanh giống cái trong lòng hắn."

Yên Nhiên sắc mặt cứng đờ, chỉ cảm thấy đầu ong một tiếng, bạn lữ, làm sao lại có bạn lữ rồi... Nói như vậy, nàng chẳng phải là không có bất cứ cơ hội nào rồi? Vân Phong nhìn biểu tình của Yên Nhiên tiếp tục mở miệng, "Hắn lần này tuy là độc hành, nhưng tới nơi này cũng là vì chí ái trong lòng, hắn từ trước đến nay là một người trọng tình cảm, tìm được người trong lòng ta cũng vì hắn cảm thấy cao hứng."

Yên Nhiên trầm mặc không nói, Vân Phong thấy nàng như thế biết rõ lời của mình đã có tác dụng, "Ngươi làm sao vậy?"

Yên Nhiên ngẩng đầu, có chút xấu hổ cười cười, "Không, không có gì... Ta, ta đi về trước nghỉ ngơi một lát." Vân Phong gật đầu, nhìn bóng dáng thương tâm của Yên Nhiên không khỏi than nhẹ một tiếng, như vậy cũng tốt, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Yên Nhiên cũng không phải đơn thuần như mặt ngoài, Trạch Nhiên đến cùng vẫn là nhân loại, nàng và Trạch Nhiên không có khả năng ở bên nhau.

Hành động của Trạch Nhiên rất nhanh, thời điểm Vân Phong chưa đi ra ngoài để thăm dò, hắn đã tới lần nữa, hơn nữa còn mang về một tin tức vô cùng trọng yếu, rạn nứt nội bộ vương thất Li Cách tộc kỳ thật rất quan trọng, bên trong vương thất đã phân chia thành ba đảng phái, đều nhìn không vừa mắt lẫn nhau. Trạch Nhiên tìm hiểu tuy chỉ đại khái, nhưng lại hữu dụng vô cùng, làm Vân Phong cũng xác định được mục tiêu của hành động kế tiếp, nếu muốn phân hoá, tất nhiên phải khiến rạn nứt sâu sắc hơn!

"Ta cũng giúp ngươi lưu tâm một chút mảnh vỡ bản đồ còn có sự tình của Huyết Hồn, mảnh vỡ bản đồ có thể khẳng định là nắm ở trong tay vương thất Li Cách tộc, chẳng qua bị ba đảng phái nào nắm chắc tạm thời không rõ ràng lắm, còn có Huyết Hồn..." Trạch Nhiên nói tới đây nhìn Vân Phong thật sâu, "Dường như Huyết Hồn cùng vương thất Li Cách tộc có chút tiếp xúc."

Vân Phong mắt đen trầm xuống! Huyết Hồn lại có thể tiếp xúc với Li Cách tộc sao? Tổ chức kia cũng sẽ xuất hiện ở địa bàn Li Cách tộc, "Vừa vặn, lúc này đây một mũi tên trúng ba con chim." Vân Phong lạnh lùng cười, Trạch Nhiên lo lắng nhìn nàng, tuy hắn không rõ ràng lắm Huyết Hồn rốt cuộc là gì, Vân Phong cũng chỉ nhắc qua một ít, nhưng Trạch Nhiên minh bạch, Huyết Hồn đối với Vân gia là sự uy hiếp rất lớn, bọn họ làm ra rất nhiều chuyện quỷ quyệt bí mật, xuống tay với Vân gia không phải một lần hai lần!

"Vân Phong, ngươi đáp ứng ta. Cho dù đã biết vị trí căn cứ của Huyết Hồn ở chỗ này, ngươi cũng không thể tùy tiện một người tiến về phía trước!"

Vân Phong ngẩn ra, sau đó cười nhạt, "Ta sẽ không tùy tiện đi trước, một khi muốn đi, thề phải đem nơi đó nhổ tận gốc!"

Hai người chưa nói bao lâu, Yên Nhiên đã từ bên ngoài trở về, từ ngày Vân Phong nói những lời kia, Yên Nhiên đã trở về bình thường, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, Vân Phong biết nàng tất nhiên vội vàng tìm hiểu tin tức bên trong Li Cách tộc, rốt cuộc thời gian của nàng không đủ, dược tề biến hình nàng không có khả năng cung ứng không hạn chế, hiện tại xem ra, khiến Yên Nhiên rời nơi này sớm chút mới chính xác, bằng không thì kế hoạch của nàng có lẽ sẽ sai lầm.

"Trạch Nhiên, ngươi đã đến rồi à." Yên Nhiên ngẩng đầu liền nhìn Trạch Nhiên, Trạch Nhiên gật gật đầu với nàng, Yên Nhiên nhẹ giọng cười, "Ta nghe Phong Vân nói, ngươi tới nơi này đều là vì người ngươi yêu thương trong lòng, ta thật hâm mộ người này, nàng thật là may mắn."

Trạch Nhiên có chút giật mình sững sờ, kinh ngạc nhìn Vân Phong một cái, Vân Phong lại ho nhẹ một tiếng, "Ngươi đừng trách ta lắm miệng nói ra ngoài."

Trạch Nhiên mắt đen chợt lóe ước chừng minh bạch ý tứ của Vân Phong, thấp giọng cười, "Loại chuyện này còn nói ra, thật khiến đại nam nhân như ta ngượng ngùng."

Yên Nhiên nghe được lời này, vốn dĩ cho rằng mình đã buông xuống, lại vẫn thấy đau đớn một chút, bất quá từ trong miệng hắn nghe được cũng tốt, có thể chặt đứt phần nhớ nhung trong lòng mình. Yên Nhiên hít sâu một hơi, "Ta đây liền không quấy rầy các ngươi nói chuyện, đi trước một bước." Yên Nhiên nhanh chóng xoay người rời đi, Trạch Nhiên liếc nhìn bóng dáng của nàng, "Tại sao phải cùng nàng nói những lời kia?"

Vân Phong thiếu chút nữa trợn mắt, "Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra?"

"Ta muốn nhìn ra cái gì?" Trạch Nhiên vẻ mặt dấu chấm hỏi, Vân Phong chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, mà thôi, sự tình dù sao cũng đã giải quyết, hắn không rõ cũng tốt. "Không có việc gì, chẳng lẽ ta nói trúng rồi? Ngươi thật sự có người trong lòng?"

Mặt Trạch Nhiên đột nhiên đỏ lên, Vân Phong nhìn đến không khỏi sửng sốt, nàng thật sự đúng rồi!

"Là ai? Cô nương nhà nào? Ta quen biết sao? Đúng rồi... Ta không có khả năng quen biết, ngươi như vậy không có ý tứ rồi, chuyện lớn như vậy không nói cho ta?" Vân Phong vui vẻ không thôi, Trạch Nhiên càng nghe sắc mặt càng hồng, "Ngươi nói bậy bạ gì đó!"

"Ngươi nghĩ gì đều viết ở trên mặt, còn không nói rõ sao?" Vân Phong nhìn bộ dáng thẹn thùng của hắn tâm tình cực kỳ nhẹ nhàng, bạn tốt có thể tìm được chân ái tự nhiên là chuyện đáng ăn mừng, "Nếu như nàng không thích ngươi, ta giúp ngươi một phen!"

"Đừng hồ nháo, ta nơi nào có người trong lòng!" Trạch Nhiên đỏ mặt ngẩng đầu, đôi mắt đen có chút xấu hổ buồn bực, Vân Phong thấy liền cười ha ha, "Còn nói không có? Được rồi, người đó sớm muộn gì ta cũng sẽ nhìn thấy, không vội."

Bờ môi Trạch Nhiên giật giật, chung quy cái gì cũng chưa nói ra, chỉ là ánh mắt có chút phức tạp, Vân Phong cũng không chứng kiến, "Còn nhớ rõ Ngao Kim không?" Trạch Nhiên hoàn hồn, "Ngao Kim... Có phải hay không là người đã từng xuất hiện ở Vân gia trợ giúp ngươi?"

Vân Phong gật đầu, "Hẳn là cho các ngươi gặp mặt, còn có Mộc Thương Hải, một đường này ta kết giao không ít bằng hữu, đều dựa vào bọn họ hỗ trợ, ta mới có thể đi đến hôm nay."

"Tốt! Ta cũng rất muốn gặp bọn họ, bọn họ cũng tới cùng ngươi?"

Vân Phong cười ha ha, "Đến rồi, ta mang ngươi đi." Lời vừa nói ra, một tia sáng từ lòng bàn tay của Vân Phong bay lên đem toàn thân Trạch Nhiên bao vây, Trạch Nhiên thật không kinh ngạc bao nhiêu, dù sao đối với Vân Phong hắn không cần phòng bị, tùy ý nàng mang theo mình biến mất, đi tới một nơi hoàn toàn xa lạ.

Mộc Thương Hải vẫn luôn ở trong tầng thứ hai của Long Điện nhắm mắt nghỉ ngơi nhạy bén cảm giác được một hơi thở xa lạ tiến vào Long Điện, lập tức mở mắt liền thấy Vân Phong đi vào, còn có một nam tử xa lạ đứng bên cạnh nàng. Mộc Thương Hải đứng lên, hai mắt dị sắc cùng Trạch Nhiên giao nhau ở không trung, nháy mắt hai người đều minh bạch chút gì.

"Không quấy rầy đến ngươi tu tập đi."

Mộc Thương Hải lắc đầu, Vân Phong mở miệng giới thiệu, "Đây là Trạch Nhiên, là bạn tốt ta kết giao ở Xuân Phong Trấn, bằng hữu đầu tiên của ta! Đây là Mộc Thương Hải, cũng là bạn tốt chí giao của ta, dọc theo đường đi giúp ta không ít, muội muội Mộc Tiểu Cẩm của hắn ngươi cũng nên biết, là đại tẩu của ta."

Trạch Nhiên nghe xong cười ha hả, đối với Mộc Thương Hải ôm quyền, "Thương Hải huynh, ta và lệnh muội đã gặp mặt, hữu lễ."

Mộc Thương Hải chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu với Trạch Nhiên, khuôn mặt vẫn là biểu tình lãnh khốc như cũ, Vân Phong cao giọng hô một câu, "Sắc Kim đại thúc!" Không bao lâu, một đạo kim quang hiện ra trước mặt Vân Phong, Ngao Kim cười ha ha, "Làm sao vậy nha đầu, có phải nhớ ta hay không?"

Trạch Nhiên đem ánh mắt dời đi, liền nhìn đến kim đồng nam nhân tóc vàng lúc trước xuất hiện ở Xuân Phong Trấn Vân, hiện giờ hắn không còn là thiếu niên cái gì cũng đều không hiểu như lúc trước, trải qua nhiều năm như vậy hắn đương nhiên minh bạch tóc vàng mắt vàng của Ngao Kim đại biểu cho cái gì, Vân Phong khi đó đã giao hảo cùng với Kim Long, bây giờ nghĩ lại, lúc trước hai người thật là khác nhau một trời một vực.

"Ở chỗ này gặp bạn tốt lúc nhỏ, ngươi cũng đã gặp hắn, Trạch Nhiên." Vân Phong tâm tình không tồi, Ngao Kim nhíu mày hướng bên kia nhìn lại, "Trạch Nhiên... Chính là tiểu tử kia?"

Vân Phong gật gật đầu, mắt vàng của Ngao Kim nhìn Trạch Nhiên một hồi lâu, "Nha đầu, ta nhớ rõ tiểu tử kia ban đầu là nhân loại đi."

"Ân, hắn đi Vạn Thú Sơn Mạch đã xảy ra một ít việc, biến thành như hiện tại." Vân Phong giải thích xong Ngao Kim gật gật đầu, "Xem ra phát sinh cũng không phải một chút sự tình, ta nhớ rõ trước kia tiểu tử này cũng liều chết muốn bảo vệ Vân gia có phải hay không?"

Vân Phong cười ha hả, Ngao Kim kim đồng chợt lóe, "Nha đầu, nếu ngươi và hắn là người quen biết cũ, ngươi cũng không cần thiết giới thiệu lại, để cho chúng ta một mình tâm sự cũng tốt."

Vân Phong sửng sốt, một mình tâm sự? Sắc Kim đại thúc cùng Trạch Nhiên lại có thể nói chuyện gì? Bọn họ có thể có chủ đề chung nào? "Sắc Kim đại thúc, ngươi cùng Trạch Nhiên có thể trò chuyện gì?"

Ngao Kim cười ha hả, tay xoa xoa đầu Vân Phong, "Ta và hắn có thể nói đương nhiên là đề tài của nam nhân, nha đầu ngươi cũng đừng nghe."

Vân Phong thần sắc cứng đờ, đề tài của nam nhân? Nàng cũng không muốn nghe... "Được, vậy các ngươi nói chuyện đi." Vân Phong nhún vai, Ngao Kim lập tức bước qua, tay vỗ bả vai Trạch Nhiên, "Tiểu tử, còn nhớ rõ ta sao?"

Trạch Nhiên mím môi, "Đương nhiên nhớ rõ, thời điểm tuổi nhỏ vô tri, chính mình không biết lại có thể nhìn thấy qua Kim Long."

Ngao Kim cười ha hả, kim đồng hiện lên một tia tối tăm, "Có một số việc cho dù ngươi muốn giấu cũng không thoát khỏi đôi mắt của ta, ngươi phải biết rằng hiểu biết của Kim Long thật sự rất nhiều..." Thần sắc của Trạch Nhiên tối sầm lại, mắt đen nhìn Ngao Kim thật sâu, sau đó cao giọng mở miệng, "Vân Phong, có thể để ta và hắn... đơn độc tâm sự?"

Vân Phong kinh ngạc, Trạch Nhiên cùng Sắc Kim đại thúc rốt cuộc có thể nói chuyện gì? "Được, ta đây đi ra ngoài, các ngươi nói chuyện đi." Vân Phong hoài nghi nhìn thoáng qua, lập tức lắc mình rời khỏi Long Điện, nàng đối với đề tài của nam nhân không có bất luận hứng thú gì, Mộc Thương Hải hồ nghi nhìn Ngao Kim và Trạch Nhiên, cảm thấy hai người này có quá nhiều cổ quái, đặc biệt là lời Ngao Kim vừa mới nói.

"Phanh!" Mộc Thương Hải cả kinh, bàn tay của Ngao Kim giờ phút này đã long hóa, long trảo bén nhọn đem Trạch Nhiên ấn trên mặt đất, móng vuốt sắc bén gắt gao đâm xuống đất!

"A...!" Trạch Nhiên phát ra một tiếng kêu đau đớn, tay đè ở phía trên long trảo sắc bén của Ngao Kim lại phát hiện hắn dùng bao nhiêu sức lực cũng không thể di chuyển!

"Tiểu tử, đừng uổng phí sức lực! Ngươi căn bản không phải đối thủ của lão tử!" Kim đồng của Ngao Kim thoáng hiện lên sát khí không tên, Trạch Nhiên cố hết sức ngẩng đầu, "Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!"

"Ngao Kim, hắn chính là bạn tri kỉ của Vân Phong!" Mộc Thương Hải ở một bên lên tiếng, Ngao Kim lại mắt điếc tai ngơ, kim đồng hung ác nhìn Trạch Nhiên bị hắn đè dưới móng vuốt, "Tiểu tử, lão tử hiểu trong mắt ngươi có tình cảm gì đối với nha đầu, ai thích nha đầu đều có thể, chỉ trừ ngươi ra! Ngươi đã không có tư cách thích nàng, cách xa nàng ra một chút! Đừng bởi vì mình khiến nha đầu gặp phiền toái!"

Biểu tình của Trạch Nhiên trong nháy mắt u ám tới cực điểm, giống như bịt kín một tầng mây đen, Trạch Nhiên vô lực nằm trên mặt đất, đầu ngoảnh sang một bên, thần sắc vô cùng chật vật, "Ta biết, ta rõ ràng hơn bất cứ ai!"

Kim đồng híp lại, Ngao Kim lạnh lùng hừ một tiếng, thu hồi long trảo nghiêng mình rời đi, Mộc Thương Hải đi tới, hai mắt dị sắc nhìn Trạch Nhiên ngã trên mặt đất cười khổ , "Trên người của ngươi..."

"Không muốn nhắc lại." Trạch Nhiên đứng dậy, bàn tay gắt gao nắm chặt, phía trên cánh tay đều là gân xanh dữ dội, có một vài thứ, một khi bỏ qua, chính là hối tiếc suốt đời.

Lời nói với người xa lạ

Đứa trẻ Trạch Nhiên này đoán chừng... khả năng... ừm... bị ta làm cho tàn rồi, bất quá không có biện pháp... Đoán chừng nam thứ thảm nhất chính là hắn rồi, ╮(╯▽╰)╭ Trạch Nhiên, ta vô cùng xin lỗi ngươi a!

PS: Thỉnh tất cả mọi người đọc phần trả lời tin nhắn hàng đầu trong khu vực bình luận, Thiên tài Triệu hồi sư gồm ba nhóm sắp tới sửa sang lại, thân môn* thỉnh chọn lại nhóm yêu thích, không làm mất mặt nhóm khác. Và thêm nữa... vẫn còn nhiều độc giả chưa tham gia nhóm, cảm tạ các ngươi nhé!

*Thân môn: Người hâm mộ, các bạn thân mến (từ mạng Trung Quốc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro